Sau khi liên tục nộp đơn nhiều công ty lớn, Tần Lạc chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần mệt mỏi, một đường lái xe về nhà trọ của mình, muốn trở về nghỉ ngơi thật tốt.
Đột nhiên, trên đường phía trước không hề báo trước xuất hiện một đứa bé trai, hù dọa cô vội vã phanh xe, f*ck! Hôm nay cô ra cửa không xem hoàng lịch hay sao?
Dừng hẳn xe, cô vội vàng mở cửa xe đi đến bên cạnh đứa bé trai, "Người bạn nhỏ, không thoải mái ở đâu sao? Chị đưa em đi bệnh viện được không?"
Đứa bé trai ngẩng đầu nhìn cô một cái, bi bô nói: "Em cũng không bị đụng vào."
Lúc này Tần Lạc mới quan sát đứa bé trai trước mắt, đôi mắt đen to sáng ngời long lanh, lông mi thật dài giống như một hàng quạt nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn giống như bấm một cái có thể nhéo ra nước, thật muốn xoa bóp...~
"... Người bạn nhỏ, em tên là gì?" Tần Lạc cười tủm tỉm dịu dàng hỏi, bất kể như thế nào, không thể chọc phải phiền toái.
"Em tên Hoắc*... Tinh." ( cha đã nói qua không thể tùy tiện nói cho người xa lạ tên mình. )
"Cái gì??"
Tần Lạc ôm lấy cậu nhóc, vò vò mái tóc quăn trên đầu của cậu nhóc thành lộn xộn, tươi cười rực rõ, "Oa! Thì ra tên người bạn nhỏ là Hỏa* Tinh! Không trách được đột nhiên rớt xuống xe chị!"
(*) 霍Hoắc: huo 火Hỏa: hủo , trong trường hợp này Tần Lạc nghe từ Hoắc nhầm thành từ Hỏa nên trêu bạn Tinh là người sao Hỏa.
Đại khái là chị gái trước mắt có bộ dạng tươi cười quá chói mắt, hay là vì nguyên nhân khác, cậu nhóc vốn muốn mở miệng giải thích thì gần đến miệng sửa lại, cái miệng nhỏ nhắn lẩm bẩm, chỉ chỉ chân mình, "Chỗ này của em hình như có chút không thoải mái."
Tần Lạc vừa nghe giọng nói mềm dẻo của cậu nhóc liền cảm thấy lòng mềm nhũn, "Bây giờ chị gái sẽ dẫn em tới bệnh viện."
Hoắc Gia Tinh cong lên khóe môi, "Được."
...
Còn chưa tới bệnh viện, Tần Lạc liền liên tục không ngừng gọi điện thoại cho khuê mật(*) Bùi Tử Ninh làm bác sĩ, "Các ngươi bệnh viện tốt nhất bác sĩ khoa nhi ở vài lâu số mấy phòng, ta chờ hạ trực tiếp ngồi thang máy đi qua."
(*) Khuê mật: Bạn thân khuê phòng
Bùi Tử Ninh ngây người mấy giây, "Có vài ý tứ? Cậu có đứa nhỏ từ đâu vậy?"
Tần Lạc cảm thấy nhất thời cũng không thể nới rõ ràng với Tử Ninh, chỉ có thể pha trò, "Gặp mặt lại nói tỉ mỉ! Mình đang lái xe, cúp máy nhé ."
Cũng may đường đến bệnh viện không phải rất xa, chừng mười phút đồng hồ liền tới, sau khi dừng xe lại, Tần Lạc xuống xe trước, sau đó mở cửa bên, dùng giọng điệu trưng cầu hỏi: "Người bạn nhỏ, chân em không thoải mái, chị ôm em đi lên được hay không?"
Hoắc Gia Tinh luôn luôn chán ghét con gái xa lạ thế nhưng không có cự tuyệt đề nghị của cô, "Được."
Lần đầu bị cô gái xa lạ ôm, Hoắc Gia Tinh không có cảm thấy chán ghét, ngược lại rất thích sống chung một chỗ với cô, có lẽ là cô không làm bộ! Không giống những cô gái bên cạnh cha kia, lúc nào cũng không ngừng lấy lòng mình, phiền chết !
Đi vài bước, Tần Lạc đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, "Người bạn nhỏ, một mình cô đi ra ngoài lâu như thế ba mẹ của con sẽ lo lắng cho con chứ? Có muốn gọi điện thoại về nhà hay không?"
Anh mắt đen bóng của Hoắc Gia Tinh chợt ảm đạm, "Không cần! Cha bận rộn nhiều việc, mỗi ngày ông ấy đều ném một mình em ở nhà, em không muốn để ý tới ông ấy!"
Tần Lạc có chút hàm xúc"Oh" một tiếng, không có hỏi lại, mặc dù cảm thấy đứa bé trai này thật đáng yêu, nhưng cô cũng không có hứng thú đi thám thính việc riêng tư nhà người ta.
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
53 chương
118 chương
2 chương
87 chương
148 chương
34 chương
192 chương