Cao ốc tập đoàn Đế An cao vút tầng mây, là một trong những tòa nhà cắm mốc tại thành phố D, cũng là tập đoàn lớn khiến bao nhiêu người tha thiết ước mơ chen vào đi làm.
Tần Lạc cũng có không ít loại hy vọng xa vời này, nhưng cô cũng biết ngưỡng cửa "tập đoàn Đế An" vô cùng cao, lấy trình độ trước mắt của cô thì không dám hy vọng nộp sơ yếu lý lịch.
Chỉ là, hôm nay cô tới đây cũng không phải là vì công việc, mà là đòi ý kiến, tại sao vu hãm mình phạm tội bắt cóc?
Tứ thiếu nhà họ Hoắc rất giỏi! Chỉ một câu nói đầu tiên của anh mà phá hủy cuộc sống của mình, khiến cho cô trở thành chuột chạy qua đường người người kêu đánh, mà chính anh lại yên tâm thoải mái sống cuộc sống của mình?
Mặc dù chạy tới với cái mục tiêu này, nhưng cô cũng biết tập đoàn Đế An không phải muốn vào là có thể tiến vào, còn phải cần chút biện pháp khéo mới được.
"Anh trai bảo vệ, bạn trai tôi đi làm ở chỗ này, anh ấy đã hẹn tôi buổi trưa tới đây ăn cơm, anh tạm cho tôi vào một chút được không?"
"Bạn trai cô ở ngành nào tầng nào?"
"À? Còn cần báo những thứ này sao? Anh ấy nói với tôi anh trai bảo vệ là ngươi rất tốt, nhìn thấy một cô gái yếu ớt như tôi cũng sẽ không ngăn trở!" Tần Lạc khéo nói.
Nhưng bảo vệ cũng không có bị lời nói khéo léo của cô đầu độc, vẫn kiên trì nguyên tắc như cũ để cho cô ghi danh tên họ và ngành tầng bạn trai mình.
Trong lòng Tần Lạc không ngừng kêu khổ, bảo vệ của công ty tập đoàn lớn cũng đâu ra đấy như vậy.
Chợt, cô nhìn thấy bên trong có người đi qua, lập tức sinh lòng tính kế, hô về phía trong: "Lâm An, em ở chỗ này!"
Nói xong, liền muốn xông vào bên trong.
Bảo vệ nhanh tay nhanh mắt muốn ngăn cản cô, lại bởi vì cô xông tới quá mạnh nên bị đẩy bật ra ngoài.
Tần Lạc bị đẩy ra phải lui về phía sau vài bước, vừa đúng lúc đụng vào một khuôn ngực rắn chắc, cô vội vã vịn cánh tay của đối phương đứng lên, nhân cơ hội kéo anh nhỏ giọng mà nói: "Làm ơn, giúp tôi một việc."
Cô nhìn thấy trên tay người đàn ông cầm một phần văn kiện, đột nhiên trên bìa tài liệu có logo của " Tập đoàn Đế An", chắc hẳn anh ta cũng làm ở trong tòa nhà này.
"Thân ái, anh tới quá kịp thời, mới vừa rồi em còn nhận lầm người chứ! Em vừa nói với anh trai bảo vệ là đã có hẹn ăn cơm với anh, nhưng anh ta lại không cho em đi vào." Tần Lạc cười híp mắt tự bào chữa.
Không biết, ánh mắt bảo vệ nhìn thẳng. . . . . .
Trời! Cô gái này lại là bạn gái tổng giám đốc?
Tần Lạc cũng chú ý tới ánh mắt bảo vệ có chút không giống, nhưng cô cũng không có nghĩ quá nhiều, chỉ cho là bảo vệ giật mình bạn trai của cô thật sự xuất hiện.
Hoắc Kỷ Thành biết được anh trai tới công ty, liền kêu Trình Sâm đi tới chỗ khác làm một chuyện thay mình, còn anh cầm tài liệu về công ty trước, không ngờ vừa đi tới cửa thì có một cô gái té trong ngực anh.
Sau khi nhìn rõ mặt của cô, anh hận không thể lập tức hất cô ra, nhưng cô lại kéo cánh tay của mình còn nói muốn mình giúp một tay, sau khi nghe tới cô nói mình là bạn trai cô, càng cảm thấy chán ghét cô hơn, nhất định là cô nhớ ra cái gì rồi, nếu không tại sao lại đột nhiên đến gần Tiểu Tinh và mình?
"Buông tay!"
Giọng Hoắc Kỷ Thành trầm thấp lạnh lùng không có một tia chút nhiệt độ nào, tròng mắt đen âm u lạnh lẽo.
Lúc này Tần Lạc mới nhìn anh một cái, mặt của anh, so với những nam người mẫu trên tạp chí còn hoàn mỹ kiệu ngao không thể soi mói. Rõ ràng ngũ quan hợp với biểu tình lạnh nhạt, tự phụ xa cách.
Không biết vì sao, trong nháy mắt thậm chí Tần Lạc có cảm giác quen thuộc, nhưng ngay sau đó lại bác bỏ ý tưởng hoang đường này.
Truyện khác cùng thể loại
146 chương
3 chương
128 chương
10 chương
76 chương