Triệu Hoán Mộng Yểm
Chương 133 : Triển khai (1)
"Việc đã đến nước này, bất luận là án mạng do ai gây ra, nếu bọn họ dám ra tay với Saru thì sẽ dám ra tay với đệ tử của Thiết Quyền chúng ta. Đây là khiêu khích lớn nhất nhằm vào chúng ta."
"Tôi tuyên bố, bắt đầu từ bây giờ, hội Thiết Quyền sẽ chính thức tham gia vào vụ án điều tra lần này." Lâm Thịnh chậm rãi đứng dậy, điềm tĩnh nói.
"Tôi không cần biết tình hình trị an ở những thành phố khác như thế nào nhưng ở đây, ở Hoài Sa, tôi không hy vọng lại nghe thấy bất kỳ vụ mưu sát nào nữa." Khuôn mặt cậu lộ rõ vẻ lạnh lùng.
"Nhưng mà, chủ tịch, nếu chỉ với lực lượng của chúng ta, nếu muốn tìm ra hung thủ thì có phải là hơi quá..." Đạo Linh cau mày lên tiếng.
Thiết Quyền chỉ là một hội quán mới thành lập trong thành phố không bao lâu, thời gian quá ngắn, thậm chí cả độ trung thành của các đệ tử thành viên cũng chưa dám khẳng định chắc chắn. Với mức độ như vậy, ông không biết rốt cuộc Lâm Thịnh có sức mạnh gì mà có thể nói khiến Hoài Sa không còn vụ mưu sát nào nữa.
"Điều này không cần lo lắng, tôi đã xin lên bên trên rồi. Chẳng lẽ mọi người cho rằng, hội Thiết Quyền chỉ có mấy người chúng ta thôi sao?" Lâm Thịnh bình thản nói.
Bên trên!?
"Hả??" Đạo Linh ngẩn người ra.
Không chỉ có ông mà những người khác đang ngồi đây cũng đều đồng thời thay đổi sắc mặt. Lượng thông tin trong câu nói này thực sự quá nhiều...
Trong giây lát, trong đầu mấy người đều phun trào những suy đoán khác nhau, ngoài mặt thì không có động tĩnh gì nhưng trong lòng lại không ngừng liên tưởng. Lâm Thịnh quét mắt nhìn một lượt, trong lòng đại khái cũng có tính toán riêng. Đây chính là hiệu quả mà cậu muốn đạt được.
Từ khi vừa bắt đầu, cậu đã tính toán và lên kế hoạch cho toàn cục. Về phương pháp tu hành Thánh lực, về các loại kiếm pháp truyền thừa đã lâu, kỹ xảo chiến đấu và kinh nghiệm tích lũy, những thứ này không thể nào bỗng dưng có được, mà tất nhiên phải bắt nguồn từ một cơ sở, một nguồn gốc. Mà cái nguồn gốc này, giờ chính là thời điểm để tung ra.
Đó chính là, bên trên hội Thiết Quyền còn có một tổng hội nữa. Một thế lực thần bí khó lường, mạnh mẽ đến kỳ lạ nhưng lại ẩn dật lánh đời.
"Chủ tịch, chẳng lẽ ý của cậu là... Hội Thiết Quyền của chúng ta chỉ là một phân nhánh sao?" Đạo Linh trầm mặc một chút, trong mắt lóe lên sự hưng phấn khó hiểu.
Ông nhìn về phía Rocina phía đối diện, khuôn mặt Rocina cũng tràn đầy sự kinh ngạc, hiển nhiên ông ta cũng không ngờ rằng lại có một bước ngoặt bất ngờ đến nhường này. Có vẻ ông ta cũng không biết rằng Thiết Quyền còn có một bí mật như vậy. Dù sao thì ông ta cũng mới gia nhập chưa bao lâu.
Mà cha của Saru thì lại càng ngơ ngác hơn. Ông căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra, mặc dù từ những lời vừa rồi, ông ta đại khái đã hiểu phía trên Thiết Quyền còn có một tổng hội nữa. Nhưng ông ta không hiểu cái tổng hội này rốt cuộc là gì, có ý nghĩa ra sao...
Lâm Thịnh quan sát hết thảy mọi sự thay đổi trên sắc mặt của mọi người, cậu nói tiếp.
"Hội Thiết Quyền chúng ta được thành lập ra, vốn là do tôi toàn quyền phụ trách nhưng giờ lại xuất hiện tình huống bất ngờ, chỉ dựa vào lực lượng của phân hội của chúng ta thì không đủ. Cho nên..." Cậu dừng lại một lát.
"Tôi đã xin tổng hội điều người xuống trợ giúp!"
Tất cả yên lặng.
Trong phòng không có lấy một tiếng động, chỉ có tiếng hít thở nặng nề. Mỗi một người đều đang cố gắng tiêu hóa thông tin mà Lâm Thịnh đột nhiên tung ra này.
Hội Thiết Quyền không phải là một thế lực nhỏ sao? Nghe thì có vẻ như là một chi nhánh dưới quyền một tổ chức lớn mạnh! Hơn nữa lại còn là chi nhánh quan trọng bất kỳ lúc nào cũng có thể xin tiếp viện.
Đạo Linh cúi đầu, trong mắt là sự sáng tỏ.
"Thì ra là vậy! Tôi đã nói rồi, kỹ thuật tu luyện Thánh lực hoàn thiện đến như vậy, tuyệt đối không thể nào chỉ là một hệ thống do một thiên tài đơn lẻ nào đó tạo ra. Giờ xem ra, quả nhiên phía sau còn có một bí mật to lớn! Sau lưng quả nhiên là có chỗ dựa hùng hậu hơn, bí ẩn hơn... Không biết rốt cuộc tổng hội Thiết Quyền mạnh đến mức nào đây nữa..."
"Được rồi. Tiếp theo, đại sứ điều tra của hội Thiết Quyền sẽ sớm đến, nhưng người này sẽ không xuất hiện trực tiếp mà sẽ âm thầm điều tra. Về thân phận, ngoại hình, và tài liệu của đại sứ điều tra, nếu mọi người có gặp thì lúc đó tất nhiên sẽ tự rõ ràng. Bây giờ không cần phải nói nhiều. Chuyện hôm nay chỉ nói tới đây thôi. Tiếp theo đây, chú Hoài Ân có thể đi nghỉ ngơi trước." Lâm Thịnh nhanh chóng sắp xếp.
Hoàn Ân đứng dậy, trịnh trọng nói: "Chủ tịch, lần này may nhờ có cậu kịp thời chạy tới, cứu sống cha con chúng tôi."
"Nếu hội Thiết Quyền đã muốn tham gia vào vụ án lần này thì phía tôi có một số tài liệu, chắc có thể giúp cho vụ án đạt được bước tiến triển." Mặc dù ông ta không biết hội Thiết Quyền lợi hại thế nào, nhưng cho dù không có chỗ dựa phía sau thì ông ta vẫn khá có lòng tin đối với sức mạnh khủng khiếp của Lâm Thịnh.
"Ồ?" Lâm Thịnh nghi hoặc nhìn về phía Hoài Ân: "Xin rửa tai nghe."
Hoài Ân cười khổ: "Đừng nhìn bây giờ tôi thảm hại như vậy, nhưng dù gì cũng là người đảm nhiệm chức vụ Bộ trưởng Bộ an ninh của tỉnh mấy năm, mặc dù bây giờ bị cách chức rồi..."
Vẻ mặt Lâm Thịnh hơi thay đổi. Bộ trưởng Bộ an ninh của tỉnh, mặc dù cậu không biết cấp bậc này cao bao nhiêu nhưng có thể liên quan đến vấn đề an ninh của cả một tỉnh, vậy thì ít nhất cũng phải ở cấp thành phố. Quan chức ở cấp bậc này, dù Tịch Lâm có mục nát có hủ bại đến nhường nào thì nhất định ông ấy cũng biết được không ít nội tình.
"Chuyện này thì cháu chưa từng nghe Saru nhắc tới bao giờ." Sắc mặt cậu không thay đổi, mặc dù cấp bậc của đối phương rất cao nhưng nhờ việc hấp thu những mảnh vụn ký ức trong giấc mơ, giờ đây cậu không còn đơn thuần là một chuyên gia ngôn ngữ cổ nữa.
"Cũng được, nếu như có thể sửa lại thành tài liệu văn bản thì tốt, như vậy tất cả mọi người đều có thể hiểu được đại khái và chuẩn bị tư tưởng." Cậu nghiêm túc nói.
"Thực ra, nếu không phải đã hết cách thì tôi cũng không muốn xin tổng hội điều người xuống. Như vậy không chỉ làm giảm đi đánh giá cá nhân của bản thân, mà đồng thời cũng bởi vì tác phong làm việc của người bên tổng hội hoàn toàn khác với chúng ta. Bọn họ... và phân hội của chúng ta, không phải cùng trong một thế giới."
Mấy người còn lại nghe không hiểu nhưng cũng nhận ra được thái độ của Lâm Thịnh đối với người bên phía tổng hội kia.
"Vậy thì tôi đi viết ra một tập tài liệu văn bản ngay đây." Hoài Ân gật đầu rồi rời khỏi chỗ ngồi. Đệ tử đứng ngoài cửa chờ lệnh nhanh chóng đưa ông ta tới phòng nghỉ ngơi.
Trước kia, hội quán của hội Thiết Quyền vốn là một trường học cho nên cũng có phòng chuyên dùng để giáo viên nội trú nghỉ ngơi, giờ được sửa lại thành phòng khách. Vừa hay có thể để Hoài Ân ở đó nghỉ ngơi một chút.
Sau khi người ngoài là Hoài Ân đi khỏi, trong phòng chỉ còn lại ba người Lâm Thịnh, Đạo Linh và Rocina.
"Bây giờ Saru bị thương, cần phải nghỉ ngơi, công việc trong hội chủ yếu đè nặng lên hai người rồi." Ánh mắt của Lâm Thịnh nhìn về phía Đạo Linh.
"Không thành vấn đề, chút việc này tôi vẫn xử lý được. Bây giờ phân hội Thiết Quyền cũng không lớn, quy mô vừa phải, quản lý không phải chuyện gì quá khó khăn." Đạo Linh nhanh chóng nói. Dù sao trước kia ông cũng quản lý một võ quán mấy trăm người, mấy người trong hội Thiết Quyền này không làm khó được ông.
"Không, ý tôi là, việc vặt trong hội sẽ giao cho Rocina, còn ông đã đột phá và ổn định tiến vào siêu phàm. Đây là cơ hội khó có được, ông hãy vào thành phố lục soát tìm quái vật bọ ngựa kia." Lâm Thịnh nói rất thản nhiên.
"Mình tôi sao?" Đạo Linh hơi sửng sốt.
"Tất nhiên không phải."
Lâm Thịnh nhẹ nhàng vỗ tay.
Bộp bộp.
Hai tiếng vang lên.
Cửa phòng từ từ bị đẩy ra, một người đàn ông to cao mặc một bộ quần áo đen, trên đầu đội mũ, hình như còn đeo một cái mặt nạ chậm rãi đi vào trong phòng khách. Cả đầu của người đàn ông đều bị che bởi cái mũ trùm, khuôn mặt bị bó kín bởi nhiều vòng băng vải, chỉ lộ ra đôi mắt vằn đầy tia máu.
"Đây là Quạ Đen, vốn là thư ký giám sát và theo dõi sự phát triển của phân hội chúng ta."
"Bây giờ là tình huống đặc biệt, vì không đủ người, cho nên Quạ Đen cũng được sắp xếp vào đội lục soát, thanh trừ sự uy hiếp kỳ lạ trong thành phố." Lâm Thịnh giơ tay giới thiệu.
- ----
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
9 chương
2672 chương
101 chương
26 chương
475 chương
23 chương
42 chương