Tranh tài chi vị
Chương 7 : Thương chiến 1
Hơn nữa, hắn cảm thấy quan hệ giữa hai anh em nhà họ Quân rất quái dị. Nhà họ Quân chỉ là thương nhân bình thường, cũng không phải là gia tộc mafia như gia tộc họ Lục, không cần cứ tranh đoạt gia sản là phải động dao động súng lấy tính mạng người khác. Nếu Quân Bắc Ngang thắng, cùng lắm là đuổi anh em ra khỏi nhà mà thôi, vì sao còn phải mâu thuẫn đến tình trạng không chết không dừng? Người hắn nên hận phải là Quân Bắc Cảnh mới đúng, vậy mà hắn xuống tay với anh trai mình còn ác hơn, chuyện này hoàn toàn không thể nào hiểu được.
Lục Cận Thần từng điều tra quá khứ của hai anh em, từ nhỏ đến lớn Quân Bắc Hàn lúc nào cũng quan tâm chăm sóc Quân Bắc Ngang cẩn thận, căn bản không có dấu hiệu trở mặt. Hắn không nghĩ ra vì sao Quân Bắc Ngang lại hận Quân Bắc Hàn đến mức muốn lấy mạng như vậy. Băn khoăn mãi, hắn không nhịn được hỏi ra miệng.
Vì sao? Bởi vì Quân Bắc Ngang danh không chính ngôn không thuận. Nếu một ngày nào đó Quân Bắc Hàn phát hiện ra chân tướng, cậu ta sẽ mất đi tất cả những gì cậu ta đang có. Dù Quân Bắc Hàn không nỡ xuống tay với cậu ta, cha mẹ Dương Hi cũng sẽ khiến cho cậu ta chết rất khó coi. Tuy rằng tập đoàn nhà họ Dương không quy mô bằng tập đoàn nhà họ Quân, nhưng lai lịch phức tạp, sản nghiệp hợp pháp, phi pháp, bán hợp pháp đều có đủ. Cha mẹ, anh chị em của Dương Hi đều là người tàn nhẫn, lại rất bao che khuyết điểm, bây giờ cưng chiều Quân Bắc Ngang bao nhiêu, sau khi biết chân tướng sẽ hận bấy nhiêu.
Quân Bắc Hàn chính là con dao treo trên đầu cậu ta, cái gai trong lòng Quân Bắc Ngang. Chỉ khi nào tiêu diệt được Quân Bắc Hàn, cậu ta mới có thể thở phào một hơi. Mà cha Quân e rằng cũng có tâm lý giống như vậy, nếu không sẽ không xúi giục con cả bất hòa với nhà họ Dương.
Lúc này, Quân Bắc Hàn suy nghĩ rất nhiều, nhưng không định nói cho Lục Cận Thần một chữ nào, vừa cởi quần áo vừa cười nhạo – “Anh quan tâm nhiều thế làm gì, chuyện của tôi, tôi sẽ tự mình giải quyết. Nếu cậu ta thích tập đoàn nhà họ Quân thì cứ lấy, tôi còn không để nó vào mắt. Sớm muộn gì cũng có một ngày Vũ Trụ Noah của tôi sẽ đè bẹp tập đoàn nhà họ Quân.”
Ném quần áo xuống, vò tóc, hắn lập tức đi vào phòng tắm, ngay cả camera cũng quên tắt. Thiếu niên năm đó giờ đã trở thành một thanh niên tuấn mỹ bất phàm. Bởi vì ở lâu trong nhà không ra ngoài, làn da trắng nõn gần như trong suốt. Nhưng cơ bụng săn chắc và V cut duyên dáng đều thể hiện hắn đã rèn luyện tốt như thế nào. Hắn đứng lên cởi thắt lưng, để lộ vòng eo mềm dẻo mạnh mẽ, bởi vì bờ mông quá cong mẩy, quần lót không bị tuột xuống dưới, mà treo lỏng lẻo trên háng. Dáng vẻ lười nhác mà tùy ý kia gợi cảm cực kỳ.
Lục Cận Thần nhìn không rời mắt, thậm chí khi thanh niên rời khỏi máy quay còn duỗi dài cổ ra muốn ngóng theo. Thanh niên nhanh chóng tắm rửa rồi buộc khăn lên hông ra ngoài. Đôi chân thon dài thẳng tắp lại hấp dẫn ánh mắt của gã đàn ông kia lần nữa. Hắn hình như không phát hiện ra vẻ mặt cứng ngắc và dáng ngồi quái dị của người nọ, nói một câu chúc ngủ ngon rồi lập tức tắt video. Hình ảnh quyến rũ biến mất, lúc này Đỗ Húc Lãng mới chậm rãi phun ra mấy hơi, bóp trán cười khổ. Hắn hình như đã bị quyến rũ, nhưng bi kịch là đối phương hoàn toàn không có ý đó.
Quân Bắc Hàn thật sự không có ý đó ư? Vừa tắt camera đi, hắn lập tức nhếch môi cười. Hắn là đồng tính luyến ái, hơn nữa ánh mắt cực cao. Lục Cận Thần là song tính luyến, diện mạo dáng người không chỗ nào không phải là cực phẩm, bỏ cực phẩm không ăn mà đi tìm thứ phẩm, Quân Bắc Hàn hoàn toàn sẽ không làm điều đó. Về phần ăn xong thì giải quyết như thế nào, trước mắt hắn còn chưa tính đến. Hắn đã làm con rối của hệ thống đủ lắm rồi, hiện giờ chỉ muốn sống theo ý mình mà thôi.
Quân Bắc Hàn tưởng rằng hai người đàn ông với nhau chỉ cần nhìn hợp mắt là sẽ trực tiếp đi vào giai đoạn tiếp theo—— lên giường. Nhưng ý định của Lục Cận Thần hiển nhiên vượt qua sức tưởng tượng của hắn. Đối phương hình như đang theo đuổi hắn, từ dăm ba ngày một cuộc điện thoại tiến triển thành một ngày dăm ba cuộc điện thoại. Cứ khi nào đến Nhật là nhất định sẽ hẹn hắn ra ngoài ăn cơm. Nhưng cũng chỉ đơn giản là ăn cơm thôi, từ đầu đến cuối đều giữ vững thái độ ân cần mà không vượt mức quá rõ ràng. Đến các ngày lễ tết lại còn gửi tặng nhiều món quà quý giá nữa. Quân Bắc Hàn không thể không mặt dày mày dạn cho rằng, Lục Cận Thần đang theo đuổi mình, hơn nữa còn là với thái độ cực kì nghiêm túc.
Đang suy nghĩ thì điện thoại trên bàn vang lên, đầu kia quả nhiên truyền đến giọng nói trầm thấp lôi cuốn của người đàn ông nọ – “Chiếc đồng hồ tôi tặng cho cậu, cậu có thích không? Tôi cũng mua một chiếc cùng kiểu dáng, phối hợp với…”
Thủ đô Nhật Bản.
Lục Cận Thần đang đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời, vừa dịu dàng nói chuyện điện thoại vừa hút thuốc. Cũng không biết người đầu bên kia nói gì, hắn khẽ giọng cười rộ lên, đôi mắt toát lên vẻ sung sướng.
“Được, tôi biết rồi. Hẹn gặp cậu cuối tuần. Cậu chọn chỗ đi.” Trông thấy cháu trai không gõ cửa đã lập tức đi vào, Đỗ Húc Lãng nhíu mày, không thể không chấm dứt cuộc trò chuyện. Quân Bắc Cảnh âm thầm quan sát hắn, cảm thấy rất ngạc nhiên đối với người có thể khiến cho cậu mình cư xử dịu dàng như vậy.
“Cậu, cậu đang tìm mợ cho cháu?” Y thử trêu ghẹo. Chữ “mợ” này hiển nhiên đã lấy lòng Đỗ Húc Lãng, hắn cười nhẹ một tiếng rồi mới gật đầu nói – “Đúng vậy, tìm mợ cho cháu.” – Dứt lời còn cố tình cho thêm một câu – “Đợi cậu thu phục được người đó sẽ giới thiệu hai người với nhau, hai người nhất định phải sống hòa bình với nhau đấy.”
Thì ra còn chưa thu phục được sao? Quân Bắc Cảnh âm thầm thở phào, ngoan ngoãn đồng ý. Y đã biết thân phận thật của Lục Cận Thần. Cảm giác đầu tiên là không thể tin được, cảm giác thứ hai là bất ngờ, vui mừng và sau đó chính là sợ hãi. Y đã phải thích ứng trong một hai năm, mới có thể dần dần phục hồi lại hình thức thoải mái tự nhiên như lúc ban đầu. Dưới sự che chở của Lục Cận Thần, y xây dựng công ty của riêng mình. Giờ công ty đang trên đà thăng tiến, tiền đồ rộng mở. Y bây giờ không còn là đứa con riêng nhà họ Quân bị người khác tùy tiện lăng mạ trước kia nữa. Ở Nhật, dù là ông lớn ngành thương nhìn thấy y, cũng phải cung kính gọi y một tiếng cậu Cảnh.
Tất cả những điều này đều là Lục Cận Thần mang lại cho y. Nếu như Lục Cận Thần lập gia đình, hắn có còn toàn tâm toàn ý đối xử với đứa cháu không hề có quan hệ huyết thống gì với hắn như bây giờ nữa không? Vợ hắn, con cái hắn có thể chấp nhận sự tồn tại của y không? Quân Bắc Cảnh tính tình đã nghi, khuyết thiếu cảm giác an toàn. Thế nên cũng đề phòng cả Lục Cận Thần, người đã bỏ ra tất cả cho hắn không hề giữ lại một chút nào.
Cảm xúc lóe lên trong mắt y không trốn qua được sự quan sát tinh tế của Lục Cận Thần. Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy thất vọng. Cũng là biết thân phận thật của mình, thái độ của Bắc Hàn đối với hắn không khác trước kia chút nào. Còn cháu mình tuy đã cố gắng che giấu, nhưng vẫn không thể giấu được sự sợ hãi và lấy lòng trong từng lời nói hay hành động. Trước kia còn cảm thấy Bắc Hàn kém cháu trai, sự thật chứng minh rằng hắn nhìn nhầm rồi.
Quân Bắc Cảnh bị cậu mình nhìn đến mức cả người căng thẳng, không thể không nhấn mở Notebook mình mang đến ra, nói sang chuyện khác – “Hôm nay là ngày cuối cùng trận chung kết Thương Chiến, cháu muốn giành giải nhất cho cậu xem.” “Ồ? Đã là ngày cuối cùng rồi sao?” – Lục Cận Thần quả nhiên vứt những suy nghĩ tạp nham trong đầu mình đi, bước đến nhìn chăm chú vào màn hình.
Thương Chiến là một game online do Vũ Trụ Noah phát hành, rất được thương nhân yêu thích. Bởi vì chế tác hoàn mỹ, bối cảnh và chi tiết chân thật đến không có kẽ hở, rất nhiều ông lớn ngành kinh thương thậm chí còn bắt con mình tham gia thi đấu, nhằm tôi luyện năng lực của họ. Năm nay là mùa thứ hai phát hành Thương Chiến, nhà sản xuất tổ chức một cuộc “thương chiến” danh xứng với thực, nhưng chỉ cho phép thanh thiếu niên dưới 25 tuổi tham gia.
Trận chiến này rút thăm trúng phó bản Thượng Hải. Cuộc thi kéo dài 30 ngày. Mỗi một tuyển thủ ban đầu chỉ có thể nhận được mười nghìn làm ngân sách gây dựng sự nghiệp, đợi đến khi thời gian đếm ngược chấm dứt, máy tính sẽ dựa trên các tố chất tổng hợp tuyển ra người xuất sắc nhất. Nói đơn giản chính là ai kiếm được nhiều tiền thì người đó thắng.
Quân Bắc Cảnh là fan hâm mộ chân chính của Thương Chiến, cũng là người chơi cấp bậc đại thần có thực lực mạnh mẽ. Tính đến lúc này, y vẫn giữ vị trí thứ nhất. Trò chơi này sở hữu số lượng người chơi khổng lồ trên khắp toàn cầu, những người có năng lực giỏi, hiển nhiên thân phận cũng không bình thường. Tạm thời không đề cập đến một số người chơi nặc danh, những người dùng tên thật tham gia ai ai cũng có bối cảnh hùng hậu. Hoặc là nhân tài mới dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, hoặc là con ông cháu cha của những tập đoàn, tài phiệt.
Không ai ngờ, đứa con riêng nhà họ Quân chưa từng nghe tên bao giờ lại có thực lực vượt trội, giữ vững vị trí thứ nhất như vậy. Phải biết rằng Quân Bắc Ngang được cha Quân khen không dứt miệng bị đào thải ngay ngày thứ hai. Quân Bắc Hàn thì vẫn chưa từng lộ diện, có lẽ là sợ thua bị người khác chê cười.
Truyện khác cùng thể loại
153 chương
72 chương
91 chương
77 chương
10 chương
53 chương
89 chương
59 chương