Hầu tước Ferdinand ở trên đầu tường, dùng luyện kim kính viễn vọng xem cuộc chiến, trong vòng năm dặm thì đều là quân đội của mình. Bên ngoài năm dặm là người Tanggulas mà Giáo đình dùng để chặt đứt đường lui của Ác ma quân đoàn. Luyện kim kính viễn vọng có cái tốt, cái xấu, Hầu tước Ferdinand có thể thấy được khoảng cách 7 đến 8 dặm, đây đã tuyệt đối là trang bị cao cấp. Nói chính xác, đây là một kiện trang bị thuần túy dành cho pháp sư, nếu bên cạnh không có một pháp sư cấp ba trợ giúp, thì Hầu tước Ferdinand chỉ có thể nhìn thấy một hình ảnh mơ hồ mà thôi. - Như thế nào... Đã trở lại rồi! Hầu tước Ferdinand thấy Ác ma quân đoàn giết trở về, vô cùng kinh ngạc. Ác ma quân đoàn giống như một thanh đao nhọn, mãnh liệt đâm vào trong trận địa của người Tanggulas. Nerys đứng đầu đội quân, trên chiến trường không ngừng chỉ huy Vong linh kỵ sĩ tả xung hữu đột, tách đội ngũ địch nhân ra, để cho các ác ma phía sau tới giết chết. Loại chiến đấu này đối với nàng mà nói thì không hề có ý nghĩa gì, cũng không chiếm được lợi ích thực tế gì, nàng đang tìm kiếm Thần thuật sư của địch nhân, nếu là dưới cấp bảy thì có thể tới khi dễ một chút, trên cấp bảy thì với vong linh hình thái này, vẫn không nên đánh bừa là hơn. Ác ma quân đoàn tổn thất không lớn, hơn nữa chiến đấu ngắn ngủi, đối bọn họ mà nói, tiêu hao thể lực thật sự là rất nhỏ, đám ác ma kéo theo một đống thi thể, một đường xung phong liều chết, về tới dưới chủ thành của ba tòa thành, hội hợp cùng đại quân. Nerys lúc này mới mệnh lệnh đám ác ma dừng lại, thủ hộ cửa thành, để cho trọng kỵ binh ở phía sau ung dung đi vào thành. Trọng kỵ binh đi phía sau, vốn không có chiến thuật gì cả, Nerys mặc kệ trọng kỵ binh chết hay sống, đã khiến cho Hầu tước Ferdinand vạn phần tức giận. Nhưng khi hắn nhìn thấy đám ác ma mở mặt nạ ra, bắt đầu ăn uống, thì chỉ đành nén lửa giận lại. Mấy ngàn ác ma ở ngoài thành ăn thịt người, đồ ăn chính là tín đồ của Giáo đình, quân đội thánh chiến. Cảnh tượng này rất khủng bố, tiếng hò hét trên chiến trường đều bị tiếng ăn uống kẽo kẹt của đám ác ma đè xuống. Mỗi một ác ma ít nhất cũng kéo theo hai cỗ thi thể. Thân thể cao hơn bốn thước khiến cho bọn họ hành động ngập lực lượng, nhưng mà tiêu hao cũng rất lớn. Ăn luôn địch nhân cũng là một lựa chọn không tồi. Đám ác ma đầu tiên là bổ đầu địch nhân ra, dùng miệng hút hết máu, sau đó mới lột sạch áo giáp, quần áo, từng miếng gặm ăn. Người Tanggulas đang truy kích trọng kỵ binh lập tức dừng chân lại, nhìn mấy ngàn ác ma dưới thành, trên mặt tràn ngập thần sắc sợ hãi. Người của Grievances quận quốc cũng bị dọa không nhỏ, tuy nhiên khi thấy đám ác ma còn kéo về không ít thi thể trọng kỵ binh, xếp riêng ra một chỗ, chờ người trong thành tới xử lý, thì trong lòng họ cuối cùng cũng đỡ hơn một chút. Quân đội ngoài thành chậm rãi tiến vào thành, có đám ác ma áp trận, người Tanggulas trong khoảng thời gian ngắn không dám tấn công tới cửa thành, bọn họ đã bị đám ác ma dọa cho khiếp sợ. Ai cũng đều sợ mình trở thành đồ ăn, bị người khác nuốt vào bụng. Tại thành Girders, Sarin còn không biết Nerys làm chuyện khủng bố như vậy, hắn đang chuẩn bị hôn lễ của mình. Vào giữa trưa ngày 9, đội ngũ Mesterlin một lần nữa từ bắc môn tiến vào thành Girders, Sarin cưỡi một chiếc hoàng kim chiến xa đặc biệt được thiết kế cho hôn lễ, có tám con tuấn mã đang kéo, phía sau là một kỳ đoàn lễ nghi, sau nữa là Đồ Long quân đoàn vừa quy thuận hắn. Hoàng kim chiến xa tiến vào thành, trên đường có các binh sĩ Grievances quận quốc tại thành Girders đang hoan nghênh. Sarin ngồi trên xe, chiến xa cổ xưa này không có thùng xe, phía sau hắn là Su và Nicolas đang đứng nghiêm trang. Đám binh sĩ Grievances quận quốc đều hoan hô, tung hoa tươi về phía hắn. Sarin mặc Ma Thần sáo trang, trên mặt đeo mặt nạ, ngồi hiên ngang trên xe. Người Grievances quận quốc hoan nghênh Sarin là xuất phát từ thật tâm. Hôn lễ của quận vương điện hạ đại biểu cho hai quốc gia giàu có kết hợp lại, trong thời loạn thế này, chỉ có quốc gia cường đại làm hậu thuẫn, thì những người thường này mới có cảm giác an toàn. Vương quốc Mesterlin lại còn đã từng đánh tan cả Giáo đình quân viễn chinh nữa. Trong hai năm này, chiến loạn tại Kya Loulan không ngừng nghỉ, các nông dân không thể sinh tồn được. Lex thành lập Grievances quận quốc, các nông dân cũng có thể gieo trồng hoa màu, một khi phát sinh chiến tranh, thì bọn họ sẽ được binh sĩ bảo hộ, lui vào trong tòa thành. Bởi vì có Tần Nhân ở sau lưng trợ giúp, cho tới bây giờ thì lương thực vẫn không là vấn đề. Đối với người thường mà nói, đây đã là hạnh phúc thật lớn rồi. Sarin ngồi trên hoàng kim chiến xa, đi trong thành thị, trong đám người tại đây thì tất nhiên là có người của Grievances quận quốc giám thị, tránh cho Sarin lại một lần nữa bị thích khách tập kích. Đội ngũ đi một vòng trong thành thì mới trở lại hành cung, tại đây có tổ chức nghi thức nghênh đón của Grievances quận quốc. Hai bên đều không có cha mẹ, nên đều do Đại ma đạo sĩ Stephany chủ trì. Đối với nghi thức này, Sarin không có cách nào kháng cự được, đây đã là đơn giản đi rất nhiều lần rồi, nếu dựa theo quy củ Tần Nhân, toàn bộ nghi thức sẽ diễn ra từ ba ngày đến sáu ngày, Lex có thân phận người thừa kế đầu tiên, sáu ngày là chắc chắn phải tổ chức. May mà nghi thức của vương triều thứ tư không rườm rà như vậy, Sarin và Lex mới thoải mái hơn một chút. Bên phía Sarin, đội ngũ nghi trượng có các lễ xe được làm đúng theo lễ nghi, tổng cộng có hai mươi bốn chiếc. Hai mươi bốn chiếc lễ xe này được dẫn vào đại môn của hành cung, Sarin chỉ có thể tiến vào trong cung điện được chuẩn bị riêng cho hắn, vẫn còn chưa thể gặp Lex được. Tuy nhiên hiện tại Đồ Long quân đoàn đã có thể danh chính ngôn thuận đóng quân trong hành cung, bảo hộ an toàn của Sarin. Lex cũng đi từ trong ma pháp tháp ra, chuẩn bị hôn lễ vào ngày hôm sau, các nghi thức được ra sức đơn giản hoá, nàng ở trong đại điện tiếp nhận hai mươi bốn chiếc lễ xe do Mesterlin vương quốc đưa tới, ban cho các quan viên hộ tống lễ xe. Mọi thứ diễn ra tới khi trời gần tối đen, tại phía nam thành Girders khoảng năm mươi dặm, đã có đại quân của người Vân Lưu hạ trại. Quân báo được đưa tới trước mặt Lex, nàng lật xem xấp quân báo thật dày này một lần, để cho các cuộc sống pháp sư phân biệt xử lý, chuyển cho các tướng quân. Nicolas và Su lại muốn đi phía nam chiến đấu, không thể tiếp tục bảo hộ Sarin được. Bên trong hành cung thì chỉ còn lại Beatrice, Elena, còn có Gushchin nữa, bắt đầu bố trí phòng ngự bên trong cung điện của Sarin. Hai nơi cung điện một nam một bắc, cách xa nhau hơn sáu trăm thước. Đây là một ngày duy nhất mà hai người không được phép gặp mặt. Sarin ngồi yên bên trong cung điện, lấy tay chống cằm, nghĩ tới mức xuất thần. Mệt mỏi cả nửa ngày, hắn thấy rất nhiều lễ nghi quan viên, quý tộc, nghi thức rườm rà. Nhưng những việc này đều không quan hệ gì với hắn, hắn chỉ mặc kệ cho người khác sắp xếp mà thôi. Lex ở gần trong gang tấc, lại không thể đi gặp được, Sarin dùng Mắt nguyên tố, nhưng lại không thể nhìn xuyên qua vô số ngôi nhà tại đây được. Thì ra quý tộc hoàng thất và một vài quan hệ thông gia khác là như thế này a, đối với pháp sư mà nói, đây thật sự là rất nhàm chán, rất nhàm chán. Sarin rất muốn vậy bay lên, đi tới cung điện của Lex. Ngoài thành đại quân đã tập kết, người Vân Lưu đã chuẩn bị tốt, chờ ngày mai sẽ tiến công, trong khi lúc này mình lại chỉ có thể tránh bên trong cung điện, thật sự là rất khó chịu. Trong lòng nghĩ như vậy, Sarin vỗ vỗ hồ lô bên hông, triệu tập ra Thủy khôi lỗi. Thủy khôi lỗi trong suốt nhanh chóng biến thành bộ dáng Sarin, chỗ khác chính là trên người Thủy khôi lỗi mặc pháp sư bào màu xám, trong tay là ma pháp trượng. Mà Sarin mặc chính là Ma Thần sáo trang, bên hông đeo một thanh mộc kiếm, chính là thanh mộc kiếm mà Roy chế tạo ra. Sarin gỡ xuống Thủy tinh chỉ hoàn của Rafael, giao cho Thủy khôi lỗi, nói: - Đi tìm Elena, bảo hộ nàng, để cho tiễn kỹ của nàng có thể phát huy được. Thủy khôi lỗi đeo lên Thủy tinh chỉ hoàn, khom người rời đi. Sarin bắt đầu kiểm tra Ma Thần sáo trang của mình, ma pháp được cố hóa trên Ma Thần sáo trang thì hắn còn chưa từng sử dụng trong chiến đấu lần nào, cho dù đối mặt với thích khách cường đại, thì hắn cũng vẫn kiên trì giữ lại. Tuy nhiên ở bên dưới ma pháp tháp của Lex, cảm nhận được nguyên tố biến hóa khi Lex thăng cấp, trong lòng Sarin cũng đã có vài phần nắm chắc với việc thăng cấp, nên lúc này mới bắt đầu coi trọng Ma Thần sáo trang, có lộ ra thì cũng sẽ không sợ xảy ra chuyện gì cả. Địa hệ Binh Đoàn Tượng Đá, mỗi phút có thể chế tạo ra sáu cái tượng đá cao sáu thước, liên tục kéo dài tận ba giờ. Mỗi một tượng đá có lực công kích tương đương với chức nghiệp giả từ cấp năm trở lên. Đây là một cái ma pháp phi thường ít được lưu ý, rất ít có Ma pháp sư nguyện ý đi học tập. Bởi vì tốc độ của tượng đá binh quá chậm, di chuyển thì cũng chỉ ngang với Cao Cấp Kiếm Sĩ của nhân loại. Sương Tuyết Ma Văn là ma pháp thích hợp nhất cho Sarin, đại khái có thể đề cao lực công kích của thủy hệ ma pháp của hắn lên gấp ba lần. Thăng cấp đến ma pháp cấp tám, thì có thể đề cao lực công kích của thủy hệ ma pháp đến sáu lần. Thăng cấp đến cấp chín, thì chính là mười hai lần, có thể làm cho ma pháp cấp chín trở thành thứ giống như cấm chú vậy. Phong hệ Chân Không Giam Cầm thì hiệu quả đương nhiên không bằng Tinh Linh không gian tiến, nhưng tiêu hao lại ít hơn nhiều. Nếu lại gặp phải thích khách thì Sarin sẽ không quên sử dụng ma pháp này. Hỏa Linh Rít Gào, triệu hoán một hỏa nguyên tố sinh vật, liên tục kéo dài một giờ, cũng là ma pháp rất mạnh. Đáng tiếc lĩnh ngộ của Sarin đối với hỏa nguyên tố thì còn xa mới mạnh bằng thủy nguyên tố được. Ảo Ảnh Loạn Vũ là phòng ngự ma pháp tốt nhất, có thể chế tạo từ ba đến sáu cái ảo ảnh, mỗi cái đều có lực công kích, địch nhân khó có thể phân biệt rõ. Đêm Vô Tận là cường đại nhất trong số sáu cái ma pháp này, vây địch nhân bên trong khu vực ám nguyên tố, hiệu quả vượt qua Băng Kích Thuật rất nhiều. Chân Không Giam Cầm cấp bảy cũng không được như vậy. Chỗ duy nhất mà Chân Không Giam Cầm mạnh hơn Đêm Vô Tận chính là, đó là một ma pháp thuấn phát, vị trí xuất hiện là chỗ mà Ma pháp sư chỉ định vào bất cứ lúc nào. Sáu cái ma pháp cấp bảy này được phóng thích sáu giờ một vòng, dù cho Ma Thần sáo trang có chất liệu tốt thế nào, thì cũng không chịu tải nổi nhiều ma pháp ít được lưu ý như vậy. Dùng Figaro ma pháp công thức suy tính thuộc tính của những cố hóa ma pháp này một lần, thì đã tới rạng sáng, trời cũng sáng lên, vên ngoài cung điện còn có cả côn trùng đang kêu vang. Người Vân Lưu, Luyện Kim Thành, người Tanggulas, tất cả đều từ phía sau ép tới mình. Sarin nghĩ đến đây, ảm đạm cười. Xem ra mình vẫn còn rất ngây thơ, thành Mesterlin làm sinh ý với bên ngoài sớm như vậy, làm sao lại không khiến cho những người này động tâm đây! Mặc kệ nó, Luyện Kim Thành không phải cũng có nguyên tắc của chính nó hay sao? Chắc là sẽ không phái Ma đạo sĩ tới giết một Đại ma pháp sư cấp trung như hắn đâu. Cũng không biết vào đêm tân hôn của mình thì rốt cuộc là người Vân Lưu, hay là thích khách của người Tanggulas xuất hiện đây. Lex cũng là một đêm không ngủ, nàng vuốt ve Thần La Chi Giới của mình, hàng nghìn hàng vạn lần cảm khái. Mình là Ma đạo sĩ, lực lượng của Thần La Chi Giới sẽ càng cường đại hơn, chỉ là, trang bị cho dù có cường đại đến mấy đi nữa, thì cũng không thể để cho mình thống nhất đại lục này được. Trước mặt mình và Sarin là vô số địch nhân. Bao gồm Giáo đình, bốn đại đế quốc, còn có cả Luyện Kim Thành nữa. Meilin đại sư nói có lẽ là đúng, mình sẽ làm cho Tần Nhân tan rã, sẽ mang đến cho đại lục một hồi tai nạn. Nhưng mà như vậy thì đã sao? Cho dù không có mình, chẳng lẽ Giáo đình sẽ không phát động thánh chiến ư? Làm một Ma pháp sư, vẫn không nên bị quá nhiều đạo đức trói buộc thì mới tốt, nếu không thì thứ chờ đợi mình chính là hắc ám vĩnh viễn. Ngày 10 tháng Tư, mặt trời chính ngọ, hôn lễ chính thức được bắt đầu. Tham dự có các quý tộc, còn có đặc phái viên của các quốc gia, tới trong hành cung của thành Girders, dự lễ kết hôn giữa Sarin và Lex. Đại ma đạo sĩ Stephany đảm đương đại diện cho cả hai bên, trong cung điện, hơn mười Đại ma pháp sư được các áo bào trắng pháp sư vây quanh, phóng ra một cái quần thể ma pháp. Trên bầu trời xuất hiện ánh lửa ma pháp, bay thẳng lên tận chân trời. Thanh âm của Stephany dưới tác dụng của ma pháp trận, được truyền khắp toàn thành: - Ta tuyên bố, Lex Gelvkesi, Sarin Mesterlin, chính thức trở thành vợ chồng. Sarin, ngươi mang đến cho quận vương của chúng ta thứ gì? Stephany mỉm cười hỏi, cao cao trên điện phủ, Sarin ung dung lấy ra vương miện trên đỉnh đầu, đặt lên trên tay. Vương miện này xuất hiện, mọi người trong điện phủ đều phát ra tiếng ngạc nhiên thán phục. Thật diễm lệ, chủ thể vương miện được làm từ một khối Tử thủy tinh, đỉnh chóp vương miện là hai mươi bốn khối Băng châu thạch được xếp thành phục hợp ma pháp trận, trên Băng châu thạch có ảo ảnh bảy màu như sương khói đang lơ lửng, kéo về phía sau, ánh sáng tràn ngập màu sắc. Tại trung tâm của Băng châu thạch, trong khe hở của ma pháp trận, có một khối Lục nê thạch hình lục giác được khảm lên. Đặc phái viên của Tanggulas đế quốc lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng cũng không phát tác. Bên trong các đặc phái viên cũng không có Thần thuật sư, nếu không thì lập tức sẽ phát tác lên. Lục nê thạch là cấm kỵ, Tử thủy tinh cũng là thứ cấm kỵ. Lục nê thạch có thể cất chứa thần tính, không khác gì mạo phạm uy nghiêm của thần cả, mà Tử thủy tinh lại có thể chống đỡ một thần thuật cường đại: Đại dự ngôn thuật. Dùng một khối Tử thủy tinh lớn như vậy luyện chế vương miện, cho dù là Giáo hoàng đại nhân tự mình thi triển Đại dự ngôn thuật để tiến hành công kích, thì cũng sẽ thất bại. Sarin đưa vương miện này cho Lex, thì đã chính là một sự khiêu khích đối với Giáo đình rồi. Lex nhìn thấy vương miện, cũng hơi sửng sốt, ảo ảnh bảy màu trên vương miện kia rõ ràng là đối xứng với Ma huyền bảy màu của mình. Đội vương miện này lên, tốc độ cùng tần suất chuẩn bị ma pháp của Lex đã không biết được tăng nhanh lên bao nhiêu lần. Rất nhiều ma pháp mới lạ cũng có thể nhanh chóng phóng thích ra. - Lace, từ nay về sau, trong tên của ngươi sẽ có thêm một dòng họ. Sarin nhẹ nhàng đội vương miện lên trên đầu Lex, nói: - Sau này ngươi chính là Lex Mesterlin Gelvkesi. Lex rất muốn ôm Sarin một cái, nhưng đang ở trước công chúng, nàng cũng chỉ có thể rụt rè gật gật đầu. Stephany cũng có chút kinh ngạc, trong hạ lễ của Augustini bệ hạ đúng là có Tử thủy tinh, nhưng đều các mảnh rất nhỏ, Tử thủy tinh có thể dùng cả khối để chế tạo vương miện, thì đã sớm không tồn tại trên Myers đại lục nữa rồi. Vào một ngàn năm trước thì Giáo đình đã điên cuồng phá hư mạch khoáng của loại bảo thạch này, trong các năm còn lại thì bọn họ cũng không ngừng dùng các loại thủ đoạn để thu mua, cướp đoạt. Sarin đúng thật là giàu có a! Tuy nhiên nàng vẫn là tiếp tục các nghi thức phía sau, ít nhất thì cũng phải để cho Lex giao lễ vật cho Sarin, thì mới được coi là hoàn thành bộ phận trọng yếu của hôn lễ. - Lex, ngươi mang cho Sarin điện hạ thứ gì? Lex lấy từ trong Thần La Chi Giới ra một viên đại ấn màu vàng tím, giao cho Sarin, nàng mỉm cười nói: - Từ nay về sau, Sarin điện hạ sẽ có vinh quang của Gelvkesi hoàng thất. Trong đại điện lặng ngắt như tờ, viên tử kim đại ấn này đã mấy trăm năm cũng chưa từng xuất hiện, mọi người đều cho rằng Gelvkesi hoàng thất đã thu về, nhưng lại không nghĩ tới, nói được Canak Đại Đế truyền cho con gái. Sắc mặt của đặc phái viên Tần Nhân so với đặc phái viên của Tanggulas đế quốc thì còn muốn khó coi hơn, bọn họ căn bản là không đoán trước được Lex sẽ làm ra hành động này. Lex có Thần La Chi Giới, là người thừa kế đầu tiên, điều này mọi người có thể chấp nhận được, dù sao phụ thân của nàng chính là Canak Đại Đế. Nhưng tử kim đại ấn này lại là tín vật có thể điều động được Linh Xà kiếm sĩ doanh của gia tộc Gelvkesi. Lex che dấu thật là sâu a, cho dù vào thời điểm khó khăn nhất thì cũng không lấy ra thứ này, mà lại vào lễ kết hôn với Sarin kết hợp mà giao thứ này cho trượng phu của nàng. Lục dực phi xà ấn chính là do tổ tiên của gia tộc Gelvkesi dùng sừng của một con Lục dực phi xà cấp mười tám nhất cường đại để luyện chế thành, đại biểu cho vinh quang của gia tộc Gelvkesi. Sinh vật cấp mười tám đã không khác gì Hoàng đế của đệ nhất vương triều cả, đó là tồn tại có thể chiến thắng cả thần linh. Viên Lục dực phi xà ấn này cũng không điều động lực lượng trong thành San Rock, mà là quân đội cường đại nhất trong đất phong của gia tộc Gelvkesi. Có Thần La Chi Giới và Lục dực phi xà ấn, Lex và Sarin thậm chí có thể điều động lực lượng trung tâm của gia tộc Gelvkesi, đi tiến công thành San Rock, hoặc là dứt khoát rời khỏi Tần Nhân đế quốc, tự mình làm Hoàng đế. Lần này, ngay cả Stephany cũng đều trợn tròn mắt lên. Khó trách Chiêm tinh sư cuối cùng của đế quốc là Meilin đã từng nói, Lex sẽ chia rẽ đế quốc, tạo thành sự tan rã của Tần Nhân. Nếu hiện tại nàng muốn làm như vậy, thì đúng là có thể làm được. Chỉ cần nàng nói một câu, quý tộc phía nam đang mưu đồ gây rối lập tức sẽ cùng hưởng ứng, rời khỏi sự lãnh đạo của thành San Rock, đầu nhập vào trong Grievances quận quốc. Không, là đế quốc! Lex dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đặc phái viên đại biểu cho thành San Rock, đó không phải là người mà đệ đệ của nàng phái tới, mà là người của Sephiroth Thân vương. Cơ hội này, nàng đã đợi rất lâu rồi. Nếu Sephiroth, Luyện Kim Thành, còn có cả Vân Lưu không bức bách như thế, nàng cũng sẽ không phải làm như vậy. Trong lòng những người này đều không hy vọng mình và Sarin kết hợp lại, như vậy, cả đại lục sẽ hoàn toàn trở nên loạn lạc. Còn đệ đệ đáng thương của mình thì lại ở trong San Rock, trở thành con tin. Các nghi thức tiếp theo đã không hề có ý nghĩa nữa, tất cả mọi người đều có chút thất hồn lạc phách, ngoài các thân tín do Augustini phái tới. Hành động của Lex thì không ai có thể chấp nhận được, nhưng lại không ai có thể phá hư được. Toàn bộ đại điện đều do quân đội của Lex và Sarin vây quanh. Nếu Lex đã dám làm vậy, thì sẽ không sợ bọn họ làm loạn. Có ai dám đứng ra, thì Lex sẽ lập tức chém đầu kẻ đó. Không! Chém đầu vẫn là tốt, dưới tay Sarin lại còn có cả Vong linh pháp sư cường đại nữa, có lẽ là sẽ dứt khoát rút ra linh hồn của hắn, cho hắn trở thành một vong linh ngu xuẩn. Trong cung điện của Lex không có nữ quan, nàng và Sarin được các cuộc sống pháp sư dẫn theo, đi vào trong cung điện được xây cho Sarin. Sarin vì giả mạo vương tộc của vương triều thứ tư, nên đã đọc rất nhiều thứ, cũng bao gồm cả các bí mật của gia tộc Gelvkesi. Hắn đương nhiên biết Lục dực phi xà ấn đại biểu cho cái gì. Sarin mơ mơ màng màng đi vào trong cung điện, có chút mờ mịt hỏi Lex: - Lace, như vậy làm, có phải sẽ làm mọi người phẫn nộ hay không? - Đúng vậy, ngươi sợ hãi sao? - Không, không phải sợ, chỉ là bỗng nhiên cảm thấy, sự dối trá của những người này bị phá tan, bị đánh nát, thật sự là một chuyện rất thống khoái. - Đúng vậy, rất sảng khoái! Lex vươn tay, vuốt ve hai má Sarin, nói: - Nếu không phải ngươi, chỉ sợ ta vĩnh viễn cũng không lấy ra chiếc ấn tín này! - Vì cái gì? - Bởi vì, Sarin điện hạ, ngươi là chỗ dựa của ta a! Lex dịu dàng nói xong, sau đó kiễng chân, hôn lên trán Sarin. Sarin trong lòng thấy nặng nề, Lex rốt cục cũng không còn tứ cố vô thân nữa. Cho dù nàng cường đại cỡ nào, thì cũng đều cần có chỗ dựa vào. Mà chỗ dựa này chính là mình! Các pháp sư lặng lẽ lui ra, trong đại điện chỉ còn lại Beatrice. Sarin đỡ lấy thắt lưng Lex, xoay người, nhìn thoáng qua Beatrice, Beatrice gật gật đầu, cũng đi ra đại điện. Hắn vừa đi, vừa cởi quần áo trên người, khôi phục thành bộ dáng Đại ác ma. Thân cao trên tám thước, đôi cánh cực lớn, còn có một đôi mắt màu tím. Xung quanh cung điện này đều có Đồ Long quân đoàn đang canh gác. Gushchin đang vịn lên Đồ Long đại kỳ, nhìn thấy một ác ma thật lớn từ trong cung điện đi ra, thiếu chút nữa đã vung tay động thủ. Beatrice không thèm để ý đến hắn, mà ngồi luôn trên bậc thang, thản nhiên nói: - Gushchin, mặt trước do ta gác, ngươi đi tới mặt sau đi. - Ngươi là... - Beatrice! Mau đi đi. Beatrice đơn giản trả lời. Ánh mắt Gushchin trợn lên vài cái, sau đó tâm tình chậm rãi bình phục lại. Bên cạnh chủ công có rất nhiều thứ ngạc nhiên cổ quái, mình hẳn là nên mau chóng thích ứng thì mới đúng. - Cần lưu lại bao nhiêu người cho ngươi? - Một người cũng không cần. Beatrice lạnh lùng trả lời. Hôn lễ của Sarin khiến cho hắn nhớ tới thê tử của mình, một ác ma bình thường tới mức cực điểm. Hai ác ma cùng chung sống với nhau trong bốn năm, thê tử của hắn đã bị một tên Đại ác ma sát hại. Từ đó về sau, Beatrice chỉ là một người, không còn đi tìm kiếm bầu bạn nữa. Gushchin gật gật đầu, phân phó Kỳ đoàn trưởng lưu lại một số người, gác bên ngoài đình viện. Sắc trời còn sớm, trong cung điện chỉ còn lại Sarin và Lex, Sarin không biết làm gì cho tốt. Muốn lập tức ôm Lex tiến vào phòng ngủ, nhưng dường như cảm xúc lại không quá hợp lý. - Lace... - Ân? Lex tháo vương miện xuống, thu vào trong Thần La Chi Giới. - Ài... Đến đây đi, còn sớm rất, chúng ta nhìn chiến đấu ngoài thành như thế nào! Sarin kéo tay Lex, đi về phía thư phòng. Hắn còn chưa xây dựng ma pháp tháp, nên trong thư phòng tất nhiên có luyện kim thiết bị. Lex cảm giác có chút buồn cười, tuy nhiên mới vừa rồi nàng ra quyết định, cũng đã hao hết tinh lực rồi. Cảm giác kia giống như vừa đánh một trận với tất cả mọi người trên đại lục một phen vậy, rơi vào tình trạng kiệt sức. Tùy ý để Sarin kéo vào trong thư phòng, nhìn Sarin lấy ma hạch ra, khảm vào trong ma pháp trận, khởi động hình ảnh ma pháp. Hình ảnh được truyền từ thành lâu tới, đại quân của người Vân Lưu còn không chưa tới tường thành, dường như muốn công thành vào ban đêm. Tuy nhiên số lượng quân đội của người Vân Lưu quá mức khổng lồ, phải tiến công từng bước, thật sự là không thể làm quá nhanh, nếu không đại quân trước sau bị tách ra, rất dễ dàng bị quân đội trong Bạch Cốt tòa thành tới tập kích. Ngoài thành im lặng, Sarin có chút xấu hổ. Chiến đấu còn chưa bắt đầu, mình lại cùng Lex ngây ngốc nhìn, dường như có chút không bình thường. Lex hơi thả lỏng, nói: - Sarin, ngươi không đói bụng sao? - Đói, từ sáng sớm đến giờ vẫn chưa ăn cái gì. - Vậy kiếm chút gì để ăn đi, từ Thần Phạt Địa Ngục đi ra, chúng ta còn chưa từng tự mình nấu ăn lần nào! Lex nói xong, liền lấy ra bộ đồ nghề tinh xảo, chuẩn bị nấu ăn luôn trên bàn. Lex làm rất thuần thục, tiện tay cởi áo khoác ra, hôn lễ trường bào của nàng rất vướng víu, nếu không phải có ma pháp phong hệ chống đỡ, thì đi được hai ba bước sẽ lập tức vấp ngay. Sarin cũng cởi áo khoác ra, lễ phục hắn lại được bó chặt và người. Lex nhìn Sarin, khẽ cười, nói: - Ngươi trông có vẻ khỏe mạnh hơn khi trước rất nhiều đấy. Sarin, đến đây, giúp ta xử lý một chút thứ này, ta sẽ nấu món cá cho ngươi, ẩm thực của người Vân Lưu thì cầu kỳ hơn Tần Nhân rất nhiều. Sarin lấy thiêu đốt dược phẩm ra, ma pháp bột phấn màu đen được bỏ vào trong chiếc lò tinh xảo. Từ sau khi ra khỏi Thần Phạt Địa Ngục, Lex cũng nhiễm tính cách của Sarin, bên trong Thần La Chi Giới khẳng định đã có chuẩn bị rất nhiều thứ để ăn. Trước dùng vệ sinh thuật rửa sạch tay, thứ mà Lex lấy ra khiến cho Sarin khẽ cười, đó là một chiếc hộp dài hơn một thước, bên trong là một con Thủy tinh ngư đang bơi. Loại cá này đến từ Ly Hải, các nơi khác căn bản là không có, hương vị thì không cần phải nói, Tần Nhân quý tộc cũng sẽ phái người đi tới bờ Ly Hải để bắt giữ. Căn bản trên thị trường thì không mua được. Ở Vân Lưu, ngoài quý tộc ra thì bình dân không được phép ăn loại cá này. Vẩy cá thì còn có màu bạc hơn cả ma pháp chỉ, thịt có màu đỏ nhạt, Sarin dùng ngân đao rạch ra bụng cá, bỏ đi nội tạng, trên tay hắn có các luồng hơi nước đang lượn lờ, không lây dính một chút mùi tanh nào. Lex xắn tay áo lên, bỏ các hạt gạo trắng như ngọc vào trong một cái chậu bạc, đảo một chút, sau đó để vào trong một cái nồi rất tinh xảo. Lúc này Sarin đã dùng dao cắt các thớ thịt cá ra, cũng không đặt vào trong nồi, mà đặt lên trên đĩa, lấy muối xát lên các miếng thịt này, lại dùng ma pháp chỉ cuốn quanh các miếng thịt, sau đó mới tẩm dầu, chờ gia vị chậm rãi ngấm vào trong. Lex lấy ra các nguyên liệu nấu ăn, để Sarin xử lý, trong miệng nói: - Sarin, chúng ta chiến đấu cùng Vân Lưu, không phải bởi vì cừu hận. - Ta biết, chúng ta muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, không nên bởi vì đây là cách nấu nướng của Vân Lưu mà làm cho mình không thoải mái. Lex nhẹ nhàng cười, mình kiếm những đồ ăn này chính là vì làm dịu đi không khí. Sarin càng ngày càng thông minh, hơn nữa cũng đã có tố chất của một quý tộc chân chính. - Nhưng Sarin, Nerys nàng... - Ác ma quân đoàn a, mấy vạn năm trước, ác ma chẳng phải cũng vì nhân loại mà chiến đấu hay sao? Chúng ta là chủng tộc đã từng chinh phạt cả thần linh, không nên bởi vì lực lượng suy yếu, mà tưởng rằng mình là kẻ bị hại. Ác ma chỉ là ác ma mà thôi, chỉ cần khống chế tốt là được! - Đạo lý thì là như vậy, nhưng ta lo lắng số lượng của Ác ma quân đoàn, nếu khuếch trương quá nhanh, ngươi chắc gì đã khống chế được chúng! Lex đốt ma pháp bột phấn, đặt nồi lên trên lửa, chậm rãi đun nóng. Sarin đổi một sợi ma pháp chỉ khác, đặt các miếng thịt cá đã chuẩn bị tốt lên trên lửa, có ma pháp chỉ bao bọc, hơi nước trong thịt sẽ không vì có muối mà chảy ra, ngược lại còn trở nên càng chắc hơn, rất co dãn. Hắn vừa làm bắt tay vào làm, vừa nói với Lex: - Dù sao thì ngươi cũng đã giao Lục dực phi xà ấn cho ta, nếu không có Ác ma quân đoàn, chúng ta rất nhanh sẽ bị các thế lực chung quanh ăn luôn, phải không? - Làm sao lại thế được? Hiện tại thành San Rock chỉ hy vọng đệ đệ của ta có thể kéo dài thêm tính mạng cơ mà! Trên tay Lex có thêm một luồng hỏa diễm, trong nháy mắt là nước trên tay bốc hơi hết, sau đó nàng lấy ra bột mỳ, những bột mỳ dùng để rắc lên trên thịt tươi thì không phải làm như vậy, bình thường đều dùng làm bánh mỳ. - Lace... Sarin nói một tiếng, nhận ra rằng mình đúng là không cần lo lắng chuyện về Lục dực phi xà ấn, thì ít nhất trước mắt cũng không cần lo lắng. thành San Rock cũng không thể xuất binh tới tấn công mình được, nếu không sẽ lập tức liền tạo ra sự phân liệt. Biện pháp tốt nhất chính là duy trì địa vị của Augustini, để cho thượng nghị viện một lần nữa đạt được quyền lợi lớn hơn nữa. Nếu Sephiroth thay đổi quan điểm, ủng hộ Lex, thì chuyện Lục dực phi xà ấn kia, đối Tần Nhân mà nói, chắc gì đã chuyện bất lợi. - Phiền toái chân chính vẫn là người Vân Lưu a, hiện tại người Vân Lưu tụ tập trăm vạn đại quân, trên thực tế thì chủ lực sẽ không vượt qua hai mươi vạn, thậm chí rất có thể là mười vạn người. Số còn lại đều là phụ trợ binh, hoặc là bộ đội mới được chiêu mộ. Ta giao Lục dực phi xà ấn cho ngươi, không sai biệt lắm, chúng ta có thể đi liên hệ với quý tộc phía nam Tần Nhân. - Phía nam Tần Nhân tiếp giáp với Vân Lưu, như vậy Vân Lưu chẳng phải là... - Nếu mà chịu hai mặt giáp công, thì người Vân Lưu sẽ nhằm thẳng vào chúng ta, tuyệt đối sẽ không phái loại quân đội không chính hiệu này tới đây. - Vậy Giáo đình thì sao? - Giáo đình đương nhiên là địch nhân chung của mọi người, về phần Ác ma quân đoàn, ta không hy vọng xuất hiện trên chiến trường với người Vân Lưu. Lex còn tiện tay lấy ra một bình rượu. - May mắn, chúng ta không có cung đình nữ quan hầu hạ. Lex cười, rót cho Sarin một ly, sau đó mới bỏ các miếng thịt đã chuẩn bị tốt vào trong nồi, cho thêm dầu cá, cà rốt, còn có một chút lá thơm nữa. - Đúng vậy. Sarin thuận miệng trả lời, bỗng nhiên nhận ra lời của Lex là có ý gì. Nữ quan trong hoàng thất cung đình, trên thực tế là người hầu hạ chuyện sinh hoạt vợ chồng của Hoàng đế, quốc vương, nếu có vài nữ quan ở bên cạnh, mình và Lex là Ma pháp sư, sẽ cực kỳ mất tự nhiên. Nghĩ đến đây, ánh mắt của Sarin không tự chủ được nhìn về phía hai tay Lex, đó là một đôi tay rất cân xứng, trắng muốt, các ngón tay mượt mà, mềm mại, trắng nõn, còn mang theo mùi thơm nhẹ. Lex xắn tay áo lên tận khuỷu tay, lộ ra một cặp cánh tay, khiến cho Sarin cảm giác được một sự mềm mại, khiến người ta phải thương tiếc. Hắn còn đang muốn nhìn tiếp vào chỗ khác, thì Lex lại cười nói: - Sarin, ăn cơm no đi đã! Sarin nuốt nước miếng, hắn đúng là rất đói bụng. Thực ra mùi thơm của đồ ăn cũng rất nhạt với hắn. Trải qua thời niên thiếu khó khăn, khiến cho Sarin vô cùng quan tâm tới đồ ăn. Vào những lúc đói khát, cái gì hắn cũng có thể ăn được. Thịt nấu rất nhanh đã được mang ra, chín chậm nhất chính là món canh, bánh mì thì đã có sẵn, còn có cả rau dưa bị ma pháp phong hệ cắt nhỏ, bỏ thêm gia vị vào, làm thành rau sống. Sau khi chuẩn bị tốt, liền tắt lửa, bày ra bàn ăn. Mỡ cá thì cơ hơn bốn mươi loại có thể dùng để ăn được, đại đa số thì ngon hơn mỡ bình thường. Bên trong nồi phát ra tiếng lục bục, khiến cho Sarin càng cảm thấy đói hơn. Tay nghề của Lex có thể nói là cũng bình thường, chỉ vẻn vẹn mấy đồ ăn này, nhưng lại làm cho Sarin cảm thấy đặc biệt thèm ăn, cảm giác rất ấm áp. Kết hôn a, Lex nấu ăn cho mình, mà không phải phân phó đầu bếp đi làm... Đầu bếp ư? Gần đây hình như không nhìn thấy Ursa thì phải, tên kia đã chạy đi đâu vậy? Lex múc cho Sarin một chén cá, nàng cũng tự múc một chén nhỏ, hai phần đồ ăn, hai phần nước chấm, còn có hai khối bánh mì. Chỉ có cá là làm theo kiểu Vân Lưu, những thứ khác thì vẫn là ẩm thực quen thuộc của Tần Nhân. - Ồ, giao chiến rồi! Lex chỉ vào ma pháp hình ảnh vẫn đang vận chuyển rồi nói. Sarin nghiêng đầu nhìn lại, quả nhiên, người Vân Lưu ngoài thành đã phái ra quân đội tới công kích thử. Không sai biệt lắm có hơn một ngàn binh sĩ mặc bì giáp, khiêng các chiếc thang cao, lao về phía tường thành, trợ giúp bọn họ từ phía sau chính là hai mươi cái giá máy bắn đá. Máy bắn đá của người Vân Lưu thì cũng được, chỉ là cồng kềnh hơn của người Tần Nhân rất nhiều. Thứ này cồng kềnh như vậy, nhưng độ chặt chẽ lại phi thường cao, nếu trang bị ở trên thuyền thì cũng là một vũ khí rất tốt. Tuy nhiên dùng để công thành thì hiển nhiên rất dễ dàng bị quân địch phá hủy. Hai mươi cái giá máy bắn đá được đẩy tới cách tường thành bốn dặm, bắt đầu ném các hòn đá rất lớn. Những hòn đá này cũng không trải qua ma pháp gia công, vẻn vẹn chỉ là được thợ đá mài tốt, rất tròn và rất nặng. - Lục quân của người Vân Lưu... Lex vừa uống canh, vừa lắc lắc đầu. Loại dò xét này không có chút ý nghĩa nào. Hai mươi cái giá máy bắn đá, một ngàn bộ binh, có thể thử ra cái gì được? Phía sau ba lớp tường thành của mình có tận mấy trăm máy bắn đá, ma pháp thạch pháo trên đầu tường thì số lượng gần ngàn chiếc, đó đều là Dực khô lâu tạm thời đưa tới. Máy bắn đá từ ngoài bốn dặm thì di chuyển quá chậm, máy bắn đá của mình có thể thoải mái phá hủy chúng. Nếu như muốn dò xét phân bố của máy bắn đá trong thành, thì ít nhất phải vận dụng trên trăm cái giá máy bắn đá thì mới được. - Hậu cần của bọn họ đã bị tấn công, đương nhiên không thể đưa tới nhiều đại hình trang bị lắm, những máy bắn đá này vẫn là tạm thời được chế tạo ra. Sarin ngồi bên cạnh Lex, cùng nàng thưởng thức tình hình chiến đấu. Sarin chưa từng nghĩ tới, đêm tân hôn của mình lại là cái dạng này. Tuy nhiên Sarin đúng là cũng rất đói bụng, hắn cũng không phải vội làm gì, buổi tối còn rất dài mà. - Điều này thì còn phải cảm tạ Dực khô lâu a, hắn xoá sạch nhiều vận tàu chiến của người Vân Lưu như vậy. Lex ăn rất nhanh, nàng dùng khăn lụa khẽ lau qua, giơ lên chén rượu, chậm rãi nhấp một ngụm. Rượu nhạt của Vân Lưu có mùi thơm rất dịu rất hợp lòng người. - Hắn cũng tổn thất rất lớn. Sarin nhét miếng thịt tươi mới vào trong miệng, cảm thấy rất mỹ mãn. Kỳ thật vẫn là người Vân Lưu biết hưởng thụ, bất kể là người Tần Nhân hay người Scotzia, về mặt ẩm thực thì chẳng khác nào người dã man khi so sánh với người Vân Lưu. Sarin nâng ly, ly rượu màu xanh khẽ chạm với ly của Lex, phát ra một tiếng giòn tan. Uống vào chút rượu, Sarin khẽ lâng lâng, trên mặt Lex cũng hơi ửng đỏ. Nếu Ma pháp sư muốn, thì cho dù là uống rượu mạnh như dầu hỏa thì cũng sẽ không say, nếu dùng thủy hệ ma pháp phân giải ra, thì rượu mạnh cũng sẽ biến thành dòng nước nhạt nhẽo vô vị. Sarin không làm như vậy, Lex cũng không, bọn họ để cho rượu ngấm vào người, làm cho mình ấm lên, tâm tình chậm rãi trở nên thoải mái, không khí khẩn trương trong hôn lễ cũng đã hóa thành hư không. - Lace... - Ân? Lex giơ chén rượu, nhìn xuyên qua về phía ma pháp đăng, ánh sáng của ma pháp đăng xuyên qua chiếc ly mỏng trong suốt, tản ra ánh sáng màu xanh nhạt. - Không xem thứ này nữa. Trong ma pháp hình ảnh, người Vân Lưu đã gác các chiếc thang lên trên tường thành, máy bắn đá phóng ra các viên đá thật lớn lên không trung, lại bị Ma pháp sư trong tháp bắn tên dùng băng tiễn phá hủy. Một ngàn bộ binh mặc bì giáp thì chỉ làm mồi ngon cho các cung tiễn thủ trên đầu tường, thậm chí bọn họ còn lười khởi động các thủ đoạn phòng ngự khác. Vân Lưu lục quân rất yếu ớt, cho dù là tinh binh, thì cũng không mạnh bằng Giáo đình được. - Không xem sẽ không biết. Tuy rằng Lex nói như vậy, nhưng vẫn lấy ra vài món trang bị, ở trên mặt bàn, lắp ráp một cái ma pháp trang bị cảnh báo, nếu đầu tường thật sự phát sinh nguy cơ, cảnh báo này sẽ lập tức vang lên, toàn bộ hoàng cung cũng đều có thể nghe được. Lắp xong ma pháp trang bị cảnh báo này, Sarin một tay cầm theo bình rượu, một tay kéo Lex, đi về phía tẩm cung. Bố cục cung điện trong thành Girders cực kỳ chặt chẽ, bởi vì được dùng rất nhiều ma pháp tài liệu, nên không cần phải lo việc hỏa hoạn gì đó. Hai người liền ném lễ phục vào trong thư phòng, mặc một thân áo đơn, đi qua các đình viện trong cơn gió xuân hơi lạnh vào ban đêm. Lex bị Sarin nắm tay, trong lòng có chút khẩn trương. Việc nam nữ thì nàng vẫn hiểu được, trên sách cũng có cả các bản vẽ. Cũng không biết Sarin có vừa lòng với mình không? Tieta kia... Trong lòng Lex hơi ghen tị, hiện tại nàng lo lắng nhất chính là Sarin cảm thấy mình không bằng Tieta. Loại chuyện này cũng không thể cứ để mặc số phận được, vẫn cần phải có chút biện pháp, làm cho Sarin tạm thời quên Tieta đi thì mới được.