TRÀ HƯƠNG MÃN TINH KHÔNG CHƯƠNG 136 Chương 136: Việc vui trong buổi lễ Ngày hội mừng lễ kỷ niên Đế Ma Tư diễn ra liên tục cả ngày, cả tinh cầu tràn ngập hoạt động chúc mừng, chính quyền trung tâm của Cáp Ngói tinh hệ là hoàng cung Đế Ma Tư tự nhiên cũng không ngoại lệ. Hơn nữa trong ngày này, thành viên trực hệ hoàng thất, gia chủ thế gia huân quý, thành viên hội nguyên lão, các đại thần cùng với hội trưởng trưởng lão nghiệp đoàn chiến sĩ, nghiệp đoàn người khế ước, cũng sẽ đặc biệt đi tới Đế Tinh điện triều bái. Đây cũng là nguyên nhân Bồ Phán Liễu tích cực đi xung quanh cầu tình như vậy, triều bái mỗi mười năm một lần là hoạt động được thượng tầng Đế Ma Tư coi trọng nhất, tham dự triều bái đều là những người quyền cao chức trọng, là trụ cột vững vàng của các ngành các nghề. Lễ mừng như vậy nếu nhị hoàng tử Úc Văn Bân bị gạt bỏ ở bên ngoài, không chỉ hoàn toàn mất đi khả năng được kế thừa vương vị, cũng cắt đứt khả năng có thể tiến vào trung tâm quyền thế của Đế Ma Tư trong tương lai, trở thành hoàng tử bị vứt bỏ của hoàng tộc. "Nghiêm trọng như vậy?" Đoạn Sở nghe được phân tích của Nguyên Vĩnh Nghị, âm thầm líu lưỡi không thôi. Dung Thu cũng nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu nhìn Nguyên Vĩnh Nghị. Hắn chỉ biết là, ngày này các gia tộc huân quý đều sẽ vắt hết óc an bài con cháu ưu tú xuất hiện ở cung yến sau khi triều bái, gia tộc hoặc con cháu bị gạt bỏ bên ngoài, ở phương diện nào đó tương đương với bị giới trung tâm của Đế Ma Tư xa lánh. Giống như Đoạn Văn Vũ chi thứ hai của Đoạn gia năm nay, không có một ai xuất hiện ở hoàng cung, kỳ thật chính là bị Đoạn gia triệt để bỏ qua. Nguyên Vĩnh Nghị nghiêm túc gật đầu: "Đương nhiên, ngày kỷ niên hàng năm tới một mức độ nào đó chính là chong chóng đo chiều gió, càng đừng nói lễ quốc khánh mười năm một lần, người sáng suốt vừa nhìn là có thể biết tâm tư đế vương hoặc người cầm quyền gia tộc." Đoạn Sở gật gật đầu, cảm thấy có ánh mắt nhìn mình liền quét mắt khắp chính điện, không thấy được Úc Thịnh Trạch bị Úc Hồng Trì lôi đi, ngược lại lại cùng Lam Tư • Duy Đức ở xa xa đối mắt. Lam Tư cười gật gật đầu, quay đầu lại cùng nam tử bên người nói gì đó, nhấc chân muốn đi lại đây, nhưng không đợi đến gần, lại gặp được Sở Hoa, Tề Hạo Ngôn, ba người lại nói chuyện. Đoạn Sở thấy Lam Tư sau khi sửng sốt thì lại lộ ra tươi cười càng thêm trong sáng, không khỏi hiểu ý cười. Nguyên Vĩnh Nghị đối với Dung Thu nháy mắt, ở một bên ho nhẹ một tiếng hỏi: "Tiểu Sở, xem ra trong khoảng thời gian này ngươi cùng Lam Tư • Duy Đức không tồi?" Đoạn Sở sửng sốt, thu hồi tầm mắt nhìn về phía Nguyên Vĩnh Nghị: "Lam Tư tốt lắm. Ngươi hưởng tuần trăng mật mới trở về, ngay cả cái này cũng biết?" Nguyên Vĩnh Nghị nhìn hắn cười thản nhiên, ánh mắt bỗng nhiên dừng ở phía sau Đoạn Sở, nhếch miệng: "Người nào khiến cho ta vừa tiến vào trong hoàng cung, lỗ tai nghe được nhiều nhất chính là Lam Tư điện hạ ở Mạc Ngươi Lai liên tiếp vài ngày! Có không ít người đều suy đoán, Lam Tư điện hạ rốt cuộc thích ngươi ở điểm nào? Có thể lợi dụng liên hôn chính trị để thành công đi lên đế vị hay không? Quy tắc của nghiệp đoàn người khế ước ở đế quốc liên minh, cũng là có thể nhìn tình hình mà xử lý." Đoạn Sở giật mình trợn to mắt, không đợi hắn nói chuyện, thân thể bỗng nhiên bị giam vào ôm ấp rắn chắc, hơi thở nam tính quen thuộc mà độc đáo vây quanh, Đoạn Sở vội vàng quay đầu lại, Úc Thịnh Trạch vẻ mặt không hờn giận trừng mắt nhìn Nguyên Vĩnh Nghị: "Đừng đem lời đồn đãi loạn thất bát tao gì đó nói trước mặt Tiểu Sở." Nguyên Vĩnh Nghị hắc hắc cười cười, hồn nhiên không thèm để ý nói: "Làm sao vậy, vạn nhất có kẻ không có mắt đến nói bừa, để cho Tiểu Sở biết trước mới ứng phó tốt chứ." Đoạn Sở vừa thấy Úc Thịnh Trạch cau mày, vội vàng nghiêng người đổi chủ đề: "Thịnh Trạch, Vĩnh Nghị nói yến hội hoàng cung hôm nay diễn ra liên tục đến lúc muộn, phải không?" Úc Thịnh Trạch vừa nghe, ánh mắt trở nên nhu hòa: "Đúng vậy, bất quá ngươi nếu mệt, ta mang ngươi quay về thánh điện nghỉ ngơi. Hôm nay hoàng cung mở cửa, bất quá điện hoàng tử không có người tiến vào." Cho nên, đây cũng là nơi nhóm hoàng tử hoàng nữ thu nạp lòng người. Đoạn Sở cười gật đầu, nhìn về phía Nguyên Vĩnh Nghị cùng Dung Thu. "Buổi chiều chúng ta có mấy người bằng hữu muốn đi tham gia lôi đài." Dung Thu hưng trí trả lời: "Kêu ta cùng Vĩnh Nghị đi cổ động, Tiểu Sở ngươi đi không?" Quảng trường hoàng cung trước hôm nay có các loại lôi đài, chủ yếu là để các chiến sĩ so đấu, cũng có tỷ thí giữa nhà bào chế thuốc, bậc thầy gieo trồng, phù điêu năng lượng nguyên, tiền đặt cược rất lớn, dù sao bắt người trẻ tuổi cả ngày ở trong hoàng cung cũng không thích hợp. Loại lôi đài thi đấu này còn có thể làm cho con cháu ưu tú của các gia tộc bày ra thực lực của chính mình, có năng lực giao hảo với bạn cùng lứa tuổi, cũng coi như một công đôi việc. Đoạn Sở không khỏi nổi lên hưng trí, hắn ở Đế Ma Tư cũng không gặp qua thời điểm náo nhiệt như vậy. Úc Thịnh Trạch vẫn nhìn chăm chú vào hắn, thấy hắn đối với việc này cảm thấy hứng thú, trầm giọng đề nghị: "Chúng ta trước ăn chút điểm tâm, đợi lôi đài bắt đầu." Đoạn Sở vừa nghe, vội vàng gật đầu. Yến hội ngày kỷ niên là kiểu tự phục vụ, tùy thời đều có thể ăn no nê. "Di, Tiểu Sở, ngươi muốn đi tham gia cái lôi đài gì đó sao?" Thanh âm kinh ngạc của Lam Tư truyền đến. Đoạn Sở nhìn lại, Lam Tư cùng Sở Hoa, Tề Hạo Ngôn đều đã tới rồi. "Lam Tư / điện hạ, cậu / Hoa tiên sinh, Tề tiên sinh!" Bốn người đều chào hỏi. Đoạn Sở đối với Lam Tư giải thích về lôi đài, Lam Tư lập tức lộ ra vẻ mặt thú vị: "Ta đây cũng đi, có thể chứ?" Đoạn Sở mỉm cười gật đầu, sau đó liền thấy được Lam Tư tươi cười không chút lo lắng. Cứ như đoạn thời gian kia ở vệ tinh thứ ba, tuyệt đối không ảnh hưởng đến hắn. "Chúng ta đây hiện tại phải đi ăn một chút gì đó đã!" Lam Tư cao hứng phấn chấn kéo tay Đoạn Sở, lại bị Úc Thịnh Trạch không khách khí nghiêng người chắn. Lam Tư thiếu chút nữa nhịn không được bĩu môi, nhìn đến Dung Thu che miệng cười trộm, trong lòng lại không kìm được mà hâm mộ. Âm thầm tính thời gian, hắn tựa hồ dùng Bích Chi thảo đã vài ngày, nhưng thức tỉnh rốt cuộc là cái dạng gì , hắn một chút cũng không rõ ràng. Lam Tư thở dài, thức tỉnh trở thành người khế ước, sau đó tìm được một chiến sĩ hoàn mỹ phù hợp, đã là mục tiêu lớn nhất của hắn hiện tại. Đến lúc đó hắn nhất định phải mang theo chiến sĩ của hắn, hung hăng ở trước mặt Úc Thịnh Trạch tú ân ái một phen! Sở Hoa nhìn ba người hỗ động, trong lòng hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra. Các loại tin đồn tràn đầy bên ngoài, hắn mới từ Trạch Mĩ trở về, tự nhiên biết Lam Tư vì Cáp Duy • Bác Khắc mà kiên trì mười năm, bất quá, dưới tình cảnh tình cảm bị thương tổn nặng nề, hành sự rất dễ cực đoan. Lam Tư là vương tử đế quốc ngoại giao, cùng Cô Liên lúc trước không giống, hiện tại xem ra, Lam Tư tựa hồ cùng Đoạn Sở quan hệ rất tốt, trở thành bằng hữu cũng không phải chuyện gì xấu. "Tiểu Sở, ta có việc muốn nói với ngươi." Sở Hoa đối với Đoạn Sở gật đầu ra hiệu. Đoạn Sở vừa nghe, vội vàng để cho Úc Thịnh Trạch mang theo Lam Tư bọn họ đi trước tìm chỗ, chính mình đi theo Sở Hoa đi khỏi đại điện, tới đình viện. "Cậu, có chuyện gì vậy?" Đoạn Sở có điểm kỳ quái, nhìn bộ dáng Sở Hoa, tựa hồ thực nghiêm túc. Sở Hoa mân môi, nhìn Đoạn Sở chậm rãi hỏi: "Đoạn gia có truyền tin tức gì cho ngươi không?" Đoạn Sở khó hiểu lắc đầu, hắn đã cùng Đoạn gia đoạn tuyệt quan hệ, hơn nữa lễ tang Đoạn Kì Diệu hắn cũng chưa tham gia, coi như là hoàn toàn cắt đứt qua lại. Ở học viện Đế Ma Tư cũng sẽ gặp được một vài người Đoạn gia, nhưng có thể cùng hắn nói chuyện chỉ có một mình Đoạn Hoa, cố tình Đoạn Hoa tính tình lại lạnh như băng, nhiều nhất chỉ là cười cười chào hỏi một chút, cho nên trừ bỏ biết Đoạn Nhã Thanh đã chết, tin tức về Đoạn gia hắn tuyệt không hề biết. "Đoạn gia xảy ra chuyện gì sao?" Đoạn Sở hỏi, hắn nhớ rõ hôm nay triều bái không có người của Đoạn gia, bất quá trong yến tiệc hoàng cung Khuông Nghệ vẫn mang theo người ở nhà lớn cùng chi thứ ba của Đoạn gia. "Đúng vậy, Đoạn Chí Tu, mấy ngày hôm trước hắn bị tinh thần lực bạo động của Đoạn Á Ngạn lan đến, đụng vào đầu dẫn đến choáng váng ngất xỉu, bác sĩ nói chỉ sợ không thể tỉnh lại." Sở Hoa nói xong, thật cẩn thận quan sát Đoạn Sở, hắn lo lắng cháu ngoại trai nhớ tới tình xưa nghĩa cũ. Đoạn gia chi thứ ba cũng không tệ lắm, bọn họ có đại nguyên soái Đoạn Văn Xương cấp 8, Đoạn Hoa tư chất cùng tính tình cũng không sai. Nhưng tổ phụ cùng phụ thân Đoạn Sở, còn có đích tôn của Đoạn gia, đều ước gì Đoạn Sở có thể hồi tâm chuyển ý. Cửu điện hạ chiến sĩ cấp 8 là bầu bạn, nghiên cứu chế tạo bánh kẹo cùng gối trà, có thể khiến cho Đoạn gia dễ dàng thoát khỏi tình cảnh bất lợi khi mất đi Đoạn Kì Diệu. Người sống đời sống thực vật! Đoạn Sở nhăn lại mi, chính hắn có cha có mẹ, Đoạn Chí Tu đối với nguyên chủ lại là lãnh đạm cùng cường thế, thậm chí còn dung túng thê nữ khi nhục nguyên chủ, Đoạn Sở nghe tin tức như vậy tự nhiên không có gì thương tâm. Chẳng qua, Đoạn gia vậy mà một chút tin tức cũng không truyền đến, cùng tác phong trong quá khứ hoàn toàn bất đồng. "Ta sẽ chú ý, cám ơn cậu!" Đoạn Sở hoàn hồn đối với Sở Hoa nói lời cảm tạ, Đoạn Chí Tu là cha đẻ của nguyên chủ, xảy ra chuyện như vậy nếu hắn thật sự một chút cũng không tỏ vẻ, chỉ sợ sẽ bị người hữu tâm lợi dụng. Sở Hoa thần sắc buông lỏng, nhắc nhở một câu: "Ân, nếu không biết làm gì, có thể hỏi cửu điện hạ." Đoạn Sở trên mặt 囧, như thế nào một người hai người, đều cảm thấy chính hắn không thể xử lý được việc nhỏ ấy. "Ta sẽ." Đoạn Sở vẫn là tiếp nhận ý tốt của Sở Hoa, cười cười chuẩn bị rời đi: "Cậu, chúng ta đây trở về đại điện đi." "Chờ một chút!" Sở Hoa bỗng nhiên hô một tiếng, do dự, cuối cùng hạ quyết tâm nói: "Tiểu Sở, tuy rằng thực thần kỳ, nhưng Lam Tư • Duy Đức tựa hồ đang thức tỉnh tinh thần lực, ngươi nhớ rõ nhắc nhở hắn một chút." Đoạn Sở bỗng nhiên cả kinh, trợn to mắt: "Cậu, thật vậy sao?" Hắn mấy ngày nay cho Lam Tư ăn không ít đồ ngọt chứa trà rượu, cũng vẫn âm thầm chú ý, nhưng không biết có phải do từng nhóm nhỏ nên hiệu quả yếu bớt hay không, tinh thần lực dao động của Lam Tư vẫn luôn sôi sục nhưng không có dấu hiệu tinh thần lực ngoại phóng. Đoạn Sở đang lo lắng, nếu trước khi Lam Tư rời đi vẫn chưa thể thức tỉnh, hắn nhất định phải trực tiếp dùng trà rượu cho hắn uống. Bởi vì tinh thần lực của người khế ước trong kì thức tỉnh bất ổn, tiến hành đi vào vũ trụ rất dễ làm cho tinh thần lực bị thương, mà Lam Tư lại tính toán ngày kỷ niên chấm dứt liền trở về Trạch Mĩ. Sở Hoa còn còn thật sự gật đầu: "Hắn đích thật là tiến nhập bước đầu vào kì thức tỉnh, bất quá tựa hồ dao động phi thường hòa dịu, ta lúc trước cũng bị thương như vậy, cho nên có thể nhìn ra khác biệt." Đoạn Sở thoáng chốc liền đoán được nguyên nhân, khẳng định là Lam Tư đồng thời uống rất nhiều nước trà, gối trà cũng luôn tùy thân mang theo, tất cả đều có tác dụng trấn an đối với tinh thần lực người khế ước. "Thật sự là quá tốt, Lam Tư vẫn muốn trở thành người khế ước." Đoạn Sở một chút cũng không che dấu vui sướng trong lòng, nhìn thấy Sở Hoa vẻ mặt ngoài ý muốn, cười giải thích lập trường của Lam Tư cùng ba vương tử thân với Đế Ma Tư: "Này là ta đề nghị, để cho hắn mỗi ngày dùng Bích Chi thảo, giúp thân thể của hắn luôn ở trong trạng thái tốt nhất lúc mười tám tuổi." Đoạn Sở bất động thanh sắc giải thích nguyên do, Sở Hoa vừa nghe, rốt cục hiểu được, kiêu ngạo nhìn Đoạn Sở. Có thể có được tình hữu nghị với vương tử Trạch Mĩ, chính là thập phần hiếm thấy. Hai người rất nhanh trở về đại điện, Đoạn Sở tìm được đám người Lam Tư, cẩn thận nhìn nhìn Lam Tư, lại lặng lẽ giữ chặt Úc Thịnh Trạch, đem phát hiện của Sở Hoa nói ra. "Hiện tại liền nói cho hắn biết đi." Úc Thịnh Trạch cũng nhẹ nhàng thở ra. Đoạn Sở ở trên người Lam Tư tiêu phí không ít tinh lực, có thể thức tỉnh cũng buông được nhất kiện tâm sự. "Các ngươi lặng lẽ nói cái gì vậy? Không cần ngọt ngào như vậy chứ?" Lam Tư cười tủm tỉm quay đầu lại, trong tay còn cầm một cái khay nhỏ, tay kia cầm dĩa ăn. Đoạn Sở một chút cũng không đỏ mặt, chỉ mặt mày mỉm cười nhìn hắn: "Nga, chỉ là cảm thấy được, ngươi chỉ sợ phải ở lại Đế Ma Tư thêm vài ngày thôi?" Lam Tư nháy mắt mấy cái, bất chấp buông đồ ăn, hưng phấn nhìn hắn: "Ngươi không nỡ để ta đi sao, nếu không ngươi theo ta cùng đi Trạch Mĩ đi? Vừa vặn còn một tháng, Trạch Mĩ cũng có khánh điển." Lừa gạt trân bảo của Úc Thịnh trạch đi Trạch Mĩ, tựa hồ là chủ ý không tồi, Lam Tư vẻ mặt đắc ý nghĩ. Hắn lại nhìn sắc mặt thâm trầm của Úc Thịnh Trạch, mím môi cười cười: "Đương nhiên, ta biết Thịnh Trạch không thể rời khỏi ngươi, liền cùng nhau đến đi!" "Di, Trạch Mĩ một tháng sau sẽ có khánh điển!" Đoạn Sở một bộ dáng lo lắng nhìn Lam Tư: "Vậy ngươi vẫn là mau chóng uống thuốc dẫn đi, bằng không, chỉ sợ khánh điển của Trạch Mĩ cũng không cản nổi!" "Loảng xoảng bang" một tiếng, đồ ăn rơi xuống trên mặt đất. Nhìn thấy Lam Tư trợn tròn hai mắt rốt cuộc không thể trêu chọc được Úc Thịnh Trạch nữa, Đoạn Sở rốt cục nhịn không được nở nụ cười. "Chúc mừng Lam Tư, nghe nói ngươi tiến vào kì thức tỉnh người khế ước!" TRÀ HƯƠNG MÃN TINH KHÔNG CHƯƠNG 137 Chương 137: Trạch Mĩ khiếp sợ "Sau đó ngươi phải đi làm kiểm tra đo lường, phát hiện đang ở kì thức tỉnh tinh thần lực sao?" Nghe xong Lam Tư trần thuật, đế vương Trạch Mĩ Lai Đặc • Duy Đức đang ngồi trên vương tọa đến nay vẫn không hoàn hồn. Đồng ý cho Lam Tư đi tới Đế Ma Tư, cũng không trông cậy vào hắn có thể giao dịch được bao nhiêu lá trà cùng cây trà. Dù sao Đế Ma Tư nghiên cứu lâu như vậy, chân chính làm ra bánh kẹo cùng gối trà có hiệu quả đặc thù, cũng chỉ có người khế ước của cửu vương tử Đế Ma Tư. Cho nên giao dịch cũng không phải là chính yếu, mục đích càng nhiều là muốn cho đứa con giải sầu. Nhưng hắn chẳng thể nghĩ tới, Lam Tư thế nhưng chỉ trong thời gian hơn ba tháng ngắn ngủi, từ một người vì tinh thần lực bị thương mà trở thành người thường, thăng cấp thành người thức tỉnh tinh thần lực xuất sắc, này quả thực là kỳ tích. Cho nên, đừng nói Lam Tư thiếu chút nữa bỏ qua khánh điển, cho dù thật sự không kịp trở về, hắn cũng không thể thật sự trách cứ ái tử. Nhìn thấy Lam Tư gật đầu, vương hậu Trạch Mĩ Ny Na • Bố Lãng ở bên cạnh vương tọa khóe mắt ươn ướt, ánh mắt nhìn về phía Lam Tư càng thêm từ ái. "Nga, Lam Tư, này thật đúng là tốt quá!" Ny Na nhịn không được lau lau nước mắt, nhìn về phía đứa con cả Á Hằng • Duy Đức ở dưới bậc thang đang trợn mắt há hốc mồm, khóe miệng nhếch lên một độ cung căn bản không thể áp chế. Lam Tư trầm tĩnh cười, trên mặt còn mang theo vài phần mệt mỏi biếng nhác, ý cười trong mắt cùng vẻ xúc động một chút cũng không che dấu. "Khiến cho mẫu hậu lo lắng." Lam Tư ôn nhu nói. Bả vai bị vỗ thật mạnh, Lam Tư nghiêng đầu, là huynh trưởng Khẳng Ân cùng cha cùng mẹ của hắn. Thấy huynh trưởng trong mắt tràn đầy lo lắng, hắn cười trấn an: "Tam ca, ta không sao, chính là kì thức tỉnh quá dài, không thể không dừng ở Đế Ma Tư hơn nửa tháng, mới có thể thiếu chút nữa bỏ qua lễ mừng ngày kỷ niên." "Không có việc gì là tốt rồi! Trong lúc thức tỉnh đương nhiên không thể tiến vào vũ trụ, may mắn Sở Hoa từng có kinh nghiệm, bằng không ngươi đã có thể gặp nguy hiểm." Khẳng Ân nghĩ mà sợ ôm lấy đệ đệ của mình. "Đúng vậy đúng vậy!" Ny Na liên tục gật đầu, còn chưa nói xong, đã bị đứa con cả Á Hằng • Duy Đức đánh gảy. "Lam Tư, đây chính là tin tức tốt, ngươi như thế nào thông báo trước tiên? "Á Hằng vẻ mặt tiếc hận: "Nếu chúng ta phái người đến, nói không chừng còn có thể phát hiện ra nguyên nhân thức tỉnh. Ngươi là ở bên người khế ước của Úc Thịnh Trạch mới thức tỉnh không phải sao?" Lam Tư khẽ xuy một tiếng, ánh mắt màu trạm lam nhìn Á hằng, trào phúng đều viết trên mặt: "Ta không phải lo lắng cái này, vạn nhất ta lại không vượt qua kì thức tỉnh thì sao?" Á hằng dừng một chút, đế vương Trạch Mĩ đang lòng tràn đầy kinh hỉ lập tức liền nổi giận, trừng mắt nhìn Á Hằng lạnh giọng: "Nói bậy bạ gì đó, ngươi chẳng lẽ không biết, kì thức tỉnh là phi thường nguy hiểm sao? Huống chi người khế ước Đế Ma Tư nếu biết thức tỉnh như thế nào, năng lực như vậy sẽ dùng trên người của vương tử quốc gia khác sao?" Suy bụng ta ra bụng người, đặc biệt thân là đế vương Trạch Mĩ, thực sự có biện pháp thức tỉnh, hắn nhất định sẽ sống chết giấu diếm, tuyệt đối không có khả năng trợ giúp thức tỉnh thành công, cho dù là vương tử của tinh hệ có quan hệ ngoại giao. Nghĩ đến Lam Tư lần đầu tiên thức tỉnh chính vì bị người phá hoại, cố tình cái gì cũng không điều tra ra, ánh mắt Lai Đặc nhìn về phía đứa con cả đều trở nên không tốt. Á Hằng sắc mặt trắng nhợt, đại điện hạ dưới ánh nhìn đó liền hiểu được, hôm nay là khánh điển của Trạch Mĩ, nhà giàu có quyền quý ở thủ đô Trạch Mĩ cùng các trưởng lão của các công hội lớn đều ở đây. Trường hợp như vậy bị răn dạy không chút lưu tình, hơn nữa ám chỉ vừa rồi trong lời nói của Lam Tư, chỉ sợ ngày mai một vài kẻ sẽ lại một lần nữa thay đổi lập trường. "Lam Tư, ngươi, ngươi thật sự thức tỉnh rồi! Ngươi đã là người khế ước sao?" Thanh âm kích động của nam tử vang lên trong đại điện, làm cho mọi người còn đang tiêu hóa hàm nghĩa trong lời nói của Lam Tư đều ghé mắt. Nói chuyện rõ ràng chính là người từng có quan hệ yêu đương với Lam Tư • Duy Đức, vốn tính toán ký kết hôn ước sau ngày kỷ niên, Cáp Duy • Bắc Khắc. Sắc mặt mọi người ở đây nhất thời trở nên vi diệu, tin tức Cáp Duy • Bác Khắc cùng Lam Tư mỗi người đi một ngả đã sớm truyền khắp giới quý tộc, tuy rằng chiến sĩ cùng người ký khế ước có bầu bạn thực sự rất bình thường, nhưng phản bội chính là phản bội, vẫn là bị Lam Tư điện hạ đánh đuổi, nếu Lam Tư điện hạ nhẫn nhịn, bọn họ mới khinh thường vương tử được đế vương sủng ái này. Nghĩ vậy, những người quyền quý trong Trạch Mĩ đều hưng phấn đứng lên, lúc này thân phận vương tử cùng người khế ước hợp hai làm một, khiến cho chiến sĩ chưa ký khế ước đều có thể tưởng tượng ra được cơ hội thật lớn. Nếu trước kia có Cáp Duy • Bác Khắc ở đây, bọn họ không có cơ hội, nhưng hiện tại, sự tồn tại của Lam Tư điện hạ so với đá năng lượng nguyên cấp 10 còn trân quý hơn. Cáp Duy • Bác Khắc lúc này làm sao còn lo lắng đến tính kế trong lòng những người khác, nhìn thấy Lam Tư thì cả người kích động khó có thể kiềm chế, một lòng một dạ chờ đáp án. Cho dù hắn đã biết, Lam Tư không có khả năng làm trò trước mặt nhiều người như vậy, chỉ cần kiểm tra đo lường một chút sẽ bị vạch trần lời nói dối. Bá Ni bên người hắn sắc mặt trắng bệch nhìn không thấy chút máu, vẻ mặt tuyệt vọng nhìn về phía vương tử cao quý vẻ mặt phấn chấn trên đại điện. Hắn biết, chỉ cần kiểm tra độ phù hợp, vô luận Lam Tư có nhận Cáp Duy • Bác Khắc hay không, hắn đều không còn hy vọng trở thành người bên cạnh thiếu tướng quân nữa. Khẳng Ân nắm chặt quyền, nếu không cố kỵ mặt mũi đệ đệ, đã sớm hạ lệnh cho thị vệ hoàng gia đưa hắn đá ra ngoài. Ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều dừng trên người Lam Tư, nhưng Lam Tư đã quen bị người chú mục nhìn cũng không nhìn Cáp Duy • Bác Khắc, chỉ nhìn Á Hằng, mặt đầy thâm ý nở nụ cười: "Kỳ thật đại hoàng huynh nói cũng không sai, ta thật sự biết được phần lớn nguyên nhân thức tỉnh." Lam Tư nói xong, nhìn Lai Đặc cùng Ny Na khom người, tràn đầy cảm kích giải thích: "Lúc ấy Đoạn Sở các hạ, cũng chính là người khế ước của cửu điện hạ Đế Ma Tư, hắn nói cho ta biết, đại đa số người khế ước đều thức tỉnh trước năm mười tám tuổi trưởng thành. Nếu ta đang ở thời kỳ dưỡng bệnh tinh thần lực, như vậy dùng Bích Chi thảo đem thân thể luôn giữ trong trạng thái lúc mười tám tuổi, liền có thể có cơ hội thức tỉnh. Người khác có lẽ không có khả năng chịu được tiêu hao số lượng Bích Chi thảo lớn như vậy, ta là vương tử Trạch Mĩ, lại không có vấn đề gì." Thoáng chốc xôn xao, nguyên bản sóng ngầm bắt đầu khởi động liền hoàn toàn sôi trào, ngay cả Lai Đặc cũng là ánh mắt muốn hỏi nhìn về phía các trưởng lão nghiệp đoàn người khế ước. "Đích xác như thế, chín phần người khế ước đều là thức tỉnh vào năm mười tám tuổi!" Một vị trưởng lão đức cao vọng trọng kiểm tra cơ sở dữ liệu trong nghiệp đoàn người khế ước nói. "Ha ha ha, vậy không cần kiểm tra rồi, Lam Tư!" Lai Đặc bỗng nhiên hô một tiếng, nhìn ái tử vẻ mặt kiêu ngạo: "Có thể khiến cho vị người khế ước thần kỳ của Đế Ma Tư kia nhắc nhở ngươi, quả nhiên là đứa con ta kiêu ngạo nhất. Để phụ vương cùng ngươi đi tới nghiệp đoàn người khế ước đăng ký kiểm tra đo lường, nhất định có thể tìm được người thích hợp nhất cho ngươi, chiến sĩ ưu tú nhất!" Ny Na cùng Khẳng Ân đều động dung nhìn về phía Lam Tư, Lai Đặc • Duy Đức con cái đông đảo, có thể khiến cho vị đế vương này cùng đi, bản thân chính là vinh quang tối cao. Á Hằng sắc mặt xám tro đáng sợ, Lam Tư giải thích thập phần hoàn mỹ, muốn khiến cho nghiệp đoàn người khế ước đối với Lam Tư nảy sinh ý niệm nghiên cứu trong đầu căn bản không có khả năng. Mà Lam Tư sau khi đăng ký trở thành người khế ước, không nói chiến sĩ tương lai hắn tuyển định như thế nào, chỉ riêng tất cả những gì sưu tầm về người khế ước trong hoàng cung đều cho hắn tùy tiện nghiên cứu, từng sản nghiệp của thành viên người khế ước hoàng thất cũng sẽ quy về của Lam Tư, cũng sẽ làm cho thế lực của vương hậu đại trướng, còn muốn chèn ép căn bản không có khả năng. Lam Tư nhếch môi, đại hoàng huynh chật vật, Cáp Duy • Bác Khắc áy náy chờ đợi, Bá Ni tuyệt vọng, còn có những người khác ánh mắt tính kế, hắn đều nhất nhất xem nhẹ, tâm tư chuyển hướng về phía Đoạn Sở tâm đầu ý hợp, trong lòng dâng lên sự không cam lòng. Nhiều năm như vậy, hắn cũng chỉ có một bằng hữu ăn ý như vậy thôi. Lai Đặc nhìn Cáp Duy • Bác Khắc vẫn trông mong nhìn ái tử của mình, trong lòng hừ lạnh. Vô luận là chiến sĩ thiên tài như thế nào, ở trong mắt đế vương cũng bất quá chỉ là quân cờ, thế nhưng lại làm cho Lam Tư thương tâm như vậy, tội không thể thứ. Lai Đặc cũng là mạnh mẽ vang dội, sau khi tuyên bố cung yến bắt đầu, liền mang theo thê nhi cùng các đại thần đi tới nghiệp đoàn người khế ước, về phần cung yến, hoàng thất huân quý tự nhiên không có hứng thú, lưu lại bọn tiểu bối, cũng đuổi kịp phi hành khí của đế vương. Một giờ sau, nhìn trên quầng sáng xuất hiện một chuỗi những chiến sĩ phù hợp, đại sảnh đăng ký của nghiệp đoàn người khế ước yên tĩnh dọa người, chính là ánh mắt mọi người đều cuồng nhiệt nhìn về phía Lam Tư. Người khế ước độ thích xứng cao, siêu thiên phú, chẳng sợ không có thân phận vương tử cao quý, Lam Tư • Duy Đức cũng sẽ là mục tiêu truy đuổi cuồng nhiệt của các chiến sĩ. Ánh mắt Cáp Duy • Bác Khắc gắt gao nhìn chằm chằm quầng sáng, độ phù hợp từ cao đến thấp có ít nhất ngàn chiến sĩ bẩm sinh, mà tên của hắn, cũng rõ ràng hiện ra. "Tướng quân!" Bá Ni thê lương kêu nhỏ một tiếng, sau khi chống lại ánh mắt hung ác nham hiểm của Cáp Duy • Bác Khắc, cả người giật mình một cái. Hắn đích xác ái mộ Cáp Duy • Bác Khắc, mà lúc tước Lam Tư điện hạ rời đi, bởi vì thân phận người khế ước của hắn, Bá Ni vẫn có được sủng ái cùng vị trí chính quân tương lai của Cáp Duy. Nhưng hiện tại, Lam Tư điện hạ không chỉ trở thành người khế ước, lại cùng Cáp Duy • Bác Khắc có độ xứng đôi cao, hiện tại, Cáp Duy • Bác Khắc nhất định là đem hắn thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt. Trong thoáng chốc, Bá Ni đã nghĩ thông hết thảy, muốn hắn trả giá sinh mệnh truy đuổi tình yêu, hắn tuyệt đối không muốn. Bá Ni mạnh tiến lên nhào tới trước mặt Lam Tư: "Lam Tư điện hạ, Lam Tư điện hạ, Cáp Duy tướng quân cùng ngươi là một đôi độ phù hợp cao, Bá Ni tự nguyện giải khế, tuyệt đối sẽ không trở ngại. . . . ." "Cút ngay!" "A" Bá Ni còn chưa nói xong, đã bị Khẳng Ân một cước đá ngã lăn. Bá Ni gian nan từ dưới đất bò lên, khóe miệng máu tươi tràn ra, ánh mắt co rúm lại nhìn về phía Cáp Duy • Bác Khắc, nhưng không có được đến nửa phần thương tiếc, không khỏi có một cỗ hàn khí từ đáy lòng mạnh mẽ dâng lên, tuyệt vọng hoàn toàn đem hắn bao phủ. Cáp Duy • Bắc Khắc nghe được lời nói của Bá Ni, cũng là trong lòng vừa động, nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của người trong lòng, không lưu loát lại mang theo chờ đợi hô một tiếng: "Lam Tư. . . . ." Lam Tư • Duy Đức lúc này đây, thế nhưng thật sự nhìn về phía Cáp Duy • Bác Khắc, thậm chí khóe miệng nhếch lên, lộ ra mạt mỉm cười nhạt nhẽo. Cáp Duy • Bác Khắc chỉ cảm thấy một cỗ mừng như điên hướng thẳng lên đại não, ngay tại lúc hắn hưng phấn muốn điên cuồng ôm lấy Lam Tư, thanh âm Lam Tư lạnh lùng hung hăng rót cho hắn một chậu nước đá. "Phụ vương, mẫu hậu, ta tính toán cùng chiến sĩ ký khế ước ký kết hôn ước. Nhưng các ngươi xem, ta cùng Cáp Duy • Bác Khắc vẫn là độ xứng đôi cao, cuối cùng cũng bất quá là rơi vào kết cục phản bội. Ngẫm lại Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở ở Đế Ma Tư hoàn toàn phù hợp, hai người mới là bầu bạn ký khế ước sinh tử chân chính." Lam Tư chậm chạp nói xong, vẻ mặt kiên định nhìn về phía cha mẹ: "Cho nên, ta chỉ nhận chiến sĩ hoàn toàn phù hợp, nếu Trạch Mĩ không có, các ngươi lại không đồng ý đi tìm ở tinh cầu khác, ta liền cả đời cũng không ký khế ước!" Thoáng chốc, ánh mắt mọi người ở đây đều nhìn về phía Cáp Duy • Bác Khắc, trong mắt thoáng hiện bất mãn cùng giận chó đánh mèo, bởi vì hắn phản bội, chiến sĩ Trạch Mĩ đăng ký trong danh sách xứng đôi với Lam Tư điện hạ sao còn cơ hội?" Bị ánh mắt căm thù của hoàng thất quyền quý cùng đám người đứng ở trên cao của Trạch Mĩ nhìn như vậy, cho dù Cáp Duy • Bác Khắc là chiến sĩ cấp 7 cũng kiên trì không được, hắn hoảng sợ lui về phía sau từng bước, rốt cục ý thức được tình cảnh của hắn. Không thể ký khế ước với Lam Tư không phải chuyện hỏng bét nhất, hắn phải làm cách nào đối mặt với danh sách những chiến sĩ vì hắn mà mất đi hy vọng nên giận chó đánh mèo! Nghĩ đến mười mấy năm cố gắng rất có thể hóa thành hư ảo, Cáp Duy • Bác Khắc cả người đều ngơ ngẩn. "Vậy làm sao được!" Khẳng Ân không để ý những người khác phản đối, nhìn đến bi thương trong ánh mắt đệ đệ, tâm nhất thời mềm đi, đi đến bên người Lam Tư, đối với Lai Đặc cùng Ny Na cúi đầu cầu tình: "Phụ vương, mẫu hậu, chiến sĩ cùng người khế ước xứng đôi vốn là không có giới hạn khoảng cách, cửu hoàng tử Đế Ma Tư, lúc ban đầu tìm được người khế ước phù hợp cũng là bên ngoài tinh cầu, cuối cùng còn phải tới trái đất lấy lá trà thần kỳ. Lam Tư là vương tử kiêu ngạo của Trạch Mĩ chúng ta, cho dù chiến sĩ thật sự xứng đôi với hắn ở tinh cầu khác, cũng sẽ chỉ mang đến cho Trạch Mĩ chúng ta nhiều thêm nhân tài vĩ đại. Phụ vương, ta tin tưởng, Lam Tư nhất định có thể tìm được chiến sĩ hoàn mỹ phù hợp của hắn." Ny Na cũng là cầu xin nhìn về phía trượng phu của mình: "Bệ hạ!" Lai Đặc ánh mắt chợt lóe, nhìn ái tử của mình kiên nghị xuất sắc, tay một phen chụp bả vai Lam Tư: "Đừng lo lắng, liền từ Đế Ma Tư bắt đầu, con ta, nhất định có thể tìm được bầu bạn trung thành nhất!" Lam Tư ngẩn người, rốt cục dùng sức gật gật đầu. Trên vòng thông tin, hư ảnh của Đoạn Sở hiện ra, sau khi nghe xong lời nói của Lam Tư, mặt mày hớn hở gật đầu: "Thật tốt quá Lam Tư, chờ ngươi chuẩn bị tốt lại đi tới Đế Ma Tư, học viện người khế ước cũng sắp khai giảng, không bằng ngươi tới làm học đệ của ta đi?" Trang 2 Chương 138: Đoạn gia rời đi Lam Tư hiển nhiên không nghĩ tới hắn còn cần đến trường, nghe được đề nghị của Đoạn Sở, đầu tiên là sửng sốt một chút, lập tức lộ ra vẻ mặt nóng lòng muốn thử. Đoạn Sở vừa thấy chỉ biết, Lam Tư đây là bằng lòng, không khỏi càng thêm chờ mong lần sau gặp mặt của hai người. Cắt đứt thông tin xong, hắn đi ra tẩm điện của thánh điện, tới thiên điện nơi Úc Thịnh Trạch đang ở. Cửa điện không đóng, Đoạn Sở thoáng chốc liền thấy được Úc Thịnh Trạch cùng Úc Hồng Trì ngồi mặt đối mặt, cước bộ dừng một chút, nghĩ chính mình không có việc gì, xoay người liền tính toán rời đi. "Tiểu Sở!" Thanh âm trầm thấp của Úc Thịnh Trạch từ sau lưng truyền đến, ngay sau đó tiếng bước chân rất nhanh đã tiếp cận, Đoạn Sở mới vừa quay đầu lại, đã bị Úc Thịnh Trạch ôm lấy bờ vai. "Cùng Lam Tư nói xong rồi?" Úc Thịnh Trạch nhếch mi. Đoạn Sở gật gật đầu, lại hướng Úc Hồng Trì chào hỏi mới trả lời: "Ân, Lam Tư đến Trạch Mĩ vừa vặn là ngày khánh điển, cùng ngày lại đi kiểm tra đo lường độ thích xứng tinh thần lực. Bất quá độ xứng đôi tuy rằng rất cao, nhưng Lam Tư tính toán tìm một người xứng đôi hoàn toàn phù hợp, trong danh sách đăng ký bên Trạch Mĩ không có, cho nên hắn có thể sẽ đến Đế Ma Tư. Ta kêu hắn đến lúc đó làm học đệ của ta." "Đế vương Lai Đặc củaTrạch Mĩ có thể đồng ý?" Úc Thịnh Trạch nhếch mi, một tay lôi kéo Đoạn Sở ngồi trở lại. Đừng nói Lam Tư • Duy Đức là vương tử, cho dù là người khế ước tầm thường, đế quốc cũng không có khả năng cho phép người khế ước đi nơi khác, chỉ sợ Đoạn Sở phải thất vọng. Về phần Lam Tư tiến đến Đế Ma Tư học tập, liên minh tinh tế không hề thiếu trao đổi sinh, ở các tinh cầu có quan hệ ngoại giao cũng là chuyện bình thường. "Lam Tư hẳn là sẽ thuyết phục phụ vương hắn đi?" Đoạn Sở không nắm chắc trả lời. Úc Thịnh Trạch nghĩ nghĩ, trầm ổn phân tích: "Lam Tư tuy rằng tính toán tìm một người có độ hoàn mỹ phù hợp, bất quá Lai Đặc bệ hạ hẳn là sẽ không dễ dàng buông tha, cho dù cho phép hắn đến Đế Ma Tư tiến hành xứng đôi, hẳn là cũng sẽ phái một ít chiến sĩ có đủ độ xứng đôi với Lam Tư đi theo." Đoạn Sở vừa nghe, nhất thời nhớ tới mỗi lần Nhung Thành Ấm đi ra ngoài, phía sau đi theo một đám chiến sĩ, khóe miệng nhếch lên một mạt cười. Vị đế vương Trạch Mĩ kia nếu thật sự an bàn như vậy, cũng không có gì. Bất quá cứ như vậy, Lam Tư chỉ sợ càng lười xuất môn, cả ngày tránh ở học viện người khế ước. Đối diện, Úc Hồng Trì nhìn thấy đệ đệ cùng người khế ước của hắn một hỏi một đáp, hắn như một cái chày gỗ không hề phát hiện, mà tình huống như vậy tựa hồ từ lúc ở tiệc đính hôn Y Duy Tát đã có manh mối. Nhưng hắn làm huynh trưởng, lại không biết cao hứng vì đệ đệ cuối cùng cũng có bầu bạn phù hợp, chỉ cảm thấy ai thán vì cảm giác tồn tại của chính mình quá thấp. "Thịnh Trạch nói không sai, hơn nữa Lam Tư nhất định sẽ đến Đế Ma Tư, thậm chí các thủ đô đế quốc có quan hệ bang giao cũng sẽ nhất nhất đến thăm." Úc Hồng Trì mỉm cười chen vào nói, đem lực chú ý của Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch kéo vào, giải thích kỹ càng: "Lam Tư • Duy Đức có độ thích xứng cao, vậy nhất định không hề ít con cháu quyền quý muốn cùng hắn xứng đôi. Như vậy vô luận lựa chọn người nào, hắn đều có thể đắc tội các gia tộc khác, mà nếu chậm chạp không làm ra quyết định, sẽ bị những người khác nảy sinh nghi ngờ mà mượn sức thế lực khác. Mà Lam Tư • Duy Đức quyết định thật nhanh tỏ vẻ chỉ lựa chọn chiến sĩ có độ phù hợp hoàn mỹ, mấy vấn đề này liền hoàn toàn không tồn tại."