Tổng tài mỹ nhân yêu cận vệ

Chương 66 : Hợp tác (9)

Sau khi Lý Vũ Hân nghe thấy Diệp Lăng Thiên phiên dịch lại nguyên câu thì cười nói: “Ngài Ravel, anh vẫn không khiến tôi thấy được thành ý của anh, cũng may tôi không nói trước với lãnh đạo tập đoàn chuyện này, nếu không tôi lại phải bị mắng rồi.” “Lời này của quý cô Lý là có ý gì? Cô Lý, phải biết rằng chúng tôi chủ động nhường ra 5% cổ phần đã là một khoản tiền rất lớn, tính toán từ lợi nhuận giai đoạn sau, chúng tôi đã nhượng bộ nhiều lắm rồi.” Ravel cau mày nói. “Ngài Ravel, có vài lời trước kia không tiện nói, nhưng bây giờ tôi cũng không ngại nói rõ. Công ty của chúng tôi từng nghe ngóng và đánh giá tỉ mỉ tình huống của quý công ty. Đánh giá dựa trên sức ảnh hưởng thương hiệu của quý công ty, danh tiếng của ngành dịch vụ,… được chúng tôi mời đơn vị chuyên nghiệp đưa ra về hạng mục mới này là có thể ngang với khoảng 45 triệu đến 54 triệu. Lúc chúng tôi đưa ra cơ số để bày tỏ thành ý của mình với các anh là 60 tỷ.” “Cho nên, tính theo 60 tỷ, tổng đầu tư là một trăm hai mươi triệu đô la Mỹ, công ty các anh bỏ vốn 60 tỷ cộng thêm 60 tỷ này là 120 tỷ, tương đương với cổ phần là 33,3%, chúng tôi bỏ vốn 240 tỷ đáng lẽ nên chiếm 66,7% cổ phần.” “Vì nghĩ các anh mới là bên chủ, chúng tôi có một câu trong nghề gọi là bái đỉnh núi, ý nghĩa là tôn trọng người chủ, cho nên chúng tôi đã nhường một chút. Giới hạn công ty đưa ra là chúng tôi phải chiếm sáu mươi lăm phần trăm cổ phần, đây là giới hạn cao nhất trong khả năng chấp nhận của chúng tôi.” “Anh cũng biết đấy, tuy tôi là Tổng Giám đốc của công ty hợp tác, Chủ tịch HĐQT của tập đoàn Tam Nguyên là ba tôi. Nhưng chúng tôi là công ty cổ phần, chuyện lớn như vậy không phải chỉ tôi nói là được, chúng tôi nhất định phải nghe theo hội đồng quản trị, cũng phải nói rõ với tất cả cổ đông.” “Ngài Ravel, tôi là một người thẳng thắn, tôi chỉ nói thế thôi, nếu quý công ty có thể chấp nhận điều kiện 65% cổ phần của chúng tôi thì tôi sẽ lập tức gọi điện thoại báo về tập đoàn, cho ba tôi mở cuộc họp hội đồng quản trị, mời hội đồng quản trị thảo luận chuyện này. Nếu công ty các anh không thể đồng ý, vậy tôi cũng không cần thiết gọi đi. Ravel, tôi nói chuyện khá thẳng thắn, hy vọng anh không trách.” Lý Vũ Hân sảng khoái nói. “65% cổ phần, không, tuyệt đối không thể nào, điều kiện này thật sự quá hà khắc, chúng tôi tuyệt đối không thể chấp nhận được.” Sau khi Ravel nghe phiên dịch xong thì sắc mặt cũng thay đổi, liên tục lắc đầu. “Vậy tôi cũng chỉ có thể lấy làm tiếc thôi, ngài Ravel, thật ra chúng tôi tới đây với thành ý rất lớn. Có lẽ anh cũng hiểu theo trình tự bình thường, nếu tất cả đều xem trọng tiền vốn, thật ra chúng tôi sẽ xác định cổ phần là 67% đến 68% mới là thích hợp nhất, nhưng chúng tôi đã chủ động nhường ra mấy phần trăm để bày tỏ thành ý rồi.” “Hơn nữa, chúng tôi biết tình hình của quý công ty bây giờ cực kỳ khó khăn. Theo tôi được biết, mấy năm gần đây công ty các anh vì đầu tư khắp nơi mà bị lỗ vốn, khiến việc khắc phục lợi nhuận của công ty rất khó và gặp khó khăn trong quay vòng vốn. Cho nên, các anh cần người hợp tác để tăng lại đầu tư hạng mục ngành khách sạn với ưu thế truyền thông của mình, hơn nữa các anh còn đang rất gấp.” “Chúng tôi biết tình huống này, chúng tôi cũng không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, lấy nó để ép anh tăng lợi ích của bản thân chúng tôi như những công ty khác. Ngược lại, chúng tôi còn chủ động nhường ra một phần lợi ích cho các anh, đây đã đủ để bày tỏ thành ý của chúng tôi rồi. Mà ngược lại quý công ty thì sao? Vì biết chúng tôi muốn tiến quân vào thị trường châu Âu, muốn lấy nước D làm ván cầu học tập kinh nghiệm và mở rộng thị trường, cho nên muốn ép chúng tôi. Tôi dẫn theo nhân viên rất có thành ý tới đây, mà các anh lại cho chúng tôi một con số 50% không thể chấp nhận được như vậy, điều này khiến tôi rất thất vọng, cũng khiến các cổ đông của tập đoàn chúng tôi cực kỳ tức giận, cho nên huỷ bỏ tính khả thi của việc hợp tác với các anh. “Tôi nói như thế, chúng tôi không giống người phương Tây các anh, chuyện nào cũng đặt lợi ích lên hàng đầu. Tuy chúng tôi xem trọng lợi ích, nhưng có một vài chuyện, cảm xúc của chúng tôi sẽ chiếm vị trí chủ động. Bây giờ bọn họ cảm thấy công ty Ale của các anh không phải một công ty xứng để đồng hành, cho dù bây giờ anh đồng ý điều kiện 65% cổ phần của tôi, tôi cũng không thể đảm bảo một trăm phần trăm có thể thuyết phục bọn họ hợp tác với các anh, tôi phải cần tốn rất nhiều sức lực mới thuyết phục bọn họ được.” “Ngài Ravel, tôi đã nói hết những lời mình muốn nói rồi, quyết định thế nào thì phải dựa vào chính anh. Ngoài ra, sáng mai tôi sẽ về nước, nếu ngài Ravel thật sự muốn hợp tác với chúng tôi thì xin nhanh chóng cho tôi một đáp án.” Lý Vũ Hân nói đâu ra đấy. Cô vừa nói xong, Diệp Lăng Thiên cũng hơi ngạc nhiên nhìn cô, vì những lời này của Lý Vũ Hân thật sự quá sắc bén, có lý lẽ có căn cứ có lễ nghĩa, hơn nữa còn rất có khí thế, hoàn toàn chiếm vị trí chủ động, nhìn như đưa quyền quyết định cuối cùng cho Ravel, thật ra là hoàn toàn không cho anh ta cơ hội mặc cả. “Người phụ nữ này không đơn giản như vẻ bề ngoài nhỉ.” Diệp Lăng Thiên thầm đánh giá Lý Vũ Hân. Sau khi Ravel nghe xong thì sắc mặt rất khó coi, bưng ly rượu liên tục uống mấy ngụm, cuối cùng mới nói với Lý Vũ Hân: “Cô Lý, điều kiện các cô đưa ra thật sự quá hà khắc, tôi cần trở về triệu tập mọi người mở họp mới có thể quyết định, chuyện lớn như vậy tôi thật sự không thể đưa ra quyết định được, có thể mời cô Lý ở lại đây thêm một hai ngày không? Tôi sẽ cho người dẫn cô đi tham quan vài nơi ở nước D.” Lý Vũ Hân lắc đầu nói: “Xin lỗi ngài Ravel, thật sự không thể được. Thật ra theo yêu cầu, mấy ngày trước tôi phải về nước cùng với nhân viên của mình, nhưng vì tôi rất thích Provence, cho nên mới tự tiện ở lại một mình tại Provence mấy ngày.” “Ngày mai là thời gian cuối cùng công ty cho tôi, ngày mai tôi phải về rồi, thư ký cũng đã đặt xong vé máy bay giúp tôi. Cho nên tôi thật sự không thể ở lại đây thêm mấy ngày, chỉ là tấm lòng của ngài Ravel tôi xin nhận, lần sau nếu ngài Ravel đến, chắc chắn tôi sẽ tận tâm với vai trò người làm chủ.” “Cô Lý, các cô ăn trước nhé, tôi ra ngoài gọi mấy cuộc điện thoại, cho tôi nửa tiếng đến một tiếng, tôi sẽ cho cô một câu trả lời thuyết phục.” Sau khi Ravel nghe xong thì nghiêm túc nói. “Cứ tự nhiên.” Lý Vũ Hân tao nhã đáp lời.