Tổng tài mỹ nhân yêu cận vệ
Chương 117 : Gặp mẹ vợ (4)
“Lời Tiểu Diệp nói rất đúng, con người mặc dù không thể nói muốn làm gì thì làm, nhưng ít nhất phải lựa chọn điều mình yêu thích, vì yêu thích mới sẽ kiên trì, mới sẽ nghiêm túc tìm hiểu, cũng mới có thể có thành tích. Nghề nghiệp giáo viên mặc dù cao thượng, thu nhập cũng ổn định, nhưng nếu không thích cũng không cần miễn cưỡng chính mình tiếp nhận.” Ba Hứa Hiểu Tinh nghe xong lời của Diệp Lăng Thiên thì tán thưởng gật gật đầu.
“Đúng vậy, con biết ba con là một người rất cởi mở, nhất định có thể hiểu Lăng Thiên.” Hứa Hiểu Tinh nghe thấy lời của ba mình thì vui vẻ nói.
Lời của cô vừa nói xong, lại bị mẹ mình hung hăng trừng mắt. Diệp Lăng Thiên có thể nhạy bén cảm giác được mẹ Hứa Hiểu Tinh bất mãn với mình, anh chỉ cười cười, mẹ Hứa Hiểu Tinh bất mãn với mình là chuyện thường tình, nếu anh thật sự là một đôi với Hứa Hiểu Tinh, có lẽ trên đời này rất ít có ba mẹ nào sẽ đồng ý, đạo lý rất đơn giản, nếu so sánh về điều kiện ở tất cả các mặt, anh đều tệ hơn Hứa Hiểu Tinh rất nhiều, đây là tiền để mà họ không nói ra tình huống chân thật của Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên trực tiếp lái xe tới nơi Hứa Hiểu Tinh ở, chỉ là, lúc sắp tới, Hứa Hiểu Tinh trực tiếp nói với anh: “Lái tới khách sạn Thiên Nguyên.”
“Đến khách sạn làm gì?” Mẹ Hứa Hiểu Tinh hỏi.
“Ở khách sạn ấy, đặt hành lý ở đó trước, chúng ta lại cùng đi ăn cơm.” Hứa Hiểu Tinh tự nhiên nói.
“Không đúng, con không phải đã thuê phòng rồi sao? Chúng ta ở chỗ con là được rồi, đến ở khách sạn làm gì.” Mẹ Hứa Hiểu Tinh kỳ quái hỏi.
“Con…Con không phải hiếu kính với hai người sao. Hai ông bà từ thành phố Y xa xôi tới thăm con, con thế nào cũng phải thể hiện một chút tâm ý của mình, không phải sao, chỗ của con làm sao thoải mái bằng khách sạn.” Hứa Hiểu Tinh cười gượng gạo nói.
“Đứa ngốc, dù khách sạn thoải mái cũng không thoải mái bằng ở cùng con gái, đi đến chỗ con ở là được rồi, buổi tối để mẹ con nấu vài món cho con, rất lâu rồi không ăn thức ăn mẹ nấu cho con rồi đi.” Ba Hứa Hiểu Tinh cười nói.
“Nhưng mà ba, con…phòng của con cho người khác thuê rồi, không có phòng trống.” Hứa Hiểu Tinh hết cách chỉ có thể nói bậy.
“Cho thuê rồi? Chuyện lúc nào? Sao con lại cho thuê? Con thiếu tiền xài hay sao?” Mẹ Hứa Hiểu Tinh vừa nghe liền tức giận.
“Mẹ, mẹ đừng giận có được không. Con không phải thiếu tiền xài, nhưng mà cũng không ai có thù với tiền cả, một mình con sống trong căn nhà lớn như vậy, quan trọng nhất là buổi tối con sợ. Cho nên con liền cho thuê hai phòng khác, có thể tìm người chia sẻ một chút tiền thuê còn có thể tìm người nói chuyện, tốt biết bao, có đúng không?” Hứa Hiểu Tinh bắt đầu chém gió.
“Vậy mẹ càng phải đi xem xem, mẹ muốn xem con rốt cuộc thuê cùng người nào, là nam hay nữ?” Mẹ Hứa Hiểu Tinh nhìn chằm chằm cô.
“Là nữ, là nữ, hơn nữa…còn là học sinh lớp chúng con.” Hứa Hiểu Tinh vội nói.
Diệp Lăng Thiên đại khái hiểu rõ rốt cuộc tại sao Hứa Hiểu Tinh không cho ba mẹ mình vào nhà ở rồi, nghĩ nghĩ, bèn dừng xe ngoài khách sạn, nói với mọi người: “Nếu không mọi người bàn bạc trước một chút, con đi hỏi thử khách sạn có còn phòng không, hỏi tình huống rồi lại quyết định.” Diệp Lăng Thiên nói xong bèn xuống xe, sau đó đi vào khách sạn, lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Sương.
“Alo, anh.” Diệp Sương nhận điện thoại.
“Diệp Sương, nghe anh nói, em bây giờ lập tức thu dọn đồ của mình, lập tức dọn ra khỏi nhà của Hứa Hiểu Tinh rồi gọi xe quay về, nghe rồi chứ?” Diệp Lăng Thiên trực tiếp nói.
“A? Tại sao vậy anh, em đang ở đây ngon lành, có phải anh và chị dâu mâu thuẫn không?” Diệp Sương kỳ quái hỏi.
“Không có chuyện gì, em đừng hỏi nhiều như vậy, em mau dọn đi, nghe thấy không.” Diệp Lăng Thiên thúc giục.
“Anh phải nói cho em biết tại sao em mới dọn, nếu là vì anh và chị dâu cãi nhau thì em không dọn, em không để hai người rũ sạch quan hệ, chị dâu tốt biết bao, đối với anh tốt bao nhiêu, anh không thể không có lương tâm như vậy.” Diệp Sương quật cường nói.
“Ai ya, anh nói với em không rõ ràng, nói thế này đi, bây giờ ba Hứa Hiểu Tinh từ thành phố Y đến thăm cô ấy, không có chỗ ở, Hứa Hiểu Tinh vì em nên muốn để ba mẹ ở khách sạn, người khác đối xử tốt với chúng ta, chúng ta không thể gây thêm phiền phức cho người ta đi?”
“Hơn nữa, nếu để ba mẹ Hứa Hiểu Tinh biết em ở chỗ cô ấy, tóm lại là một chuyện vô cùng không tốt, cho nên Hứa Hiểu Tinh luôn giấu diếm. Cho nên, em phải dọn đi ngay, hơn nữa sắp xếp phòng một chút, đừng để người ta nhìn ra có người ngoài ở bên trong, nghe thấy rồi chứ? Em về trước, buổi tối anh tìm chỗ cho em ở.” Diệp Lăng Thiên nói xong trực tiếp cúp điện thoại, sau đó cầm điện thoại lên xe, trực tiếp nói: “Khách sạn đã đầy rồi, không còn phòng trống.”
“Sao có thể? Bây giờ mới là buổi trưa, hẳn là lúc trống nhất, sao có thể không có phòng chứ?” Hứa Hiểu Tinh căn bản không tin.
“Họ nói có hoạt động gì đó tổ chức ở đây, cho nên tất cả phòng đều được đặt rồi. Hiểu Tinh, nghe anh nói đi, không cần lừa chú thím nữa, mặc dù em có lòng muốn chú thím ở thoải mái một chút, nhưng chú nói không sai, họ đến chính là để thăm em, nếu ở khách sạn thì ở đâu mà không được? Họ cần ngồi máy bay đường xa từ thành phố Y đến Đông Hải để ở khách sạn sao?”
“Ngoài ra, khách sạn cũng không thoải mái. Anh thấy có lẽ chú thím cũng ở đây không bao lâu, một nhà các người cũng rất ít khi có cơ hội tụ họp cùng nhau, lúc này hẳn nên ở cùng nhau. Hơn nữa, đối với chú thím mà nói, ở nhà em không thể nào cảm thấy ngột ngạt, họ chỉ sẽ cảm thấy thoải mái, có đúng không, nghe lời anh đi. Chúng ta đi ăn cơm trước, ăn xong rồi quay về.” Diệp Lăng Thiên trực tiếp nói, nói xong liền bắt đầu lái xe, không chút để ý Hứa Hiểu Tinh ở bên cạnh nháy mắt ra hiệu.
Diệp Lăng Thiên không phải không biết nói chuyện, anh chỉ là không thích nói quá nhiều mà thôi. Hứa Hiểu Tinh xém chút bị Diệp Lăng Thiên chọc tức chết, cô không dễ dàng gì mới nghĩ ra cách lừa ba mẹ, nói dối lâu như vậy chính là làm công tác tư tưởng, mắt thấy hai người cũng sắp đồng ý rồi, Diệp Lăng Thiên lại chen ngang, chọc Hứa Hiểu Tinh xem chút tức đến ói máu. Phải biết, chuyện Hứa Hiểu Tinh lo lắng chính là mẹ mình nhìn thấy em gái Diệp Lăng Thiên – Diệp Sương ở trong nhà mình. Bất kể quan hệ giữa mình và Diệp Lăng Thiên là thật hay giả, đây đều là một chuyện vô cùng không tốt, ngoài ra, Diệp Sương không biết chuyện, nếu quay về vừa hỏi Diệp Sương chuyện giữa hai người, đặc biệt là thân phận của Diệp Lăng Thiên, thì không phải tiêu hết rồi sao?
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
6 chương
47 chương
88 chương
17 chương
67 chương
53 chương
38 chương
26 chương