Mạc Tiểu Vang lúc này đang tức điên lên rồi, vừa thấy lúc này Hứa Thịnh còn nói bóng nói gió, lập tức tất cả cơn giận dữ đều đổ lên người Hứa Thịnh: "Thấy tôi sống không tốt, hình như anh rất vui thì phải, tôi nói cho anh biết, nếu như cuộc hôn nhân của tôi và Sở Tường Hùng không giữ được, vậy thì, tôi cũng chẳng cần giấu giếm những chuyện không minh bạch mà hai chúng ta đã từng hợp tác làm gì, đến lúc đó, để tôi xem xem Sở Tường Hùng sẽ đối xử với người anh em tốt “giúp đỡ bạn bè không tiếc cả mạng sống của mình” này như thế nào!" Nghe vậy, sắc mặt Hứa Thịnh lập tức thay đổi, hắn trừng mắt nhìn Mạc Tiểu Vang tức giận đến mức suýt nữa thì cắn nát cả răng, phải biết rằng, ngày đó khi hắn cùng Mạc Tiểu Vang hợp tác, Mạc Tiểu Vang đã ngoan ngãn đồng ý, tuyệt đối sẽ giữ bí mật, ấy vậy mà bây giờ lại giở quẻ, mẹ kiếp đúng là không phải thứ gì tốt mà. Mặc dù trong lòng vô cùng tức giận, nhưng Hứa Thịnh biết lúc này hắn không thể chọc giận Mạc Tiểu Vang được, cũng giống như Mạc Tiểu Vang không dám chọc giận Sở Tường Hùng vậy. Dừng lại một chút, cố làm ra vẻ thoải mái nhún vai, Hứa Thịnh nói: "Được thôi, xem ra tâm trạng của cô không được tốt cho lắm, tôi cũng chẳng so đo với cô làm gì. Tôi chỉ muốn nói với cô, lần sau đừng biến Lôi Lôi thành công cụ chinh phục Sở Tường Hùng của cô, lần này may là chỉ phỏng cánh tay, nếu như là khuôn mặt thì kiếp này Lôi Lôi đã bị người mẹ nhẫn tâm như cô phá hủy rồi đấy, tôi chẳng thể hiểu nổi, trái tim cô sao lại kiên cường đến thế, lại có thể làm tay con bé biến thành như vậy, cô có biết một khi bị Sở Tường Hùng phát hiện ra, hắn sẽ hoàn toàn chán ghét cô, cô hãy nhớ, chẳng người đàn ông nào yêu một người đàn bà độc ác có thể hi sinh cả tính mạng của con gái mình ra để đổi lấy hạnh phúc đâu!" Lần này đến lượt khuôn mặt Mạc Tiểu Vang hoảng sợ. "Anh... Sao anh lại biết..." Mạc Tiểu Vang trợn mắt lên nhìn Hứa Thịnh, trên gương mặt là sự khiếp sợ và hoảng loạn. Đúng vậy, lần này Lôi Lôi bị bỏng nặng phải nằm viện, toàn bộ việc này đều do mẹ ruột của nó ban tặng. Cô ta thực sự không còn cách nào khác, Sở Tường Hùng không chịu về nhà, không muốn gặp cô ta, nếu cô ta muốn gặp anh thì chỉ có cách dùng chuyện của con gái để nói thôi, chẳng còn cách nào khác cả. Nhưng mà làm sao Hứa Thịnh lại biết? Bây giờ Mạc Tiểu Vang nghĩ mãi vẫn không tài nào hiểu nổi, lẽ nào lúc cô sắp xếp để Lôi Lôi làm mình bị phỏng, bị người khác phát hiện ra sau đó nói cho Hứa Thịnh biết sao? Sở Quy Thôn và Hứa Bành có biết không? Lúc này, Mạc Tiểu Vang càng nghĩ càng lo sợ, càng cảm thấy bản thân mình đi sai nước cờ rồi, mặc dù Sở Tường Hùng đến bệnh viện đúng như cô ta dự đoán, nhưng người tính không bằng trời tính, kết quả là Sở Tường Hùng lại muốn li hôn với cô. Nhìn vẻ mặt càng lúc càng thất kinh của Mạc Tiểu Vang, Hứa Thịnh thất vọng lắc đầu, nói: "Vừa rồi mới chỉ là dự đoán của tôi thôi, không ngờ đây lại là sự thật, Mạc Tiểu Vang, cô điên rồi, cô thực sự điên rồi, Lôi Lôi con bé là con gái của cô, là con gái ruột của cô đấy, sao cô lại nhẫn tâm làm như vậy chứ, trái tim cô rốt cuộc được làm bằng cái gì vậy, nếu như có thể, tôi muốn móc ra xem thử đấy." "Anh dám lừa tôi?" Mạc Tiểu Vang kinh ngạc phát hiện mình bị Hứa Thịnh lừa, lập tức giận dữ vô cùng, một tay túm lấy vạt áo ngực của Hứa Thịnh, thấp giọng cười gằn: "Đừng lên giọng nói máu mủ ruột thịt với tôi, Lôi Lôi đến từ đâu anh còn biết rõ hơn tôi đấy, có lúc ôm nó trong lòng tôi thậm chí còn hoài nghi không biết nó là con gái của ai nữa cơ, Hứa Thịnh, những thứ này đều do anh ban tặng, ngày đó chính anh nói tôi nên có đứa bé này, như vậy mới có thể trói chặt Sở Tường Hùng được, nhưng Sở Tường Hùng hoàn toàn chưa lên giường với tôi, tôi nghe lời anh mới đi thụ tinh nhân tạo, nhưng kết quả thì sao? Kết quả là tôi phải chịu biết bao đau khổ để sinh đứa bé không biết là con gái của ai này ra, mà Sở Tường Hùng vẫn muốn li hôn với tôi đấy thôi! Tôi nói cho anh biết, tôi đã không quản ngại vóc dáng của mình để mang thai và sinh Lôi Lôi ra, rốt cuộc có ý nghĩa gì chứ?" Tác dụng của Lôi Lôi chính là trở thành công cụ để cô ta có được một chút tình yêu của Sở Tường Hùng, đừng nói là làm con bé chịu phỏng có một chút như vậy, đến lúc cần thiết, Mạc Tiểu Vang chẳng ngại ngần mà dùng cả tính mạng của con bé để đổi lấy hạnh phúc cho riêng mình. Ngược lại, để một đứa bé không chảy trong mình dòng máu của Sở Tường Hùng tồn tại trên đời này cũng giống như một trái mìn được định giờ sẵn vậy, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị phát hiện, một khi sự việc bị bại lộ, chắc chắn Mạc Tiểu Vang sẽ trắng tay. Nó trở thành mối đe dọa đến tương lai của cô ta như vậy, đương nhiên cô ta tình nguyện để Lôi Lôi chết yểu, chỉ có như vậy mới không uổng phí những khổ sở mà cô ta phải chịu đựng trong suốt 10 tháng để sinh hạ nó ra! Nhìn thấy ý nghĩ điên cuồng và độc ác trong đáy mắt Mạc Tiểu Vang, Hứa Thịnh đương nhiên hiểu rõ tâm lý của cô ta lúc này, ngay lập tức không nhịn được mà giận đến phát điên lên, sau đó vừa tức giận lại vừa lo lắng, đưa tay nắm chặt hai bả vai của Mạc Tiểu Vang, Hứa Thịnh lạnh lùng nói: "Mạc Tiểu Vang, tôi nói cho cô biết, tôi không cho phép cô làm bất kỳ chuyện gì gây tổn hại cho Lôi Lôi, bằng không, tôi nhất định sẽ nói cho Sở Tường Hùng biết, nói cho cả cô chú biết nữa, đến lúc đó, cô đợi mà cuốn gói ra khỏi Sở gia đi!" Mạc Tiểu Vang cười nhạt, chẳng thèm để ý đáp: "Anh căng thẳng thế làm gì, Lôi Lôi chẳng qua chỉ là một sản phẩm thí nghiệm thành công mà thôi, anh có cần lo lắng thế không? Hay là anh biết người đàn ông cho tôi t*ng trùng để thụ tinh nhân tạo ấy là ai?" Đối mặt với câu hỏi chất vấn bất ngờ này của Mạc Tiểu Vang, Hứa Thịnh dường như chẳng kịp suy nghĩ mà lập tức lắc đầu, sờ mũi nói: "Đương nhiên là tôi không biết! Để tránh sau này xảy ra những chuyện hiểu lầm rắc rối, những tài liệu về người trong cuộc phải được bảo mật, huống hồ trường hợp của cô lại lén lút thực hiện nữa, càng không có chuyện biết được chủ nhân của t*ng trùng là ai!"