Paton là một người cực kì nhạy cảm, điều tra theo lời nói của Dương Phi, cuối cùng, ông ta nắm bắt được một câu chuyện cực kì lý thú, đó là đất nước này có dự định lập một phó tổng thống. Xem ra Tịch Phong Hàn có đối thủ cạnh tranh rồi, và Dương Phi cũng cho biết người tranh chức phó tổng thống tên là Lý Chính. Trong lòng Paton đột nhiên nảy sinh ra phương án thứ hai, bởi vì lá bài trong tay ông ta lại có thêm một lợi ích khác nữa rồi. “Dương tiên sinh, không biết khi nào anh rãnh, giới thiệu tôi với vị nghị viên Lý này, tôi rất có hứng thú giao lưu với anh ta.” “Chuyện này sao! Nếu ông muốn làm quen với nghị viên Lý, tất nhiên tôi có thể giới thiệu rồi! Chỉ là.” “Anh yên tâm, chuyện tôi hứa với anh, tôi nhất định sẽ làm được, cho dù tôi không được đầu tư phát triển ở đây, tôi cũng sẽ cho anh một khoản để báo đáp.” Paton rộng rãi nói. Trong mắt ông, thứ Dương Phi cần, chẳng qua là con số tiền triệu tiền tỷ, còn nếu ông thành công đạt được quyền sở hữu núi khoan ở đây, thì, lợi nhuận của ông thuộc con số chục tỷ, cái số tiền nhỏ nhoi kia, ông không thèm để ý. Dương Phi nghe có thể mưu lợi được, anh ta hứa hẹn sẽ giới thiệu Lý Chính cho Paton. Tình hình trong nước vốn dĩ căng thẳng, Tịch Phong Hàn và Lý Chính cạnh tranh âm thầm chưa bao giờ chấm dứt, Lý Chính cũng biết Tịch Phong Hàn sẽ không buông tha cho anh ta. Cho nên, anh ta cũng đang tìm kiếm vụ việc nào đó để phản kích lại, hôm nay, anh rốt cuộc cũng có được một tin tức có lợi rồi. Một tin tức hoàn toàn chính xác. “Anh nói con gái thứ hai của Sở Liệt từng tồn tại qua, chỉ là mất tích hơn hai mươi năm trước, có thể chết rồi, cho nên, con gái thứ hai của nhà họ Sở hiện giờ là một cô gái lai lịch bất minh.” Lý Chính hỏi người đàn ông trước mặt. “Đúng vậy, chúng tôi điều tra đứa con gái thứ hai của Sở Liệt đã chết rồi, chúng tôi có bản chiêu nhận vụ án hơn hai mươi năm trước.” “Nếu thực sự đã chết, thì con gái thứ hai của nhà họ Sở là ai?” “Chúng tôi đã điều tra kỉ lục xuất nhập cảnh mấy năm gần đây, phát hiện, cô ta có mấy lần xuất nhập, nhưng, không phải tên Sở Duyệt, mà là một tên khác, và, chúng tôi cũng đã xác nhận cô gái này từng dùng thân phận vệ sĩ ra nước ngoài du học cùng với đại tiểu thư của nhà họ Bùi.” “Vệ sĩ? Một cô gái sao làm vệ sĩ được?” “Tôi đã nghe ngóng, cô ta thật sự không phải là một cô gái đơn giản, cô ta có kỹ năng giỏi, một mình đối chọi với năm gã lực sĩ, nhưng mà, tôi đi thám thính ở công ty bảo vệ, lại không có tin tức gì của cô ta, như có người cố tình bôi tẩy thông tin về cô ta.” Lý Chính nghe được tin này, ánh mắt lóe lên tia nhìn phức tạp, “Xem ra, cô ta không phải là cô gái đơn giản.” “Đúng, cô ta tuyệt đối không đơn giản, nhưng tại sao cô ta ở cùng với ngài tổng thống, lại còn sinh cho anh ta một đứa con?” “Chỉ cần điều tra thân phận của cô gái này, vậy thì, đáp án mà chúng ta muốn biết tự động sẽ có thôi.” “Nhưng, chúng ta điều tra như thế nào? Những tin tức mà chúng ta có được, chỉ có nhiêu đây thôi, cô ta xuất hiện như từ trên không vậy.” “Tra, sẽ tra được thôi, tốt nhất tra được thông tin của cô gái này trước khi Tịch Phong Hàn đá ta ra khỏi chiếc ghế này, đến lúc đó, đừng nói ta có thể làm phó tổng thống, kể cả vị trí ngài tổng thống như anh ta cũng sẽ bị nghi ngờ.” Lý Chính cười nhạt ra tiếng. “Được! Tôi sẽ tiếp tục điều tra, hy vọng như cậu Lý dự đoán, lai lịch của cô ta sẽ trở thành sự uy hiếp đối với Tịch Phong Hàn.” “Tôi đợi tin tức tốt lành của anh.” Phủ tổng thống. Tịch Phong Hàn đang giải quyết chính vụ, đột nhiên Trì Dương mở cửa bước vào, đi đến bên cạnh anh, nhỏ giọng nói, “Bệ hạ, tôi mới nhận được tin tức, hình như Lý Chính đang thám thính chuyện của Sở tiểu thư.” Tịch Phong Hàn cau mày, “Anh ta điều tra được những gì rồi?” “Vẫn chưa rõ, nhưng mà, dường như anh ta đang nhắm vào Sở tiểu thư, muốn dò tìm bối cảnh thân thế của Sở tiểu thư, xem ra, anh ta đang nghi ngờ thân phận của cô.” Ánh mắt Tịch Phong Hàn lạnh lùng, Lý Chính này thật không biết dừng lại là gì, càng lúc càng không biết ẩn giấu. “Đi nắm bắt những thông tin anh ta tra được, tin chắc anh ta chưa tra được gì đâu.” “Thông tin về thân phận trước kia của Sở tiểu thư, chúng tôi đã tẩy xóa sạch sẽ, nhưng, thông tin thân phận của Sở tiểu thư, vẫn để lại rất nhiều lỗ hỏng, có thể anh ta không tra ra Sở tiểu thư từng là người của tổ chức sát thủ, nhưng, nhất định anh ta tra được thân thế không rõ ràng của Sở tiểu thư.” “Vậy thì anh cho người dẫn dắt anh ta chút, để anh ta điều tra được mọi thứ ở nước F của cô ấy.” “Được rồi!” Trì Dương gật đầu. Về điểm này, Tịch Phong Hàn đã sớm có kế hoạch, ở nước F anh đã cài đặt cho Sở Duyệt một thân phận từ nhỏ đến lớn, chỉ cần có người đi điều tra, sẽ tra ra được ghi chép trưởng thành trong một gia đình của Sở Duyệt ở nước F, và kỉ lục cô đi học đều có đủ, tuyệt đối không bị phát giác, trừ khi có người biết được thân phận của cô là sát thủ. Tịch Phong Hàn nhớ đến phần tài liệu mà Sở Duyệt bị lộ trước kia, dưới mắt lóe ra tia sáng nguy hiểm lập lờ. Rốt cuộc người đó là ai? Hắn ta có phát hiện thân phận của Sở Duyệt không? Điều này, Tịch Phong Hàn vẫn chưa dám chắc chắn. Người của Lý Chính tiếp tục đào sâu thân thế của Sở Duyệt, dưới sự sắp đặt của Trì Dương, quả nhiên người của anh ta đã điều tra tới nước F trong ngày trưa hôm đó, và, tra được nhiều kỉ lục xuất nhập cảnh. Lý Chính cũng đang chờ đợi tin báo. Paton nhận được tin báo phó tổng thống của nước mình phải đến nước bên đây giao lưu, và mối giao tình của Paton với vị phó tổng thống này cũng tốt, ông ta lập tức suy nghĩ đến cách để gặp được Tịch Phong Hàn, ông ta có thể xin phó tổng thống dắt đi gặp Tịch Phong Hàn. Chỉ cần ông ta kiếm được cơ hội, ông sẽ nói được với Tịch Phong Hàn, những gì ông ta biết được, Paton cũng đang lo liệu về nguồn tài nguyên, rất gấp gáp, rõ ràng biết cách làm này rất mạo hiểm, nhưng ông ta không suy nghĩ nhiều được nữa. Ông lập tức liên hệ với phó tổng thống trong nước, vừa vặn phó tổng thống cũng không có từ chối ông, trưa mai ông ta tới nơi, Paton vui mừng chờ ông đến. Ông ta đang gấp sử dụng lá bài trong tay để đàm phán với Tịch Phong Hàn. Ông ta biết chắc chắn Tịch Phong Hàn rất yêu Sở Duyệt, nếu không, sao anh ta để một sát thủ ở bên cạnh được, ngoại trừ tình yêu, ông nghĩ không được lý do nào khác. Hiện tại, ông tự tin nắm cán rất lớn, chỉ cần đợi đến ngày mai, ông ta sẽ có được thứ mình cần. Và, uy hiếp một vị tổng thống, đó quả thật là một việc cực kỳ phấn khởi và đáng khoe khoang. Đây chắc chắn là một phi vụ lớn nhất của ông ta từ đó đến giờ. Locke để lại cho ông ta một cơ hội tốt, thật không phí công ông quen biết với vị vua sát thủ này. Trưa hôm sau, đích thân Paton ở lãnh sự quán gặp gỡ phó tổng thống của mình, giao tình giữa phó tổng thống và ông cũng không tồi, còn có sự hợp tác lẫn nhau, ông hi vọng Paton có thể tranh giành được một số hạng mục cho quốc gia mình, thúc đẩy sự hợp tác phát triển giữa hai nước. Nhưng trong mắt của Paton, đây không phải là kết quả mà ông ta muốn. Chuyến đi thăm này có chút vội vàng, vì phải phối hợp với thời gian của Tịch Phong Hàn, cho nên, sau buổi tối hôm đó, sáng hôm sau là ngày gặp gỡ.