Sở Nhan ôm mẹ: "Mẹ, con là con gái của mẹ, con có đẹp cỡ nào cũng đều do mẹ cho con mà." Bà Sở bật cười, vuốt ve gò má của cô: "Con gái có xinh đẹp thế nào, cũng chỉ đẹp trong thời thanh xuân, tìm một người đàn ông giao phó đời mình đi, đừng đợi nữa." "Con cũng không muốn đợi đâu, chỉ cần gặp được, con sẽ giữ thật chặt." Sở Nhan mỉm cười: "Mẹ, vậy con đi ra ngoài đón Tổng Thống nhé." Lăng Hi đưa thiệp mời ở chỗ cửa ra vào, anh ta lái chiếc siêu xe vào bãi đổ xe trong vườn của nhà họ Sở, con tim Hỏa Hỏa căng thẳng, cô nhìn tòa nhà nguy nga tráng lệ phía sau bức tường cao, cô có thể cảm nhận được thực lực của nhà họ Sở, cô bước xuống, Lăng Hi đi tới, nói với cô: "Khoác tay anh! Anh đưa em đi gặp ông cụ Sở." "Ừ!" Hỏa Hỏa cười gật đầu, cô khoác tay Lăng Hi đi vào sảnh lớn. Và trên con đường họ vừa đi khuất, một chiếc xe dài bá khí chạy vào, xe vừa dừng lại, sáu vệ sĩ xếp hàng ngay ngắn đứng ở trước cửa ghế sau của chiếc xe đó, một trong số các vệ sĩ kéo cửa ra, vóc người thẳng tắp của Tịch Phong Hàn bước xuống. Từ trong một con đường nhỏ thuộc vườn hoa bên cạnh, Sở Nhan bước lên đón tiếp: "Ngài Tổng Thống đến rồi à." Tịch Phong Hàn gật đầu: "Ông Nguyên đang ở sảnh lớn phải không?" "Đúng, ông tôi đang đón tiếp khác quý trong sảnh lớn, xin mời bên này." Sở Nhan bày ra tư thế mời, đồng thời cô ta cũng đưa tay ra vén phần tóc bên tai theo thói quen, nhìn theo khuôn mặt của anh với ánh mắt chứa đầy tình cảm, con tim rung động mãnh liệt. Lăng Hi vừa dẫn Hỏa Hỏa vào trong sảnh lớn, thì liền thấy một ông cụ tóc bạc ngồi trên ghế đẩu, ông tiếp nhận lời thăm hỏi của khách quý, đứng bên cạnh ông là ba cặp con trai và con dâu, ở một góc khác trong sảnh lớn, cháu chắt của ông cũng đều tề tựu đông đủ. "Chào ông, cháu đại diện cho ông nội cháu Lăng Huy đến dự tiệc, cháu chúc ông Sở sức khỏe dồi dào, thọ tỷ nam sơn." Lăng Hi thăm hỏi gửi lời chúc đến ông cụ Sở Nguyên. Ông cụ Sở Nguyên gật đầu cười: "Khá lắm, cháu của Lăng lão đệ đã lớn như thế rồi." Hỏa Hỏa nhìn ông cụ tóc bạc này, rồi lại nhìn ba chặp vợ chồng đầy khí chất đang đứng bên cạnh, hôm nay cô đến để nghiệm thân, nếu đã biết cha mẹ mình là người nhà họ Sở, thì cô có thể lợi dụng y học hiện đại để kiểm chứng, cô bắt buộc phải sưu tập được DNA của những người có thể là cha mẹ của cô ở đây để tiến hành xét nghiệm. Trong sảnh lớn vô cùng náo nhiệt, một nhóm người bước lên bậc thang đá cẩm thạch, xuất hiện tại cửa đại sảnh. Vào lúc này, ông cụ Sở Nguyên đang quan sát Hỏa Hỏa, ông cười hỏi Lăng Hi: "Cô gái này là..." "Ông Sở ơi, cô ấy là Tiểu Duyệt bạn gái của cháu!" Lăng Hi ôm lấy Hỏa Hỏa một cách tự nhiên thân mật, vì để phối hợp với anh ta, Hỏa Hỏa nhìn Lăng Hi với ánh mắt tràn đầy tình cảm. Lăng Hi cũng cúi đầu, nhìn chằm chằm vào cô vài giây. Vào lúc này sảnh lớn đang náo nhiệt bỗng dưng trở nên vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về hướng cửa ra vào sau lưng hai người Lăng Hi. Chỉ thấy một bóng dáng khí chất bất phàm đứng ngay chỗ cửa ra vào, bóng dáng vừa tôn quý vừa toát ra khí thế khiến người ta phải khuất phục, Tịch Phong Hàn nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ trước mặt, đôi con ngươi sâu thẳm của anh trở nên lạnh lẽo với tốc độ có thể nhìn thấy được. Cảm thấy ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía sau, Hỏa Hỏa và Lăng Hi cũng xoay đầu lại, khi Hỏa Hỏa nhìn thấy người đàn ông đứng ngoài xa hơn 2 mét, cô giật mình, và khi nhìn lại vào ánh mắt của anh, cô bỗng nhiên hiểu ra, anh đã nghe thấy toàn bộ những gì mà cô và Lăng Hi nói lúc nãy. Lăng Hi lập tức nhường chỗ cho Tổng Thống, anh ta ôm lấy eo của Hỏa Hỏa một cách thân mật, nhỏ giọng nói với cô: "Chúng ta đi qua bên cạnh ngồi." Hỏa Hỏa nhìn người đàn ông đã vài tháng không gặp, đồng thời cô cũng không thể nào phớt lờ được bóng dáng một người phụ nữ gợi cảm bên cạnh anh, khi cô nhìn thấy dung mạo của cô gái kia, con tim cô chùng xuống, bên cạnh anh đã có một Sở Nhan - đại tiểu thư của nhà họ Sở, nhìn vào đúng là một cặp xứng đôi. Hỏa Hỏa gật đầu với Lăng Hi, hai người đi về hướng sảnh bên. Ánh mắt Tịch Phong Hàn liền trở lại bình thường, anh mỉm cười, cất bước đi đến bên cạnh ông cụ Sở Nguyên, khẽ thăm hỏi. Sở Nhan đứng bên cạnh anh, cùng trò chuyện với ông cụ, ông cụ nắm tay Tịch Phong Hàn, nói những lời cảm thán, những người xung quanh đều nhìn Tịch Phong Hàn bằng ánh mắt kính trọng và cung kính, họ bố trí một phòng bao, mời anh và những khách quý quan trọng vào nhập tiệc. Khi Tịch Phong Hàn đứng dậy, tầm mắt xuyên qua đám đông nhìn về phía hình bóng của người con gái đang ngồi ở sảnh bên, dáng vẻ hôm nay của cô vừa xinh đẹp thành thuần và gợi cảm quyết rũ, cũng là dáng vẻ anh thấy đẹp nhất, nhưng cô lại ở cạnh một người đàn ông khác, trở thành bạn gái của anh ta. Hóa ra, suy đoán của anh đã đúng, cô thật sự chuẩn bị quên đi quá khứ, quên đi anh, mắt đầu lại từ đầu. Hỏa Hỏa có thể cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía cô, nhưng cô không xoay đâu lại, cô thật sự không ngờ được sẽ gặp anh ở đây, cô cho rằng cả đời sẽ không còn cơ hội gặp lại anh nữa, hóa ra ông trời lại sắp xếp một màn gặp gỡ buồn cười thế này. Cô khoác tay người đàn ông khác, còn bên cạnh anh cũng có một cô tiểu thư nhà họ Sở mê người, có phải anh cũng chuẩn bị bắt đầu một cuộc tình mới không? Con tim Hỏa Hỏa cũng bắt đầu đau nhói, và lúc này, cô không có dũng cảm để nhìn anh dù chỉ một lần. "Hỏa Hỏa, anh đưa em đi dạo, nghe nói khu lâm viên thuộc hậu hoa viên của nhà họ Sở có lịch sử hơn trăm năm, cực kỳ có giá trị tham quan, anh đưa em đi xem nhé." "Vâng!" Hỏa Hỏa gật đâu, vừa hay cô cũng không thích ở đây lắm. Khi đi, cô nhìn vào sảnh chính, ông cụ Sở và ba người con của ông đều không còn ở đó nữa, chỉ có ba cô con dâu khí chất sang trọng dịu dàng đang tiếp đón khách khứa, những người kìa đều đã đi tiếp đãi Tịch Phong Hàn. Ánh mắt của Hỏa Hỏa đảo vòng quanh trên dung mạo của ba quý bà kia, cô đang nghĩ, trong ba người phụ nữ này có ai là mẹ của cô hay không? "Hỏa Hỏa, em đang nghĩ gì vậy?" Lăng Hi tò mò hỏi. "Không có gì! Đi thôi!" Hỏa Hỏa lắc đầu, bước ra khỏi cửa bên, Lăng Hi cũng đi theo cô từ phía sau. Trong vườn hoa, Hỏa Hỏa vừa thưởng thức, vừa suy nghĩ xem nên thu thập DNA củ ba người con dâu của Sở Nguyên như thế nào, đây không phải là một chuyện dễ dàng, hôm nay có nhiều khách khứa như thế, cô phải tìm được đúng thời cơ và thời gian, nhân lúc không ai chú ý, tốc chiến tốc quyết. Đồng thời Hỏa Hỏa cũng lo lắng, Tịch Phong Hàn biết cô đến đây rồi, có khi nào anh sẽ phát giác ra cô có ý đồ bất chính? Có khi nào sẽ đến tìm cô? Nhưng trong lòng cô cũng đã chuẩn bị xong tâm lý đối diện với anh.