Diệp Tiểu Thi thấy cách làm đó của Lam Ca, cô tỏ vẻ không cần thiết, nhưng Lam Ca phải mua thêm những thứ này cho cô, anh ta không muốn tủi thân cô.
Ngày hôm nay trôi qua theo như sắp xếp, sáng sớm ngày thứ hai, sau khi ăn xong bữa sáng, Lam Ca xin lỗi Diệp Tiểu Thi: "Anh vừa nhận được điện thoại bên phía Tổng Thống, ngài Tổng Thống mời anh qua đó dùng cơm trưa, có thể khoảng 3 giờ chiều anh mới về được, Tiểu Thi anh sẽ kêu trợ lý của anh đến chỗ em."
Diệp Tiểu Thi cười: "Anh đi đi!"
"Đợi lần sau anh hỏi ý kiến ngài Tổng Thống, anh sẽ dẫn em đi gặp ngài ấy." Lam Ca bật cười.
Diệp Tiểu Thi căng thẳng thở dốc: "Em..."
"Đừng căng thẳng, Tổng Thống là một người rất dễ gần." Lam Ca an ủi.
Lúc này, trợ lý của anh ta nói khẽ một tiếng, Lam Ca nói với Diệp Tiểu Thi: "Tiểu Thi, anh đi trước đây, chiều gặp lại, em có bất kỳ yêu cầu gì cứ tìm Jack trợ lý của anh, cậu ta sẽ giúp em."
"Vâng! Bây giờ em chỉ muốn ở khách sạn nghỉ ngơi."
"Được! Có bất cứ vấn đề gì em cũng có thể gọi điện thoại cho anh." Lam Ca nói xong đi đến bên cạnh cô, khom người hôn xuống tóc cô: "Đợi anh trở về."
"Vâng!" Diệp Tiểu Thi gật đầu, tiễn Lam Ca rời đi, tầm nhìn của Diệp Tiểu Thi mơ hồ, cô cúi đầu, cố gắng không để nước mắt tuôn rơi.
Trợ lý của Lam Ca Jack đứng ở bên cạnh đợi cô dùng xong bữa sáng, Diệp Tiểu Thi cũng không có khẩu vị gì, khi cô đứng dậy, Jack đi theo cô, đến khi đưa cô về phòng.
Lúc Diệp Tiểu Thi vào cửa, cô nói với Jack: "Tôi ở trong phòng nghỉ ngơi, anh đi làm việc của mình đi!"
Jack gật đầu: "Vâng, Cô Diệp có việc gì cứ tìm tôi nhé."
"Được!" Diệp Tiểu Thi cười, cô đóng cửa lại.
Jack trở về phòng của anh ta, xử lý chuyện trong tay, Diệp Tiểu Thi xé một trang từ trong cuốn sổ của khách sạn, cô cầm bút lên, để lại một lời nhắn, cô hít sâu, trong đầu nhớ lại bức tranh trong phòng khách của Lam Ca, cô thật sự rất muốn biết, người phụ nữ Lam Ca yêu nhất trông như thế nào.
Đáng tiếc, cô không có cơ hội đó, nhưng nửa đời còn lại của Lam Ca có thể tìm và kết hôn với người tương tự với người con gái ấy, không cần phải vì trả ơn cô mà lỡ cả một đời của anh.
Diệp Tiểu Thi xách túi lên, cô nhìn mảnh giấy được đè trên bàn, cô thở dài, đẩy cửa đi ra.
Tiếng anh của Diệp Tiểu Thi không tồi, không hề gặp bất kỳ vấn đề gì về mặt giao tiếp, cô đứng ở cửa khách sạn bắt một chiếc xe đi đến sân bay, nơi đây chỉ cách sân bay khoảng 30 phút lộ trình xe, Diệp Tiểu Thi mua luôn chuyến bay nhanh nhất, đợi trong sảnh chờ, tâm trạng của Diệp Tiểu Thi vẫn rất nặng nề.
20 phút sau, cô vào trong máy bay, tắt máy, máy bay lao thẳng lên không trung khuất sau đám mây.
11 giờ trưa, Jack bấm chuông phòng Diệp Tiểu Thi, chuẩn bị kêu cô đi ăn trưa, nhưng Jack ấn rất lâu cũng không thấy Diệp Tiểu Thi ra mở cửa, lúc này anh ta gọi điện thoại cho Diệp Tiểu Thi, điện thoại lại ở trong trạng thái cúp máy.
Jack kinh ngạc, anh ta chuẩn bị kêu tiếp tân lấy chìa khóa mở cửa thì tiếp tân nói với anh ta, 9<img src="/styles/default/xenforo/curly-lips.png" class=smilie alt=:3 title="Curly lips:3" data-shortname=:3 data-pagespeed-url-hash=2279463875 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>0 sáng nay Diệp Tiểu Thi đã rời khỏi khách sạn rồi.
Jack kinh hãi, Diệp Tiểu Thi ra ngoài một mình mà lại không nói một tiếng với anh ta, một mình cô sẽ rất nguy hiểm, Jack biết lúc này mà gọi điện thoại cho Lam Ca thì không được tiện lắm, nhưng anh ta biết sự quan trọng của Diệp Tiểu Thi đối với Lam Ca.
Anh ta gọi thẳng vào số máy của Lam Ca.
"Alo, Jack, xảy ra chuyện gì sao?" Đầu dây bên kia, Lam Ca lên tiếng hỏi.
"Thiếu gia, không ổn rồi, cô Diệp đã rời khỏi khách sạn, không thể gọi được vào máy cô ấy, tôi không biết cô ấy đã đi đâu."
"Cái gì? Một mình Tiểu Thi rời khỏi khách sạn?"
"Đúng vậy!"
"Cô ấy đi bằng cách nào?"
"Ngồi taxi."
"Kêu khách sạn tìm ra thông tin của tài xế, điều tra xem Tiểu Thi xuống xe ở đâu, tôi sẽ về ngay." Giọng của Lam Ca tràn đầy lo lắng.
"Vâng!"
Jack gọi ngay cho khách sạn, thông qua camera quan sát, tìm được chiếc xe mà Diệp Tiểu Thi đi, rồi lại thông qua công ty taxi liên lạc với tài xế kia, may mà tài xế kia còn nhớ được Diệp Tiểu Thi, bởi vì ông ta có ấn tượng khá sâu với phụ nữ đông phương.
"Cô gái đó đi đến sân bay." Thông qua điện thoại, tài xế kia nói với Jack.
"Cái gì? Sân bay?" Jack có một dự cảm chẳng lành, sau khi cúp máy, anh ta gọi ngay vào số của công ty hàng không, hỏi thẳng về cái tên Diệp Tiểu Thi, phía sân bay lập tức trả lời với anh ta rằng, vào khoảng 10 giờ sáng nay cô Diệp đã đi lên một chuyến bay đến nước X thuộc Châu Á, cô ấy đã bay đi hơn 1 tiếng đồng hồ rồi.
Jack nhận được tin tức này, anh ta không dám chậm trễ gọi ngay cho Lam Ca, và Lam Ca cũng sắp đến gần khách sạn, khi anh ta nghe nói Diệp Tiểu Thi đã ngồi máy bay rời đi, anh ta cũng cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Nhưng Lam Ca vẫn trở về khách sạn, mở cửa phòng, tiến vào phòng ngủ của Diệp Tiểu Thi, phát hiện mảnh giấy được đè trên bàn, trên đó có viết một đoạn chữ bằng tiếng trung ngay ngắn.
"Lam Ca, khi anh nhìn thấy mảnh giấy này, em đã đi rồi, cảm ơn sự chăm sóc và yêu thương của anh dành cho em, em đi rồi, số tiền 1 triệu anh cho em xem như là tiền trả ơn ông em đã cứu ông anh đi! Vì thế anh không thiếu nợ em nữa, cũng không cần vì báo ơn mà hạ mình lấy em, em tin anh nhất định sẽ gặp được người con gái mà anh thật lòng yêu thương kia, chúc anh hạnh phúc cả đời, Diệp Tiểu Thi."
Lời không nhiều, nhưng vẫn đâm mạnh vào con tim của Lam Ca, Diệp Tiểu Thi cảm thấy anh thích cô chỉ là vì muốn báo ơn thôi sao?
Sao cô ấy lại ngốc đến thế? Anh thật lòng thích cô, yêu cô mà! Vì sao cô lại nghĩ anh đang trả ơn chứ?
Lam Ca vo tờ giấy trong tay, nói với Jack đứng ở phía sau: "Sắp xếp máy bay tư nhân cho tôi, tôi phải đến nước X với tốc độ nhanh nhất."
"Thiếu gia, cô Diệp đã đi rồi, ngài muốn đuổi theo sao?"
"Tôi không cho phép cô ấy rời đi." Lam Ca bá đạo, cắn môi, rốt cuộc Diệp Tiểu Thi đã hiểu lầm điều gì đây?
Tất nhiên Lam Ca biết, Diệp Tiểu Thi đã biết bí mật mà anh kêu cả đảo che giấu, cũng có thể anh không nên che giấu, nếu anh nói thật cho Diệp Tiểu Thi, người con gái kia chính là Trình Ly Nguyệt, thì truyện này không còn phức tạp như thế nữa.
Jack lập tức gọi điện thoại, sau khi gọi xong thì nói với Lam Ca: "Thiếu gia, máy bay của ngài nhanh nhất 30 phút nữa sẽ đến."
"Được, đi đến sân bay với tôi."
"Có cần cử thêm vài vệ sĩ?"
"Thôi, không cần!" Lam Ca không muốn lãng phí thêm thời gian nữa, anh phải đuổi theo Diệp Tiểu Thi ngay, máy bay tư nhân của anh có tốc độ nhanh hơn, có thể sẽ đuổi kịp cô ấy.
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
16 chương
33 chương
21 chương
10 chương
82 chương