Vì thế, cô không biết gì cho tới lúc này. Thì ra Lam Ca thật sự thích, không phải là cô Diệp Tiểu Thi mà là người nửa năm trước chuẩn bị kết hôn với anh trên hòn đào này. Từ những điều lũ nhóc nói, Many cảm thấy cô gái mà lần trước Lam Ca mang về nhất định rất xinh đẹp, nếu không làm sao thiếu gia có thể mang cô về được, để cô mạo nhận là Diệp Tiểu Thi thật. Hơn nữa còn lập tức tổ chức đám cưới với anh. Thế nhưng, kết cục lại rất bất ngờ, thậm chí giống như một vở kịch. Vị hôn phu thực sự của cô ấy thậm chí còn đi chuyên cơ, với hơn 50 vệ sỹ cùng súng ống cướp cô gái ấy từ ngay hôn lễ của Lam Ca. Trong tình huống này, cho dù Lam Ca có ra lệnh thì người giúp việc của anh cũng không dám mở lời. Rút cuộc, đây là sự kiện gây mất mặt nhất cho Lam Ca. Cho nên từ đó về sau, chuyện này bị cấm nhắc tới trước mặt Lam Ca. Hiện nay, Diệp Tiểu Thi thật đã tới. Những người giúp việc cảm thấy ngạc nhiên. Bởi vì lần này mặc dù là Diệp Tiểu Thi thực sự, nhưng trong lòng của thiếu gia, rõ ràng không thể sánh được so với cô gái thay thế lần trước. Do đó, khi nhìn thấy Diệp Tiểu Thi, những người giúp việc thấy cảm thông, đánh thương, nhưng không coi trọng cô nhiều. Many nghe được chuyện này, cười lạnh lùng. Không ngờ người thiếu gia thích lại có người khác, giờ này đã vợ người ta. Vì thế, thiếu gia chắc chắn không thích cô Diệp Tiểu Thi thật này. Điều đó có nghĩa, chỉ cần đuổi được Diệp Tiểu Thi thực sự đi, cô sẽ có cơ hội. Many chưa từng bỏ qua ý định cưới được Lam Ca. Cô cố gắng vất vả học tập ở nước ngoài, chỉ có mục đích là để có thân phận phù hợp với Lam Ca, trở thành vợ của anh, rũ bỏ thân phận của 1 người giúp việc. Dù cha cô nhiều lần can ngăn, cho dù bên cạnh Lam Ca đã có một cố Diệp Tiểu Thi thật, thì Many cũng không bỏ qua. Huống hồ, cô còn có một thứ vũ khí bí mật. Cô nghĩ, chỉ cần để Diệp Tiểu Thi xem xong, cô sẽ không hề do dự mà quyết định rời khỏi hòn đào này. Bởi vì nơi đây không có chỗ cho cô trú chân. Mấy ngày nay Many có nói chuyện với mấy người từng phục vụ Diệp Tiểu Thi. Diệp Tiểu Thi trong quan sát của họ, tuyệt đối không phải là người thích quyền lực tài tài sản của thiếu gia. Chỉ cần không thích thú gì gia sản nhà Herman thì quá dễ để giải quyết. Many lấy từ trong chiếc hộp một tấm thẻ nhớ. Tấm thẻ nhớ này là những ký ức quý giá mà cha cô giữ lại khi của cô và Lam Ca lúc còn nhỏ. Trong này còn có một đoạn video, trong đó Lam Ca khi đó 8 tuổi đã hôn cô, một cô bé 6 tuổi, nắm tay cô và tỏ tình với cô, muốn cô làm vợ của anh. Mặc dù Many hiểu rõ lúc đó, chỉ là mẹ của Lam Ca đứng bên yêu cầu con trai làm như thế. Nhưng Lam Ca có hành động đó khiến mọi người đều vui vẻ và cười lớn. Khi Lam Ca còn nhỏ, những lời nói đều có chút ngây thơ. Vì thế Many mỗi lần xem đoạn video này, cô lại như muốn bay bổng, tưởng tượng Lam Ca khi lớn lên sẽ cầu hôn cô. Như thế thật hạnh phúc! Cô sao chép đoạn video này lên ipad, cắt vài đoạn cô và Lam Ca chơi đùa với nhau. Cô nghĩ, nhất định sẽ để cho Diệp Tiểu Thi xem đoạn video này, để cô biết mà thoái lui. Tại biệt thự của Lam Ca, sau bữa trưa. Diệp Tiểu Thi thích trà ở đây, cô người giúp việc pha cho cô một cốc. Cô lấy một cuốn tiểu thuyết tình yêu từ trên giá sách xuống. Có lẽ đây là cách giết thời gian tốt nhất. Lam Ca vì đã làm lỡ nhiều chuyện kinh doanh của gia đình, vì thế mấy ngày nay tập trung thời gian vào giải quyết công việc ở trong thư phòng. Thế nhưng mỗi ngày anh đều quyết định mọi việc thật nhanh, làm xong mọi việc để tới với cô. Diệp Tiểu Thi uống xong trà, lấy tay giở vài trang sách. Trong sách, cô đọc thấy trong tình yêu của phương tây, một nhân vật nam chính vì bị gia đình ép buộc đã sống như thế nào, chịu khổ như thế nào để tìm kiếm hạnh phúc khi tới tuổi trung niên. Lời văn của tác giả chi tiết lại mang đầy cảm xúc, miêu tả tâm trạng của nam chính rất sắc nét, nói về sự đấu tranh trong anh mỗi ngày khi nhìn người phụ nữ mà anh không yêu. Trong lòng anh thì lại khát vọng một tình yêu đích thực. Diệp Tiểu Thi thường rơi nước mắt, không phải vì những đau khổ của nam chính, mà cảm thấy bi thương cho chính mình. Có thể, cô đang ở trong hoàn cảnh này. Lam Ca chẳng phải là đang phải nghe theo lời của lão gia trước khi qua đời, tìm bằng được cô để lấy làm vợ hay sao? Phải chăng Lam Ca cũng từng phải chịu đau khổ và chán trường như nam chính trong tiểu thuyết? Có lẽ thế! Nếu không, anh đã chẳng phải tìm một người thay thế trước đây để kết hôn. Đó chắc hẳn là người anh thấy phù hợp và thực sự thích. Còn cô, chỉ là anh có trách nhiệm với cô mà thôi. Diệp Tiểu Thi đọc rất chăm chú, không phát hiện ra Lam Ca đã tới, cho tới khi nhìn thấy bóng của anh. Cô giật mình, sau đó lập tức gấp cuốn sách lại, ngầng đầu nhìn Lam Ca: "Sao anh không lên tiếng?" "Xem gì thế? Đưa cho anh xem nào. " Lam Ca đưa tay muốn lấy quyển sách. Diệp Tiểu Thi cố tình giữ lấy cuốn sách, che đi tiêu đề sách cười nói: "Không có gì, chỉ là một cuốn sách thôi." Lam Ca cười, cũng không định lấy cuốn sách nữa, chỉ cần trên giá sách có cuốn sách cô thích là được. Anh ngồi bên cạnh cô, rót thêm trà vào cốc, sau đó cầm uống, không ngại vì cốc trà ấy đã được uống dở. Diệp Tiểu Thi nháy mắt, trong lòng cảm thấy muộn phiền. Tâm trạng cô bấn loạn. Ở trên hòn đào này, cô không thể hoàn toàn tin tưởng anh ấy giống như khi ở trong nước. "Buổi tối, chúng ta xem pháo hoa được không? Để anh bảo mọi người chuẩn bị pháo hoa, chúng ta lên mái nhà ăn tối và xem pháo hoa." "Được!" Diệp Tiểu Thi không có ý kiến gì. Lam Ca thấy cô thích thú, nhưng anh có một cảm giác kỳ lạ. Anh làm điều gì Diệp Tiểu Thi cũng tỏ ra thích thú. Nhưng có 1 điều, anh luôn cảm thấy mình làm không đủ để cô thấy vui vẻ. Vì thế, mỗi ngày anh đều đau đầu suy nghĩ phải làm gì để cô ấy vui, làm gì để thu hút cô ấy. Đó mới là điều quan trọng nhất. Anh luôn có cảm giác mình làm không đủ, Diệp Tiểu Thi mới không xiêu lòng vì anh. Thế nhưng anh không biết rằng, không phải là anh làm không đủ, mà do cô ấy đã biết quá nhiều. Tối nay, người giúp việc đều tìm được vị trí ngắm pháo hoa đẹp nhất, nhìn ngắm cảnh pháo hoa rực rỡ này.