Tổng tài hắc đạo quấn lấy tôi
Chương 9 : Bức thư của âu dương đình và lời đe dọa đối với lưu linh
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Lưu Linh liền trở về nhà trọ để dọn đồ đạc chuyển sang nơi khác sống. Cô luôn cảm thấy có ai đó đang theo dõi, rình rập mình, cảm giác không an toàn luôn bủa vây lấy cô.
Nơi Lưu Linh sống và ở hiện tại là một căn nhà nhỏ tồi tàn nằm trên con phố được mệnh danh là phố " Ma Kiều ". Sở dĩ nó có tên như vậy là bởi vì trước đây có một Kiều nữ đã chết ở đó, điều bất ngờ rằng trước khi chết, người phụ nữ này đã giết rất nhiều người rồi tự sát. Từ đó mà con phố đó trở nên vô cùng tối tăm và nguy hiểm, có nhiều người còn gọi phố " Ma Kiều " là một con phố bị ma ám. Con phố nhỏ đó nằm tách biệt với sự huyên náo của thành phố ngoài kia. Nhiều người nghe về " Ma Kiều " vì cảm thấy sợ hãi nên không ai dám thuê trọ, mua đất ở đây. Cũng chính vì thế mà giá nhà ở đây rẻ như bèo.
Lưu Linh đang đi đến đầu phố thì thấy hai, ba chiếc xe màu đen từ đó đi ra. Cô nhanh chân núp sau bức tường ở một cái hẻm nhỏ. Đợi ô tô đi ra hết, Lưu Linh mới bước ra ngoài. Cô chạy nhanh về phía căn nhà của mình, cửa nhà mở toang, đồ đạc bị xới tung lên. Cô chạy về phía tủ quần áo, tìm tới tìm lui, mọi giấy tờ tùy thân, ảnh của cha mẹ, ảnh của gia đình, những món quà sinh nhật mà cô được nhận từ bố, mẹ trước khi họ chết đều biến mất.
Lưu Linh bực dọc, cô đập tay xuống bàn, ánh mắt tức giận đến điên người, trái tim Lưu Linh đập liên hồi. Cô tức giận vô cùng, hận vô cùng, căm phẫn vô cùng nhưng lại không thể làm gì được.
Bản thân Lưu Linh vốn là một nhà báo, bằng trực giác của bản thân cô cũng có thể đoán ra được, ai là người đã làm điều này. Không ai khác ngoài tên Âu Dương Đình khốn nạn kia.
Lưu Linh tự trấn an bản thân, cô ngồi bệt xuống dưới đất, dựa lưng vào tường. Bản thân cô cảm thấy mình vô cùng bất lực khi đã không thể giữ lại ảnh của bố, mẹ. Cô đánh mắt lên giường thì thấy một phong thư màu đen. Lưu Linh ngồi dậy, cô chậm rãi bước về phía chiếc giường, ánh mắt có chút nghi hoặc.
Cầm bức thư trên tay, Lưu Linh, nhẹ nhàng mở nó ra. Trong tờ giấy đó viết :" Nếu muốn lấy lại những món đồ đã mất thì tối nay hai mươi giờ, có mặt tại quán bar " One night ". Nếu không đến những thứ kia sẽ bị đốt sạch nhưng.... cô cũng không thoát được đâu...Người gửi : Âu Dương Đình ." .
Lưu Linh tức giận, vò nát tờ giấy kia. Cô chạy đến chỗ bảng điện, tắt mọi thiết bị điện, đóng kín các cửa. Lúc này, ở đôi mắt của con gấu bông, ở hộp y tế, có một tia nháy màu đỏ xuất hiện, nó liên tục nhấp nháy. Đó là camera quay lén ....
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
181 chương
94 chương
56 chương
20 chương
52 chương
11 chương