Tổng tài độc tài quấn lấy tôi

Chương 32 : lòng hướng về anh ta ?

Liên Trữ Hào đi đến gần đối diện với Cố Mạt Ly, mùi hương bạc hà mát lạnh toả ra khiến cô run lên có chút ngại ngùng không dám nhìn đối diện hắn. "Nàng ngốc...sau này có tôi bảo vệ, em không cần lo lắng gì nữa" Người đàn ông bình thường lạnh nhạt độc đoán cứ vậy mà ôm lấy cô vô cùng nhẹ nhàng an ủi, giọng nói pha lẫn chút mềm mỏng cưng chiều khó có cô gái nào có thể cưỡng lại. Lúc này, Cố Mạt Ly có thể cảm nhận được trái tim cả hai đập nhanh đến mức nào... Không gian tĩnh lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng gió thổi hiu lạnh lùa vào trong phòng, nhưng lạ thật cô lại chẳng thấy lạnh chút nào...chẳng lẻ lòng cô sớm đã hướng về Liên Trữ Hào sao ?. \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_ Sáng hôm sau, mặt trời lên cao...ánh nắng chan hoà ấm áp buổi sáng lọt vào phòng khiến cô tỉnh giấc. Người đàn ông kia vẫn còn nằm ngủ, khuôn mặt đúng là đẹp xuất thần hiếm thấy...có lẻ cô chưa bao giờ nghĩ đến một ngày nào đó cô sẽ cưới một người đàn ông có đủ tất cả hoàn hảo như Liên Trữ Hào...nhưng vậy thì sao chứ ?...kết hôn cũng chỉ là giả, mọi thứ đều là thứ để trao đổi lợi ích. Mọi chuyện đến cuối cùng vẫn là chia ly. Đôi môi mỏng manh vô thức ghé sát lại khuôn mặt anh tuấn kia nhẹ nhàng hôn trộm một cái, nụ hôn chưa kịp rời đi thì cả người Cố Mạt Ly phút chốc bị một lực ôm chặt lại đè xuống giường. "Tiểu sắc nữ sao không quang minh chính đại mà hôn" "Tôi..tôi..không có" "Còn chối sao ?" Liên Trữ Hào cười nham hiểm áp sát vào cổ cô, bàn tay lớn ma mị khẽ luồn vào vạt áo sờ soạng khắp nơi trên người Cố Mạt Ly....đôi gò má ửng hồng cùng ánh nắng buổi sáng rọi vào trông nàng xinh đẹp như một thiên thần trong mơ. "Ưm.." Cố Mạt Ly không chịu nỗi sự kích thích mạnh mẽ của hắn mà khẽ rên lên một tiếng, âm thanh trong trẻo đến nỗi khơi dậy dục vọng vốn có của người đàn ông càng điên loạn. "Ly Nhi...có thể không ?" "Tôi.." Giọng nói nóng hổi vả vào tai cô tựa như một chất độc kích tình cực điểm cùng cả động tác xoa nắn bên dưới người cô khiến ngọn lửa ái muội từ trong toả ra khó có thể cưỡng lại. Cố Mạt Ly không nói, nàng nân môi hôn trực tiếp vào môi hắn như một câu trả lời đầy ẩn ý ngọt ngào...ánh mắt khát vọng của Liên Trữ Hào bừng sáng lên không ngừng điên cuồng chiếm lấy thân thể mỹ lệ đó. .... Dưới đại sảnh, ngay tại quầy lễ tân. Một cô gái măc bộ váy màu lam dài ngang gối trông vô cùng trang nhã lại đeo mắt kính cùng một chiếc túi xách LV phiên bản có giới hạn cực kì khó mua. "Cho hỏi quý khách cần gì ạ ?" "Tôi muốn gặp một cô gái...tên là Cố Mạt Ly" "À..chuyện này.." "Tôi là người của Wison ...mấy người hiểu rồi nhỉ ?" "Chúng tôi sẽ thông báo thử, tiểu thư mời cô ngồi" Cố Mạt Ly không phải như khách hàng bình thường có thể gặp bất cứ lúc nào, sau một đêm cùng câu nói thừa nhận của Liên Trữ Hào thì trên tất cả trang mạng cùng báo chí không ngừng đưa tin tức "thiếu phu nhân của tập đoàn Thịnh Hưng và cuộc sống ẩn hôn của vị tổng tài giàu có Liên Trữ Hào" đã lan tràn khắp nơi, tuy giá cổ phiếu tăng mạnh không ngừng bao gồm cả Cố Thị cũng ảnh hưởng không ít nhưng dường như lão gia gia nào đó không vui vẻ cho lắm...cả đêm qua không khỏi gọi cháy di động cho Liên Trữ Hào. ... Một hồi sau, đương nhiên cô lễ tân kia túa hết mồ hôi lạnh tay còn run rẫy đi xuống nói. "Tiểu thư...thật sự cô ấy đang bận, mong cô thông cảm lần sau hãy đến ạ" "Thôi được rồi" Cô gái kia nân nân kính lên rồi lạnh lùng rời đi, cả đám người nhân viên thở phào nhẹ nhỏm...bị Liên Trữ Hào quát một câu đến giờ cô lễ tân kia vẫn còn bị ám ảnh sợ đến muốn ngất đi. \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_ Vài tiếng sau đó, căn phòng thật loạn đầy ấp hương vị của dục ái mê muội khiến người ta phải đỏ mặt...quần áo bị vứt lung tung xuống sàn, trên giường trắng tinh rộng lớn có một vết máu đỏ chói cùng người con gái đang mệt đến nỗi thở không lên hơi lại còn không một mảnh vải che chắn. Liên Trữ Hào từ phòng tắm bước ra, ngồi bên cạnh cô dịu dàng xoa xoa mái tóc còn đẫm mồ hôi...hơi thở thì mệt mõi bàn tay lẫn chân không chút sưc lực chỉ mặc để hắn tuỳ ý. "Nằm nghỉ một chút..anh gọi người mang đồ ăn lên" "Khi nãy...ai tìm thế ?" Cố Mạt Ly từ lúc nãy rất muốn hỏi nhưng hắn không hề cho cô cơ hỏi suy nghĩ nói chi mở miệng hỏi linh tinh như thế. "Bọn báo chí thôi...không ai cả" "Ừm.." Cố Mạt Ly không hề nghi ngờ, hắn dịu dàng đỡ cô dậy đi ra khỏi giường...nhìn vết tích trên người cô thì hắn lại hài lòng lại có chút đau lòng vì cô, thân hình mỏng manh vốn không chịu nỗi dày vò vậy mà hắn lại....