Editor: May Nhưng hiện tại...... Cô ta thật sự không nghĩ tới, cứ như vậy, một cơ hội dừng ở trước mặt chính mình. Lương tổng...... Thần thiếu gia...... biệt thự giữa sườn núi thành phố Giang Sơn...... Những chữ này nối liền, nháy mắt khiến cho cô ta nghĩ tới Lương Thần “Thiếu niên thiên tử” ở thành phố Giang Sơn! Tuy rằng cô ta không biết Cảnh Hảo Hảo liên quan với Lương Thần như thế nào, nhưng mà, nếu cô ta lấy được đầy đủ chứng cớ đưa cho Thẩm Lương Niên, cô ta nghĩ, Thẩm Lương Niên còn có thể không chia tay ư! Trong nháy mắt tâm tình cả người Kiều Ôn Noãn liền tốt lên, lúc sau phát huy diễn xuất cũng đặc biệt tốt, chỉ ngắn ngủn một tiếng, mọi người liền thu công. Lúc Kiều Ôn Noãn tẩy trang, nói với trợ lý của mình: “Giúp tôi đặt vé máy bay, buổi sáng ngày mai, trở về thành phố Giang Sơn.” ...... Lúc Cảnh Hảo Hảo ra khỏi sân bay thành phố Giang Sơn, tài xế Lương Thần phái tới sớm đã chờ ở nơi đó. Tài xế vẫn là tài xế lần trước đi nhà Cảnh Hảo Hảo đón cô đến nhà Lương Thần kia, tài xế vừa thấy Cảnh Hảo Hảo, lập tức xuống xe, khách khí tiến lên đón, hô một tiếng “Cảnh tiểu thư”, liền tiếp nhận túi trong tay Cảnh Hảo Hảo, tự mình mở cửa xe ra cho Cảnh Hảo Hảo. Tài xế vừa mới lái xe rời khỏi sân bay, Kiều Ôn Noãn mang theo một mắt kính lớn, che nửa khuôn mặt đón một chiếc xe taxi, vì đề phòng người khác nhận ra mình, cô ta cố ý đè thấp giọng nói: “Đuổi theo chiếc xe Audi a8 bảng số 88888 phía trước.” ...... Tài xế đón Cảnh Hảo Hảo, là tài xế từng theo ông nội Lương Thần, đã sớm được bồi dưỡng một thân trực giác nghiêm cẩn sâu sắc. Ông còn chưa lái đến đường cao tốc cách sân bay, liền chú ý tới có một chiếc xe taxi vẫn đi theo sau xe của mình, cho nên vào lúc đi tới đường cao tốc gần sân bay, cố ý vòng vào trong thành phố, quẹo trái quẹo phải vài vòng, liền bỏ rơi xe taxi kia ở phía sau, lúc này mới chạy thẳng đến biệt thự giữa sườn núi. Lương Thần cũng không có ở trong biệt thự, người hầu như là đã sớm nhận được tin tức, Cảnh Hảo Hảo vừa xuống máy bay, bên trong liền chuẩn bị xong cơm trưa. Một mình Cảnh Hảo Hảo được nhiều người hầu phục vụ cơm trưa ở trong phòng ăn xa hoa lần trước cùng ăn bữa sáng với Lương Thần kia, rồi được người hầu đưa lên phòng ngủ của Lương Thần ở trên lầu nghỉ trưa. ...... Ban đêm, rất khuya Lương Thần mới trở về. Bởi vì chạng vạng có bữa tiệc, uống một ít rượu, cho nên để cho tài xế đón Cảnh Hảo Hảo vào ban ngày đưa mình về biệt thự giữa sườn núi. Lúc Lương Thần xuống xe, tài xế đột nhiên lên tiếng nói: “Thần thiếu gia, hôm nay ở sân bay lúc đón Cảnh tiểu thư, phát hiện có một chiếc xe taxi đi theo phía sau, lúc hai chiếc xe kề bên, tôi chú ý tới phía sau ngồi là một phụ nữ, chỉ đeo một cái kính mắt rất lớn, có chút không nhận ra ra là ai, chỉ là sau đó liền bị tôi bỏ rơi rồi.” Lương Thần nghe nói như thế, trên mặt cũng không có biểu tình gì, chỉ khẽ gật đầu, đi xuống xe, trực tiếp vào biệt thự. Trở lại phòng ngủ, Cảnh Hảo Hảo đã sắp ngủ ở trên sô pha, Lương Thần đứng ở một bên, nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, phát hiện so với một tháng trước cô rời đi, đã gầy đi rất nhiều, chỉ là ngược lại ngây người ở Vân Nam - nơi có tia cực tím mãnh liệt lâu như vậy, lại không có rám đen. Lương Thần ôm lấy Cảnh Hảo Hảo, đặt ở trên giường, sau đó đi phòng tắm tắm rửa, sau khi đi ra, tắt đèn, liền nằm xuống ở bên người Cảnh Hảo Hảo. Có lẽ cô gái thật sự có chút mệt, ngủ rất sâu, anh trợn tròn mắt, ở dưới đèn ngủ mông lung, nhìn trần nhà, nhưng thế nào cũng không ngủ được