Tôi Ở Thú Nhân Tộc
Chương 15
Chương 25:
Sáng hôm sau, bạch sư tỉnh giấc từ sớm đả động đến tôi.
Tôi cũng muốn đi săn hôm nay. Lần này không lén lút đi nữa, tôi mở miệng van nài bạch sư cho tôi hoạt động chân tay.
-Anh muốn tôi trở thành vô năng ư?!
-Không. Em rất quan trọng.- Anh ta xoáy thẳng vào mặt tôi với ánh mắt lạnh lùng đầy kiên quyết
.
Nhiệt độ đầu tôi tăng vọt, không cần nhìn cũng có thể biết mặt tôi đỏ đến mức nào. Da mặt tôi không dày như tôi tưởng.
Thật đáng hổ thẹn.
Khi ngồi xem phim ở thế giới cũ, tôi cứ ngồi cằn nhằn với các nhân vật nữ chính luôn tỏ ra mềm yếu, e thẹn, vậy mà bây giờ tôi lại đang giống y như vậy đấy.
Sau một hồi thuyết phục mòn mỏi, tôi được bạch sư cho phép vào phần bìa rừng ít nguy hiểm nhất đi săn. "ít nguy hiểm nhất" chính là toàn những con mồi nhỏ bé, yếu ớt, chậm chạp lờ đờ.
Và anh ta phải đi cùng trông chừng tôi.
Tôi bám lưng cưỡi anh ta đi vào bìa rừng.
Ở đây thật sự không có một bóng dáng thú nhân nào khác đi săn cả.
Nhìn xung quanh mà chỉ thấy mấy con mồi lùn béo, chậm chạp. Mấy con mồi này có khi còn không biết mình đang ở trong nguy hiểm, thấy chúng cứ lờ đờ từng bước đi xung quanh.
Thế này cần gì săn, cứ vác chúng lên mang về có khi cũng được.
Tôi chán nản định chạy ra buộc dây vào cổ mấy con mồi mang về.
Bạch sư từ nãy vẫn đứng yên lặng sau tôi đột nhiên tiến đến, giật mạnh tôi quay lại rồi cúi xuống hôn tôi.
Nụ hôn mạnh mẽ, bá đạo chiếm lấy khoang miệng tôi, chặn hết mọi lời nói, đến khí cũng khó khăn mà hít vào được.
Cứ mỗi lần anh ta đụng chạm vào tôi là đầu óc tôi lại trở nên mê man.
Bạch sư cúi xuông ôm lấy tôi, đẩy tôi và một thân cây gần đó.
Anh ta len chân vào giữa hai chân, áp sát cơ thể tôi vào thân cây sần sùi phía sau.
Bàn tay anh ta lại bắt đầu xoa nắn nơi ngực tôi.
Đầu óc tôi quay cuồng, phân vân không biết có nên cản anh ta lại. Đột nhiên bàn tay to thô đấy luồn vào bên trong lớp áo thú mà tiếp tục mạnh mẽ xoa nắn.
Không biết do kích thích hay xấu hổ, mà người tôi nóng ran lên, không tự chủ rên lên một tiếng đáng xấu hổ.
Đúng là không thể coi thường sức mạnh của thú nhân. Chỉ là một cái vuốt ve nhẹ thôi mà như có một lực lớn áp sát tôi vào thân cây.
Tôi có thể cảm nhận được thứ cương cứng ở phía dưới áp sát cọ thẳng lên người tôi.
Bạch sư nhanh chóng cởi hết quần áo rành buộc giữa hai người.
Đối mặt với cơ thể hoàn mĩ, cộng thêm thứ nam tính đang cương cứng giữa hai chân anh ta làm tâm trí tôi không tự chủ mà quay thêm vài vòng nữa.
Anh ta tỉ mỉ hôn lên từng tấc da trên người tôi.
Nhìn thấy đôi môi hàng ngày đầy kiên nghị lạnh lùng của anh ta hiện giờ đang ở trên cơ thể tôi làm tôi thấy thật sự kích thích.
Ánh mắt không còn vẻ thờ ở lạnh lùng như thường ngày nữa, thay vào đó là sự bá đạo, cùng thú tính lấn át.
Anh ta mạnh bạo nâng chân tôi lên vòng lấy hông anh ta rồi tiến thẳng mạnh vào.
Bắt đầu luân động dữ dội.
Thật sự tôi có thấy đau, nhưng mỗi lần đưa đẩy của anh ta, tôi lại thấy như có dòng điện chạy thẳng qua não mà không tự chủ được rên lên thành tiếng.
Cứ như vậy, tôi bị áp sát vào thân cây, dưới sự luân động mạnh mẽ, bắt ép tôi phải nhận lấy hết thảy những gì của anh ta, không có đường trốn chạy.
Trong lúc mê man cơn tình, tôi nhìn thấy một bóng đen ở phía trên cành cây phía xa lướt qua, rất nhanh, hoặc là do tôi điên cuồng với bạch sư quá dẫn đến hoa mắt.
Tuy đã tự nhủ với bản thân, chắc chắn không có ai nhìn thấy hai chúng tôi làm như vậy trong rừng đâu.
Nhưng chột dạ thì vẫn là chột dạ. Bóng đen đó.
Chẳng nhẽ là Vanes?!
Không không, hiện thân của Vanes là sư tử màu vàng mà.
Hắc nhân sư?!
Nghe thật quen, nó làm tôi nhớ đến một người, một sự việc. Lúc tôi bị bắt, chẳng nhẽ là hắn?!
Hắn đã chạy thoát được, chính mắt tôi nhìn thấy. Rất có thể hắn ở nơi đó vì nơi này rất gần ngôi làng mà lại lại không có thú nhân qua lại săn mồi.
Bạch sư là thú nhân, sao lại không thể cảm nhận được hắn ở gần nhỉ. Tôi tưởng thú là chỉ cần mảnh vải vụn cũng đánh hơi được từ phía xa chứ. Mà đây lại còn là một tên thú nhân hôi hám.
Đem chuyện này nói cho bạch sư mới được.
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
13 chương
21 chương
25 chương
23 chương
10 chương
44 chương