Tác giả: Bách Đáp Nhục Ti Editor: Tiểu Trùng – Emily Beta: Kan Kudo ☆ Chương 7 ☆ ————— 182# Ngắm hoa trong sương, mò trăng đáy nước Được rồi, là mọi người bảo tôi kể, vậy thì tôi nói nhé... Ăn xong bữa sáng, chúng tôi bắt đầu đi thăm quan phong cảnh bản xứ, đang đi bình thường tự dưng bụng tôi đau kinh khủng. Đợt này còn đau hơn đêm qua mấy trăm lần! Tôi đau tới tái mặt, chẳng nói được câu nào, ôm bụng chạy thục mạng về khách sạn. Anh trai nữ thần thấy tôi bị làm sao đấy, chạy theo sau tôi. Tôi vừa chạy được mấy bước đã ôm bụng té xuống đất. Anh trai nữ thần vội vàng ngồi xổm xuống, căng thẳng hỏi tôi, &quot;Sao thế, khó chịu ở đâu à?&quot; Tôi đau đến mức muốn trực tiếp ị ra luôn, túm chặt tay anh ấy kêu: &quot;Em đau bụng! Mau về khách sạn... đi vệ sinh!!!&quot; &quot;Ở gần đây có nhà vệ sinh công cộng, chúng ta tới đó đi.&quot; Nói rồi, anh trai nữ thần ôm tôi chạy về phía nhà vệ sinh công cộng. Tôi được anh ấy ôm trong ngực, xóc gần chết, cảm giác cớt cũng sắp bị xóc phọt ra rồi! Tôi kẹp chặt đuýt, gấp tới mức đỏ cả mắt, &quot;Nhanh lên! Nhanh nữa đi!! Em không nhịn được rồi!!!&quot; Anh trai nữ thần chợt tăng nhanh tốc độ, tôi bị dọa la lên: &quot;Á!&quot; Vất vả lắm mới tới được nhà vệ sinh, nhưng sức để đứng cũng không có, suýt nữa hôn đất: &quot;Anh!&quot; &quot;Sao vậy?&quot; &quot;Em hết sức rồi, chân nhũn cả ra, đứng không nổi!&quot; Anh trai nữ thần an ủi tôi, nói: &quot;Không sao, anh ôm em vào, lát nữa em cứ túm anh đi.&quot; Lúc ấy tôi chỉ muốn thải đống cớt ra ngoài, mất sạch xấu hổ, vội vàng gật đầu nói: &quot;Được được được, mau mau mau!&quot; Sau đó anh trai nữ thần bèn ôm tôi đi vào một gian phòng vệ sinh, tôi vội vàng cởi quần ngồi xổm xuống. Anh trai nữ thần cũng ngồi ở bên ngoài, tay phải đưa vào từ trong khe cửa gần khép, bình tĩnh nắm tay tôi. Tôi đau đến toát mồ hôi lạnh, theo bản năng siết chặt vật trong tay rồi dồn sức. Cũng không biết mọi người có loại trải nghiệm ấy không, lúc đi vệ sinh mà ị không ra ấy, cứ siết chặt hai tay rồi dùng sức thì sẽ thoải mái hơn, hơn nữa cũng dễ ị hơn. (⊙o⊙)... Hình như tôi lại lạc đề rồi, nhưng lúc đó bụng tôi đau quá, bây giờ nghĩ lại mà vẫn còn sợ, nhưng đáng sợ hơn là cớt ị mãi không ra! Tôi sắp rặn đến khóc rồi... Anh trai nữ thần nhéo tay tôi, dịu dàng nói: &quot;Đừng vội, cứ từ từ.&quot; Từ từ? Không! Loại chuyện này phải mau mới thoải mái!&quot; &quot;Không từ từ được! Em đau gần chết rồi!!!&quot; Chắc là anh trai nữ thần chưa từng bị táo bón, hoàn toàn không hiểu được cảm giác của tôi, nhưng anh ấy vẫn bầu bạn cùng tôi bây giờ, cùng tôi &quot;dùng sức&quot;!! &quot;Ừ... ừ... ừ...&quot; Chắc những bạn nào chưa bị táo bón sẽ không biết &quot;dùng sức&quot; là gì đâu, không phải &quot;dùng sức&quot; siết mông, mà là nắm chặt hai tay, dồn khí vào đan điền, phát ra tiếng thở dài từ mũi! Nghe thấy tiếng em bé phát ra lúc đi ị chưa, là loại &quot;dùng sức&quot; đó đó. Lúc ấy sự chú ý của tôi chỉ tập trung ở việc làm sao để thải cục cớt đấy ra, chẳng còn hoảng hốt nữa, bây giờ nhớ lại chỉ còn lại sự cảm động!!! Có người cùng tôi &quot;dùng sức&quot;, khiến tôi lập tức có động lực để ị ra. Tôi siết chặt tay, gồng mình dùng sức, &quot;Hự!&quot; Đúng lúc tôi đang rặn đến vô cùng vui vẻ, có người đi vào nhà vệ sinh! Tôi sợ quá bèn ngậm miệng lại, ngay cả một chút cớt vừa mới được tôi rặn ra cũng bị dọa thụt vào trong hoa cúc... Nhưng anh trai nữ thần hoàn toàn không bị xao nhãng chút nào, vẫn đều đều lên tiếng, &quot;Ừ... ừ... ừ...&quot; Rồi tôi nghe thấy tiếng một ông chú vang lên ngoài cửa, &quot;Ồ, cậu trai này còn trẻ như vậy mà đã làm ba rồi à, bé nhà năm nay nhiêu tuổi rồi?&quot; Em bé?! Không phải như tôi nghĩ đấy chứ... Anh trai nữ thần im lặng một hồi, vậy mà thật sự trả lời luôn, &quot;Ba tuổi rồi.&quot; Tôi: &quot;...&quot; Ông chú: &quot;Là bé trai hay bé gái thế?&quot; Anh trai nữ thần: &quot;Bé trai ạ.&quot; Tôi: &quot;...&quot; Ông chú nhiệt tình bảo: &quot;Em bé nhà cậu hình như không ị được à? Chắc là do ít uống nước đấy, trước đây cháu trai nhà bác cũng không thích uống nước đâu, ị cứt ra vừa to vừa cứng! Cậu phải cho bé nhà uống nhiều nước, ăn nhiều trái cây vào!&quot; Nói thật, đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao có người thích nói chuyện ăn uống trong nhà vệ sinh. Tôi tưởng rằng một nam sinh cao quý tao nhã như anh trai nữ thần sẽ không làm thế, không ngờ anh trai nữ thần lại nói chuyện với ông chú đó... &quot;Phải uống nhiều nước và ăn nhiều hoa quả, còn gì cần chú ý không ạ?&quot; Ông chú cũng phấn khởi, &quot;Rau củ cũng phải ăn nhiều vào!&quot; &quot;Vâng.&quot; &quot;Ăn ít quà vặt thôi, đặc biệt là mấy loại đồ như bánh quy bánh mì ấy, nó khô lắm!&quot; &quot;Dạ.&quot; &quot;Nếu bé nhà cậu không thích ăn rau củ quả, cậu có thể ép thành sinh tố cho bé uống đấy!&quot; &quot;Vâng, cháu nhớ rồi, cảm ơn bác.&quot; &quot;Không sao không sao. Một nhà ba người các cậu đi du lịch hả, mẹ bé đâu?&quot; &quot;Cháu tự mang bé đi chơi.&quot; &quot;Ồ...&quot; Ông chú vội nói, &quot;Ôi trời, bác có chuyện phải đi đây! Lần sau nói chuyện tiếp nhé!&quot; Nói xong ông chú ấy chạy biến đi luôn, hoàn toàn quên việc đi vệ sinh. Sau khi ông chú đi, anh trai nữ thần lại bắt đầu xi xi. Tôi cũng theo đuôi mà rặn. Chẳng biết có phải là do hai người cùng nhau &quot;dùng sức&quot; hay không, tôi thật sự rặn cục cớt kia ra rồi! Thật đáng mừng! Thật sự đáng chúc mừng đấy! Mặc dù cục cớt kia không to bằng cục cớt vừa to vừa dài tôi ị trong bồn cầu nhà nữ thần hôm nay, nhưng nó thật sự là một đống to nhất mà tôi từng thải được hai năm trước! Chân tôi đã tê cứng rồi, chẳng còn sức đứng lên, anh trai nữ thần bèn đi vào đỡ tôi. Sau khi ị ra cớt rồi, IQ của tôi bắt đầu khôi phục, nhưng ai đó lại bảo rằng tôi mới có ba tuổi, nên tôi non nớt lên tiếng: &quot;Cảm ơn ba ba ạ.&quot; &quot;Cục cưng ngoan quá. Nhưng mà,&quot; Anh trai nữ thần nhìn đống cớt kia, &quot;Con cảm ơn ba nào đây?&quot; (*): Ba cục cưng này hay ba cớt kia đều viết là &quot;baba&quot; nhé (粑粑) Tôi hoảng sợ: &quot;Anh... chân em đau!&quot; Anh trai nữ thần buồn cười xoa đầu tôi, rồi hơi ngồi xuống định cõng tôi, &quot;Lên đi, anh cõng em về.&quot; Cõng tôi về! Tôi chẳng nói hai lời lập tức nhảy lên. 183# Người đàn ông chết trên bồn cầu Rõ ràng đúng thật là chủ thớt đang tả cảnh ị, thế đ nào tôi lại cảm thấy mình đang đi &quot;lái xe&quot;, ghê~ ghê~ ghê~ 184# Chị vẫn là một tiểu tiên nữ Ôm cưng đi nhà xí, nắm tay bầu bạn cưng, coi cưng là cục cưng, cõng cưng về khách sạn, mấy cái này có gì phải ngại nói!? Chủ thớt à, có phải sự xấu hổ của cưng đã lên giường cùng bộ phận (được gạch bỏ) đó đúng không!!! 185# Từ cổ trở xuống toàn là chân Điên cuồng đi ị thụ và xô đựng cớt công, đây chắc chắn là OTP của tao, đừng ai cản tao làm gì! <img data-original-width=223 data-original-height=211 src="https://static.8cache.com/chapter-image/toi-lam-tac-bon-cau-nha-nu-than-roi/aeeb6435d711c9b0ca5961696abaf913.jpg" data-pagespeed-url-hash=3187681159 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> 186# Xơi bát cẩu lương này đi Rồi đống cớt (ba ba) tính sao? *ngoáy mũi* 187# Tui cảm thấy cái dễ thương của mình khá là lạ Ba ba nào cơ? *cười đê tiện* 188# Không bị bệnh rồi Chính là ba ba ấy ấy, dù sao chủ thớt ị ra nhiều ba như vậy rồi, lại còn vừa đen vừa to vừa dài! 189# Ra đường quên mang chim Ha ha ha tất nhiên là ba ba mà cả hai cùng nhau rặn rồi ←_← 190# Sống vì thể thao Chủ thớt... Đừng nói với tôi, cậu tặng cho anh trai nữ thần cục cớt đó vào hai năm trước nhé?! Chẳng lẽ bởi vì xi ị cho cậu mà cậu cảm thấy nó mang một ý nghĩa trọng đại, móc nó ra đưa cho anh trai nữ thần?! Đm NO!! 191# Hình ảnh kia đẹp quá tao không dám nghĩ Hahahahahahahahaha bị gì hả =))))))))))))) Tao đang ăn mà hahahahaha chủ thớt nhắc tới cớt và quá khứ dính cớt tao vẫn chưa dừng lại, nhưng thằng trên, mày đã thành công khiến tao buông đũa xuống đấy vkl =)))))))))))))))))) 192# Tui đi ăn bao hạt điều để bình tĩnh lại chút ...