Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Chương 1656 : Ngàn vạn Thánh Nhân (1)
Oanh! Oanh! Oanh!
Một đạo Huyền Lôi đánh xuống, mang theo băng thế oai, bổ về phía Đại Đế cung, lúc sắp bổ trúng Đại Đế cung, các Huyền Lôi lại chuyển hướng, bổ về phía nam tử lôi thôi, hình ảnh rất quỷ dị, khiến cho Triệu Vân cùng Lý Bạch ở trước cổng chính cũng dở khóc dở cười.
- Bệ Hạ còn có thể điều khiển Lôi Kiếp?
Lý Bạch hiếu kỳ hỏi, đồng thời tâm lý mặc niệm vì nam tử lôi thôi kia.
Triệu Vân lắc đầu bật cười nói:
- Khả năng của Bệ Hạ, há là chúng ta có thể đoán?
Cùng lúc đó, nam tử lôi thôi né tránh khắp nơi, tránh né Huyền Lôi, trong lòng vô cùng bi phẫn.
- Tằng Ngạo Hoàng ta chưa từng chịu đựng nhục nhã như vậy?
Nam tử lôi thôi nắm chặt song quyền, tức giận mắng, trong lồng ngực lửa giận cơ hồ muốn thủng ngực mà ra.
Nghĩ xong, hắn đột nhiên bộc phát ra khí thế của mình.
Vô Cực Chí Cao Đại Đế viên mãn!
Tay trái trống rỗng xuất hiện một thanh trường kiếm kim sắc, nổi giận chém Lôi Vân ở trên Lục Đế thành.
Lôi Kiếp của Đại Đạo Đế Tôn, hắn cũng không sợ!
Kiếm khí màu vàng óng hóa thành vô số mãnh hổ, ở trong tinh không lao nhanh, tiếng gầm gừ để tu sĩ trong Lục Đế thành đinh tai nhức óc, rất nhanh, liền đụng vào Lôi Vân, càng va nát Lôi Kiếp
Lục Đế thành bỗng nhiên bị một màn sáng bao trùm, khiến cho Lục Đế thành không nhận uy áp tàn phá, sóng gió ở mặt ngoài màn sáng nhấp nhô, như hàng ngàn hàng vạn Cự Long dán ở trên màn sáng, giãy dụa vặn vẹo.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ đột phá tới Đại Đạo Đế Tôn cảnh Nhị Trọng Thiên!
Đại Đế cung, thanh âm hệ thống nhắc nhở lần nữa vang vọng ở trong đầu Tần Quân.
Giờ phút này, hắn ngồi xếp bằng trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ, hóa thành Thiên Đế Thần thể, Cực Đạo Viêm Hỏa quấn quanh thân, Liệt Diễm Đại Đạo cùng Thời Gian Đại Đạo xen lẫn, ngoại giới đi qua bảy ngày, kì thực hắn ở trong cung đã vượt qua 70 ngày.
Bây giờ hệ thống càng ngày càng mạnh, truyền thừa Hảo Vận Đại Đạo với tu vi của Tần Quân tăng phúc cũng viễn siêu lúc trước, để hắn hận không thể thét dài một tiếng.
Loại cảm giác này, giống như Thần tiên!
Lại qua một hồi.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ đột phá tới Đại Đạo Đế Tôn cảnh Tam Trọng Thiên!
Nương theo thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên, tu vi của Tần Quân tăng lên cũng bắt đầu chậm lại.
Hảo Vận Đại Đạo truyền thừa thành công.
Từ nơi sâu xa, Tần Quân cảm giác khí vận của mình tựa hồ tăng vọt, tâm tình rất mỹ diệu, luôn cảm giác có chuyện tốt sắp phát sinh.
- Chẳng lẽ đây chính là Hảo Vận Đại Đạo?
Tần Quân đắc ý nghĩ, đợi Đại Đạo Truyền Thừa triệt để kết thúc, mới lấy ra Nhân Vương Đỉnh
Dù sao bên ngoài có nhiều thủ hạ như vậy, hắn dự định nhất cổ tác khí dung hợp Nhân Vương Đỉnh, chưởng khống Nhân tộc khí vận
Tay nhấc Nhân Vương Đỉnh, Tần Quân bắt đầu rót pháp lực vào trong đó.
Một bên khác, Lôi Kiếp rốt cục tán đi.
Tằng Ngạo Hoàng tức giận nhìn Đại Đế cung, nhưng hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì hắn đã biết được Nhân tộc có Thiên Đế tọa trấn
- Chẳng lẽ là Thiên Đế cố ý làm khó dễ ta?
Tằng Ngạo Hoàng bỗng nhiên sợ hãi, chẳng lẽ vừa rồi người Độ Kiếp cùng Thiên Đế có quan hệ?
Trong truyền thuyết Thiên Đế không khỏi quá keo kiệt đi?
Tằng Ngạo Hoàng lập tức tức giận bất bình, trong lòng chửi rủa Tần Quân.
Phốc...
Tằng Ngạo Hoàng bỗng nhiên bị một đạo đao khí chặt đứt, máu tươi vẩy trong tinh không, nửa người trên của hắn cứng ngắc, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin được, vô ý thức nhìn lại.
Chỉ thấy từng chiếc từng chiếc Linh chu to lớn lái tới, phía trước nhất trên một chiếc Cổ Đồng Linh chu, đứng một nam tử ăn mặc hoa lệ, mặt như Nữ Tướng, dáng người thẳng tắp, áo dài Ngân Lam sắc hơi phiêu động, trên đầu mọc ra hai cái sừng dài, như là cỏ lau, lại tự mình vặn vẹo, phảng phất như vật sống.
Tuy thân hình giống như người, nhưng coi diện mạo, rõ ràng không phải người, khí tức cũng cao thâm mạt trắc, tùy ý một kích liền có thể chém ngang lưng Tằng Ngạo Hoàng
Nên biết Tằng Ngạo Hoàng là Vô Cực Chí Cao Đại Đế viên mãn!
Nói rõ nam tử sừng dài kia đã đạt tới Vô Cực Đại Chúa Tể cảnh.
- Khiêu lương tiểu sửu cũng dám chặn đường!
Nam tử hừ lạnh nói, hoàn toàn không có để Tằng Ngạo Hoàng vào mắt
Tằng Ngạo Hoàng xem xét mặt mũi của đối phương, kém chút dọa đến hồn phi phách tán, kêu sợ hãi nói:
- Thiên Thống Đại Đế! Như thế nào là hắn.
Còn chưa dứt lời, hắn liền biến mất ở chỗ cũ, liều mạng chạy trốn, sợ bị Thiên Thống Đại Đế chém giết.
Cùng lúc đó, các tu sĩ ở trong Lục Đế thành cũng chú ý tới Thiên Thống Đại Đế đến.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
79 chương
30 chương