Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1613 : Hỗn Độn Thổ Linh cùng Hỗn Độn Phong Linh (2)

Cơ Hạo Dạ cười nói: - Lúc trước Hỗn Độn Thần Chủ đại náo, trung tâm vũ trụ liền không người nào dám lưu lại, lại thêm nó ở trong Nhân tộc, nếu những thế lực lớn khác quy mô xâm lấn, khẳng định sẽ kinh động cả Nhân tộc, nên Nội vũ trụ bình yên vô sự. - Ồ? Về sau Hỗn Độn Thần Chủ không có lại xuất hiện qua? Tần Quân nhướng mày hỏi, hắn còn băn khoăn Chuẩn Đề, đáng tiếc không ai biết Chuẩn Đề bị trấn áp tại nơi nào. - Đúng vậy, cũng là bởi vì chưa từng xuất hiện, toàn bộ Cổ Thánh Đế Đạo một mực lưu truyền truyền thuyết của Hỗn Độn Đại Kiếp. Quách Gia gật đầu. Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, Đế Giang, Chúc Cửu Âm, Triệu Vân, Tôn Ngộ Không, Lý Bạch đều nghe được hiếu kỳ. - Hỗn Độn Thần Chủ rất lợi hại phải sao? So với Độc Cô Thiên Tông thì như thế nào? Tôn Ngộ Không nhịn không được hỏi. - Độc Cô Thiên Tông? Sao so sánh được Hỗn Độn Thần Chủ? Một cái trên trời, một cái dưới đất. Cơ Hạo Dạ cười nhạo. Quách Gia bất đắc dĩ lắc đầu, đổi lại những người khác, hắn khẳng định chửi ầm lên, Độc Cô Thiên Tông tốt xấu cũng là bạn tốt của hắn, có thể nào ở trước mặt hắn chửi bới như thế? Nhưng Độc Cô Thiên Tông đắc tội Bệ Hạ, hắn cũng chỉ có thể thử chặt đứt phần tình bằng hữu này. - Nghe nói không chỉ Đại Đạo Vị Diện chúng ta tao ngộ qua Hỗn Độn Thần Chủ đồ sát, Đại Đạo Vị Diện còn lại cũng từng tao ngộ qua. Quản Trọng bỗng nhiên nói, Huyền Đương cùng Cơ Càn Khôn không khỏi gật đầu, rõ ràng nghe nói qua câu nói này, khiến cho Tần Quân suy nghĩ sâu xa. Hỗn Độn Thần Chủ đến cùng là Thần Thánh phương nào? Đại Đạo ý chí? Ngay thời điểm Tần Quân suy tư, Cơ Hạo Dạ mang bọn hắn bay vào Hoắc gia thế giới. - Người nào! Một tiếng hét to vang lên, lúc này, Cơ Hạo Dạ bỗng nhiên dừng lại, dù sao bọn hắn là tới làm khách, mà không phải tấn công Theo phương hướng âm thanh truyền tới nhìn lại, chỉ thấy phía trước lơ lửng một nam tử mặc Cổ Đồng khải giáp, hai tay nắm một cây đại đao, thân cao trăm trượng, như một ngọn núi, cản ở phía trước bọn họ. - Vô Cực Chí Cao Đại Đế trung kỳ! Tôn Ngộ Không híp mắt nói, nghe mà Triệu Vân, Đế Tuấn, Đế Giang, Chúc Cửu Âm, Đông Hoàng Thái Nhất run sợ. Vừa rời Đại Tần thiên đình, tùy tiện liền gặp được một Vô Cực Chí Cao Đại Đế? - Hoắc Không, ngươi không biết ta sao? Cơ Hạo Dạ hai tay khoanh trước ngực, hừ lạnh hỏi. Nghe vậy, nam tử khải giáp được xưng là Hoắc Không ngẩn người, lúc này hư không quỳ xuống, ôm quyền nói: - Tham kiến Sơ Đại Cực Viêm Ma Thần đại nhân, là tiểu nhân hồ đồ. Tới gần tiệc cưới của Hoắc Tầm Đế, toàn bộ Hoắc gia thế giới nghiêm phòng chờ đợi, lại thêm hắn đã hồi lâu chưa từng gặp qua Cơ Hạo Dạ, khó tránh khỏi sai lầm. - Tránh ra một bên! Cơ Hạo Dạ khoát tay nói, rõ ràng có chút khó chịu. Hoắc Không nghe xong, xấu hổ cười một tiếng, vội vàng tránh qua. Cứ như vậy, đám người Tần Quân cấp tốc bay về phía Tiên Đảo của Hoắc Tầm Đế. - Quái tai, khí tức của những người kia. Hoắc Không nhíu mày nhìn về phía đám người Tần Quân bay đi, chẳng lẽ cái này là cứu tinh của gia chủ? Gần đây Hoắc Tầm Đế phảng phất như biến thành người khác, quét qua vẻ lo lắng, trên mặt thường xuyên treo nụ cười, để người Hoắc gia đoán không được. Hoắc Khứ Bệnh chỉ có một con trai, trước kia Hoắc Tầm Đế từng lấy vợ sinh con, nhưng hắn vì Xảo Nhi, không tiếc chọc giận Tiêu Yêu Thiên Tôn, khiến cho từ trên xuống dưới Hoắc gia đều có âm thanh bất mãn, nhưng không người nào dám bạo phát ra Trải qua vô số năm truyền thừa, Hoắc gia đã có lực ngưng tụ gia tộc cường đại, điểm này cùng Hoắc Khứ Bệnh có liên quan thoát không ra. Lúc này, Hoắc gia thế giới, ở trên đảo gia chủ, Hoắc Tầm Đế đang nghênh tiếp khách đến thăm Trong hành lang, Hoắc Tầm Đế ngồi ở trên thủ tọa, Xảo Nhi đứng bên cạnh, hai bên là đệ tử Hoắc gia, sau lưng đứng đầy khách mời - Hoắc gia chủ, đối với đề nghị của chúng ta, ngươi suy tính như thế nào? Kẻ nói chuyện là một nam tử trung niên xấu xí, bên miệng còn có một nốt ruồi lớn màu đen, cười rộ lên vô cùng bỉ ổi. Hoắc Tầm Đế mặt không biểu tình nói: - Ta cự tuyệt, Hoắc gia chính là cha ta một tay thành lập, sao có thể gia nhập các ngươi? Cho dù lãnh tụ của các ngươi là Bắc Trụ Đại Đạo Tôn!