Toàn Tức Võng Du chi Khổ Lực
Chương 152
Edit: Aoi Tetsu
Kim Vũ Trụ vẫn luôn nằm bên lề sự kiện ám sát lập tức trở thành một trong những nhân vật chính của sự kiện ám sát, không chỉ Quan Miên cùng Bạch Anh Tước choáng váng, ngay cả bản thân Kim Vũ Trụ cũng rất mê man.
Lương Cần Tùng một bên sai cảnh sát hình sự đưa Kim Vũ Trụ bị doạ ngốc qua một bên, một bên đi theo dò hỏi kết quả đội pháp y để phòng ngừa bất cứ tình huống nào.
“Dao đâm thủng tim, xác nhận tử vong.” Pháp y nhìn đồng hồ đeo tay một chút, “Thời gian là một giờ bốn mươi chín phút chiều. Còn vết thương này có phải là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến tử vong hay không còn cần trở về làm giải phẫu mới có thể biết.”
Lương Cần Tùng thở dài, quay đầu nhìn Kim Vũ Trụ.
Ánh mắt Kim Vũ Trụ tan rã, thân thể co lại thành một đoàn, khẽ run.
Lương Cần Tùng đi tới trước mặt cậu ta, “Kim tiên sinh đúng không?”
“Không phải tôi giết!” Kim Vũ Trụ đột nhiên kêu to lên.
Nhị đường ca vội vàng nắm lấy bờ vai cậu ta, sợ cậu ta lại xông ra cái tai họa gì nữa.
Lương Cần Tùng nói: “Trước tiên cậu thả lỏng đi, hít sâu, không cần căng thẳng. nguyên nhân tử vong của Hứa Trúc Thành vẫn còn đợi thêm một bước giám định nữa, tôi muốn biết là, cây dao găm này là từ đâu tới, lúc đó cậu tại sao lại… đâm?”
Hai tay Kim Vũ Trụ đỡ trán, liều mạng mà lắc đầu nói: “Tôi không biết, tôi cũng không biết…nó, nó đột nhiên xuất hiện ở trong tay tôi. Thật sự. Tôi không có mang dao, tôi là tới tham gia lễ cưới! Tại sao tôi lại muốn mang dao lên thuyền?”
Lương Cần Tùng nói: “Có phải là người nào giao cho cậu hay không?”
Kim Vũ Trụ ngẩng đầu lên.
Tay Nhị đường ca cầm lấy bả vai cậu ta hơi dùng sức, “Khi đó Hứa Trúc Thành không phải là cùng cậu đứng rất gần sao? Có phải là hắn kín đáo nhét vào người cậu hay không? Lúc đó tâm tình cậu quá sốt sắng không phát hiện?”
Lương Cần Tùng liếc hắn một cái, sau đó nhìn về phía Kim Vũ Trụ nói: “Nếu như cậu muốn giúp chính mình, sẽ muốn nói thật.”
Kim Vũ Trụ nhắm mắt lại cố gắng suy nghĩ một chút nói: “Không, không phải hắn cho tôi. Hắn chưa từng chạm vào tôi.”
Lương Cần Tùng nói: “Lúc đó còn có ai đứng cạnh cậu?”
Kim Vũ Trụ nhìn Nhị đường ca.
Nhị đường ca cởi áo khoác xuống, xoay một vòng nói: “Toàn thân tôi từ trên xuống dưới đều không có túi, dao có thể giấu ở nơi nào?”
Một vị cảnh sát hình sự nói: “Có thể giấu ở trong quần, dùng dây nịt ghìm lại.”
Nhị đường ca nói: “Bộ lễ phục này của tôi là bó sát người, dao lại không có bao dao, coi như tôi không sợ nó cắt mông tôi, cũng sẽ bị người phát hiện a.”
Lương Cần Tùng đánh giá quần áo của Kim Vũ Trụ, sau đó nói với cảnh sát hình sự đang dùng bao nhựa (1) trong suốt: “Mang cây dao lại đây.”
Cảnh sát hình sự đem dao đã dùng bao nhựa trong suốt niêm phong lại đưa tới.
Lương Cần Tùng đem dao bỏ vào trong túi quần của Kim Vũ Trụ, sau đó dùng áo khoác che lại… Không nhìn kỹ, hoàn toàn không thấy được.
Sắc mặt Kim Vũ Trụ trắng hơn, “Thật không phải là tôi.”
“Tôi chưa nói nhất định là cậu.” Lương Cần Tùng lấy dao ra, trả lại cho cảnh sát hình sự, lại đi qua tiếp xúc với chuyên gia giám chứng lấy bằng chứng trở về từ đại dương.
“Cái này là dao điều khiển từ xa.” Chuyên gia giám chứng nói, “Pháo mẹ con liên hoàn, dao điều khiển từ xa, đối phương là nhân sĩ chuyên nghiệp.”
Nhị đường ca cao hứng nói: “Vậy là có thể chứng minh Kim Vũ Trụ không phải hung thủ?”
Lương Cần Tùng nhìn về phía chuyên gia giám chứng.
“Cái này cần phải nhìn lượng điện của dao một chút.” Chuyên gia giám chứng vừa nói vừa mở bao nhựa ra, sau đó mở cán dao ra, một cục pin rớt xuống. Hắn đưa cho trợ thủ, “Kiểm tra lượng điện.”
Lương Cần Tùng nói: “Cùng cái xưởng pin cũng chưa chắc mỗi cục đều tương đồng.”
Chuyên gia giám chứng nói: “Đó là chuyện của năm nào tháng nào rồi? Hiệp hội người tiêu thụ khởi xướng mua bán công bằng, không ngừng nhằm vào người mua cùng người bán,cũng nhằm vào so sánh tính chất, giá cả của người mua và người bán trong lúc đó. Hiện tại tất cả pin đều có tiêu chuẩn thống nhất, dùng hệ thống đo lường chuyên môn đo lường, thiếu 0,0001 WH cũng không được.”
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Bạch Anh Tước cùng Đại Đường Ca cùng nhau đi xuống từ trên lầu.
Nơi này dù sao cũng là du thuyền của Bạch gia, mà Kim Vũ Trụ lại là khách nhân của Bạch gia, Lương Cần Tùng biết chuyện này nếu như xử lý không tốt, rất có thể sẽ khiến cho quan hệ của Bạch gia và cục cảnh sát căng thẳng, kéo theo một loạt theo sau. Hắn hỏi thăm chuyên gia giám chứng một chút liền tiến lên tiếp đón, ” Nghi phạm đánh lén anh và Quan tiên sinh đã tìm được. Hắn gọi Hứa Trúc Thành, 32 tuổi, là lính hải quân xuất ngũ, ba năm trước gia nhập đội cứu viện đến nay. Trong quân đội đã học nhắm và bắn đạn pháo trong nước, thời điểm vụ án xảy ra mất tích, không có chứng cứ không có mặt. Quan trọng nhất là, chúng tôi tìm được bệ bắn pháo mẹ con liên hoàn không kịp vứt ở trên người hắn.”
Bạch Anh Tước nói: “Nghe như là cố ý chuẩn bị chứng cớ xác thực đến chờ các anh khai quật.”
Lương Cần Tùng nói: “Đúng vậy. Trinh thám Danh kia một bộ giống nhau đều không dùng tới.”
Bạch Anh Tước nói: “Kim Vũ Trụ lại là chuyện gì xảy ra?”
Lương Cần Tùng nói: ” Thời điểm Hứa Trúc Thành bị bắt, Kim Vũ Trụ vừa vặn ở gần đó. Tâm tình cậu ta lúc đó có chút kích động, đột nhiên rút một cây dao ra đâm Hứa Trúc Thành. Dao đâm thủng tim, tử vong tại chỗ.”
Bạch Anh Tước nói: “Dao từ đâu tới?”
Lương Cần Tùng nói: “Trước mắt vẫn không thể khẳng định nguồn gốc. Lúc đó đường ca của anh ở ngay bên cạnh cậu ta, anh có thể hỏi anh ấy một chút.”
Nhị đường ca an ủi Kim Vũ Trụ đang hoang mang lo sợ.
Thời điểm Bạch Anh Tước đi tới, hắn còn ở nơi đó thì thầm: “Yên tâm yên tâm, nhất định có luật sư giỏi. Không phải nói cây dao kia là dao điều khiển từ xa sao? Nhất định sẽ chứng minh cậu vô tội, là bị hãm hại.”
“Dao điều khiển từ xa?” Bạch Anh Tước quay đầu nhìn về phía Lương Cần Tùng cũng cùng đi tới.
Lương Cần Tùng nói: “Trước mắt vẫn không thể chứng minh lúc vụ án phát sinh cái dao điều khiển từ xa này đang bị người điều khiển.”
Chuyên gia giám chứng mang theo trợ thủ của hắn đi tới nói: “Kiểm tra chứng minh pin trong dao điều khiển từ xa không hề bị sứ dụng.”
Cả người Kim Vũ Trụ run lên.
“Thế nhưng, ” Chuyên gia giám chứng dừng một chút lại nói, “Cây dao này là phương thức song năng lượng. Có thể dùng pin, cũng có thể dùng năng lượng mặt trời. Tuy rằng trước mắt năng lượng mặt trời cũng là đầy, thế nhưng bây giờ cách thời điểm phát sinh vụ án đã qua một quãng thời gian, không ngoại trừ khả năng sau khi sử dụng liền tự động sạc đầy.”
Nhị đường ca cau mày nói: “Vậy bây giờ rốt cuộc là thế nào?”
Đại Đường Ca nói: “Dùng dao điều khiển từ xa giết người bản thân cũng là điểm đáng ngờ.”
Lương Cần Tùng nói: “Lúc trước từng có hung thủ vì tẩy thoát hiềm nghi của chính mình, cố ý dùng dao điều khiển từ xa tăng điểm đáng ngờ cho vụ án. Cho nên, hung khí là dao điều khiển từ xa cũng không thể hoàn toàn tẩy thoát chứng cứ tình nghi trực tiếp.”
Bạch Anh Tước nói: “Vậy động cơ là gì?”
Lương Cần Tùng nói: “Động cơ giết người trên đời này ngàn ngàn vạn, có vì tình, có vì thù hận, có khi là nhất thời hưng khởi, cũng có… Là giết người diệt khẩu.”
Bốn chữ giết người diệt khẩu rất có lực rung động.
Kim Vũ Trụ thoáng buông lỏng tâm tình lại bị kích thích đến căng thẳng cả lên, “Tôi không quen biết hắn tôi không quen biết hắn tôi không quen biết hắn! Vừa nãy là bất ngờ, là bất ngờ!”
Lương Cần Tùng nói: “Cậu thừa nhận bất ngờ giết người?”
Kim Vũ Trụ sững sờ, Bạch Anh Tước giành nói: “Trước khi sự việc thủy lạc thạch xuất (2), chúng ta tốt nhất không nên phán đoán bừa.”
(2) thủy lạc thạch xuất: nước rơi đá xuất hiện, ý chỉ tra ra manh mối, biết rõ chân tướng
Lương Cần Tùng nói: “Lực lượng cảnh sát nhất định sẽ toàn lực điều tra hung thủ.”
Chuyên gia giám chứng cầm mấy dụng cụ to nhỏ này ở trên thuyền đi tới đi lui.
Lương Cần Tùng ngăn hắn lại nói: “Có phát hiện gì?”
Chuyên gia giám chứng lắc đầu một cái, “Nếu như là dao điều khiển từ xa, nhất định có dụng cụ điều khiển từ xa ở gần đây, thế nhưng dụng cụ không cảm ứng được.”
Lương Cần Tùng nói: “Đem tất cả mọi người tập trung lại, dùng dụng cụ quét hình cả người.”
Chuyên gia giám chứng gật gật đầu.
Đại Đường Ca thấp giọng nói: “Sự tình kỳ lạ, như là có người ở phía sau đổ thêm dầu vào lửa”
“Phải nói là thiết kế tinh xảo mới đúng.” Nếu như cuối cùng đối phương không đem đầu mâu chỉ về Kim Vũ Trụ, thì anh vẫn không thể xác định mục đích của đối phương sớm như vậy, bây giờ nhìn lại, đối phương căn bản là đem cuộc hôn lễ này xem như sân khấu một lưới bắt hết. Chỉ tiếc bởi vì Bạch Lữ Thị đối với chuyện bọn họ nhảy xuống biển không yên lòng, đưa bọn họ một đôi đồng hồ đeo tay ***g phòng hộ, ở thời khắc mấu chốt phá hủy kế hoạch của đối phương.
Tất cả mọi người bị cái dụng cụ kia từ trên xuống dưới trước trước sau sau mà quét hình một lần, không hề phát hiện.
Lương Cần Tùng nói: “Nếu như các anh không ngại, tôi muốn thẩm vấn một lần nữa.”
Bạch Anh Tước nói: “Nên thế.”
“Tại sao phải thẩm vấn một lần nữa?” Chư vị trưởng bối Bạch gia dẫn đầu là Bạch Lữ Thị rốt cục cũng đi từ trên lầu xuống. Bọn họ tự giữ thân phận, đương nhiên không thể nào giống tiểu bối ở lại đại sảnh mặc cho này nọ liên tục đề ra nghi vấn, bèn đều ở lại phòng hội nghị chờ cảnh sát đi lên. Ai biết chờ mãi cũng không thấy cảnh sát tới, Bạch Lữ Thị liền không nhịn được chính mình xuống, những người khác tự nhiên theo sát phía sau
Áp lực của Lương Cần Tùng tăng gấp bội.
Thi thể của Hứa Trúc Thành đã bị đưa đi phòng pháp y, nhưng trên đất lại để một cái thi thể giả cùng chiều cao cân nặng với người chết đến thay thế, vừa nhìn cũng biết là hiện trường án mạng. Bạch Lữ Thị quả nhiên sắc mặt trầm xuống, “Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?”
Nhị đường ca chạy tới, vừa muốn nói gì, chợt nghe Bạch Lữ Thị lạnh lùng nói: “Có phải nên từ sĩ quan cảnh sát Lương tự mình cho ta một câu trả lời?”
Lương Cần Tùng đành phải nói: “Đương nhiên.”
(1) cao tố phong trong suốt:v mới đầu tìm ra kem trộn =)))))) wkhqc1r93jgec3hdaaaaaneosdc304-jpg-300×300
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
15 chương
70 chương
116 chương