Chương 6 Ngày thứ sáu xem tiền như rác   Cái cô Sở Tích này mẹ nó ai không biết chứ!!!   Năm ngoái tham gia chương trình “Thử Thách Cực Hạn”, Sở Tích này giống như là công chúa đi tuần tra dân chúng cũng không nói, trong chương trình tất cả khách mời nam đều phải dỗ cô ta nhường cô ta, làm nũng làm nịu để bọn họ giao việc nhẹ nhàng nhất cho cô ta, kết quả cái này không được cái kia cũng không được, cầm hai viên gạch liền yếu ớt gào mệt, cuối cùng vì một người mà làm chậm tiến độ của mọi người, thiếu chút nữa không thể hoàn thành nhiệm vụ.   Càng quá đáng chính là chương trình “Cuộc Sống Nông Thôn” phát sóng đầu năm nay, một người lớn như vậy mà ngay cả nắp bình cũng không mở được, đã là kỹ nữ nên lúc nào cũng õng ẹo với khách mời nam, hơn nửa đêm thấy có gián liền thét chói tai thiếu chút nữa đem nóc nhà lật lên, làm bộ làm tịch đến cực điểm, người xem quả thật muốn nhào vào màn hình cho cô ta biết tay một trận.   Hiện tại chương trình trải nghiệm quân doanh lại mời cô tham gia khiến mọi người đều nhắm vào bài đăng poster chính thức mà mắng chửi.   [Ngỗng vì để tăng độ hot mà ngay cả thể diện cũng không cần nữa rồi, vậy mà lại mời Sở Tích tham gia, xin hỏi cô đây là muốn làm công chúa của tất cả các anh lính trong quân doanh hay là muốn phổ cập kiến thức cho mọi người biết kiểu em gái trà xanh là được luyện thành như thế nào sao?]   [Mẹ nó, mỗi lần tôi nghĩ đến có một con chuột xuất hiện trong một chương trình tích cực như vậy liền cảm thấy ghê tởm.]   [Cầu xin Sở Tích buông tha chương trình này đi! Lão nhân gia ngài tài nguyên tốt như vậy, loại chương trình chiếu trực tuyến này một ngôi sao như ngài nhìn trúng chỗ nào chứ.]   [A a a… Nghiêm Chuẩn cũng tham gia chương trình này, Sở Tích nếu cô dám làm nũng với Nghiêm Chuẩn thì nhất định phải chết.]   [Trong phim đàn ông thế nào cũng phải có thêm một người phụ nữ, thật sự cạn lời.]   [Tôi vừa tưởng tượng đến bộ dạng khóc lóc sướt mướt lúc huấn luyện của cô ta thì muốn điên rồi /icon bye bye/]   [Chắc chắn cô ta rất hưởng thụ cảm giác được tất cả đàn ông xung quanh dỗ dành.]   Phó Bạch khuyên Sở Tích không nên xem bình luận của bài tuyên truyền chương trình trên Weibo nhưng cô vẫn xem.   Sở Tích cũng không có phản ứng mãnh liệt giống như Phó Bạch tưởng tượng, ngược lại còn rất bình tĩnh.   Thật sự mà nói, có đôi khi Sở Tích cũng rất chán ghét bản thân cô trước ống kính.   Trước mặt Cố Minh Cảnh cô vĩnh viễn là một tình nhân nũng nịu không vặn được nắp bình, thế nên không có khả năng cô vừa lên sân khấu liền có thể vặn ra.   Sống trong tiểu khu chỉ cần nhìn thấy bàn chân của cún cưng thì cũng sợ đến mức muốn nhào vào lồng ngực Cố Minh Cảnh, thế nên không có khả năng cô tham gia gameshow nhìn thấy gián cũng không đổi sắc mặt.   Có điều việc Sở Tích thích làm công chúa hưởng thụ sự ưu ái của khách mời nam thật sự có chút oan uổng. Ban đầu “Trái Tim Dũng Cảm” vốn dĩ có hai khách mời nữ, kết quả trong giới chỉ có mỗi cô là nghệ sĩ nữ đồng ý tham gia, mặt khác những tiểu trong suốt(*) hay hot girl mạng tỏ vẻ đồng ý thì Ngỗng lại không nhìn trúng, cuối cùng dứt khoát tổ chức lại số lượng khách mời, đổi thành Sở Tích là khách mời nữ duy nhất, làm vậy còn có thể tăng độ hot của chương trình.   (*) Tiểu trong suốt: người mới, không có danh tiếng.   Khách mời nam đã được xác định từ sớm, chỉ có vị trí khách mời nữ là chậm chạp chưa có người nhận, có thể nói Sở Tích là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, ký hợp đồng không bao lâu thì chương trình liền chính thức phát sóng.   Sở Tích suy nghĩ một chút, cô muốn sau khi ký hợp đồng liền tìm một nhà tạo mẫu trong phòng làm việc của Phó Bạch, nhờ anh ta đem mái tóc dài của cô cắt đi.   Từ khi ra mắt đến nay, cô luôn dưỡng tóc dài đến eo, thuần một màu đen, chưa từng nhuộm tóc, thỉnh thoảng chỉ tạo kiểu một chút, nhà tạo mẫu sẽ giúp cô uốn xoăn nhẹ để tạo vẻ bồng bềnh. Cố Minh Cảnh cũng rất thích mái tóc dài của cô, trước kia có đôi khi cô tỉnh giấc liền nhìn thấy Cố Minh Cảnh bắt lấy ngọn tóc dài của cô thưởng thức trên đầu ngón tay. Thế nhưng thật ra Sở Tích cũng không thích để tóc dài vì rất khó xử lý, mùa hè thì nóng còn mùa đông lại tích điện, mỗi lần gội đầu xong đều phải dùng máy sấy.   Cho nên lúc này đây, cô muốn làm việc xuất phát từ tâm ý của bản thân.   Nhà tạo mẫu có chút do dự, cầm lấy sợi tóc mượt như Satin(*) của Sở Tích lên tay, biểu tình vô cùng nuối tiếc: “Dưỡng tóc tốt như vậy nếu cắt thì thật là đáng tiếc, hay là em cứ suy nghĩ thêm một lúc đi.”   (*) Satin: Tên một loại vải.   “Không sao, cắt đi.” Sở Tích cười nói.   Lúc này nhà tạo mẫu mới thật cẩn thận đưa kéo vào cắt nhát đầu tiên.   Tóc dài nhẹ nhàng rơi xuống sàn nhà như mưa, nhà tạo mẫu cắt đặc biệt nghiêm túc, một tiếng sau mới lấy chổi nhỏ quét số tóc rơi trên cổ Sở Tích: “Xong rồi.”   Phó Bạch cũng ở bên cạnh chờ Sở Tích cắt tóc, hai mắt anh ta sáng ngời nhìn cô đi qua.   Sở Tích có khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, cổ thiên nga màu trắng lạnh, lúc để tóc dài thì dịu dàng duyên dáng, nay cắt tóc ngắn khiến khí chất cô dường như thay đổi không ít, con ngươi đen nhỏ, nhìn qua giống như là một tinh linh nhỏ nghịch ngợm đến từ rừng rậm trong truyện cổ tích, khiến người khác hận không thể tiến đến xoa một phen.   “Đẹp không?” Sở Tích vuốt tóc hỏi anh.   Phó Bạch còn chưa kịp trả lời thì Sở Tích đã xoay lại nhìn vào gương làm một cái mặt quỷ: “Em cảm thấy đẹp là được rồi, hừ.”   Sở Tích có kiểu tóc mới liền nhìn vào gương tự chụp vài kiểu, cũng không chỉnh sửa gì mà trực tiếp mở Weibo, nhìn thoáng qua những tin nhắn nhục mạ cô rồi chọn tấm hình vừa chụp đăng lên, kèm theo dòng chữ “Ngày mới, cố lên!”   Sau khi Sở Tích đăng lên Weibo cũng không xem những cái bình luận diss(*) cô.   (*) Diss: Sỉ nhục, xúc phạm.   Cô đây chính là cho fans chân chính xem, dù trước kia cô không có fans nhưng hiện tại ít nhất cũng có cả nhà ông bác là fans cô.   Cho dù chỉ có một fans, cô cũng sẽ cưng chiều họ.   “Trái tim dũng cảm” được quay tại một quân khu ở ngoại ô thành phố B, vì đây là chương trình mang tính chất giáo dục quốc phòng nên phương thức quay so với những chương trình thực tế khác nghiêm khắc hơn nhiều, thời gian quay là 24 giờ liên tục không gián đoạn, phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình sinh hoạt thực tế của các chiến sĩ trong quân doanh, không chỉ vậy, trong suốt thời gian ghi hình, toàn bộ ekip quay không được quấy nhiễu, chấp hành hình thức “Không can thiệp”, chỉ phụ trách ghi hình.   Vị trí của quân khu vô cùng xa xôi và bí ẩn, Sở Tích di chuyển đến nơi gần đó trước một đêm, gặp mặt năm khách mời nam còn lại của chương trình.   Người đầu tiên chào hỏi với Sở Tích chính là Vu Nhất Nguyên, xuất thân là một ngôi sao nhí, năm nay mười bảy tuổi, học lớp 11, sang năm muốn thi vào Học Viện Điện Ảnh.   Người trong giới gặp mặt nhau đều tương đối khách sáo, trước đó Sở Tích đã xem qua tư liệu của khách mời nam, cô đến chào hỏi từng người một.   Diễn viên gạo cội - Lưu Kính Tường, ca sĩ thực lực - Đổng Vi, MC - Triệu Mẫn Thông và người cuối cùng chính là thần tượng của các thiếu nữ đang nổi gần đây - Nghiêm Chuẩn.   Tất cả mọi người đều không quen thuộc, chỉ có Triệu Mẫn Thông và Đổng Vi trước kia có quen biết lẫn nhau cho nên mọi người cũng chỉ là đến nhìn mặt, sau khi khách sáo hai câu liền mạnh ai về phòng nấy nghỉ ngơi.   Đúng 6 giờ sáng hôm sau, tất cả mọi người tập trung trước cửa khách sạn sau đó lên xe buýt xuất phát đến quân khu.   Vị trí của quân khu cực kỳ bí ẩn, xe buýt sau khi chạy một đường quanh co cuối cùng cũng tiến thẳng vào cổng chính trước 9 giờ sáng.   Sở Tích thông qua cửa sổ thấy trước cổng quân khu có lính gác ghìm súng, tâm trạng liền khẩn trương.   Đợi xe buýt dừng lại ổn định, mọi người liền bước xuống, cùng lúc đó, trang web video lớn nhất cả nước chính thức bắt đầu phát trực tiếp chương trình giáo dục quốc phòng quy mô lớn - Trái Tim Dũng Cảm.   Hoạt động tuyên truyền của Ngỗng rất tốt, hơn nữa việc Sở Tích là khách mời nữ duy nhất gây tranh cãi không ít trên mạng. Rating của "Trái Tim Dũng Cảm" rất cao, fans hâm mộ đúng giờ mở web trực tuyến, nhìn nhóm khách mời tham gia chương trình tuần tự bước xuống xe.   Người đầu tiên bước xuống xe chính là chàng trai trẻ đang nhận được rất nhiều sự ưu ái của cư dân mạng, Nghiêm Chuẩn.   Chúng fans không nghĩ đến sáng sớm vừa mở web trực tuyến ra liền thấy nhan sắc bạo kích của Nghiêm Chuẩn, toàn màn hình tự động chuyển sang màu hồng.   [Mẹ nó, mọi người nhanh liếm màn hình a~~~]   [Hóng Nghiêm Chuẩn mặc quân phục ^^, một chút nữa là anh ấy phải thay rồi, má ơi tôi kích động quá đi!!!]   [Hôm nay em là đặc biệt vì anh mà xem trực tuyến hiuhiuhiu…]   Khách mời nam theo thứ tự từ xe buýt bước xuống, mặc dù trước đó đã phát hành poster nhưng fans vẫn rất hào hứng và kích động, hiện tại kênh phát trực tiếp vô cùng náo nhiệt, thế nhưng đến khi vị khách mời cuối cùng bước xuống xe, người xem đột nhiên có chút thay đổi.   Sở Tích xuất hiện trong màn ảnh với kiểu tóc ngắn thoải mái tươi trẻ, áo thun trắng phối với quần jean và giày thể thao, trang điểm rất đơn giản, nhiếp ảnh gia còn cố ý quay gần lại, lúc này Sở Tích xuất hiện trên màn ảnh vô cùng trang nhã.   Bình luận:   [Mọi người còn nhớ "Thử Thách Cực Hạn" mùa trước Sở Tích bị dọa sợ không?]   [Nhớ chứ, vừa xuất hiện đã ăn mặc như đi đám cưới, khiến tất cả khách mời nam giúp cô ta cầm váy, cho rằng hôm nay ra vẻ cắt tóc ngắn, thay bộ quần áo thì mọi người sẽ quên chuyện khôi hài trước kia sao?]   [Đến quân đội mà còn trang điểm, nghĩ mình đang đi du lịch sao? Muốn ói quá...]   [Đột nhiên tôi cảm thấy có chút kỳ quái, kim chủ của Sở Tích có tiền như vậy tại sao lại để cô ấy tham gia chương trình này?]   [Còn không phải là vì muốn tăng độ hot sao, vị kim chủ xem tiền như rác kia làm sao còn chưa biết là mình đang nâng đỡ cho một kẻ vô dụng nhỉ? Hôm nay Sở Tích nổi chưa? Vẫn chưa ha ha ha ha...]   [Tự nhiên tôi có dự cảm chương trình này lại phải vì Sở Tích mà bị người ta ghét bỏ.]   [A a a mấy ngày này Nghiêm Chuẩn nhất định không được để ý đến Sở Tích, ngay cả một ánh mắt cũng không được cho loại kỹ nữ Bạch Liên này.]   [Em trai Nhất Nguyên cũng vậy.]   [Anh Đổng Vi cũng vậy.]   [Thầy Triệu Mẫn Thông cũng vậy.]   [Chú Lưu Kính Tường cũng vậy.]   Làn sóng “cũng vậy” nổi lên, cũng có vài người có ý kiến khác.   [Thật ra tôi cảm thấy Sở Tích cũng không hẳn là kinh khủng như vậy, trước đó không phải còn dìu ông cụ qua đường sao, là một cô gái rất lương thiện.]   [Con gái thích làm nũng thích khóc cũng rất bình thường, chỉ là trước màn ảnh thì bị phóng đại lên thôi.]   Có điều hai bình luận trên nhanh chóng bị những người khác châm biếm.   [Đúng đúng đúng, cô gái thiện lương, không thiện lương thì kim chủ sau lưng người ta làm sao thấy được, cả đêm rất đắt đấy.]   [Cô gái thiện lương đã làm gì sai mà lại bị kéo chung một chỗ với loại người này chứ!]   [Cô gái thích làm nũng thích khóc đã làm gì sai mà phải cùng loại kỹ nữ Bạch Liên này nhập chung làm một chứ!]   Hai người bình luận nói đỡ cho Sở Tích cũng không có phản hồi.   Nhóm khách mời kéo vali, đầu tiên bọn họ được dẫn đến ký túc xá, sáu người xếp thành một hàng ở lối vào ký túc xá, hai người đàn ông mặc quân phục bước ra, đồng thời hướng về sáu người bọn họ chào theo nghi thức trong quân đội, giọng nói mạnh mẽ vang lên:   “Chào sáu vị tân binh, từ giờ trở đi, các đồng chí được gia nhập vào Quân đội Nhân dân xx quân khu xx tiểu đoàn 6 đại đội 3, tôi là đại đội trưởng, Vương Kim Chiêu.”   “Tôi là tiểu đội trưởng, Lưu Vĩ.”   Sáu khách mời xếp thành một hàng đứng đối diện với hai sĩ quan biểu tình nghiêm túc, trộm nhìn nhau.   Sở Tích yên lặng đứng ở vị trí đầu tiên.   Đại đội trưởng Vương Kim Chiêu quét mắt một vòng nhìn sáu người, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Sở Tích: “Quân đội là nơi nghiêm túc và là thánh địa, ở đây, chỉ phân biệt kẻ mạnh và kẻ yếu, không ưu tiên giới tính, bước đầu tiên chính là ngoại hình trong quân đội, quân phục ở phía sau các đồng chí, hy vọng mọi người có được dáng vẻ chân chính của một quân nhân.”   “Rõ.” Mọi người trăm miệng một lời.   Bình luận:   [Ha ha ha…Cái này là nói cho Sở Tích nghe đi, hóng tiếp a ~~]   Kết quả chỉnh sửa lại ngoại hình của khách mời nam là Nghiêm Chuẩn và Đổng Vi, tóc của hai người bọn họ dài hơn so với yêu cầu nên được đưa đi cắt tóc, khách mời nữ là Sở Tích được yêu cầu tẩy trang, sau đó sáu người bọn họ phải mang tất cả hành lý sắp xếp lại, chỉ cho giữ lại những đồ dùng sinh hoạt cơ bản nhất, sắp xếp ngay ngắn ở bồn rửa chung bên ngoài sau đó cùng các chiến sĩ còn lại xếp hàng, tổng cộng bọn họ chỉ có bảy phút.   Bảy phút, không chỉ sắp xếp tất cả đồ dùng mà còn phải thay quần áo.   Một tiếng còi vang lên, nhóm khách mời lập tức luống cuống tay chân chạy hối hả.   Em trai Vu Nhất Nguyên là người luống cuống nhất, tay kéo vali hỏi: “Cái này… cái này là bắt đầu rồi sao?”   “Một phút đã trôi qua.” Tiểu đội trưởng Lưu bên cạnh bấm đồng hồ nhắc nhở.   Lúc này Vu Nhất Nguyên mới ý thức được bản thân đã lãng phí một phút đồng hồ, bắt đầu mở vali ra sắp xếp lại đồ đạc.   Nhóm khách mời đều bận rộn cho nên trên màn hình phát trực tiếp chỉ thấy hình ảnh bên ngoài phòng, người xem chỉ nhìn thấy chốc lát người này chạy đến, chốc lát người kia lại bưng thau chạy lại.   Sở Tích đầu tiên là chạy đến bồn rửa tay, tẩy sạch lớp trang điểm trên mặt mình, sau đó ngay cả nước trên mặt cũng không kịp lau khô liền chạy về sắp xếp lại đồ đạc, cô nhìn túi đồ vệ sinh cá nhân của mình, khẽ cắn môi, chỉ chừa lại kem đánh răng, sữa rửa mặt và một lọ kem chống nắng, còn lại tất cả các loại serum dưỡng mắt dưỡng da đều cho vào túi đồ linh tinh.   Loa phát thanh nhắc nhở thời gian chỉ còn hai phút.   Sở Tích nhìn qua quân trang được cô đặt trên giường, không xong rồi.   Cô luống cuống tay chân thay quần áo.   Thời khắc đếm ngược vang lên.   Ba,   Hai,   Một.   Tiếng còi chói tai vang lên.   “Tập hợp!”   Nhóm sáu người xuất hiện trước màn ảnh một lần nữa.   Người xem nhìn nhóm người lại xuất hiện trước ống kính, đầu tiên bọn họ sửng sốt một chút, sau đó liền cười hahaha một trận.   Đổng Vi mặc quần áo ngược, Lưu Kính Tường không kéo dây kéo quần, còn Triệu Mẫn Thông thì trực tiếp không mặc quần, chỉ có vỏn vẹn chiếc quần đùi chạy ra ngoài.   Trong số khách mời nam, người nhìn được một chút chính là Nghiêm Chuẩn, chỉ có dây giày là chưa buộc xong, khoa trương nhất chính là bạn trẻ Vu Nhất Nguyên, quần áo không mặc được một món, ngay cả đôi giày duy nhất cậu mang trên người cũng ngược.   Sở Tích chưa đội nón, quần áo cũng mặc chưa ngay ngắn.   Hai vị sĩ quan nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này thiếu chút nữa liền không nhịn được.   Nhóm khách mời anh nhìn tôi, tôi nhìn anh cười hi hi ha ha.   Đại đội trưởng Vương Kim Chiêu lập tức xụ mặt: “Nghiêm!”   Mọi người nhanh chóng đứng nghiêm.   Đại đội trưởng Vương đi ra phía trước, đầu tiên là giáo dục một phen, sau đó dựa theo mức độ chỉnh tề quần áo của bọn họ mà đưa ra mức phạt tương ứng.   Nghiêm Chuẩn chỉ có dây giày là chưa buộc nên phạt hít đất năm cái.   Vu Nhất Nguyên cái gì cũng chưa xong, phạt năm mươi cái.   Sở Tích không đội nón, phạt mười cái.   Sau khi nói xong về hình phạt quân phục, tiểu đội trưởng Lưu kiểm tra xong công tác nội vụ cũng quay trở lại, trong tay còn cầm theo thứ gì đó.   Anh ta đem đồ trong tay giơ lên: “Là ai trong các đồng chí giấu những thứ này dưới bồn rửa mặt, cho là tôi không phát hiện được sao?”   Trong tay tiểu đội trưởng Lưu chính là chì kẻ mày, tinh chất dưỡng ẩm Sulwhasoo và mặt nạ SK-II.   Bình luận:    [Chắc chắn là Sở Tích.]   [Đến quân đội rồi mà còn làm ra vẻ như vậy, thật buồn nôn.]   [Loại người này luôn tìm cơ hội để trục lợi, gian lận, tôi phục rồi.]   [Còn giấu dưới bồn rửa mặt nữa chứ!! Tôi buồn cười sắp chết rồi!!!]   [Hai vị huấn luyện viên chắc chắn còn chưa biết đây chỉ mới là khởi đầu của Sở Bạch Liên thôi, sau này còn nhiều lắm đấy ha ha ha...]   [Tâm xấu thì có dùng bao nhiêu đồ cũng vô dụng.]   [Có thể đổi Sở Tích được không? Tôi thật sự không muốn nhìn thấy cô ta!!! Cầu xin các người đổi Sở Tích a!]   Hai người.   Ba người.   Cơ hồ là tất cả mọi người, bao gồm huấn luyện viên, khách mời nam, ánh mắt bọn họ đều dừng trên người Sở Tích.   Sở Tích ngẩng đầu, cô cảm nhận được có vài ánh mắt đang tập trung lên người mình.   Hai vị sĩ quan thì nghiêm khắc, Lưu Kính Tường và Nghiêm Chuẩn thì khinh thường, Đổng Vi không có biểu tình gì, cuối cùng là ánh mắt tò mò của Vu Nhất Nguyên.   Không cần nghĩ cũng biết phản ứng hiện tại của người xem là thế nào.   “Cái đó...tôi...” Sở Tích đang chuẩn bị mở miệng thì Triệu Mẫn Thông bên cạnh đột nhiên chậm rãi giơ tay.   Anh ta che miệng ho khan một tiếng rồi nói: “Tiểu đội trưởng, thật xin lỗi, những thứ này... đều là của tôi.”   Mọi người: “...”   Đáng sợ nhất chính là bầu không khí đột nhiên yên tĩnh.