Tình yêu và nỗi đau

Chương 9 : Hờn dỗi

Hết buổi học tụi nó ra nhà xe vs một cái bụng đói meo vì ra chơi quên không xuống căng tin. Mặt ai cx bơ phờ chỉ có Chan là vẫn giữ được cái mặt tưng tửng đó của mình. Ra đến nhà xe tụi nó đang bàn tính xem liệu mình sẽ đi đâu ăn đây: Neverland. Jolibee, Home collection,….. chẳng biết nên đi đâu ăn cả và bất thình lình bọn hắn nhảy vào cuộc thảo luận của tụi nó. “ Đi ăn hả cho tụi tôi đi ăn với”_ Chan bày ra khuôn mặt tưng tửng mà nói. “ Không ai cho anh đi, cơ mà đây đâu phải chuyện của anh tự nhiên từ đâu xen vào đây vậy đứng là đồ xí xọn mà hứ”- Kèm theo một tràng dài bài giáo huấn Hin còn khuyến mãi thêm cho Chan nhà ta một chiếc giày vào mặt. Điên tiết lên nhưng biết là mình không làm được gì Hin bởi: “Chẳng lẽ một đấng nam nhi như ta mà lại đi đánh một nữ nhi sao không đáng, không đáng”_ Đó là suy nghĩ của anh Chan nhà ta ( ảo tưởng quá mà, không đánh con nhà người ta thì cũng chửi nhau tay đôi như đàn bà ý) “ Tôi không thèm chấp con gái hứ”_ Sau 1 hồi suy nghĩ thì Chan cx phán được một câu như vậy đấy. “ Không nói lại được thì nói bày đặt không chấp đồ giả tạo, lăng nhăng, đồ con khỉ”_ Nói rồi Hin chạy như bay về phía nhà xe trước khi Chan kịp hiểu ra mọi vấn đề, đến khi hiểu ra thì Hin đã mất tăm sau làn bụi mù mịt. Chan chạy như bay vào nhà xe để tìm Hin để lại sau lưng một tràng cười dài cho cả bọn. “ Cho bọn tôi đi với được không”_Tảng băng tên Han đã lên tiếng năn nỉ nó “ Đúng đó cho bọn anh đi với em định ăn lỉm một mình không cho ngừơi anh này ăn với sao”_Hun phụ họa “ Biết rồi nói mãi có ai nói là không cho đi đâu”_ nó vẫn tính lạnh lùng không bỏ được Thế là đợi anh Chan và chị Hin chửi nhau te tua tan tành xong cả bọn mới được đi ăn ở Neverland. Hôm nay bọn nó ăn cơm gà, cơm gà ở đây vừa rẻ lại vừa ngon nữa chứ. Gọi 6 suất cơm gà được kèm theo nước uống đó là cocacola. Chị phục vụ mang đồ an ra mà nhìn Chan nhà ta không chớp mắt, khiến cho chị Hin khó chịu không tưởng ( đừng thắc mắc vì sao không nhìn Han và Hun bởi vì lạnh quá mà lại còn bà Ice sát thủ ngồi ở đó nữa nên không giám là phải rồi). Chị Hin khó chịu không thể làm ngơ trước tình cảnh này mãi được liền lên tiếng mà nói chị phục vụ: “ Chị ơi em đói rồi chị định ngắm trai đến lúc nào nữa”_ những lời của Hin nói ra không nặng không nhẹ nhưng đủ làm cho chị phục vụ đó đỏ lựng cả mặt. Nghe Hin nói vậy chị ta vội thu ánh mắt hám trai lại mà phục vụ cho nhanh mà mang cái mặt xấu hổ của mình vào trong bếp, cả bọn không mấy để tâm vì tưởng là Hin đói nên mới nói thế thật nhưng có hai con người biết Hin đang nghỉ gì. Một người là ngỡ ngàng vì biết một người nào đó đã có tình cảm với mình. Còn một người thì chỉ nở nụ cười nhẹ mừng cho Hin đã biết ghen là gì………… Cả bọn ăn xong liền rủ nhau đi uống trà sữa, vì đang còn giận vụ hồi nãy nên Hin không thèm nói với Chan cả . Khó chịu với thái độ đó của Hin, Chan đang định nói với Hin thì bỗng: Khi xưa ngây thơ dại khờ tôi hay chê bai mình ngu si. Rằng không biết làm gì, không biết cần chi, không biết mình là ai.. Bao năm bon chen ngoài đời soi gương nhìn vẫn thế. Đầu vẫn rối bù xù, thân bé ú nu, ú nu.. ú ù. Cứ sai đi vì cuộc đời cho phép. Cứ yêu đi dù rằng mình ngu si. Ai lừa ai, ai hờn ai, ai giận ai, ai thù ai.. cho qua đi. Cứ đam mê dù nhiều người cười chê. Và cứ vui lên, vì ta không.. cô đơn. Vì tôi còn sống. Vì tôi còn hát lên. Vì tôi còn viết lên bao điều trong lòng tôi. Mai đây khi tôi dần dần quên đi mình là ai. Nhờ ai đó gần bên, ai đó hát lên những bài ca tôi viết. --- Bao năm bon chen ngoài đời soi gương nhìn vẫn thế. Đầu vẫn rối bù xù, thân bé ú nu, ú nu.. ú ù. Cứ sai đi vì cuộc đời cho phép. Cứ yêu đi dù rằng mình ngu si. Ai lừa ai, ai hờn ai, ai giận ai, ai thù ai.. cho qua đi. Cứ đam mê dù nhiều người cười chê. Và cứ vui lên, vì ta không.. cô đơn. Vì tôi còn sống. Vì tôi còn hát lên. Vì tôi còn viết lên bao điều trong lòng tôi. ---: Mai đây khi tôi dần dần quên đi mình là ai. Nhờ ai đó gần bên, ai đó hát lên những bài ca tôi viết. Cứ sai đi vì cuộc đời cho phép. Cứ yêu đi dù rằng mình ngu si. Ai lừa ai, ai hờn ai, ai giận ai, ai thù ai.. cho qua đi. Cứ đam mê dù nhiều người cười chê. Và cứ vui lên, vì ta không.. cô đơn. Vì tôi còn sống. Vì tôi còn hát lên. Vì tôi còn viết lên bao điều trong lòng tôi. -- Vì tôi còn sống. Vì tôi còn nhớ mình là ai.. Vì tôi còn viết lên bao điều trong lòng tôi. VÌ TÔI CÒN SỐNG. Máy điện thoại của nó bỗng vang lên bài nhạc chuông Vì Tôi còn sống, bài hát của Tiên Tiên người mà nó thích nhất. Vội nghe điện thoại vì nhìn thấy tên người gọi là một người quan trọng: “Alo” “…..” “…..” Cúp máy Hin không thèm để ý đến Chan đang đứng gần cô với một tâm trạng khó hiểu mà chạy ngay lại chỗ nó. Nghe Hin nói xong mặt nó biến sắc rồi lại trở lại bình thường. Nói với mọi người rằng mình và Hin có chuyện phải đi trước nó và Hin liền vội đi khỏi khiến cho Chan tức xì khói vì bị ăn bơ một cách ngon ơ( tính con nít quá mà trời ạ vậy mà bao nhiêu là gái theo tội lỗi). P/s: Sr m.n vì Rêu ra chap muộn nha, đừng có mà giận Rêu tội nghiệp tui huhhu. Chúc m.n đọc vui vẻ = = = = == = = = = = == = = = = == = = == = = = = == = = = ============================ = = = = = = = = = = = = = = = = == = = = = = = = = = = = == = = = = == == = = = = = = == = == = = = = == == = = = = = = == == == == = = = = = = = = = == = = = = = = = == = = = = = = == == = = = = =))))))) ) ) ) )) )) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) ) )