Điều hạnh phúc cho em
Chương 1 : Chương 1.1
5Năm trước
Trên một con đường cao tốc vắng lặng bầu trời sấm chớp ùm ùm sét đánh ngang trơì sáng hẳn một khu vực làm cho con người ta cảm thấy sợ hãi. Một chiếc xe sang trọng vẫn bon bon chạy trên đường. Trong xe có một gia đình đầm ấm đang vui vẻ nói chuyện không biết cảnh sắc bên ngoài ghê sợ đến nhường nào. Đến 1 khúc cua bỗng “khét ” rồi tiếp theo là hàng loạt tiếng nổ súng bắn vaò chiếc xe đó hàng loạt các tiếng kêu kinh sợ la lên máu từ từ chảy ra rất nhiều. Người mẹ ôm chọn đưá con trai và đứa con gái hứng chịu tất cả mưa đạn.Sau khi xác đình trong xe mn đã chết những tay súng đó bỏ đi. Lúc sau xác định không còn ai một cô bé (15 tuổi) nước mắt lăn dài và gọi mẹ gọi ba và đap lại cô bé chỉ là im lặng. Cô bé khóc rất nhiều khóc đến mức kiệt sức rồi mệt mỏi mà thiết đi. Mưa vẫn không ngừng chút xuống mang đi hai sinh mạng và để lạị hai thiên thần nhỏ bé mưa triền miên mãi không dứt làm con người ta cảm thấy naõ lòng.
Ngày hôm sau ngừơi đi qua đừơng thấy xe của gia đình h họ như vậy nhanh chóng gọi xe cấp cứu. Xe cứu thương nhanh chóng tới nơi và chuyển tất cả vaò bệnh viện. Đồng thời lúc đó cũng cùng lúc đưa tin “Hôm gia đình chủ tịch của tập đoàn Khuynh Thi trên đừơng đi nghỉ mát về đã bị một nhóm xã hội đen tập kích người chủ tịch và phu nhân đã trực tiếp tử vong còn con trai và con gái của họ đang hôn mê bất tỉnh và tập đoàn Khuynh Thị đang trên đà phá sản .” Mọi người hết sức kinh ngạc chủ tịch Khuynh Thị- Khuynh Vũ Long cùng phu nhân Trần Tinh Sương luôn đối tốt với mọi người vậy mà...
Tại bệnh viện
Trong phòng bệnh yên ắng 1cô gái 15tuổi có đôi mắt khẽ động rồi từ từ mở mắt khuôn mặt thanh tú đôi môi đỏ mọng chím chím hay cười thì thay vào đó là caí mím môi vầng trán thanh cao đôi má ửng hồng núm đồng tiền kết hợp cùng khuôn mặt càng thêm tinh xảo.Cô bé từ từ đi ra ngoài đi đến nhà xác nhìn thấy hai thi thể pame cô không ngừng khóc bao nhiêu oán hận biết nói cùng ai.Sau khi nhìn ba mẹ lần cuối cô đi tới phòng bệnh cuả em trai - Khuynh Vũ Hạo đang nắm trên giường bệnh mãi mà chua thấy có dấu hiệu tỉnh lại.Cô đi đến cửa phòng của bác sĩ gõ cửa rồi đi vào:
- Bác sĩ em trai cháu thế nào rồi?
- Băng em trai cháu do quá hoảng sợ nên sẽ tỉnh lại sau muộn nhất là chiều nay sẽ tỉnh lại
- Vâng . Nói rồi Băng đi ra ngoài và sắp xếp chỗ an nghỉ cho pame. Chiều hôm đó Hạo đã tỉnh lại và luôn miệnh hỏi bố mẹ đâu trong lúc nhất thời khó có thể chấp nhận được.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
53 chương
27 chương
52 chương
22 chương
79 chương