Lần đầu tiên Kook gặp anh ấy cũng là ngày mà bố đưa anh trai rời xa mẹ con cô ấy. Trời vừa lạnh vừa mưa. Nước mắt cô hoà vào nước mưa cay đắng. Thật buồn. Mưa xuyên vào lòng người đau nhói. Mái tóc dài rũ xuống để lộ đôi mi dài cong vút nổi bật trên khuôn mặt cô. Tiếng bước chân người qua đường ngày nhiều hơn nhưng chẳng ai quan tâm mẹ con cô.Có tiếng bước chân thật gần nhưng tôi không quan tâm. Hết mưa rồi sao. Không phải. Cô ngẩng mặt lên nhìn thì ra là một người con trai rất đẹp trai một tay vừa che ô một tay vừa lau nước mắt cho cô rồi nói: -Không có chuyện gì đâu đừng khóc rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. Cô chưa kịp cảm ơn anh ấy thì đã đi khuất vào đám người kia. "Bao giờ mình mới gặp lại anh ấy nhỉ? " Khi Kook vào cấp 3 cô phải chuyển trường. Cô vẫn không sao quên được nụ cười địu dàng, lời nói ngọt ngào của anh ấy. Cô bắt đầu đi học tại trường mới, 1 ngôi trường đẹp và sang trọng.Cô vẫn như không tin vào mắt mình vội quay sang hỏi mẹ: KOOK:Mẹ à, sao mình có thể vào trường này vậy? JIN:Con nói là thích âm nhạc đúng không trường này nổi tiếng lắm đó KOOK: Mẹ.. JIN: Thôi vào học đi con. "Mẹ thật là dịu dàng tuy không còn bố nhưng có mẹ là đủ" Bước vào ngôi trường là 1 khung cảnh hoàn toàn khác với bên ngoài. Ở đây có đủ mọi thứ y như cả đất nước thu bé vào vậy Đẹp quá. "Bạn là học sinh mới à".Nghe tiếng nói Kook vội quay lại. KOOK: Bạn là ai? JIMIN:mình tên là Jimin. Nói nha mình là thiên thần đó . Bạn ấy thật đẹp trai. Kook cười: KOOK: Bạn là thiên thần sao khong có cánh? JIMIN: "Ngượng""Đánh trống lảng" Đây là bạn mình, là tiểu hi vọng tên là Jhope. KOOK:Bạn ấy có vẻ xấu hổ kìa. Dễ thương quá hi hi. JHOPE:A, rất vui làm quen.. JIMIN:Bạn ấy xâu hổ í mà, tại bạn dễ thương quá. KOOK:"Ngượng"Thôi mình vào lớp nha có gì gặp lại các bạn sau. Bye bye.