Hiện tại thì bọn nó đang học lớp buổi chiều nhàm chán mà ông hiệu trưởng mới bắt học. Nhưng đối với cái lớp quậy có tiếng của trường này, tập thể học sinh 11a5 đang mở hội bà tám và trong thời gian gần đây đã kết nạp cả những ông tám nữa. Cô chủ nhiệm ngồi trên cũng phải ngao ngán bởi thành tích phóng chữ ném lời của bọn con gái cộng thêm tài nhảy múa hay nói phụ họa của đám con trai. Chính bởi cái thời khác giao nhau giữa muốn đi học và mốn đi chơi đó... -Chán wá, có ai nghĩ ra trò gì chơi không? Góp ý đi chứ...-Jan mè nheo như 1 đứa con nít muốn chơi. -Hay là đi chơi?-Jul đề nghị. -Ừm...học là việc lớn, chơi là việc nhỏ, việc nhỏ mà không làm được nói gì tới việc lớn? Tui đồng ý với cậu đấy.-Kan từ đâu nhảy vào phát biể. -Sao các em không học? Sao chơi hoài vậy?-cô chủ nhiệm lúc đi qua bất chợt dừng lại khi nghe thấy cả bọn đang bàn việc đi chơi. -Thưa cô, Từng nghe: Việc đi học cốt để yên thân, Mang sách tập óc không hề học. Như lớp a5 ta từ trước, Vốn quen trò quay cóp đã lâu, Kiểm tra quăng đại cũng xong, Không thuộc bài chép phao cũng thoát. Từ khoa học tự nhiên bao đời không làm bài tập, Cùng khoa học xã hội mỗi môn vừa chép vừa than. Tuy điểm số từng đứa khác nhau, Song dưới 5 thằng nào cũng có. Bởi do: Tiếng anh ham chơi nên cóc học Triết học không hiểu phải tiêu vong 15 phút chết ngất môn văn, Kiểm 1 tiết chết tươi môn sử Phụ huynh chưa biết, cố giấu 1 phen-nó rất ít khi nói nhưng 1 khi đã mở miệng thì ...chậc...đến cả cô giáo còn phải cười ngất với tài đối đáp hài hước của nó. -A! Hay đi bar đi. Tới đó tao cua vài em.-Kan -Xấu thí mồ luôn mà bày đặt...thấy gúm...-Kin không vừa đáp lại luôn. Tưởng làm tên đó quê mặt nhưng nào ngờ tên Kan này còn vui vẻ nghêu ngao hát làm cả bọn bị lọt ghế do giọng ca VÀNG đó. -Nhìn vào tấm gương sáng rọi vào đó mới thấyyyyyy, thân xác hơi tàn nhưng đập troaiiiiiiiiii.....-tiếng hát này đã làm nứt nguyên cái cửa kính gần đấy khoảng 10cm làm cả lũ lọt ghế lần 2. -Giọng hát của cậu với vẻ hồn nhiên không thể tả có sức hút thiệt là khó...đỡ.-Jul chắp tay vào nói tại hạ xin bái phục, bái phục. -Tất nhiên, sống đơn giản cho đời thanh thản, cứ hồn nhiên rồi sẽ bình yên thôi... -Hay cúp tiết cuối đi bar đê.-hắn khởi xướng. -Nắng mưa là chuyện do trời, Cúp cua là chuyện ở đời học sinh. Cúp cua đừng cúp 1 mình, Rủ thêm vài đứa tâm tình cho vui. Mấy cậu có đi không?-Kin nhiễm cách nói chuyện của cả bọn rồi nên cũng thơ phú lênh láng. -Sao không? Đi bar mà không có tụi này là hơi bị thiếu vị đấy.-Jan cười nói với Kin. -Được rùi đi thui...-Hắn hoan hỉ nói khi sắp được đi chơi. Vậy là cả bọn lén lút chạy nhanh ra bức tường phía sân sau bơi nơi đây là tường thấp nhất. Những con người với bao năm kinh nghiệm bỏ tiết này thì việc trèo tường là đơn giản. Phi thân thoát khỏi được lưới kiểm điểm của ông giám thị, cả lũ thở phào. Chưa đi được bao lâu thì cả lũ nhìn sang nhau thấy "Sao có thể đi bar bằng đồng phục họ sinh cấp 3 được". Sau đó cả bọn về nhà thay đồ sửa soạn rùi tới điểm hẹn đã định trước. Lát sau, khi tới điểm hẹn, bọn nó đã thấy mấy chàng nhà ta đã đợi sẵn rồi. Trông ai cũng đều rất đẹp và mang vẻ huyền bí của thế giới đêm.Bọn hắn nhìn tụi nó trông như chị hai thứ thiệt vậy. Cả 3 tụi nó mặc bộ đồ giống hệt nhau với áo croptop trắng cộc tay in chữ Badgirl, bên ngoài mặc áo lưới đen cùng quần legging đen giả da và đôi giày da cao cổ ôm sát đôi chân thon dài của bọn nó, điều đặc biệt là không cần trang điểm nhiều mà tụi nó chỉ chủ yếu tạo điểm nhấn cho khuôn mặt. -Ê, đi bộ à?-Jul hỏi. -Tất nhiên là không ròi. Lát có người mang xe tới.-Kan. -Vậy nhà các cậu gần đây à? -Ừ, đúng rồi. A, xe tới kìa. Đi thôi. Vậy là bọn hắn chở tụi nó trên những chiếc siêu xe Kawasaki Ninja ZX-10R, Suzuki Hayabusa, BMW S1000RR phóng tới bar H&H, bar thuộc top có tiếng tại Việt Nam.