Trong lòng Ngải Tuyết trăm ngàn cảm xúc ngổn ngang, giống như có chuyện muốn nói nhưng một chữ cũng nói không ra! "Sau này, anh không ép buộc em nữa, bất kể em có làm gì, anh đều ủng hộ, anh sẽ không hung hăng với em, dù cho em không nhớ ra anh, nhưng không sao, anh sẽ luôn luôn cưng chiều em!” Ngải Tuyết càng nghe, nước mắt càng chảy lợi hại hơn! Kiệt của cô, ông xã của cô. "Thế nào? Có chỗ nào không khoẻ sao? Chờ anh một chút, anh đi gọi bác sĩ" Mộ Dung Kiệt lo lắng hiện rõ trên mặt! "Kiệt, em không sao!” Ngải Tuyết vô cùng cảm động, người đàn ông ưu tú như anh, lại biết che chở thương yêu mình! "Không có chuyện gì sao? Bảo bối, em làm anh sợ đấy!" Đưa tay lau khóe mắt của cô "Về sau, không cho em dọa anh như thế, anh sẽ bị bệnh tim mất, em biết không, một chút đau đớn anh cũng không muốn em gánh chịu, ưm” Ngải Tuyết trực tiếp đem môi chặn lại lời nói của anh"Anh ồn quá! ! !” Mộ Dung Kiệt không dám tin sờ đôi môi, "Ngải Tuyết, em” Không đợi anh nói tiếp, Ngải Tuyết lại gần khẽ cắn nhẹ vào môi anh! "Đau không?” "Không đau!” Mộ Dung Kiệt có chút giả vờ ngớ ngẩn, từ khi Ngải Tuyết mất trí nhớ, chư từng có lần nào chủ động thân mật với anh như bây giờ. Ngải Tuyết nghe anh nói đỏ mặt cúi đầu, dùng hết sức cắn bả vai anh"Có đau không?” "Đau, đau! ! ! Ngải Tuyết em” Ngải Tuyết cười, cười thật vui vẻ, "Em yêu anh!” Cái gì —— cô nói gì? ? ? Cô mới nói ba chữ ‘em yêu anh’??? "Bảo bối, em, em vừa nói cái gì?” Mộ Dung Kiệt răng môi đều run đến nói lắp bắp, anh không nghe lầm chứ? "Em nói, em yêu anh!” Ngải Tuyết hé miệng, sắc mặt ửng đỏ! Chợt, anh mở miệng thật to hỏi lại"Em nói em yêu anh sao?” Ngải Tuyết cong môi"Anh nghe lầm đó!” Tâm tình Mộ Dung Kiệt như bay khỏi không trung"Không, anh không có nghe lầm, bảo bối, em nói thật không?” Ngải Tuyết nhìn Mộ Dung Kiệt kích động, trong lòng không khỏi chua xót, cô làm sao lại không kích động! Gật đầu mạnh, "Kiệt, em nhớ lại rồi, cái gì cũng nhớ hết, anh là ông xã của em!” Trực giác Mộ Dung Kiệt khi nghe tin giống như quả bom, ‘oanh…’ trong đầu muốn nổ tung, ngay tức khắc mọi dây thần kinh ngừng hoạt động! Cả kinh đến một câu nói không nên lời. "Thật!!! cái gì em cũng nhớ lại sao?"Anh không phải đang nằm mơ chưa tỉnh giấc chứ?? Ngải Tuyết vừa khóc vừa cười "Đúng vậy, tất cả em đều nhớ, không tin, em nói chuyện lúc trước giữa chúng ta cho anh nghe! Anh bắt cóc em về nhà anh, làm người phụ nữ của anh, sau đó truy lùng em khắp thế giới! Thậm chí, ở phố quà vặt lừa gạt em bắt em kêu anh là ông xã, còn có…”