Tinh tế sủng thê chỉ nam

Chương 29 : Tinh tế sủng thê chỉ nam

Kloster gắt gao ôm chặt cô vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, nói: “Áp lực khi cơ giáp rớt xuống quá lớn, em bị ngất đi.” Nguyên Đồng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, thẳng đến khi thân thể không còn đau nhức như nãy, lại mở miệng nói: “Klos, tới rồi sao?” “Đúng vậy.” Nguyên Đồng “ồ” một tiếng, lắng nghe xung quanh, ngoài trừ tiếng gió vun vút lạnh thấu xương, không còn nghe được âm thanh nào khác, nhịn không được hỏi: “Những người khác đâu?” “Bọn họ ở bên ngoài.” Kloster không thích cô quá quan tâm đến những người khác, hỏi: “Em đói bụng không?” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. “Có chút.” Nguyên Đồng thành thật nói. Kloster xoa xoa mặt cô, lấy một bịch dinh dưỡng tề ra, biết cô không thích vị của dinh dưỡng tề, nói: “Đây là vị dâu tây khẩu, sẽ không quá khó ăn, hiện tại em không nên ăn uống loại thức ăn khác, ăn dinh dưỡng tề* trước đi.” *Dành cho những ai đã quên, dinh dưỡng tề là một dạng thức ăn nén, trong mấy chương đầu tiên có nhắc đến, mọi người có thể xem lại để hiểu rõ hơn. Nguyên Đồng nhìn cậu trong chốc lát, ngại với bản thân hiện tại vẫn có chút hành động bất tiện, liền từng ngụm từng ngụm ăn dinh dưỡng tề vị dâu tây trong tay cậu. Sau khi ăn xong, Nguyên Đồng nhịn không được nói: “Klos, em muốn rửa mặt.” Kloster nâng cô dậy, nhìn cô trong chốc lát, mới lấy ra một túi nước trong suốt lớn bằng nắm tay từ nút không gian, đây là một loại nước có độ nén cao, nén lại trong một túi nước trong suốt, lúc cần thì trực tiếp chọc thủng túi, sẽ có được một lượng nước nhiều gấp trăm lần. Sau khi Kloster lấy nước ra, nghĩ nghĩ, lại dùng súng phun lửa đun nóng, đun nước ấm lên mới đưa cho cô sử dụng. Lúc Kloster đang bận rộn, Nguyên Đồng đã đánh giá rõ ràng vị trí của bọn họ trong ánh sáng tối tắm, là một huyệt động dày đặc rêu sinh trưởng —— ít nhất thoạt nhìn là như thế, quanh co khúc khuỷu, hình dáng rất thần kỳ. Không khí lạnh như băng, nhưng rêu trong động lại có tác dựng giữ ấm, ít nhất người ngồi ở đây, cũng không cảm thấy lạnh bao nhiêu. Nhưng với mức độ này, đối với thuần nhân loại mà nói, vẫn hơi lạnh một chút. Takiam duỗi đầu nhìn thoáng qua bên trong huyệt động, phát hiện Kloster đang cẩn thận chăm sóc giúp thiếu nữ thuần nhân loại rửa mặt, trông có vẻ không sao, lại rụt đầu về. Bốn anh em Seth lập tức thò đầu qua, nhỏ giọng hỏi: “Đồng Đồng không sao chứ?” “Có thể bị sao chứ?” Takiam không để bụng nói, “Vừa ăn dinh dưỡng tề xong, rất tốt.” Sau khi bốn anh em nghe xong, mới nhẹ nhàng thở ra. Có trời mới biết lúc cơ giáp xuyên qua tầng khí quyển của tinh cầu này, đột nhiên không chịu khống chế đâm thẳng mặt đất, loại tốc độ cực hạn này, áp lực là tuyệt đối, may là thân thể bọn họ cường tráng, mới không bị sao, nhưng thuần nhân loại thể năng chỉ đạt tới cấp F thì thảm, năm khiếu đều đổ máu, khuôn mặt trắng xanh, nhìn dáng vẻ như sắp tắt thở, thật là đáng thương, suýt nữa dọa bốn anh em này sợ không thôi. “Tôi không hiểu, rõ ràng biết nhiệm vụ nguy hiểm, Klos còn muốn dẫn theo cô ấy tới đây.” Weiss hỏi, anh là người sinh động nhất trong bốn anh em, chuyện gì cũng thích tìm tòi nghiên cứu cho rõ ràng, cho nên cũng là người đầu tiên đưa ra nghi vấn. Saas, Yoss, Seth cũng nhìn về phía Takiam, bọn họ không ở gần Kloster giống như Takiam và Fergus, quen biết Nguyên Đồng khá lâu, bốn anh em bọn họ gần đây mới biết được Kloster vậy mà tìm được một giống cái phù hợp với tin tức tố của cậu. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đối với sự tồn tại của Nguyên Đồng, không thể nghi ngờ là bốn anh em họ cực kỳ tò mò, cảm thấy cô tuy yếu ớt, nhưng dáng vẻ tìm ẩn rất nhiều bí mật. Takiam nhún vai, “Mấy người không biết quan niệm chủng tộc của Kloster là tình nguyện cùng chết cũng không muốn sống sót mà chia ly sao? Năm đó cha mẹ cậu ta cũng là như thế đấy, mặc dù có chút ích kỷ, nhưng muốn xoay chuyển quan niệm của bọn họ thì vô cùng khó. Cho nên mặc kệ cậu ta đi đâu, đều phải dẫn người theo bên cạnh mới an tâm, nếu không cậu cho rằng vì sao Klos lại tốn nhiều thời gian để gia tăng thể năng cho ấy như thế?” Bốn anh em “à” một tiếng, bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ*. *Bừng tỉnh đại ngộ: bừng tỉnh hiểu ra; bừng tỉnh ngộ ra; tỉnh ngộ; bỗng nhiên tỉnh ngộ. Sau đó lại có người muốn ăn đòn nói: “Thật ra cái này gọi là sinh lý biến thái mới đúng? Giống như Trùng tộc đó, chủng tộc của bọn họ cũng rất biến thái.” “Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy có đôi khi Klos rất biến thái, thật muốn xem nguyên hình chủng tộc của cậu ta, tại sao cậu ta cứ không chịu biến về nguyên hình chứ, chẳng lẽ nguyên hình của cậu ta rất biến thái?” “Hay chúng ta thừa dịp lần này thử xem có thể bức cậu ta biến về nguyên hình hay không?” “Được đó được đó……” Bốn anh em tiến sát lại thương lượng với nhau, Takiam âm thầm trợn trắng mắt, quyết định cách xa bốn anh em thích tìm đường chết này, miễn cho sau này bọn họ gặp xui xẻo lại liên lụy đến cô. ***************************************** Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Ăn xong, lại lau rửa sạch sẽ, Nguyên Đồng lại được Kloster ôm nằm xuống. Cơ thể Nguyên Đồng rất mệt mỏi, đầu óc cũng hơi mơ hồ, chậm nửa nhịp mới phát hiện tiết tấu giữa bọn họ không đúng nha, sao lại ôm nhau ngủ thế này? “Klos……” Kloster nhẹ nhàng vỗ lưng cô, “Ngủ đi.” Nguyên Đồng nghẹn khuất, nhỏ giọng nói: “Có thể đừng ôm em được không?” “Không thể!” Thiếu niên không chút do dự cự tuyệt, “Lúc này ở viên tinh cầu này là mùa đông, thể năng của em không thể thừa nhận nổi rét lạnh của nó.” Nguyên Đồng: “……” Nói rất có đạo lý, cô không còn lời gì để nói! Ngay khi Nguyên Đồng cảm thấy Kloster rất không thích hợp, lại nghe cậu nói: “Còn rất khó chịu sao? Thật xin lỗi, anh không biết em……” Giọng nói của cậu có chút tự trách. Nguyên Đồng không sao cả nói: “Là em quá yếu, anh không cần để trong lòng đâu.” Nói xong, còn rất sảng khoái vươn tay vỗ vỗ cậu, để cậu không cần tự trách. Kloster gắt gao ôm chặt lấy cô. Trông dáng vẻ cậu rất tự trách, Nguyên Đồng nghĩ nghĩ, không đẩy cậu ra nữa, trong mơ mơ màng màng, bất tri bất giác lại ngủ mất. Hôm sau tỉnh lại, Nguyên Đồng phát hiện ánh sáng xung quanh vẫn mờ ảo như cũ, nếu không phải nhìn thấy trong quang não đã trôi qua mười mấy giờ, còn tưởng rằng bây giờ vẫn là ban đêm. Nguyên Đồng lăn lộn vài lần, phát hiện quang não ngoại trừ có thể xem thời gian, các tin tức đều bị che chắn, mất đi công năng liên lạc và lên mạng,  hiển nhiên trong bầu khí quyển của viên tinh cầu này còn có tác dụng ngăn cản thông tin liên lạc. Uống dược tề, lại nghỉ ngơi một đêm, cô nguyên khí tràn đầy sống lại. Kloster dùng dụng cụ đo lường rà quét kiểm tra thân thể cho cô, phát hiện năng lực khôi phục của cô cực kỳ không tồi, cuối cùng trên mặt mới lộ ra mấy phần vừa lòng. Ăn xong bữa sáng, hai người ra khỏi huyệt động cư trú, dọc theo đường đi quanh co khúc khuỷu, đi tới một huyệt động tương đối trống trải. Điều khiến Nguyên Đồng giật mình đó là đây cũng không phải là sơn động gì, mà là rễ cây của một loài thực vật, những người còn lại cũng sinh hoạt trong rễ cây này, đây là nơi bọn họ tạm thời nghỉ ngơi. Đám người Clive đang chờ bọn họ ở phía trước. Nhìn thấy bọn họ, Takiam và bốn anh em Seth lập tức chạy lại hỏi thăm tình huống thân thể của Nguyên Đồng, mồm năm miệng mười thăm hỏi, mặc dù khiến Nguyên Đồng trả lời không xuể, nhưng trong lòng lại vô cùng cao hứng, có cảm giác ấm áp khi được bạn bè quan tâm. Đám người Clive · Das đảo ánh mắt qua nhìn bọn họ, khi rơi xuống trên người thiếu nữ thuần nhân loại, mày hơi nhíu lại khó phát hiện, hiển nhiên không thể hiểu được vì sao Phong Thú lại dẫn theo một người yếu ớt như vậy đi chấp hành nhiệm vụ, chẳng lẽ cô có khả năng đặc biệt gì đó? Nghĩ đến ngày hôm qua vì cô mà hao mất một ngày một đêm ở chỗ này, thần sắc Clive có chút không tốt. “Các hạ, lúc nào có thể xuất phát?” Kloster nhìn hắn một cái, nói: “Bất cứ lúc nào, mấy người có thể tự do sắp xếp hết à?” “Có ý gì?” Clive có chút không vui hỏi. “Chẳng lẽ lão đại chúng tôi đã nói rõ ràng như thế, mấy người cũng nghe không hiểu à?” Weiss lộ vẻ kinh ngạc hỏi. Seth lạnh mặt nói: “Nói bậy gì đó? Cho dù IQ của người khác có vấn đề, cậu cũng không thể nói trắng ra nha!” “Đúng thế, sao lúc nào cậu nói chuyện cũng không chịu động não thế hả?” Bốn anh em kẻ đáp kẻ xướng, khiến đám người Clive trợn mắt nổi giận nhìn bọn họ. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Clive kiềm chế hỏi: “Các hạ, nếu đã đi vào tinh cầu này, việc cấp bách của chúng ta đó là tìm ra Deppson tiên sinh, xác nhận bọn họ có an toàn hay không.” “Anh nói đúng.” Kloster gật gật đầu, “Cho nên mấy người có thể ra ngoài tìm kiếm.” Clive nhìn bọn họ trong chốc lát, lạnh mặt dẫn theo một đám người đi ra ngoài. Sau khi bọn họ rời khỏi đây, đám người Kloster cũng không vội vàng rời đi, mà lấy ra một đống máy móc linh kiện từ nút không gian, lập tức lắp ráp, các chức vụ và cách tổ chức này vô cùng ăn ý với nhau. Nguyên Đồng chứng kiến một màn như vậy, chớp chớp mắt, cũng không biết vừa nãy là bọn Kloster cố ý hay vô tình chọc giận đám người Clive, bởi vì khí hậu trên tinh cầu này rất ác liệt, không biết trong đó còn có nguy hiểm gì tiềm ẩn hay không, so với việc tìm kiếm không có mục đích, không bằng chuẩn bị sẵn sàng trước. Mặc dù Nguyên Đồng cũng không biết phải chuẩn bị cái gì, nhưng lại tín nhiệm tuyệt đối với bọn Kloster. Takiam không hỗ trợ, mà là thong thả ung dung lấy ra trà cụ, pha một bình trà nóng, lôi kéo Nguyên Đồng ngồi một bên uống trà nóng ấm thân thể, vô cùng nhàn nhã tự tại. “Là giống cái, nên ngồi ngồi một bên hưởng thụ uống trà, những chuyện này cứ giao cho đám giống đực là được rồi.” Takiam nói như thế. Nguyên Đồng gãi gãi mặt, quan sát đám Kloster, thấy bọn họ không phản ứng, liền ngồi xuống uống trà, ngồi một bên xem bọn họ lắp ráp máy móc. Khi bọn họ đã lắp ráp được một nửa, đám người Clive mang một thân đầy băng tuyết trở về, bộ dáng vô cùng chật vật. Hiển nhiên là bọn họ gặp phải công kích, trên người ngoài băng tuyết, còn có một vài vết thương rớm máu, trên mặt vì mất máu mà trắng bệch. Khi bọn họ nhìn thấy đám người Kloster đang bận rộn, tức khắc trầm mặc. Khí hậu trên viên tinh cầu này rất dị thường, mà nơi bọn họ rớt xuống đúng lúc là vùng băng giá mùa đông, bên ngoài có gió lốc tuyết thổi mạnh, trong gió tuyết còn có dị thú đáng sợ hoạt động hợp thành nhất thể với gió tuyết, một đám người tuy đã rất cẩn thận, nhưng vẫn bị tập kích. Hơn nữa dụng cụ dò xét trên người bọn họ vậy mà không nhạy, nên mới không cảm nhận được đám dị thú kia tiếp cận. Lần này thất bại, khiến đám người Clive hiểu rõ được viên tinh cầu không biết tên này đáng sợ bao nhiêu, đồng thời cũng hiểu được vì sao đám người Kloster không vội vã hành động, nói vậy có lẽ cũng biết máy móc dụng cụ bọn họ mang theo ở chỗ này không nhạy, cho nên mới cải tạo chế tạo lại. Nghe nói “Phong Thú” là cao thủ về máy móc, có thể làm ra rất nhiều trang bị vũ khí mà thường nhân không làm được. Clive vừa trị liệu thương thế trên người vừa nghĩ. Dùng thời gian nửa ngày, Kloster lắp ráp xong một dụng cụ dò xét, cậu thử điều chỉnh trên dụng cụ dò xét một lát, nói với Clive: “Từ giờ trở đi, thiết bị dò xét này sẽ chậm rãi bao phủ toàn bộ tinh cầu này, dò xét sinh mệnh thể, Deppson tiên sinh hẳn là ở trong đám sinh mệnh thể này.” Clive: “……” Cuối cùng Clive cũng không thể nhịn được nữa nói: “Kloster tiên sinh, nói vậy chắc cậu cũng biết, sinh mệnh thể trên tinh cầu này rất nhiều, vừa rồi khi chúng tôi đi ra ngoài, chính là bị một loài dị thú công kích, đừng nói với tôi dị thú không phải sinh mệnh thể.” Kloster không để ý đến bọn họ, cực kì cao lãnh kéo Nguyên Đồng rời đi. Clive hít một hơi thật sâu, trước khi hợp tác, anh đã tìm hiểu tin tức về đám lính đánh thuê này rồi, biết bọn họ đều là một đám chủng tộc hung tàn đến từ Ural tinh, tính tình đương nhiên sẽ có chút kiêu ngạo khó thuần, nếu không phải nhiệm vụ lần này có độ khó quá cao, tạm thời không tìm được người thích hợp, cũng sẽ không hợp tác với bọn họ. Bây giờ phát hiện ra, bọn họ còn kiêu ngạo khó thuần hơn so với tưởng tượng, quả thật có thể tức chết người mà. -------------------------------------------------------