Editor: Một Đời Bình An ( Truyện chỉ được đăng tải tại wattpad.)
"Ừm, ta đã biết." Diêu Tư gật đầu, tuy rằng bị cấm túc mấy tháng, nhưng cô cũng không hoàn toàn rãnh rỗi ở nhà, việc học vẫn không có bỏ bê, học trực tiếp qua Tinh Võng cũng không khác mấy, phải nói là ở trong mấy tháng này cô đã học được không ít thường thức, "Đúng rồi, đây là cái gì?"
Cô chỉ vào một phần văn kiện nổi bật nhất ở giữa, khác với những văn kiện kia là phía trên còn có hình ảnh của ba người, trên mỗi người có một cái cúp đang chuyển động.
"Nga, đây là thi đấu hữu nghị giữa Đệ nhất học viện và Trạc Phong học viện. lần này lựa chọn khu 31 ở Ma Tinh. Có thể bảo đảm học viên an toàn dưới mọi tình huống, hơn nữa còn có thể rèn luyện tinh thần lực, đây là ba người đứng đầu lần này."
"Tinh thần lực?" Diêu Tư bắt được từ ngữ mấu chốt, "Tinh thần lực không phải dị năng sao? Vì sao ba người đứng đầu lại là học sinh của Sơ viện, hơn nữa còn là hệ vật lý?"
"Nghiêm khắc mà nói, tinh thần lực và dị năng không giống nhau, mỗi một chủng tộc đều có tinh thần lực." Cháu trai lớn giải thích, "Chỉ phân chia thành mạnh hay yếu mà thôi, tinh thần lực và ý thức tương quan nhau, ý thức càng cường đại thì tinh thần lực càng mạnh."
"Cậu là nói. . . Tinh thần lực và tăng trưởng không quan hệ với dị năng."
"Có thể nói như vậy."
Diêu Tư sửng sốt, nhất thời toát ra một ý tưởng.
Cô nhớ tới tổ chức Vĩnh Nhạc kia, gần đây chúng đột nhiên biến mất, bất thường như vậy chỉ có hai khả năng, một, cái tổ chức này không lớn như cô tưởng tượng, tạm thời không thể gượng dậy nổi, đó là tin tức tốt nhất.
Một loại khả năng khác. . . Vậy thì tương đối nguy hiểm, tổ chức này cực kỳ khổng lồ, hơn nữa quản lý cực kỳ nghiêm mật, cho nên mới có thể ở dưới mí mắt của Liên minh và Huyết tộc không để lộ một chút tin tức nào.
Có năng lực này, đồng nghĩa với việc bọn chúng đã có đủ năng lực để đối kháng với toàn bộ Liên minh và Hồng Tinh, mà bọn họ căn bản còn không chạm được một góc của đối phương, chứ đừng nói là trung tâm.
Nếu thật là như vậy, thì bọn họ biến mất, vô cùng có khả năng tập trung chuẩn bị tung ra đại chiêu, chờ đợi ra tay đâu. Nếu bọn họ thật sự có năng lực này, thân phận Huyết tộc đời thứ năm đã phơi ra ánh sáng, cũng không phải hoàn toàn không có nguy hiểm.
Rất có thể bởi vì cái này, mấy tháng nay Mộ Huyền mới không cho cô ra cửa đi! Căn cứ vào trận chiến ấy, tuy rằng thắng, nhưng ít nhiều vẫn mang chút may mắn. Nếu dị năng của cô không phát động được; nếu cô đối mặt không phải là Huyết tộc; nếu lực lượng huyết mạch của cô không bộc phát, thì đã không thắng được nhẹ nhàng như vậy. Nói đến cùng vẫn là do thuộc tính dị năng của cô quá hố người, bản thân quá yếu.
Quyết định rồi, nghỉ hè này cô muốn đi huấn luyện!
"Không được!" Cô vừa mới nói xong ý nghĩ của mình, Mộ Huyền trước tiên liền phủ quyết.
"Vì sao?" Diêu Tư có chút không hiểu, "Tôi đã hỏi thăm qua, tinh vực đó có thể rèn luyện tinh thần lực rất tốt."
"Nơi đó quá nguy hiểm." Lúc này mới từ cái căn cứ kia về chưa bao lâu, lại nghĩ ra ngoài chơi, hơn nữa chọn nơi đến một nơi so với một nơi càng nguy hiểm hơn. Cô vẫn là con non, dù thế nào hắn cũng không đồng ý.
"Mộ Huyền." Diêu Tư thở dài một hơi, nghiêm túc nhìn về phía hắn nói, "Người cũng biết dị năng của tôi. . . Một lời khó nói hết. Dù thế nào tôi cũng phải có năng lực chủ động tự bảo vệ mình."
"Có ta!" Hắn muốn xem ai dám động đến con non của hắn.
"Chỉ là, người cũng không có khả năng thời thời khắc khắc ở bên cạnh tôi."
". . . ." Hắn trầm mặc, con non nói rất đúng, phương pháp tự bảo vệ mình tốt nhất, chính là bản thân trở nên cường đại. Điểm này hắn rất rõ ràng, nhưng đáy lòng không rõ vì sao lại dâng lên một nỗi bi ai. Con non tưởng thành, muốn tự mình bay đi làm xao đây? Cần gấp, online chờ!
*************************
Hết chương 71.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
10 chương
87 chương
11 chương
74 chương
85 chương
12 chương
45 chương
29 chương