Editor: Một Đời Bình An ( Truyện chỉ được đăng tải tại wattpad.)
"Thì ra là thế." Diêm Hiên chủ động mở miệng nói, "Nếu nói cùng Tiên tộc có quan hệ, tôi có một vị bằng hữu có thể giúp được."
"Không tệ nga Tiểu Hiên Hiên, cậu còn có cả Tiên tộc cơ hữu*!"
(*"Cơ hữu" là cách gọi bạn bè thân thiết trong nam giới. Cơ hữu có thể hiểu và dùng theo hai cách:
1. Đồng tính: trong tiếng anh, nam đồng tính là "gay", đọc lên cùng âm với từ "cơ" (基) trong tiếng Quảng Đông. Cho nên trong tiếng Quảng Đông, "cơ lão" (基佬) nghĩa là gay, còn có "cảo cơ" (搞基) nghĩa là làm gay, từ "cơ hữu" theo nghĩa này là bạn gay, có thể là người yêu đồng tính hoặc bạn bè trong giới gay.
2. Chiến hữu, huynh đệ chí cốt, bạn bè thân thiết, bạn tốt, bạn từ thuở bé, bạn trên mạng, đồng đội ở ngoài đời hoặc trong game: đối với người trẻ tuổi thế hệ mới, "cơ hữu" cũng thường chỉ người bạn cùng phái mà mình rất hợp ý và thân thiết hoặc nhịp bước sinh hoạt cùng một tiết tấu. Thế hệ mới thường có những câu như: "hảo cơ hữu, nhất bối tử" (好基友,一辈子: làm bạn tốt với nhau cả đời), "hảo cơ hữu, nhất sinh nhất thế nhất khởi tẩu" (好基友,一生一世一起走: bạn tốt cùng song hành với nhau cả đời)...vv.
=>Trong trường hợp này, Khuất Trạch sử dụng với nghĩa 1 tức là bạn gay.)
"Đại trưởng lão...... Đó là bằng hữu, không phải cơ hữu!" Khóe miệng Diêm Hiên run rẩy, cái gì mà cơ hữu, người ta cũng đã có con nối dõi được không?
"Ai nha, không cần để ý loại chi tiết này." Khuất Trạch vỗ vỗ vai hắn, lại lộ ra chiêu bài nụ cười thiếu đòn.
Toàn thân Diêm Hiên đều là run lên, yên lặng dịch sang bên cạnh hai bước, cứ cảm thấy sẽ bị hố, quý trọng sinh mệnh rời xa Đại trưởng lão.
"Một khi đã như vậy, nhanh chóng gọi người tới hỏi một chút. . . "
Hắn gật gật đầu một bên mở ra thông tin, không đến một lát, âm thanh có chút quen tai liền truyền ra.
"Diêm Hiên, bây giờ là mấy giờ, tìm ta có chuyện gì?"
Diêm Hiên liếc mắt nhìn những người khác một cái, khụ một tiếng, "Lệ Việt, có một số việc muốn giáp mặt hỏi cậu một chút, có thời gian đến Hồng Tinh một chuyến không?"
"Hồng Tinh?" Bên kia tựa hồ sửng sốt một chút, "Thế nào đột nhiên rảnh mời ta đi Hồng Tinh? Không phải lại ký thác ta chiếu cố con non không bớt lo nhà các người chứ?"
Con non không bớt lo Diêu Tư: ". . . ." Sao lại cảm thấy đầu gối trúng một đao?
"Đừng nói bậy!" Tim Diêm Hiên nhảy dựng lên, yếu ớt xem xét liếc mắt nhìn Bệ hạ nhà mình một cái, nói xấu con non nhà người ta trước mặt họ, muốn chết á! "Dù sao thì chuyện rất quan trọng, cậu có thể nhanh tới hay không?"
"Có thể thì có thể......" Lệ Việt có chút khó xử nói, "Nhưng hiện tại không được."
"Tại sao?"
"Bởi vì......" Đối phương khụ một tiếng, hình như có chút khó xử, một lát mới giải thích nói, "Ta có chút bận, dù sao. . . Đợi lát nữa."
"Chuyện gì mà không thể tạm ngưng?"
"Thực sự có chuyện!"
"Lệ Việt cậu làm cái quỷ gì? Ta nói cho cậu biết, chuyện này rất nghiêm trọng, quan hệ tới toàn bộ Huyết tộc và Tiên tộc."
"Nghiêm trọng hơn nữa cũng phải ba mươi phút. . . . Không đúng, một giờ sau......" Hắn ho khan vài tiếng, giải thích nói, "Khụ, cậu biết đấy gần đây đồ đệ nhà ta lịch kiếp, ta bị thương nhẹ. Không thể ngự kiếm tiến vào bước nhảy không gian, cho nên. . ."
"Vậy thì ngồi chuyến bay của tinh tế."
"Phi thuyền gần nhất đi đến Hồng Tinh cũng phải ba canh giờ sau."
"Gì?" Khóe miệng Diêm Hiên giật giật, thời khắc mấu chốt lại tuột dây xích, đây là cơ hữu gì tốt hả? Phi, là bằng hữu.
"Vậy cậu đợi lát nữa. . ." Hắn vừa muốn nói để y chờ lát nữa lại đến đây.
Mộ Huyền lại đột nhiên mở miệng nói, "Không cần." Hắn giơ tay phất qua không trung một cái, trực tiếp mở ra một cái cổng không gian truyền tống đen như mực, đem người kéo tới đây. Chỉ nghe thấy bùm một tiếng, một bóng người liền từ bên trong rớt xuống, vững vàng dừng ở trên sàn nhà trong phòng, bắn ra một trận bọt nước.
Không sai, chính là bọt nước, hơn nữa còn kèm theo bong bóng gì đó.
Mà lúc này trên sàn nhà, ở giữa đám bong bóng lớn, đang ngồi một người thân cao năm thước, tóc dài đến eo, trần như nhộng, trợn mắt há hốc mồm...... Quả nam!
Diêm Hiên: "......"
Diêu Tiềm: "......"
Khuất Trạch: "......"
Diêu Tư: "......"
Mộ Huyền: "......"
Rốt cuộc hiểu được hắn vừa rồi vì sao nói không thể lập tức tới đây, bởi vì hắn đang tắm rửa, hơn nữa trên đầu còn mang theo băng tóc phim hoạt hình(*1), tay ôm vịt vàng nhỏ(*2), sữa tắm còn có thể xoa ra bong bóng màu hồng phấn.
*1, Băng tóc hoạt hình:
*2, Vịt vàng nhỏ:
Hiện trường trong nháy mắt an tĩnh, đột nhiên cảm thấy đã biết được cái gì đó? Thần tiên này phẩm vị có chút độc đáo!
(⊙_⊙)
Ngay sau đó, Diêu Tư chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, một bàn tay trực tiếp che lên đôi mắt cô. Âm thanh mang theo chút lạnh lẽo vang lên bên tai.
"Không thích hợp thiếu nhi!"
. . . . . . .
Lòng cô tràn ngập cái đậu, không biết có nên nói hay không! Người mới là thiếu nhi!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Lệ Việt cũng bị chuyện vừa xảy ra làm cho sửng sốt, cứng người suốt mấy giây, phảng phất như cả người đều hóa đá, tay chân đang xoa xoa cũng dừng lại. Một lát mới lớn tiếng mắng một câu, "Cmn!" Không biết từ đâu móc ra một cái khăn tắm, cũng bất chấp đầy người toàn bong bóng màu hồng trực tiếp bọc lên, hướng về phía Diêm Hiên liền phát hỏa, "Diêm Hiên, cậu cmn cố ý chỉnh ta có phải hay không? Có bằng hữu nào như cậu không? Đột nhiên kéo ta lại đây làm gì? Không gian truyền tống này rốt cuộc là ai làm?! Lão tử lột da hắn!"
Toàn thể yên lặng quay đầu nhìn về phía người nào đó đang che lại mắt con non nhà mình.
"Huyết...... Huyết tộc...... Chi chủ!" Lệ Việt lúc này mới nhìn đến những người khác trong phòng, nhất thời lửa giận trong một giây tắt ngúm, những người khác có thể không quen biết, nhưng bộ dáng của Mộ Huyền, toàn bộ tinh tế mỗi người đều đã nhìn từ nhỏ đến lớn. =))))
Sắc mặt nháy mắt biến đổi, nhanh chóng khách khí ôm quyền nho nhã lễ độ hành một cái lễ, "Tại hạ Lệ Việt, gặp qua Huyết tộc chi chủ."
Quả nhiên là lão cáo già chỉ đứng sau Huyết tộc, mặt lật thật nhanh.
Mộ Huyền liếc mắt nhìn hắn từ trên xuống một cái, càng thêm đứng đắn trả về năm chữ, "Đem quần áo mặc vào!"
-_-|||
------
"Niết Bàn tinh?" Sửa sang lại xong, Lệ Việt kéo ba tầng cổ áo của mình, "Đó không phải lãnh địa bên kia của Ma tộc sao?"
"Ma tộc?" Ý gì?
"Tiên tộc chúng ta trước khi phi thăng đều là tu sĩ, bởi vì công pháp khác biệt, phân ra tu tiên và tu ma." Lệ Việt giải thích nói, "Sau khi phi thăng, tu tiên thành tiên, tu ma thành ma."
"Các người không phải một chủng tộc sao?" Diêu Tư nhịn không được hỏi, cô chỉ nghe nói qua Tiên tộc cũng không có nghe qua Ma tộc gì đó.
"Đúng là một, chẳng qua trong tộc chúng ta mỗi mười năm sẽ có một lần bỏ phiếu, danh hiệu tộc chính là quyết định như vậy, số phiếu Tiên tộc nhiều thì kêu Tiên tộc, phiếu Ma tộc nhiều sẽ kêu là Ma tộc. Chỉ là nhiều năm như vậy, người tu ma phi thăng quá ít mà thôi." Vẻ mặt Lệ Việt nghiêm túc giải thích.
". . . . ." Chủng tộc này cũng quá tùy hứng rồi đi!
"Ai, Tiên Ma tuy rằng cùng căn cùng nguyên, nhưng dù mặt ngoài hòa hợp, kỳ thật bên trong mâu thuẫn cũng không nhỏ. Ừm, đây có thể xem như mâu thuẫn nội bộ dân tộc." Hắn liếc mắt nhìn Diêm Hiên một cái, tiếp tục nói, "Theo như lời các người, Niết Bàn tinh tuy mặt ngoài thuộc về công ty game Tiên tộc, nhưng kỳ thật là thuộc về sản nghiệp của Thiên ma Hình Sùng."
"Thiên ma Hình Sùng?" Diêm Hiên sững sờ, như là nhớ ra cái gì đó, "Là tên biến thái mà ngài thường nói?"
"Không sai!" Lệ Việt tiếp tục nói, "Thiên ma Hình Sùng, am hiểu nhất là loại pháp thuật trận pháp cùng với ảo cảnh, thường xuyên dùng thứ này mê hoặc nhân tâm, trước khi hắn phi thăng, cũng đã là một đại ma đầu rồi. Sở dĩ sáng tạo ra loại trò chơi thể nghiệm người thật này, chẳng qua cũng chỉ vì tăng lên thuật pháp tu vi của mình mà thôi." Vẻ mặt hắn khinh thường, nhìn dáng vẻ này thì mâu thuẫn nội bộ Tiên Ma đúng là rất lớn.
"Trận pháp cùng ảo cảnh?" Diêu Tư hơi sửng sốt, đột nhiên nhớ tới một sự kiện, "Vậy có phải là loại, có thể ảnh hưởng tư duy người, dù là Huyết tộc cũng không thể lại gần được, hoàn toàn đem người ngăn cản ở bên ngoài trận pháp?"
Lệ Việt suy nghĩ một chút, mới mang chần chờ nói, "Đó là thần thức ảo cảnh, lấy tu vi của Thiên ma Hình Sùng đích thật là có thể làm được, nhưng chỉ cần là người có thần thức so với hắn càng mạnh, sẽ không có tác dụng."
Đáy lòng Diêu Tư vui vẻ, cùng Khuất Trạch trao đổi một cái ánh mắt, đồng thời hỏi, "Người kia ở đâu?"
Tầng tinh thần lực bên ngoài căn cứ ở Niết Bàn tinh, tuyệt đối chính là thần thức ảo cảnh!
***********************
Haha (⊙ω⊙) các nàng đã tưởng tượng ra cảnh đó chưa?! Ta chỉ kiếm được hai hình đó cho các nàng dễ bổ não =))
Mai là 30/4, ta sẽ chăm chỉ thêm cho các nàng 1 chương (っ▽)っ
❤❤❤
Hết chương 121.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
10 chương
87 chương
11 chương
74 chương
85 chương
12 chương
45 chương
29 chương