[ Lớp 12A1 ] Không gian đi vào yên tĩnh, nó này yên tĩnh đến nỗi ngay cả những tiếng động nhỏ nhất cũng có thể nghe thấy. Tôi ngồi cạnh cửa sổ , nơi có thể quan sát những thứ bên ngoài . Cơn mưa phùn nhẹ nhàng rơi rơi lất phất bên ngoài lớp học , mùi hương của đất xông vào mũi tôi , cả người tôi mát lạnh , đầu óc trở nên sảng khoái hơn hẳn chỉ vì tôi rất thích mưa. Tiếng mưa rơi ti tít như muốn ôm trọn lấy bầu không gian yên ắng , tôi như muốn hòa mình vào cơn mưa để tận hưởng cái cảm giác mát lạnh thấm sâu vào da thịt . Cơn mưa đầu mùa đẹp đến thế đấy nhưng rồi chỉ được vài phút thoáng qua cơn mưa bắt đầu tạnh dần . Ánh nắng dịu nhẹ xua tan đi những lớp mây màu xám bạc . Bầu trời sáng sủa trở lại , từ phía xa ở nơi cuối chân trời ẩn hiện chiếc cầu vòng tỏa sắc dưới ánh nắng dịu nhẹ của mùa thu . Tôi tự cười rồi khẽ reo lên : - Cầu vòng – Tôi cười tươi tắn - Thích đến vậy sao – Quang Minh quay xuống nhìn tôi ( Lê Quang Minh : Lớp phó lao động làm biếng . Cao cao , giỏi thể thao , đẹp trai , học giỏi , công tử nhà giàu , chịu chi . Đào hoa nhưng rất chung thủy ) - Hả ? – Tôi ngớ người - Bạn mới reo lên mà – Quang Minh nhìn tôi đôi mắt ngoài hành tinh - Tui nhớ tui nói nhỏ xíu mà ! Sao nghe hay vậy ? – Tôi gãi gãi đầu - Tui mà – Quang Minh vỗ ngực - A … Tui biết rồi – Tôi ỏng ẹo nháy mắt với Quang Minh Giaó viên nghe tiếng nói chuyện liền quay xuống nhắc nhở : - Các em trật tự - Giaó viên nhìn chúng tôi - Biết cái gì ? – Quang Minh khẽ quay xuống giọng nhỏ xíu - Thích tui nè phải hông ? – Tôi nháy mắt , lè lưỡi như cố ý trêu chọc cậu ấy - Mơ đi – Quang Minh đưa tay ra sờ trán tôi - Ai mơ chớ ? Tui giỡn thôi chứ nói thiệt nha : Ai làm bạn gái ông người đó xui 80 chục kiếp – Tôi hất mặt - Các em trật tự - Giaó viên bắt đầu nghiêm nghị - Thôi đi Nghi Lùn ! Ai mà biết được ngoài miệng nói vậy mà trong lòng thì … - Quang Minh cười tít mắt quay lên - Cái gì ? Ông mới nói cái gì ? – Tôi nổi máu - Không có gì đâu ! Nghi Lùn – Quang Minh kéo dài cái từ Lùn Quang Minh quay xuống nhìn tôi nở một nụ cười nham hiểm . Lấy 2 tay xoa xoa mái tóc của tôi . Cậu ấy lấy chai nước trong cặp ra , nhâm nhi uống như muốn khiêu khích tôi . Vừa uống vừa cười . - Đúng là muốn chết ! Được bà cho mi biết tay – Tôi săn tay áo lên Tôi dùng tay đấy chai nước mà cậu ta đang uống , cậu ta không kịp trở tay làm nước văng tung tóe lên mặt , làm ướt cả chiếc áo sơ mi trắng của cậu ấy . Cậu ấy đơ người , nhìn tôi chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống . Một giọng nói kinh khủng vang kên : - Nguyễn Phương Nghi ! Lê Quang Minh mời 2 em ra ngoài – Giaó viên bộ môn tức giận ra mặt - Cô ơi … - Tôi chưa kịp nói dứt câu thì bị cướp lời - Ra ngoài – Cô giáo lớn tiếng Tôi và Quang Minh lửng thửng ra ngoài . Hai đứa nhìn nhau , tôi nhìn cậu ấy với kiểu mặt oán trách , còn cậu ấy thì vui hết nói đúng là kiểu người vô tư . Mặt tôi nhăn nhó , nhéo lấy vai của cậu ấy : - Minh ơi là Minh ! Ông hại chết tui rồi đó thấy chưa ? – Giọng nói của tôi kinh khủng - Chỉ là ra khỏi lớp thôi , có gì to tát đâu mà kích động dữ vậy cô bé – Quang Minh nhìn tôi cười thích thú - Bé cái con khỉ khô ! Mới đầu năm là ra sân đứng , đúng là gặp phải cậu là đại xui mà – Tôi chống nạnh - Hai em có trật tự không hả ? Đứng ngoài đây vui lắm sao ? Các em mỗi người cầm thêm 2 thùng nước cho bận thêm một chút để bớt nói chuyện – Cô giáo mở cửa lớp quát lớn - Dạ - Tôi sụ mặt - … - Cô giáo thở dài đi vào - Cái mụ già này ! Tôi đập bà bây giờ - Tôi liếc xéo bà ta - Thùng kìa – Quang Minh nhìn tôi rồi bụm miệng cười - Trời ơi là trời – Tôi nhăn nhó lại cầm 2 thùng nước - Hihi – Quang Minh cười - Còn đứng đó không lại đây cầm 2 thùng nước lên – Tôi quát lớn - Biết rồi – Cậu ấy cười Bị phạt gần 1 tiết chứ đâu ít ỏi gì , chân của tôi muốn rã rời . Trong lòng luôn mang nỗi oán hận chà bá đối với tên Quang Minh phiền phức kia chính vì hắn mà bổn cô nương đây đầu năm đã phải chịu phạt đúng là mất mặt chết được . Tôi giận đến đỏ mặt , tía tai . Chúng bạn bao vây xung quanh tôi hỏi thăm : - Nghi có sao không ? – Tuyết Nhi lây lây tôi - Làm gì mặt đỏ dữ vậy ? – Trúc Vy sờ trán của tôi - Tức chết đi được ! Đầu năm đầu tháng là bị phạt rồi xui ơi là xui – Tôi tức điên - Tội ghê không ! – Giọng nói trêu chọc của Thảo Vy ( Huỳnh Thảo Vy : Bạn chí cốt của tôi , mập mạp như heo hơi , trắng tươi , cao ráo , giàu có . Tính khí thất thường hay mắc bệnh ganh tỵ , dữ dằn như chằn tinh ) - Lấy cuốn sổ đầu bài xuống coi Trúc Vy - Thảo Vy nói giọng ra lệnh - Đây nè - Trúc Vy chìa cuốn sổ nhìn Thảo Vy đôi mắt giận dỗi - Đâu tao coi với - Tuyết Nhi giựt lấy cuốn sổ đầu bài - Em Nguyễn Phương Nghi , Lê Quang Minh gây mất trật tự trong tiết học - Tuyết Nhi đọc to - Hả ? Vậy bà nội đó cho mấy điểm ? - Thảo Vy nhoi nhoi - 7 điểm - Tuyết Nhi lạnh lùng - Mất toi tiết học tốt - Trúc Vy thở dài - Cuối tuần bảo đảm sẽ bị la cho coi - Tôi ụp mặt xuống bàn - Yên tâm đi - Trúc Vy vỗ vai tôi - Yên tâm cái gì ? - Tôi ngước lên - Giờ Sinh hoạt 2 đứa bây vi phạm , nguyên lớp cũng ngồi ăn chửi thôi cũng đều như nhau với lại lần đầu vi phạm chắc bả tha cho - Trúc Vy tự tin nhìn tôi - Mong là vậy - Tôi thở dài - Ê - Thảo Vy reo lên - Gì ? - Tôi nhìn nó - Nói hết chưa ? - Thảo Vy đưa bộ mặt lạnh ra - Hết rồi - Tôi nhìn đâm đâm vào Thảo Vy - Vậy thì đi ăn ? Trời ơi là trời tao đói muốn chết rồi đây nè - Thảo Vy bủn rủn tay chân nhìn tôi - Nhắc mới nhớ , bụng tao cũng đánh trống nãy giờ - Trúc Vy xoa xoa bụng - Hôm nay tụi bây cứ ăn thoải mái , con Nghi lo tất - Tuyết Nhi nói - Yeah - tụi nó đồng thanh - Hả ? - Tôi nằm dài trên bàn Bọn nó dẫn tôi xuống căn tin trường nơi có những món ăn cực ngon nhưng giá cũng siêu cắt cổ . Tôi thừa biết tính ham ăn của lũ bạn mà bây giờ còn ăn chùa nữa chớ , trời ơi tiền ăn tuần này của tôi huhu không biết đâu . Mắt tôi ươn ướt lệ , cắn chặt 2 hàm , nhìn Tuyết Nhi : - Tha cho tao một lần đi - Tôi nhìn nó như muốn vang xin - Không bao giờ - 2 con vy đi đằng trước quay lại đồng thanh - Mày nghe tụi nó nói chưa - Tuyết Nhi cười trêu chọc [ Căn tin ] - Ngồi đây đi - Thảo Vy tiên phong - Mấy em ăn gì ? - Chị phục vụ - Cho em 1 dĩa gà rán loại đặc biệt , 1 chén yến sào , 1 salad , 1 nước cam - Trúc Vy nhỏ nhẹ - Hả ? Ăn yến sào hả ? Tiền đâu mà trả ? - Tôi ngước nhìn Trúc Vy với đôi mắt hành tinh lạ - Tao không cần biết - Trúc Vy thét lên - Còn em thì 1 sushi , 1 dĩa tôm chiên bột sốt cà chua , 1 dĩa gà nướng mỡ hành , 1 ly trà sữa - Tuyết Nhi hiền dịu kêu cho 1 hơi - 1 ly trà hoa cúc , 5 cái bánh Flan , 3 ly kem , kim chi , mì ý , 1 cái bánh pizza hải sản đặc biệt thượng hạn cỡ lớn - Thảo Vy nhìn chị Phục vụ trìu mến Mặt tôi tối sầm lại , 2 mắt tôi ướt lệ , nhìn đống đồ ăn đó cộng sơ sơ cũng mấy triệu chứ chẳng ít . Tôi nghẹn ngào nhìn chị phục vụ đôi mắt như cầu cứu nhưng chị ấy là nhìn tôi đôi mắt sáng rỡ . Ngậm ngùi , nghẹn ngào , tôi nuốt nước mắt vào tim kêu tô mì gói loại thường giá 20.000 đ . - Cho em tô mì loại 20 ngàn - Tôi ngậm ngùi - Các em chờ chút có ngay - Chị phục vụ vội vã vào trong - Cái mặt mày đen thui như vậy là sao ? Ăn chung với tụi tao đau khổ lắm hả - Thảo Vy trừng mắt nhìn tôi - Hức ... hức - Tôi giả vờ tội nghiệp - Tới rồi các em ăn ngon miệng - Chị phục vụ kéo cả 1 bàn ăn rồi xếp cẩn thận lên bàn - Ăn thôi - Trúc Vy mắt sáng rực Tụi bạn ăn như đói từ đời nào , ăn mà không nhìn xung quanh . Chỉ có tôi đau khổ mà ăn gói mì lạc nhách , lạnh lẽo mà ăn tô mì chan nước mắt . Đúng là tiếc tiền quá trời quá đất . Tôi đang đau khổ thì một tiếng xì xầm lớn vang lên trước cửa căn tin : - Minh Quân ! Minh Quân - tốp con gái đang bao vây 1 chàng trai ( Nguyễn Minh Quân : Hội trưởng hội học sinh , hot boy đẹp trai nổi tiếng của trường . Học chung lớp với tôi ) - Cái gì mà ồn dữ vậy - Trúc Vy nhìn qua - Minh Quân đó - Tuyết Nhi mừng rỡ reo lên - Woa ~ Sau trên đời lại có người đẹp trai tới vậy - Thảo Vy tròn mắt - Đúng vậy ! Đúng vậy - Tuyết Nhi hùa theo Trốn thôi , thời cơ tới rồi . Họ chỉ lo chú ý đến Minh Quân chắn cũng không quan tâm đến mình . Tôi thu mình lại bò bò dưới đất để trốn ra ngoài trốn tránh trách nhiệm trả tiền . Tôi bò được đến cửa thì . Bốp ! Bốp ! Tránh ra coi ! Tránh ra ! Đừng có chen ! ...