#2 "Liệu em có thể tin tưởng anh thêm lần nữa?" ______ Harley Quinn dựa lưng vào bức tường ẩm mốc đã bị vẽ đầy những hình thù nguệch ngoạc, cô nhìn ra song sắt trên lỗ thông gió, ánh sáng từ đó là thứ duy nhất giúp cô xác định được ngày đêm. Nơi tận đáy xã hội này, bất kể ngày hay đêm đều phủ lên một màu trắng tái nhợt từ những bóng đèn chực hỏng, nếu nói cô phát ốm khi ở đây cũng không có gì là quá đáng. Ô cửa nhỏ cỡ 5 inches nằm bên dưới cửa phòng giam chậm chạp mở ra. Tiếng miếng sắt đã rỉ sét vang lên ken két làm mụ béo cảm thấy rợn óc, bà ta chép miệng, đẩy nhanh đĩa thức ăn vào trong và nhanh chóng rụt tay lại. Cũng đúng, ai mà biết được mấy con thú hoang phía sau cánh cửa có nhào đến ngoạm lấy tay bà ta không chứ. Trưa nay có gì? Trên chiếc đĩa sứ đã ngả màu và mẻ một góc, miếng sandwich mỏng khô khốc được phết lên một lớp bơ cũng mỏng tương tự, nhưng có lẽ vì Harley được ưu ái nên bên trên còn có thêm một con ruồi to béo đang thoi thóp chờ chết. Lẽ ra như mọi khi thì tiếng mè nheo với tông giọng quãng tám của cô đã làm phiền cả dãy phòng, nhưng hôm nay khác. Có thứ khác khiến Harley Quinn bận tâm hơn là việc con ruồi kia là đực hay cái. Và... còn ai có thể chi phối suy nghĩ của cô ngoài hắn? Lần đầu gặp lại Joker từ sau 2 tháng điều trị cách ly của cô, là 1 tháng trước. Hắn và cô đi lướt qua nhau sau khi trải qua một buổi điều trị, dù chỉ trong vài giây, nhưng cô thấy hắn nhếch mép cười. Nó hoàn toàn không phải cái nhếch mép khinh địch mỗi khi Batman ghé thăm, hắn chỉ cười như thế khi hắn nắm chắc điều gì đó trong tay và điều đó có lợi cho hắn. Harley đứng dậy, nhìn theo những tia nắng, nhìn ra ngoài cửa sổ. Chốn tự do ngoài đó, mới là chỗ của cô, cô nghĩ mình nên hợp tác. "Mọi thứ đã xong xuôi, anh cần một người dọn đường." "Anh nghĩ tôi sẽ muốn cùng anh hợp tác?" "Nó có lợi cho chúng ta." Harley kéo sợi chỉ mảnh, lôi lên từ cuống họng mình một cây bút. Hơi nhớp nháp, nhưng hữu ích. . "Bác sĩ Helen bị tấn công!" Từ điện đàm phát ra một giọng nói, gã cảnh sát gần như hét vào điện đàm lúc đó. Cả khu điều trị náo loạn bởi một nữ bệnh nhân đã dùng đầu bút bi mài nhọn tấn công một bác sĩ, tệ hơn, cô ta giằng được súng từ cảnh sát. Cô chạy về hướng nhà bếp, cách xa khu An ninh. Cùng lúc, giỏ quà màu tím sặc sỡ được gửi vào phòng Thiết bị, nơi điều hành tất cả các hệ thống an ninh của cả bệnh viện. Tiếng nổ lớn vang lên xé toạc sự ảm đạm của cơn mưa bên ngoài, chuông báo kêu liên tục ở mọi tầng, màn hình quan sát tối đen, cửa điện không thể đóng lại. Bệnh viện buộc phải cử tất cả cảnh sát hiện có đi tóm lấy cô ả muốn làm loạn. Joker dỡ một viên gạch dưới sàn, lấy ra chiếc cưa nhỏ. Tiếng sắt bị cưa cũng gần như lọt thỏm giữa sự hỗn loạn nơi đây, tiếng bộ đàm rè rè, tiếng la hét,... Harley hất đổ chồng bát đĩa, chắn cửa nhà bếp lại. Cô nhảy qua cửa sổ đến phòng bảo vệ để hoàn tất nhiệm vụ dọn đường. • "Joker và Harley Quinn lấy xe cảnh sát vượt ngục rồi." The end. __________ Mình nghĩ là sẽ không ai hỏi đâu nhưng mình vẫn sẽ nói, mong các bạn không phiền bởi sự dong dài này. Đầu tiên, về cái kết, rõ ràng là mối tình chập mạch này không thể có một cái kết kiểu như : đám cưới, J yêu H, hay đại loại vậy được. Mối tình này không có hồi kết. Và nếu để như mọi khi, J làm H tổn thương, rồi xin lỗi, rồi H lại nghe theo thì có lẽ các bạn đã quá rõ rồi. Nên mình sẽ cho chi tiết cả hai thoát khỏi Arkham là một cái kết, còn sau đó H có quay lại bên J không thì tùy các bạn. Thứ hai, đây không hẳn là một bộ truyện của mình bởi vì mình viết nó dựa trên phim ảnh và comics khá nhiều. Ban đầu mình cũng không nghĩ là lượt vote cán mốc 1k đâu =)))) Rồi về nội dung, thực sự là mình còn rất nhiều điều muốn viết về cặp đôi này, nhưng thôi, mình sẽ hẹn gặp lại các bạn vào một ngày không xa, có thể sẽ là sau khi Suicide Squad 2 ra mắt. Cuối cùng, mình mong là dù các bạn có yêu mến mình bởi cách mình viết hay yêu mến mình vì mình viết fic J&H thì sau khi fic này hoàn thành, mình sẽ vẫn tiếp tục nhận được sự ủng hộ từ các bạn. Cảm ơn các bạn đã luôn theo dõi trong suốt 55 phần truyện. ❤Hẹn gặp lại❤