- Vậy, Tiếu Minh, ngươi về trước đi. Tự ta vào trong cũng được
- Được. Ngươi nhớ bôi thuốc đấy!
Tiếu Minh cõng Linh Linh trở về phòng của y, Linh Linh bước vào trong đồng thời Tiếu Minh cũng ngoảnh mặt bước đi. Trên đường thì gặp Tiểu Khắc và Bạch Nhi
- Tiểu Khắc, ngươi tính đi đâu vậy?
- Thưa vương gia, nô tỳ đem thuốc cho tiểu thư!
Tiểu Khắc và Bạch Nhi thấy Tiếu Minh liền nhanh chóng nhún người hành lễ rồi Tiểu Khắc lên tiếng trước
- Tiểu thư nhà ngươi có sao không?
- Tạ vương gia quan tâm, tiểu thư chỉ vì hao tổn nhiều nguyên khí quá nên mới ngất, sẽ sớm tỉnh lại thôi ạ!
Bạch Nhi trả lời, Tiếu Minh nắm được tình hình cũng gật đầu rồi bước qua, đột nhiên nhớ ra thứ gì đó vội gọi 2 người kia lại
- À, Tiêu Hiền đâu?
- Tiêu công tử trở về Miên Xích phái rồi ạ! Nghe nói là để xây dựng lại!
- Ta biết rồi! Ngươi đi làm việc của mình đi!
Tiếu Minh gật đầu rồi quay người bước đi, vừa đi vừa nghĩ
" La Tuyết, La Viễn đã tử vong, Cẩm Trúc lại là quận chúa là nữ đại đệ tử, theo quy tắc của Miên Xích phái, nữ đệ tử không được phép lên làm môn chủ như vậy người duy nhất chỉ có Tiêu Hiền mà thôi!"
- Vương gia, thuốc đến rồi!
Tiểu Khắc bước vào phòng cô, tay bưng thuốc đến cho hắn, bên cạnh Tiểu Khắc là Bạch Nhi đang cầm chậu nước cùng khăn mặt
- Được, để đó. Ta tự làm, ngươi làm thức ăn tối đi!
Hắn ngoảnh mặt nhìn 2 người, ánh mắt đau buồn tột độ, còn thêm chút mệt mỏi, Tiểu Khắc và Bạch Nhi nhìn nhau không nói gì lặng lẽ làm theo lời hắn, để lại không gian cho 2 người
Buổi tối rất nhanh lại đến, hắn vì quá mệt mà ngủ thiếp đi trên giường cô. Mắt cô khẽ nhíu lại rồi từ từ mở ra, liếc nhìn xung quanh
" Mình vẫn chưa chết à? Đây là vẫn ở cổ đại?"
Cô nghiêng mặt sang bên trái, đôi mắt vô tình nhìn hắn đang ngủ say. Cô khẽ mỉm cười hạnh phúc, hắn đây cũng biết chăm sóc người khác ư? Cô định lấy chăn đắp cho hắn ai ngờ hắn tự tỉnh dậy, ngẩng mặt lên nhìn
Trông hắn có vẻ rất bất ngờ, cô cười bất đắc dĩ
- Ta làm chàng tỉnh à?
Hắn vội vàng ôm cô vào lòng, siết thật chặt cô vào vòng tay hắn. Hắn rất nhớ cô, vô cùng nhớ cô, biết bao nỗi niềm hắn mong cô tỉnh lại. Hắn tự trách mình vì hắn đã không thể bảo vệ cô, không thể ở bên cô mỗi lúc cô gặp nguy hiểm nhưng cô tỉnh lại là đã gián tiếp cho hắn một cơ hội nữa
- Ta xin lỗi! Ta xin lỗi! A Lâm! Ta nhớ nàng! Rất nhớ nàng!
- Tiểu Thiên Nhi.... Chàng không phải tự trách mình! Ta rất khỏe, rất mạnh mẽ! Chỉ là vết thương nhỏ, không đáng ngại!
Cô có thể hiểu được cảm giác này của hắn vì cô cũng trải qua tương tự như hắn, khi hắn vì cô mà trọng thương hôn mê hơn 2 tháng, cô đã rất sợ, sợ mất hắn, cũng rất nhớ hắn
- Tiểu Thiên Nhi... chàng vì ta mà chấp nhận hi sinh mạng mình ư?
- Đúng. Vì nàng là trái tim của ta, để bảo vệ trái tim thứ 2 của mình ta tình nguyện hi sinh mình!
Cô nghe xong bản thân liền xúc động, hóa ra tình yêu nó là một cái cảm giác dễ xúc động như vậy ư? Chỉ vì một lời nói mà người ta có thể cảm động đến mức vậy ư? Thật kì lạ! Nhưng bản thân cô lại thích thứ kì lạ đó!
Hắn buông cô ra rồi cả 2 nhìn nhau say đắm, sau đó trao cho nhau 1 nụ hôn nồng nàn a... Tình cảm của 2 con người này rất là bền chắc rồi đó nha
Sáng hôm sau, La Tô phái vào trạng thái tu sửa lại, với chức danh là Tân Minh Chủ mới, cô quyết định sẽ đi thăm các nơi khác, giúp những người khác hết sức có thể mà lúc này....
- Anh Nhi tỷ tỷ, cho muội đi theo nữa mà! Cho muội đi theo nữa! Muội muốn theo tỷ!
- Linh Linh, muội theo ta làm gì? Ta một mình đi cũng được rồi!
- Không! Muội rõ những nơi đó không khác gì người bản địa, đi theo sẽ có ích cho tỷ đó!
- A Lâm, nàng vừa bảo đi một mình ư? Phải cho ta theo nữa chứ! Ta cũng muốn đi du ngoạn cùng nàng!
- Tiểu Thiên Nhi... Chàng hơi bị ảo tưởng sức mạnh rồi đấy, ta là đi thăm chứ không phải du ngoạn!
- Ta mặc kệ, nàng phải cho ta theo cùng!
- Anh Nhi tỷ tỷ, cho muội theo với!
Linh Linh đòi nằng nặc muốn đi cùng cô, viện hết lí do này đến lí do khác, bản thân hắn cũng không chả cách biệt là bao. Vì quá ồn ào nên cô cũng gật đầu đại, vậy là có Linh Linh đi thì Tiếu Minh đương nhiên cũng sẽ đi theo, hắn cũng đi theo cô thì Liên Ly luôn túc trực cạnh hắn mà có Liên Ly thì A Tú cũng sẽ đi theo, với 2 nô tỳ trung thành thì Tiểu Khắc và Bạch Nhi cũng sẽ đòi đi theo. Như vậy tất cả đều rồng rắn theo cô đi thăm các nơi khác nhau. Khởi hành sẽ vào 3 ngày sau, trước đó cô cũng đã cho người thông báo với các môn phái rồi nên họ sẽ có chuẩn bị mà không bị bất ngờ
- Công chúa, thần khuyên người đừng theo thần nữa!
Tiếng của Liên Ly vang lên trong đêm tối tĩnh mịch
- Tại sao? Ta muốn đi cùng ngươi mà!
Sau đó là có tiếng trả lời của A Tú
- Thần... Sao người lại thích thần chứ?
- Ta cũng không biết bản thân sao lại thích ngươi đến thế! Chỉ là ta đã động lòng rồi... Ta muốn ngươi chịu trách nhiệm!
- Cái... Thần... Sao lại....?
Liên Ly nghe A Tú nói xong, ấp úng không biết nên trả lời sao, làm công chúa động lòng rồi thì phải chịu trách nhiệm sao? Có quy tắc này sao? Trong đầu Liên Ly giờ toàn 10 vạn câu hỏi vì sao...
Chụt!
A Tú không kiềm lòng được với dáng vẻ bối rối đáng yêu này của Liên Ly, tiến thêm một bước nhón chân lên, thơm một cái vào má Liên Ly, 2 má ửng hồng nhỏ nhẹ nói
- Cho dù như nào bổn công chúa cũng phải khiến ngươi đổ ta! Bằng mọi giá! Bổn công chúa yêu ngươi đó sẽ là điều sẽ không bao giờ thay đổi!
Nói xong, A Tú chạy đi mất, điều này đã rất rõ ràng, A Tú nhất định sẽ theo Liên Ly
Truyện khác cùng thể loại
755 chương
90 chương
93 chương
376 chương
25 chương