Bấy giờ Thành Hạ Hàm của Tục Cô phái trở thành chiến trường, xác chết chồng chất lên nhau, máu me thành nhiều vũng khác nhau
Đến nơi cuối cùng của Tục Cô phái, cô giương kiếm ra bước chầm chậm vào trong, người đang chờ cô trong đó không ai khác chính là Tục Cô môn chủ và Hổ Thiết
- Thiên Hà Đại tiểu thư, cuối cùng ngươi cũng đã tới!
Tục Cô môn chủ cười khinh bỉ, nhìn từ phía trên nhìn xuống
- Phí lời! Hôm nay chính tay ta, chính thanh kiếm này sẽ giết chết ngươi!
Cô giương ánh mắt hận thù nhìn Tục Cô môn chủ, đôi mắt đỏ ngàu liếc lên phía trên, thân thể vì ức quá mà khẽ run lên
- Haahaaaaa, thật mộng tưởng! Chỉ với thứ công phu mèo cào của ngươi mà cũng đòi đấu với ta? Ngươi thắng được Hổ Thiết đi rồi hẵng nói!
Tục Cô môn chủ cười to lên, giọng điệu có vẻ vô cùng khinh thường cô, Hổ Thiết nghe đến đây tự động bay xuống dưới rút kiếm ra đấu với cô
- Hổ Thiết, ta biết ngươi trước kia thương người, vậy tại sao lại đi phục vụ cho tên không bằng cẩu kia?
Cô nheo mắt nhìn người trước mặt, Hổ Thiết có vẻ bất ngờ nói
- Ngươi điều tra ta?
- Biết người biết địch, trăm trận trăm thắng! Hổ Thiết, ngươi thật sự nghĩ rằng bản thân có thể ngăn ta?
- Thử rồi biết!
Hổ Thiết văng ra 3 từ liền xông đến tấn công cô, cả 2 giao chiến ác liệt, không ai nhường ai nhưng có vẻ Hổ Thiết thất thế, thấy tình hình có vẻ không ổn, Tục Cô môn chủ liền lấy ra mảnh Phù Lệnh để khống chế cô
Lần này cô chỉ nhói đau ở tim, bản thân lùi ra phía sau chống kiếm xuống đất, Hổ Thiết định nhân cơ hội này đâm kiếm vào cô nhưng lại bị bật ngược lại vì xung quanh cô xuất hiện khí đen
- Cái gì?
Tục Cô môn chủ bất ngờ nói. Cô đứng dậy, ngẩng mặt lên, một bên mắt của cô đã chuyển sang màu đỏ, cô thu kiếm của mình lại, rút ra một cái kiếm khác có vẻ đó là do mảnh Phù Lệnh tạo ra
" Bị mảnh Phù Lệnh khống chế một nửa? Ha, thú vị"
- Ngươi?
Hổ Thiết đứng dậy, hoàn toàn ngạc nhiên với bộ dạng cô bây giờ, tiếp tục nói
- Ngươi bị mảnh Phù Lệnh khống chế rồi? Như vậy thời gian sống của ngươi cũng chẳng còn bao lâu, chi bằng chết luôn bây giờ không phải tốt hơn sao?
Cô sửng sốt khi nghe tin này, cô không còn nhiều thời gian sống nữa ư?
- Ngươi nói gì?
- Ngươi sẽ không còn sống được bao lâu nữa bởi vì mảnh Phù Lệnh đã hoàn toàn liên kết với sinh mạng ngươi, để tiếp tục duy trì sức mạnh nó sẽ hút nguyên khí của ngươi cho đến khi ngươi cạn kiệt nguyên khí mà chết mòn đi!
Tục Cô môn chủ nói chen vào, gương mặt vô cùng hả hê, cô sốc nặng khi nghe điều này, điều này có nghĩa là một ngày nào đó cô sẽ rời khỏi thế gian này?
Hổ Thiết thấy cô đang phân tâm liền tranh thủ tấn công cô, cô linh hoạt tránh né được, cả 2 lại tiếp tục giao chiến
- Cho dù có chết cũng không phải chết trong tay ngươi!
Sức mạnh của cô đột nhiên tăng hơn hẳn, làm chủ được thế cục, Hổ Thiết bị cô chém vài nhát vào người, đôi chân không đứng vững mà ngã xuống, cô điều khiển khí đen bay đến Hổ Thiết quấn quanh cổ y mà bóp chặt lấy
- Điều sai lầm nhất của ngươi chính là đã phục tùng nhầm người!
Hổ Thiết bị bóp cổ đến chết, cô buông cổ y ra, từng bước tiến tới Tục Cô môn chủ
- Haha, Thiên Hà Đại tiểu thư, ngươi biết không? Ta rất lâu đã muốn đấu với ngươi! Ngươi có từng thắc mắc rằng tại sao phụ thân ngươi mạnh đến vậy mà vẫn chết trong tay ta không?
Tục Cô môn chủ vẫn thong dong ngồi ở ghế tọa của mình. Nghe đến đây, cô dừng chân lại, nhìn ông ta bằng ánh mắt kì lạ
- Ngươi đừng nhìn ta như vậy! Ai cũng nói phụ thân luôn là người yêu chiều con gái mình nhất! Lúc đó, ta sai người bắt giữ ngươi, ép buộc ông ta phải giao quyền quản lí phủ cho ta nhưng ông ta không nguyện ý! Ngươi biết ta làm gì không?
Tục Cô môn chủ đứng dậy rời khỏi ghế, vừa bước vừa nói, cô vẫn đứng im nghe ông ta nói hết
- Ta lôi ngươi ra để ép ông ta đấy! Ta dọa rằng chỉ cần ông giao quyền ta sẽ không động đến ngươi! Tình hình lúc đó, phụ thân ngươi không cách nào khống chế nổi đâu!
- Thế nên ngươi bảo phụ thân ta lấy mạng đổi mạng?
Cô nhăn mày vào, bàn tay nắm chặt lại. Nếu đúng là như vậy, cô phải băm vằm tên này ra làm trăm mảnh để cúng tế cho phụ thân cô
- Chính xác. Ngươi rất thông minh!
- Ngươi!
Cô tức giận cầm chặt kiếm của mình chủ động tấn công trước, với võ hinh của mình đương nhiên ông ta né tránh cô rất linh hoạt thậm chí còn khiến cô bật ra xa
- Ngươi nghĩ rằng có thể ngăn được ta? Ta, với sức mạnh võ hinh này, ta sẽ là người đứng đầu thiên hạ! Haaaaa
- Qua ải ta được rồi hẵng nói!
Cô tiếp tục xông đến tấn công, cô không tin bản thân cô không đánh bại được ông ta! Với thiên phú sẵn có của cô cộng thêm sức mạnh của mảnh Phù Lệnh, trận này cô hoàn toàn áp đảo ông ta. Nhưng với võ hinh bậc 1, Tục Cô môn chủ cũng không hề kém cạnh, không hổ là loại võ bậc cao. Như vậy thế trận cân bằng!
Truyện khác cùng thể loại
755 chương
90 chương
93 chương
376 chương
25 chương