Tiểu Tú? Là con phải không, Tiểu Tú? Hoàng thượng vừa nói vừa gọi tên A Tú, y nhìn thấy hoàng thượng, khóe mắt rơm rớm nước mắt, chạy về phía hoàng thượng - Phụ hoàng! Phụ hoàng! - Tiểu Tú! Con tỉnh rồi sao? Con quay trở về bên ta rồi! Bằng cách nào mà...? Hoàng thượng ôm A Tú xúc động nói, y đáp lại - Là Lâm Anh đã giúp con! - Tiểu Thiên Nhi, thất vương gia đã gặp tam công chúa chưa? Cô mở miệng nói, ánh mắt vẫn hướng về phía hoàng thượng và A Tú - Rồi, lúc sáng nay qua phủ ta thấy A Tú liền khóc sướt mướt một trận cơ mà! Hắn cười nhẹ, nhớ lại đúng là thấy rất buồn cười - Vậy thất vương gia không đến à? Cô ngoảnh mặt sang hỏi - Không... huynh ấy bận vài chuyện ở các tiểu tiên môn với đám ngoại tộc. Khoan đã, nàng đang quan tâm hắn ư? Hắn đáp lại, vẻ mặt không được vui cho lắm, cô nghe vậy, nuốt nước bọt vào trong lắc đầu liên tục - Nào có, tiện hỏi thôi... - Anh Nhi tỷ tỷ! Chúc mừng tỷ! Linh Linh đột nhiên từ đâu đến xông đến ôm cô - Tiểu Linh Linh! Cô cười nói với Linh Linh - A Lâm, con đã giúp A Tú vậy sau này chính là ân nhân của nó, của cả hoàng tộc rồi! Hoàng thượng đột nhiên đi đến nói, bên cạnh là A Tú mỉm cười hạnh phúc - Ơ? Vị này là Tam công chúa? Linh Linh bất ngờ nói, y thật không ngờ là A Tú tỉnh lại được, tuy có nghe cô nhắc qua nhưng bản thân Linh Linh lúc đấy vẫn nghi ngờ - Đúng đó, lúc đấy nói rồi muội không tin cơ! Hoàng thượng người đề cao thần quá rồi, chỉ chút việc nhỏ sao dám kể công? Cô nói với Linh Linh rồi ngoảnh mặt sang hoàng thượng khách sáo nói, hoàng thượng lắc đầu không phải - Trận đấu kết thúc rồi à? Nhìn tình hình này có vẻ A Lâm đã thắng rồi nhỉ? - Vâng. Phụ hoàng, có chuyện gì quan trọng mà người lại đến muộn đấy ạ? Hắn nói - Haiz, Tục Cô phái ỷ vào môn chủ đột phá được Võ Hinh cảnh giới bậc 2 liền đi hàng phục các tiểu tiên môn khác, giờ đã có hơn 5 tiểu tiên môn gặp phải họa diệt môn rồi! Hoàng thượng thở dài lắc đầu ngán ngẩm - Các tiểu tiên môn khác? Thần tưởng chỉ có 4 đại gia tộc lớn này thôi ạ? Cô khó hiểu hỏi, A Tú nhanh miệng đáp lại - Trước đây là vậy nhưng mấy năm gần đây nhiều người đã tự lập ra nhiều môn phái khác nhau, trong quy tắc của Đại Đô cũng không có ngăn cấm nên việc lập thành nhiều tiểu tiên môn đang trở nên phổ biến hơn Cô gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu "Kiến thức của nguyên chủ về Đại Đô cũng chỉ có vậy, haiz" - Yo, nhìn trông đông đủ phết đấy nhỉ? Một giọng nói kiêu căng vang lên khiến tất cả đều phải ngoảnh mặt lại nhìn - Lão hoàng thượng này, giang hồ võ lâm tổ chức vòng cuối kết cũng không cho ta biết, muốn đày ta tội danh vô lễ với minh chủ mới à? Giọng nói đấy tiếp tục vang lên, đằng sau người này còn có hàng đống người đằng sau, xem ra người này có vẻ không hề nể mặt ai cả, còn dám hỗn láo với hoàng thượng - Tục cô môn chủ, ngươi đang trách quả nhân? Còn nữa, ngươi mang theo nhiều người như vậy là có ý gì? Hoàng thượng đáp lại, ánh mắt hằn lên tia thù hận - Đương nhiên, không cho ta biết thì lỗi là của ngươi rồi! Ta mang theo nhiều người cũng chả có ý gì cả, chỉ là muốn tăng sức ép cho người khác thôi Tục cô môn chủ nhún vai khinh thường, ông hoàng thượng tức giận chỉ thẳng tay vào Tục Cô môn chủ - Hỗn xược! Ngươi đừng tưởng ngươi đột phá lên Võ Hinh là muốn làm càn! Ở đây còn rất nhiều nhân tài giỏi hơn ngươi đấy! - Nhân tài? Hừ, buồn cười, chỉ với mấy tép riu nhân tài của ông mà cũng đòi so với ta? Nói thật, ta đến chỉ muốn gặp Tân Minh Chủ mới, xem người này có lợi hại như người ta đồn đoán hay không? Nào, trong số các người ai là Tân Minh Chủ? Tục Cô môn chủ nhếch mép khinh thường, nhìn xung quanh mọi người - Ngươi... - Là ta! Hoàng thượng chỉ tay vào Tục Cô môn chủ, giận đến mức run hết cả người, nhưng chưa kịp nói xong cô đã chen vào nói, giơ tay cầm tay hoàng thượng xuống - Ngươi? Ha, thì ra minh chủ mới lại là 1 đứa nhóc còn bé miệng còn chưa mọc đủ răng, ta tưởng phải là người anh hùng lẫm kiệt, phong thái hơn người chứ, haiz, thất vọng quá! - Ngươi có tư cách quái gì mà để phán xét ta? Cô gằn giọng mình nói, không hề kiêng nể 1 gì hết, gương mặt sát khí nhìn chằm chằm vào Tục Cô môn chủ