Đúng vậy, đó là tiếng khóc của cô! Cô làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra với cô vậy? Có người nào bắt nạt cô sao?  Anh không thể trương mặt đứng nhìn cô như vậy được, anh phải cố gắng lên, anh phải vực dậy chính mình, nhưng bây giờ anh rất kiệt sức, chỉ có thể cố gắng cử động một chút ….  Sau đó lại chìm vào bóng đêm!  Hôm sau Mai và Vương Đình Trường vào phòng họp, tất cả mọi người đều đã có mặt đông đủ.  Tất cả ánh mắt của mọi người đổ dồn lên Mai, hôm nay cô mặc một bộ váy đen liền thân, có kết cấu giống như chiếc áo sơ mi dài, sử dụng loại vải dày mỏng, tạo nên một sự trưởng thành nhất định cho cô gái hai mươi chín tuổi.  Gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng tạo sự thân thiện nhưng cũng toát lên khí chất của một nhà lãnh đạo thực thụ.  Không đợi mọi người thắc mắc, cô chính thức giới thiệu bản thân mình:  “Xin chào tất cả mọi người, tôi là Vũ Thanh Mai, là vợ của Vương Đình Quân. Chắc mọi người cũng đã nghe qua tình hình của chồng tôi hiện tại, sức khỏe của anh ấy còn yếu nên tôi sẽ thay mặt anh ấy tiếp quản công ty một thời gian. Mời mọi người ngồi!” Mai nói xong thì  đưa tay ra mời mọi người rất lịch sự.  Những người ngồi dưới nhìn nhau, họ đã biết chuyện Mai đến công ty làm mấy tuần nay rồi, nhưng không ngờ hôm nay cô còn tham gia với tư cách là người quản lý thay cho Vương Đình Quân.  Một vị quản lý hỏi: “Cô là vợ của tổng giám đốc sao?”  “Đúng vậy, chúng tôi đã được pháp luật bảo hộ” Sau đó cô nhìn sang Vương Đình Trường nói: “Em đưa tài liệu lúc nãy chuẩn bị cho mọi người xem qua.”  Hôm qua cô đã dự được mọi người sẽ thắc mắc về thân phận của cô nên đã để cho thư ký Nam chuẩn bị trước, đó là tờ giấy đăng ký kết hôn photo, cùng với sổ hộ khẩu của gia đình để chứng minh.  Nhận được tài liệu, mọi người không thể nói được gì nữa.  Nhưng cứ nghĩ đến chuyện một đứa nhỏ như vậy điều hành những ông bà già thì lại cảm thấy không cam long!  Ban đầu cứ nghĩ Vương Đình Trường sẽ quản lý, như vậy sẽ dễ nói chuyện, nhưng nửa đường lại chui đầu ra một người phụ nữ, lại là vợ của tổng giám đốc, chuyện này rất bất ngờ, nhưng cũng dễ thở, người này thậm chí còn không bằng Vương Đình Trường, sao làm khó được mấy con cáo già này.  “Cô là vợ của tổng giám đốc, nhưng lại không có  một chút kinh nghiệm quản lý nào, chúng tôi không tin tưởng được. Cô cũng biết đấy, chúng tôi là dân kinh doanh, luôn đặt lợi nhuận lên trên hết” Một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi lên tiếng.  Mọi người đều gật đầu nhất trí với ý kiến của người đàn ông kia, tiếng xì xào bàn tán càng ngày càng rầm rộ hơn,Ai cũng cho rằng một người trẻ tuổi như cô cô lãnh đạo là không tin tưởng được đặc biệt là là cô còn chưa bao giờ có kinh nghiệm quản lý một công ty nào.  Còn nữa, tại sao họ là những người kỳ cựu, có kinh nghiệm trên thương trường bao năm nay lại không thể điều hành, mặc dù cổ phần không nhiều nhưng ít nhất xét về mặt khác thì họ cũng không thua kém.  Mai cũng đoán trước được điều này sẽ xảy ra, nếu đặt cô vào trường hợp của họ cô cũng sẽ như vậy thôi, nhưng bây giờ có thể làm gì khác sao?  “Tôi rất hiểu nỗi lòng của mọi người, nếu là tôi thì có lẽ tôi cũng có suy nghĩ như mọi người thôi. Nhưng cái gì cũng cần có thời gian thích nghi, có lẽ mọi người cũng biết dạo gần đây tôi lên công ty làm việc, tôi đã cố gắng để thích nghi nó một cách tốt nhất, tôi hy vọng mọi người tin tưởng tôi để chúng ta cùng ổn định Thiên Hạ. Tất nhiên, nếu mọi người không tin tưởng tôi, có thể rút vốn ngay lập tức, tôi không làm khó mọi người.” Mai thẳng thắn nói ra.  Mặc dù trước khi bước vào căn phòng này cô cũng  đổ mồ hôi hột vì lo sợ, nhưng cô không thể làm gì khác nữa, chỉ có thể đánh cược thôi.  Cho dù bây giờ cô có mềm mỏng cầu xin, những người đã muốn ra đi chắc chắn sẽ không níu lại được.  Vương Đình Trường cũng toát mồ hôi hột, đến anh cũng không dám nói chuyện kiều thẳng thừng như vậy, mà chị dâu lại dám nói!  Những con cáo già trước mặt này không dễ đối phó đâu!  Toàn bộ cổ đông ngồi ở bên dưới cũng hơi bất ngờ với thái độ của cô, họ đã chuẩn bị sẵn sàng để nghe cô nhẹ giọng cầu xin, nhưng không, cô lại không làm vậy!  Có hai ý kiến trái chiều đang hiện hữu trong đầu những người ngồi ở đây!  Một luồng cho rằng cô gái này quá ngông cuồng rồi, còn nói với giọng thách thức như vậy!.