Tiểu Dĩnh Em Là Của Tôi
Chương 27
Cánh cửa bị phá vỡ những mảnh thủy tinh linh lung bị vỡ nát, một đoàn người áo đen đi vào cảm thấy bất lợi ông ta liền nhảy xuống hồ bơi nhanh chóng rút khẩu súng trong túi chĩa vào đầu của cô. Đoàn người áo đen bao vây khắp ở hồ vào biệt thự, bóng hình nam nhân thân thuộc xuất hiện, anh bước vào hàn khí xung quanh tỏ ra, anh hướng về phía cô hừ lạnh rồi cất giọng :
- Mày có hai lựa chọn.
1. Thả Tiểu Dĩnh ra.
2. Vào bụng của thú nuôi tao.
Ông ta nghe anh nói vậy thì có chút sợ hãi nhưng nhanh chóng vứt bỏ nét sợ hãi đó mà bỡn cợt đáp lại :
- Tao cũng cho mày hai lựa chọn.
1. Con nhỏ này sẽ chết.
2. Mau kêu thuộc hạ mày lui xuống cho tao 5 tỷ để rời đi.
Anh từ trong túi áo rút khẩu súng ra chĩa về phía ông ta, môi khẽ nhếch lên rồi cất giọng lạnh lùng :
- Hảo!!! Tao coi như mày chọn số hai.
* Đoàng *
* Đoàng*
Hai viên súng được anh bắn thủng vào mi tâm của ông ta, ông ta nghe xuống... cô cũng ngã... anh thấy vậy thì nhanh chóng nhảy xuống cứu cô lên và đưa cô đến bệnh viện...
[Bệnh Viện]
1h
2h
...
6h...
Đã 6h trôi qua cuối cùng phòng cấp cứu cũng tất đèn bác sĩ đi ra nhìn anh rồi nói...:
- Ông chủ... Bà Chủ bị chấn thương nặng ở phần đầu có thể hôn mê lâu dài... xin lỗi!!!
Bác sĩ nói xong thì lắc đầu rồi rời đi, anh nghe những lời đó mà ngã khuỵ xuống... anh đau lắm khi nghe những lời đó... anh rất đau... bảo bối của anh phải hôn mê lâu dài sao... anh không tin... không tin...
Vào mùa xuân 4 năm sau
Sau khi cô hôn mê thì anh đã đưa cô về nhà để chăm sóc, ngày ngày đều nói chuyện tâm sự với cô, Tiểu Ái thì cứ quấn quýt bên cô khi anh không ở cạnh cô, hôm nay cũng giống mọi ngày anh đang ở công ty thì có cuộc gọi đến anh bắt máy thì đường dây bên kia chính là Ái Ái hoảng hốt nói :
- A lô Pa Pa ...!!! Không thấy Ma Ma nữa...!!!
- Con nói gì....!!! Chờ Pa Pa 5 phút...
Anh nói xong thì cúp máy nhanh chóng chạy ra xe rồi lao nhanh về biệt thự. Mọi người thấy anh thì rất hoảng sợ mà nhanh chóng tìm kiếm Ái Ái gặp anh như gặp được tiên nên đã nhanh chóng kể lại đầu đuôi câu chuyện, anh nghe xong thì nhanh chóng chạy cùng Ái Ái ra ngoài nhà Hoa.
Cánh cửa được mở ra, một cô gái xoã tóc mặc bộ đầm màu tím nhạt, khuôn mặt không có một chút phấn son nhưng vẫn xinh đẹp nhìn hai cha con anh rồi cất giọng :
- Hoa đã nở rồi.!!!
- Ma Ma tỉnh rồi...
- Bảo bối...
Anh và Ái Ái vui vẻ chạy lại quấn quýt ôm cô, cô vui vẻ ôm lại hai cha con anh...
Mùa xuân năm đó cũng chính là mùa xuân đáng nhớ nhất ở Lý gia... và ở tại ngôi biệt thự đó cũng đã xuất hiện ba đôi tình nhân đáng ngưỡng mộ...
Hết
Truyện khác cùng thể loại
214 chương
46 chương
40 chương
57 chương
54 chương