"Xin cho hỏi, đã nhiều năm vào nghề thế rồi, cũng đã tích lũy nhiều thành tựu như vậy, cậu chưa một lần nghĩ tới chuyện lập gia đình sao ?" Nghe câu hỏi của MC, Seokjin khẽ cười một tiếng đầy ẩn ý. "Câu này, tôi xin phép không trả lời." Họ tên : Kim Seokjin. Tuổi : 28. Tình trạng hôn nhân : Không rõ. Sự nghiệp : Một diễn viên trẻ hạng A đã đạt Daesang, tên khác là Grand Prize và vô vàn giải thưởng khác ở các liên hoan phim quốc tế cũng như các lễ trao giải lớn nhỏ, trong đó có cả giải của giới nghệ thuật hàn lâm. Tính cách : Chuyên nghiệp, đời tư sạch sẽ nhưng kín kẽ, băng lãnh, mặt khác thì chưa từng thể hiện với người ngoài nên không thể biết được tin đồn ngoài kia bao nhiêu phần trăm là xác đáng. Ở một thế giới khác hiếm người biết, ảnh đế của họ vừa thoăn thoắt bấm mật mã, cửa vừa mở ra đã cởi chiếc cà vạt mấy chục triệu vứt xuống đất không thương tiếc. Dáng đi, nói khó nghe thì là ngả ngớn, nói dễ nghe thì là phong tình vạn chủng. "Bảo bối, bao giờ em mới chịu cho anh công khai chuyện chúng mình ?" "Chúng mình có gì mà công khai ?" Từ trong bếp vọng ra tiếng nói đầy từ tính rất dễ nghe của một cô gái trẻ. Trong câu nói ngắn ngủi đó còn nghe ra được cả sự sủng nịnh và một chút tinh nghịch. "Bịch bịch". Vị ảnh đế triệu người theo đuổi chỉ trong chốc lát đã chạy hồng hộc vào phòng bếp, trong mắt không phải phẫn nộ thì cũng là uất ức. Anh nắm chặt hai vai cô quay sang phía mình, bắt cô phải ngẩng lên nhìn mình mới cất lời : "Nhẫn cũng đeo rồi. Quan hệ cũng hợp pháp rồi. Con cũng sắp có rồi. Vậy mà em còn dám hỏi anh là mình có gì ?" Cô thản nhiên gỡ tay anh khỏi vai rồi chuyên tâm quay lại với nồi tôm hùm hấp đang sôi xình xịch trên bếp. Điệu bộ chính là không để thái độ bốc khói kia vào mắt. "Đính chính lại : Chúng ta chưa có con. Còn chẳng phải là em nghĩ cho anh sao Kim ảnh đế ? Một khi công khai rồi thì vợ con anh sẽ bị xoi mói, mọi thứ về vợ anh sẽ bị đào hết lên cho cả thiên hạ chỉ trỏ. Anh ghét nhất là người khác nói này nói nọ người nhà mình còn gì." Anh không trả lời, chỉ hừ hừ vài tiếng bất mãn. Tiếp đó trong bếp chỉ có tiếng xì xì phát ra từ nồi hấp. "Thôi được rồi. Đừng giận nữa. Ăn xong em làm kem choco mint cho mà ăn." Nghe tới đây, vị ảnh đế nào đó như bị kích hoạt dây thần kinh khó ở, quả không khác gì một đứa con nít bị ép ăn rau : "Anh đã nói bao lần rồi. Anh không thích choco mint." "Nhưng em thích. Anh ăn thử xem, biết đâu anh lại thay đổi quan điểm thì sao ?" "Em không thấy là nó giống kem đánh răng trộn với chocolate à ?" "Không." Seokjin hết cách với cô vợ bảo bối cứng đầu, miệng anh mấp máy vài hồi rồi lại thôi. Bận nguyên bộ vest đắt tiền, anh không nói không rằng sầm sì đi ra cửa. "Anh đi đâu đấy ?" "Đi mua kem khác về ăn." "Ờ. Đi nhanh rồi về ăn tôm hùm." Từ từ, có gì đó không đúng. "Sao em không cản anh lại ? Không phải là em ghét ăn một mình à ?" "Không sao, anh cứ đi đi. Em có gọi một người bạn tới ăn kem cùng rồi." Ba chữ "một người bạn" này đã thành công khiến Kim ảnh đế có muốn rời đi cũng không đi nổi rồi. Trong vỏn vẹn vài giây anh đã lại hầm hầm đứng trước mặt cô trầm giọng xuống chất vấn : "Bạn nào ?" "Jung Hoseok. Trước khi anh về em đã hẹn cậu ấy một lúc nữa qua. Cũng lâu rồi em chưa nói chuyện với cậu ấy, chắc là từ đám cưới của chúng mình." Họ tên : Jung Hoseok. Tuổi : 26. Tình trạng hôn nhân : Đã có bạn gái. Quan hệ cùng bảo bối của Kim ảnh đế : Thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Tình hình quan hệ cùng Kim ảnh đế : Vô cùng tệ, chính xác hơn là chỉ có Kim ảnh đế đơn phương thù hằn người ta thôi. Ai bảo ở bên vợ anh tận mấy chục năm chứ. "Không cần qua nữa. Báo lại với cậu ta đi." "Tại sao ?" Cô chưa kịp hiểu gì đã bị anh bế xốc lên. "Chúng ta cần phải sinh một đứa rồi." "Sao mới đây thôi anh bảo chờ mấy năm nữa hẵng có em bé ?" "Sinh nó ra. Để nó cùng em ăn kem Choco Mint." Bắt đầu quá trình tạo tiểu bảo bối thích ăn Choco Mint~ Một thời gian ngắn sau, có một diễn viên ghét choco mint nhưng lại trớ trêu thay được mời làm người mẫu quảng cáo cho dòng kem choco mint của một nhãn hàng nổi tiếng. Điều đáng nói là, khoản catse cũng thật sự xứng với danh tiếng của thương hiệu, đã thành công khiến ai đó nghiến răng nghiến lợi kí hợp đồng. Suốt mấy tháng về sau, trong tủ lạnh nhà người ấy lúc nào cũng chất đầy các hộp kem lớn có nhỏ có in hình mặt vị ảnh đế có tên Kim Seokjin. Người mua đống kem, đương nhiên là cô vợ bảo bối nọ. Câu chuyện nan giải đã diễn ra như sau : "Sao em cứ phải mua kem hãng này..." "Em mua ủng hộ chồng em mà. Anh không vui sao ?" "Bảo bối, tình yêu của em dành cho anh, anh rất cảm động. Nhưng có nhìn thế nào anh vẫn không thể chấp nhận sự thật cay đắng này..." Cô vợ bảo bối nọ lại có vẻ rất hưởng thụ biểu cảm phức tạp của chồng mình, từ tốn ăn hết hộp kem rồi mới đáp : "Được. Vì một đời sống tinh thần hạnh phúc của chồng em, từ nay về sau em không ăn choco mint nữa." Lúc nói lời này, đôi mắt cười của cô híp lại như hai vầng trăng nhỏ sáng ngời trong mắt anh. Nhìn nụ cười ngọt ngào của cô, lòng anh lại xao xuyến khôn nguôi. Có một sự thật rằng, khi yêu đúng người, họ sẽ luôn có thể không do dự bỏ đi thứ họ thích nhất chỉ vì một câu nói hay một cái nhíu mày không vui của bạn. Bởi lẽ, thế giới của họ, là bạn. Và họ luôn hi vọng rằng thế giới của họ sẽ luôn tươi đẹp, luôn tràn ngập ánh sáng.