Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
Chương 567 : Hiềm nghi thục vương
Mấy ngày trước Thục Vương mới bị trẹo chân, giờ phút này được hai gã hạ nhân nâng, khập khiễng đi về phía chính điện.
- Điện hạ, ngài chậm một chút……
Thái y nói điện hạ mấy ngày nay vẫn lấy tu dưỡng làm chủ, tránh xuống đất, hạ nhân kia có chút lo lắng nói.
Thục Vương phất tay, hiên ngang lẫm liệt nói:
- Chậm cái gì mà chậm, Trần gia có án mạng, có người muốn lấy việc tư làm rối loạn kỉ cương, bao che nghi phạm, Trần viên ngoại trung thành với bổn vương. Nếu bổn vương khoanh tay đứng nhìn, chẳng phải là sẽ khiến hắn buồn lòng, cũng khiến nhiều triều thần thất vọng với bổn vương sao?
Hạ nhân kia thầm nghĩ người còn không phải muốn bỏ đá xuống giếng Lý Bá Tước, vừa nghe thấy tin tức đã vội vàng chạy đến, trên mặt lộ ra biểu tình vô cùng kích động.
- Nhanh lên, lâm triều sợ là sắp xong rồi.
Thục Vương sửa sang lại y quan, muốn đi về phía bậc thang.
Buổi lâm triều hôm nay đã kéo dài tới khuya, nếu lại trì hoãn một ít thời gian nữa, hắn sợ là không thể nhìn thấy một số hình ảnh thú vị.
Ngay lúc này, có tiếng bước chân ồn ào từ trong điện truyền ra.
- Hạ triều?
Thục Vương thấy vậy, biểu tình trên mặt ngẩn ra, lộ ra một chút cảm xúc thất vọng.
Cùng thời gian, đủ loại quan lại từ trong điện đi ra, biểu tình khác nhau.
Hôm nay lâm triều nảy sinh không ít chuyện, một loạt hành động nhằm vào hai nước Tề - Triệu, nhi tử Lễ Bộ viên ngoại lang bị độc sát, Hình Bộ Triệu thị lang nhận khoản kếch xù hối lộ, vì bản thân mà làm rối loạn kỉ cương, Lý Bá Tước bị liên lụy, người động thử phía sau vẫn chưa tìm được……
Đương nhiên, mật điệp tư khủng bố như nào, một lần nữa khiến bọn họ có cái nhìn khác.
Lần này Hình Bộ thị lang thật sự xong rồi, không chỉ có như thế, phỏng đoán từ mấy câu cuối cùng của bệ hạ, giờ đây Hình Bộ sợ là một lần thanh tẩy. Lưu Nhất Thủ tạm thời giữ chức Hình Bộ thị lang. Trong lục bộ, người có khả năng sẽ trở thành Hình Bộ Thượng Thư tương lai Triệu Quang Xa, thuộc về phe Thục Vương cùng Tần tướng, sắp phải đối mặt với sự điều tra của Đại Lý Tự cùng mật điệp tư, không biết sẽ liên lụy tới ai tiếp theo.
Mà người ở sau màn thao túng tất cả mọi chuyện, lợi dụng Hình Bộ thị lang Triệu Quang Xa, ý muốn hãm hại Lý Bá Tước, độc sát nhi tử Lễ Bộ viên ngoại lang, tuy rằng như cũ không có hiện thân, cũng không có lưu lại quá nhiều dấu vết cùng manh mối. Nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng, trừ bỏ kia hữu hạn vài người, không có người nào khác có động cơ hay năng lực làm chuyện này.
Lý Bá Tước và Thục Vương có xung đột, tất cả mọi người đều đã chứng kiến, có ý định muốn diệt trừ Lý Bá Tước, trừ Thục Vương ra không còn ai khác.
Nhưng mà, hiềm nghi với Thục Vương điện hạ cũng hơi nhỏ, bởi vì Trần gia cũng coi như là một phe với Thục Vương. Chỉ vì tạo phiền toái cho Lý Bá Tước mà giết chết công tử Trần gia, còn hế đi vào một vị Hình Bộ thị lang ------ loại việc hại người chẳng ích ta này, người bình thường sẽ không làm, Thục Vương điện hạ, hẳn là không có hận Lý Bá Tước tới mức đó đi?
Khi trước khi triều thần chuẩn bị đi xuống bậc thang đã bị người chặn đường đi.
Người nâng bọn họ chính là Thục Vương.
Sau một lúc ngạc nhiên, có quan viên lập tức khom người, cung kính nói:
- Gặp qua Thục Vương điện hạ.
Thục Vương thu hồi sắc mặt thất vọng, gật đầu, hỏi:
- Bổn vương nghe nói nhi tử Lễ Bộ Trần đại nhân bị hại, mật điệp tư bao che nghi phạm, không biết kết quả như thế nào?
Trên mặt hắn lúc này là một mảnh hiên ngang lẫm liệt, thầm nghĩ hai ngày nay đọc qua không ít sách đế vương, loại khi này là lúc thích hợp nhất để thu thập nhân tâm.
Viên quan lại kia ngẩng đầu nhìn Thục Vương, trong mắt hiện ra một tia khó tin nổi, sau một lát, mới thấp giọng nói:
- Vụ án này…… đã bị mật điệp tư phá.
Giọng nói này truyền ra, ánh mắt triều thần nhìn vào mắt Thục Vương đã khác trước đây rất nhiều.
- Phá án?
Thục Vương nghe vậy sửng sốt, đối diện đã có nhiều triều thần đi ra hơn.
Trên mặt Tần tướng không có biểu tình gì, sau khi dùng ánh mắt chứa đầy hoài nghi nhìn Thục Vương, lập tức rời đi.
Sắc mặt Lễ Bộ viên ngoại lang tái nhợt, ánh mắt phức tạp đến cực điểm, cũng không hành lễ, khi đi ngang qua Thục Vương, đầu cúi thấp lưng khom.
Một nửa số triều thần bước ngang qua người, hắn đều cảm nhận được muôn hình muôn vẻ ánh mắt của mọi người, cùng với biểu tình quái dị, trên mặt Thục Vương lộ rõ sự mê mang.
- Bọn họ đều------ bị làm sao vậy?
……
- Thần cảm tạ bệ hạ!
Trong ngự hoa viên, Lý Dịch khom người bái một cái với Cảnh Đế.
- Trẫm không cần cảm tạ.
Cảnh Đế vẫy tay, nói:
- Ngươi hiện giờ tốt xấu cũng là Bá Tước, thế nhưng lại bị người tình kế như vậy, có thể nào tâm tư thoáng một chút, bớt cho trẫm chút phiền toái……
- Thần……
Lý Dịch muốn nói chính mình cũng thực bất đắc dĩ, không trêu chọc ai. Hai lần gần nhất, một lần là bị người tới cửa bắt nạt, bị động phòng ngự, một lần khác, có thể là không thể khống chế Bá Vương Khí, đối phương sẽ không vì thế mà trả thù chứ?
Cảnh Đế phất tay, đánh gãy lời nói của hắn:
- Chuyện lần này, có biết ai đứng ở phía sau thao túng không?
- Tạm thời còn chưa biết.
Lý Dịch lắc đầu.
Cho dù Lưu Nhất Thủ không điều tra được manh mối gì, nhưng trong lòng hắn đã có suy đoán riêng.
Nhưng những suy đoán đó, lại không thích hợp nói ra ở đây.
- Việc này ngươi vẫn có chút lỗ mãng, chuyện này trẫm sẽ để Đại Lý Tự cùng mật điệp tư tra rõ.
Cảnh Đế nhìn hắn nói:
- Hình Bộ trẫm giao cho Lưu Nhất Thủ, ngươi cũng giúp trẫm để ý một chút, bên trong lục bộ không ngờ hủ bại đến mức này, trẫm cũng không thể thoái thác tội của mình……
Cảnh Đế nói vài câu, vào trong đình, ngồi xuống, che ngực, trên mặt hiện lên một tia đỏ bừng không bình thường, nói:
- Ngươi đi về trước đi……
Sau đó lại nhớ đến chuyện gì, nói:
- Về sau chơi cờ cùng Thọ Ninh, không được chơi xấu.
- Không chơi xấu, nhưng mà……
Lý Dịch thở dài, ở phương diện khác tiểu công chúa xuẩn manh, chỉ có chơi cờ là thiên phú nghịch thiên. Thân là tiên sinh, nếu bạ bởi học trò của mình, mặt mũi liệu còn tòn tại nổi không?
Cũng không biết lão hoàng đế sinh như thế nào, trừ bỏ Thục Vương ở ngoài, nữ nhi một người so với một người càng thêm lợi hại, cũng khó trách hắn thưởng thức.
Khi rời khỏi ngự hoa viên, Lý Hiên đứng ở trước mặt, nói ở cửa cung chờ hắn, còn chưa đi đến cửa cung, hắn đã từ phía sau đuổi tới, khoe khoang giơ ra một thẻ bài, hỏi:
- Mật điệp tư có phải có thể tùy ý ra vào Công Bộ xem hồ sơ hay không?
Lý Dịch vẫy tay:
- Mật điệp tư không thể, ngươi có thể.
Có thẻ bài chỉ huy mật điệp tư, công văn của Công Bộ có tính là cái gì.
Lý Hiên thu hồi thẻ bài, lúc này mới nghiêm túc nói:
- Sự tình lần này, Thôi gia cùng Tuệ vương có hiềm nghi lớn nhất, Thục Vương cũng có khả năng lớn, Tần tướng không có khả năng để Tần Dư tùy ý làm bậy. Nếu phát hiện cái gì, nhất định phải nói cho ta, không thể hành động thiếu suy nghĩ.
- Yên tâm đi.
Lý Dịch phất tay đáp lại.
Việc phải làm sau đó rất nhiều, không có thời gian lãng phí ở chỗ này, hiện tại Tằng Túy Mặc và Dương Liễu Thanh hẳn là đã đều về đến nhà. Sự tình lần này, các nàng chịu kinh ngạc sợ là không nhẹ.
Nơi đó, cần thiết cho người của mật điệp tư theo dõi, tuy rằng không biết người đứng sau màn là ai, trong vòng một khoảng thời gian ngắn hẳn sẽ không có hành động gì lớn. Nhưng ngay cả nhi tử Lễ Bộ viên ngoại lang cũng có thể dễ dàng bị độc sát, nên không thể dám chắc lúc kẻ đó phát rồ, sẽ không làm ra chuyện gì khác người.
Trước tiên phải tới chỗ Dương Liễu Thanh, người của mật điệp tư đã đưa các nàng về nhà, Uyển Nhược Khanh cũng đã trở lại, cho tới khi nhìn thấy Lý Dịch tới sự lo lắng trên mặt mới chậm rãi tiêu tan.
Lý Dịch cũng không ở nơi đó đãi bao lâu, bởi vì kế tiếp, còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.
Một phen rối ren này cũng đủ để ảnh hưởng tới toàn bọ triều đình, tính ra cũng chỉ mới mấy canh giờ trôi qua, nhưng mà, tuy ben ngoài thoạt nhìn bình tĩnh, nội bộ có bao nhiêu sóng ngầm cuồn cuộn dâng, thì không biết được……
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
59 chương
19 chương
26 chương