Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
Chương 566 : Ai đứng sau màn?
- Trừ ba người bọn họ, còn có ai nữa?
Hình Bộ thị lang cười lạnh một tiếng, nói:
- Hôm qua có không ít người ở đây, tùy thời có thể gọi đến, Lưu đại nhân nói chuyện phải cẩn thận.
- Hạ nhân Trần gia.
Cảnh Đế nhíu mày. Thanh âm của hắn không lớn, nhưng triều thần ở gần đều nghe rõ mồn một.
- Hạ nhân Trần gia, làm sao có thể?
Lập tức có nhiều người hoài nghi, hỏi.
Một đám nô bộc đê hèn, vì sao phải hạ độc công tử Trần gia, là ai cho bọn hắn lá gan đó? Việc này thậm chí so với việc nữ tử họ Tằng kia là hung thủ càng khó tưởng tượng hơn.
- Lưu đại nhân đang nói giỡn sao? Nơi này chính là kim điện, bệ hạ cùng chư vị đại thần đều đang nhìn đấy.
Hình Bộ thị lang rốt cuộc yên lòng, châm chọc nói.
- Lý đại nhân đã từng dạy ta, hung thủ thật ra sẽ không ngu xuẩn như những gì chúng ta tưởng tượng. Bọn họ thường ẩn nấp rất kỹ, người giống như hung thủ ngay cả mọi chứng cứ cũng hướng về người đó, thường không phải là hung thủ chân chính.
Lưu Nhất Thủ quay đầu lại chắp tay với Lý Dịch, lại lần nữa quay đầu lại cười nói:
- Mà người thoạt nhìn không hề có động cơ gây án nào, thoạt nhìn không có khả năng là hung thủ nhất, những người đó mới là người có hiềm nghi lớn nhất.
Hầu hết mọi người ở triều đại này đều biết mật điệp tư Lưu “Diêm Vương”, thẩm án là số một. Nhưng không ai đoán trước được rằng, giờ phút này hắn lại nói những lời như vậy.
Chẳng lẽ Lưu “Diêm Vương” là người do Lý Bá Tước bồi dưỡng?
Đương nhiên, cũng bao gồm cả mấy người Tần tướng, biết rằng Bá Tước Tường An - Lý Dịch có khả năng thẩm vấn vô cùng tốt. Vị Lưu Nhất Thủ này có thể là do Lý Dịch trong thời gian hắn còn là Tử Tước Trường An, một tay bồi dưỡng ra.
- Đây là ngụy biện!
Sau khi Hình Bộ thị lang sửng sốt một lúc, lạnh giọng nói.
Ánh mắt Lưu Nhất Thủ dần cứng lại, thẳng đến khi trong lòng Hình Bộ thị lang có chút sợ hãi, mới lạnh lùng nói:
- Triệu đại nhân có thể hoài nghi ta, nhưng không thể hoài nghi chân tướng!
Hắn từ trong tay áo lại lần nữa lấy ra một vật, đưa tới tay hoạn quan, nói:
- Đây là lời khai của vài hạ nhân Trần gia, phiền toái trình cho bệ hạ.
Hình Bộ thị lang vội vàng nói:
- Bệ hạ, mật điệp tư tất nhiên có thể đã nghiêm hình bức cung các hạ nhân đó, lời khai này không thể tin được!
- Ngươi câm mồm!
Lưu Nhất Thủ bỗng nhiên quay đầu lại, lạnh giọng nói:
- Ngươi cho rằng ai phá án cũng giống Hình bộ các ngươi, không nghiêm hình tra khảo thì vô pháp thẩm án. Triệu đại nhân có tâm tư lo lắng lời khai này là giả, chi bằng lo lắng việc khác, ví như ngươi nên giải thích việc mật thất dưới gầm giường phòng ngủ ngươi tại sao lại có mười vạn lượng bạc đi!
- Ngươi, ngươi……
Sắc mặt Triệu thị lang đại biến, trong phút chốc sắc mặt tái nhợt, giơ tay run rẩy chỉ Lưu Nhất Thủ, nhưng lại không thể nói được lời nào.
- Mười vạn lượng……
Nghe thấy con số này, không ít người đồng loạt biến sắc.
Chỉ là một Hình Bộ thị lang nhỏ bé, nếu chỉ dựa vào bổng lộc, trừ bỏ hằng ngày tiêu dùng, muốn tích góp đến mười vạn lượng bạc, sợ là cả đời cũng không có khả năng.
Trên thực tế, tuy rằng đứng ở chỗ này là đủ loại quan lại nhìn qua phong quang vô hạn, còn có không ít người thuộc nhóm thanh bần, lương tháng phải nuôi tất cả người trong phủ, sao có thể tích được mười vạn lương?
Cùng lúc đó, ánh mắt bọn họ nhìn Lưu Nhất Thủ, cũng dần dần biến thành sợ hãi.
Mật điệp tư quá mức khủng bố, cư nhiên có thể vô thanh vô tức tham dò tới tận nhà Hình Bộ thị lang, nói không chừng nhà của mình……
Nghĩ đến đây, không ít người phía sau lưng đã hơi ướt.
- Bệ hạ, mật điệp tư đã sớm nhận được tuyến báo, Hình Bộ thị lang Triệu Quang Xa, thu nhận hối lộ, lấy việc riêng đối việc chung đảo lộn kỉ cương, hồ đồ xử án, bảo vệ người xấu. Đến tận hôm nay mới thẩm tra, ở dưới gầm giường Triệu Quang Xa lại có mật thấy, tìm thấy hơn mười lượng bạc trắng, vô số châu báu……
Lời Lưu Nhất Thủ còn chưa dứt, Thân thể Hình Bộ Triệu thị lang đã run như cầy sấy xụi lơ trên mặt đất, khóc thảm thiết ra tiếng:
- Bệ hạ, thần có tội, là sáng sớm hôm nay có người hôm cấp thần năm vạn lượng bạc, nói thần phải kết vụ án này, hắn còn nói, còn nói chứng cứ vô cùng xác thực, Hình Bộ lúc đó chỉ cần tới nhà nàng là có thể tìm thấy châm độc, còn nói nháo án này càng lớn càng tốt…… Mười vạn lượng bạc ở trong mật thất kia, thần, thần hoảng sợ trong lòng, một văn tiền thần cũng chưa dám tiêu! Bệ hạ, bệ hạ tha mạng!
Lễ Bộ viên ngoại lang ngơ ngẩn nhìn Triệu thị lang, thân thể không khỏi lui ra phía sau vài bước, sắc mặt tái nhợt vô cùng.
Sắc mặt Cảnh Đế âm trầm, lạnh lùng nói:
- Là ai sai sử ngươi, nói!
Hình Bộ thị lang run giọng nói:
- Bệ hạ, thần, thần thật sự không biết, người nọ có che mặt, thần, thần thật sự không biết là ai!
Hiện tại, về cái án tử này, trong lòng triều thần có mặt ở đây cơ hồ đều có tính toán riêng.
Quả nhiên là vu oan hãm hại, người phía sau màn này cũng thật bạo tay, độc sát nhi tử Lễ Bộ viên ngoại lang, lạ còn thu mua Hình Bộ thị lang, còn muốn đem vụ án này nháo lớn, cuối cùng sẽ kéo ai vào tiếp theo?
Ánh mắt mọi người không khỏi nhìn Lý Bá Tước, người này tính kế cũng ghê gớm thật.
Việc này, đã vượt xa những việc mà đám công tử ăn chơi có thể làm, Tần tướng khả năng không lớn, Trần gia cũng không có khả năng, người chết dù sao cũng là huyết mạch Trần gia, hay là Thôi gia? Tuệ vương? Hay vị nào khác……
Vẫn là……
Mọi người lắc đầu, Hình Bộ thị lang vốn chính là người của Thục Vương, mà Lễ Bộ Trần đại nhân, cũng là người ủng hộ Thục Vương nhất. Nếu thật sự do hắn, việc này cũng quá……
Đương nhiên, tuy rằng khó có thể tin, nhưng khả năng này cũng không thể bài trừ.
Trong điện, Lý Dịch dựa vào bên Trụ Tử, Lý Hiên lặng lẽ dựa qua đi, hỏi:
- Thành thật nói cho ta, phủ thế tử của ta có người của mật điệp tư các ngươi không?
Lý Dịch lắc đầu, thuận miệng đáp một câu:
- Ta không biết, cái này ngươi phải hỏi hoàng bá bá ngươi.
Trên mặt Lý Hiên càng thêm hứng thú bừng bừng, nói:
- Mật điệp tư rất lợi hại, hôm nào ta tìm hoàng bá bá tâm sự, có thể hay không cho ta một tấm thẻ bài……
……
- Dẫn hắn đi!
Cảnh Đế trầm giọng nói một câu:
- Án Hình Bộ thị lang Triệu Quang Xa giao cho Đại Lý Tự xử lý, nhất định phải nghiêm tra cho trẫm!
- Thần tuân chỉ!
Đại Lý Tự Khanh lập tức đứng ra nói.
Cảnh Đế lại nhìn Lưu Nhất Thủ, hỏi:
- Điều tra thế nào, người sai xử đằng sau rốt cuộc là ai?
Lưu Nhất Thủ lắc đầu, nói:
- Hồi bệ hạ, hai hạ nhân Trần gia kia chỉ là lấy tiền hành sự, đối với chuyện khác, một mực không biết.
- Tra!
Cảnh Đế lại lần nữa mở miệng, thanh âm vô cùng lạnh.
Mệnh lệnh liên tiếp được phân phó xuống, Cảnh Đế đột nhiên hỏi:
- Ngươi vẫn chưa dụng hình, làm sao khiến bọn họ khai ra?
Lưu Nhất Thủ sửng sốt một chút, đáp:
- Phương pháp này là do Lý đại nhân dạy cho thần, án Trần công tử bị độc sát không thể là việc một người có thể làm ra, khả năng có đồng mưu vô cùng lớn. Thần chỉ là nhốt mấy tên hạ nhân đó mỗi người một phòng, nói cho bọn họ, mặc kệ ai là thủ phạm chính, ai là tòng phạm, người khai cung đầu tiên, có thể miễn tội chết, nếu có một người khác khai cung trước, thì người còn lại, sẽ bị lăng trì xử tử……
Lưu Nhất Thủ nhàn nhạt nói:
- Sau đó kia tòng phạm liền thú nhận.
【TG: Đối với những độc giả còn nghi vấn, tự tra Baidu “Khốn cảnh của tù nhân”, ở đây không thể nhiều lời, loại phương pháp này xuất hiện sau năm 1950. 】
Mặc dù đông đảo triều thần đều là cao thủ dùng thủ đoạn, nghe được mấy câu Lưu Nhất Thủ nhẹ nhàng bâng quơ nói ra, tinh tế cân nhắc một phen, trong xương cốt không khỏi cảm thấy lạnh toát.
Điều này cũng coi là tra tấn, nhưng nghiễm nhiên là so với dụng hình thì cao minh hơn một bậc……
Lưu Diêm Vương à Lưu Diêm Vương, đây là đem nhân tâm ra chơi đùa chứ còn gì nữa.
Mà vị bồi dưỡng ra Lưu Diêm Vương……
Mọi người quay đầu lại nhìn, vị kia đang cùng thế tử điện hạ chuyện trò vui vẻ, đối với sự tình bên này, hình như không chút để ý.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, người mà kẻ đứng sau màn muốn trả thù, hình như hắn ta trả thù nhầm người rồi!
Điều hắn phải đối mặt tiếp theo, đó là bị mật điệp tư cùng với Đại Lý Tự điều tra……
Chỉ sợ người nọ cũng không thể nghĩ tới, Lưu Diêm Vương hay nói đúng ra là Lý Bá Tước lại khủng bố tới mức này, căn bản không cho kịp thời Hình Bộ thị lang phản ứng, thậm chí ngay cả Hình Bộ thị lang cũng bị liên lụy.
Không tiếc tiêu số tiền lớn, trù tính này, chỉ vì tạo cho đối phương chút phiền toái nho nhỏ, người nọ có bao nhiêu thù hận với Lý Bá Tước, là có bao nhiêu gấp gáp chờ không ngày hắn rơi vào cảnh túng quẫn?
……
- Mau, đi mau!
Ngoài cửa cung, Thục Vương ngồi trên kiệu, không ngừng thúc giục hạ nhân nâng kiệu.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
59 chương
19 chương
26 chương