Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
Chương 548 : Ra đại sự!
- Ha ha, ta rất muốn xem, ngươi làm thế nào để về nhà?
Đoan Dương quận vương cười lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra một tia châm chọc.
Nhưng mà châm chọc rất nhanh liền biến thành nghi hoặc, quay đầu nhìn xuống dưới lầu.
Ầm ầm ầm!
Âm thanh nện bước vô cùng chỉnh tề vang lên bên tai, dọc theo hai bên hành lang, mọi người nhìn thấy chưởng quầ tửu lâu cùng tiểu nhị, còn có khách nhân dưới tầng, tất cả đều dùng hai tay ôm đầu ngồi xổm dưới dất.
Một đám binh sĩ mặc giáp từ cửa nối đuôi nhau mà tiến vào, vũ khí trong tay mười binh sĩ hàng đầu tiên chĩa ra, ngắm thẳng vào bọn họ, mũi giáo nhọn hoắt, khiến người nhìn phát lạnh.
- Cấm quân!
- Có chuyện gì?
- Tại sao cấm quân lại ở đây?
……
……
Hơn mười công tử ăn chơi trác táng, lập tức bị dọa tới xoắn cả quần. Cấm quân chính là cận vệ của thiên tử, chức trách là thủ vệ hoàng cung, bảo hộ đế vương, mỗi khi có cấm quân xuất hiện, đại biểu chính là ý chỉ của bệ hạ, làm gì có ai dám lộn xộn?
- Người ở trên lầu, buông vũ khí!
Nam tử có vẻ là tướng lĩnh từ phía sau đi ra, lạnh lùng nhìn bọn họ nói.
Loảng xoảng!
Đoan Dương quận vương quay đầu lại nhìn một màn này, trên trán đổ mồ hôi lạnh, đao trong tay rơi xuống đất, vô cùng hoảng sợ, nhưng vẫn không biết chuyện gì vừa xảy ra, vì sao cấm vệ quân lại ở chỗ này?
Mấy hạ nhân cầm vũ khí, tự nhiên đã sớm dùng hai tay ôm đầu ngồi xổm dưới đấy. Không nói bọn họ, một khi cãi lời, cấm vệ quân này còn có quyền giết chết Đoan Dương quân vương, bọn họ tính là cái gì?
Ngay sau đó, vô số người xuất hiện bên trong tửu lâu, một đội cấm vệ đi lên dọc theo cầu thang, bao gồm cả Tần Dư, mười vị công tử dựa vào tưởng, bị mũi giáo nhọn hoắt chĩa vào, thở mạnh cũng không dám.
- Mạt tướng cứu giá chậm trễ, thỉnh hai vị công chúa điện hạ thứ tội!
Vị tướng lĩnh cấm vệ quân đi tới trước cửa, quỳ một gối xuống đất, trầm giọng nói.
- Công chúa?
Đoan Dương quận vương chỉ cảm thấy trước mắt có chút biến thành màu đen, rốt cuộc cũng biết tại sao vị Lưu huyện lệnh kia vừa nhìn liền rời đi, công chúa điện hạ lại ở đây?
Hắn vừa rồi làm cái gì, hắn động đao trước mặt công chúa điện hạ?
Mà còn là hai vị!
Lúc này, trước mắt Đoan Dương quận vương đã không chỉ biến thành màu đen, nếu không phải đang dựa vào vách tường, sợ là đã sớm xụi lơ xuống.
Trên mặt Tần Dư cũng tái nhợt một mảnh, ai có thể nghĩ đến, tôn quý như công chúa điện hạ, thế nhưng sẽ dùng cơm ở tửu lâu như này?
Hai người còn như thế, những người khác địa vị không bằng bọn họ, quần áo đã sớm bị mồ hôi lạnh làm cho ướt nhẹt.
Sát khí của những cấm vệ quân này, bọn họ có ngu cũng cảm nhận thấy được, lúc này, sợ là thật sự ra đại sự!
- Ai nha, làm gì vậy, ăn cơm cũng không cho người ta ăn nữa.
Tiểu công chúa đứng lên từ chỗ ngồi, lôi kéo tay Vĩnh Ninh, nói:
- Thật mất hứng, chúng ta đi về ăn tôm chiên đi!
Lý Dịch lắc đầu, chuyện như này, tôm chiên hẳn là không ăn được.
Đoan Dương quận vương này, Tần tiểu công gia này, thật ăn no dửng mỡ, vì hà cớ gì lại đi trêu chọc hai vị công chúa?
Thật tốt ngồi xuống ăn cơm không được sao?
Lý Dịch cảm giác được hô hấp Tằng đại cô nương bên cạnh có chút hỗn loạn, thân thể run rẩy mấy cái, hắn vội vàng xoay người đỡ lấy nàng, hỏi:
- Làm sao vậy, thân thể không thoải mái sao?
Tằng Túy Mặc phất tay, tự mình đứng vững sau đó nhìn Lý Dịch hỏi,
- Công……Công chúa?
Lý Dịch nhún vai, chỉ vào hai tiểu công chúa, giới thiệu nói:
- Giới thiệu cho cô, vị này chính là Thọ Ninh công chúa, vị này chính là Vĩnh Ninh công chúa……
- Ngươi……ngươi đỡ ta một chút.
Một tay Tằng Túy tám lấy khuỷu tay Mặc Lý Dịch, nhìn hai tiểu cô nương vô cùng quen thuộc, vẻ mặt không thể tin.
Tâm Di cùng Băng Ngưng, không phải……không phải là hài tử của họ hàng thân thích Lý Dịch sao, như thế nào lại có thể biến thành công chúa?
Nói cách khác, nàng đã từng ôm qua, thân qua, khi chơi xích đu còn suýt làm ngã, công chúa điện hạ?
Tin tức này quá bất ngờ, cũng quá mức kinh người, trong lúc nhất thời Tằng Túy Mặc có chút không tiếp thu được.
Sắc mặt Tiểu Thúy bên này còn tái nhợt hơn vừa rồi, liền túm lấy góc áo của Tằng Túy Mặc.
Toàn thân run lên nhè nhẹ.
- Đi thôi.
Lý Dịch thở dài, thế giới bên ngoài quả nhiên nguy hiểm, một bữa cơm tốt đẹp lại trở thành như thế này, sau lần này chỉ sợ không thể trở về nhà nữa, lúc hắn bước đi ra khỏi cửa nhìn thấy Tần Dư cùng Đoan Dương quận vương đang ngồi xổm dưới góc tường, chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.
Quả thực là tạo nghiệt....
Tằng Túy Mặc cùng Tiểu Thúy có chút đần độn đi theo, thậm chí vấn đề của Tần tiểu công gia cũng bị ném lại sau đầu.
Ngoài cửa của Túy Nguyệt Lâu, vị tướng lĩnh cấm vệ quân nói với Lý Dịch:
- Lý đại nhân, về sự việc liên quan công chúa điện hạ xin ngài cùng chúng ta tiến cung một chuyến.
Lý Dịch gật đầu và nói với hộ vệ Lý gia đang đứng ngoài cửa:
- Trước tiên cứ đưa Túy Mặc cô nương về, nói với phu nhân, có lẽ ta sẽ về muộn một chút.
Vị tướng lĩnh cấm vệ có chút do dự, nói:
- Đại nhân, hai vị cô nương này...
Lý Dịch vẫy tay nói,
- Chuyện này cùng các nàng không quan hệ gì, thôi đi.
Tướng lãnh cấm vệ nhìn lão giả áo xám bên cạnh thấy đối phương gật đầu thì mới không nói nữa.
Trong đầu Tằng Túy Mặc có chút loạn nên thực sự cũng muốn trở về ngẫm lại, nghĩ rồi lại cứ nghĩ đến lúc cấm vệ quân dẫn nàng đi trên mặt nàng vẫn có chút mờ mịt.
Lý Dịch cùng hai vị công chúa hồi cung có thể được ngồi xe ngựa, có lẽ những người khác sẽ không được đãi ngộ như thế.
Thân phận tôn quý của Tần Tiểu công gia, Đoan Dương quận vương, cùng với 10 vị nổi danh ăn chơi trác táng trong kinh thành bị cấm vệ áp giải, xuyên phố qua hẻm có thể nói nổi bật hết sức.
Đó là việc cả hai vị công chúa tất nhiên không có khả năng đối xử nhẹ nhàng với họ, cấm vệ cũng sớm tiến cung hồi báo với thiên tử cùng lúc đó những tin tức cũng đã truyền qua những phủ hầu trong kinh.
Hộ Bộ, một vị Tằng thị lang nào đó vừa mới đi ra từ chỗ của Thượng Thư đại nhân, biểu tình trên mặt có chút vui vẻ phấn chấn
Thượng Thư đại nhân vừa mới thông tri một ít tin tức, khiến trong lòng hắn vô cùng tự đắc.
Hộ Bộ khan hiếm nhân tài toán học, đây là điều ai cũng biết, mà nhi tử của mình, trải qua rất nhiều khó khăn, cuối cùng cũng tiến vào viện toán học. Sau này muốn nhậm chức ở Hộ Bộ, dựa vào quan hệ của hắn, có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Mà chờ đến lúc Thục Vương điện hạ thượng vị, Tằng gia đã từng gặp đại họa sợ là sẽ lần nữa quật khởi.
Nghĩ đến đây, trên mặt hắn tràn ngập tươi cười, nhưng vẻ tươi cười này cũng không duy trì được bao lâu liền có một người vội vội vàng vàng từ bên ngoài chạy vào, sau khi nhìn thấy hắn, kinh hoảng nói,
- Tằng đại nhân, có việc lớn, công tử bị cấm quân bắt rồi!
- Cái gì?
Tằng thị lang nghe vậy, sắc mặt đại biến, lập tức hỏi:
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, tại sao nó lại chọc phải cấm vệ quân?
Người nọ lắc đầu nói,
- Tình huống cụ thể như nào thuộc hạ cũng không rõ, chỉ biết bệ hạ rất tức giận, bao gồm cả Đoan Dương quận vương và Tần tiểu công gia, còn có hơn mười vị công tứ khác, lúc này đều đang quỳ trước cửa cung!
- Bệ hạ……bệ hạ rất tức giận?
Biểu tình trên mặt Tằng thị lang càng thêm sợ hãi, lập tức nói:
- Chuẩn bị xe, đi Tần gia!
Lúc này, phản ứng giống Tằng thị lăng, cũng không chỉ có một người.
Trần Quốc công phủ, một phụ nhân kinh hoảng nói,
- Cái gì? Lập Sâm bị bắt? Lão gia, lão gia, người phải tìm cách cứu Lập Sâm.
Sắc mặt Trần Trùng âm trầm, một lát sau, đi nhanh ra cửa.
- Chuẩn bị xe, ta muốn tiến cung!
Tần phủ.
Nhìn vẻ mặt kinh hoảng của Tằng thị lang, Tần tướng nhăn mày, cũng hoàn toàn không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Không lâu sau, liền có một chiếc xe ngựa từ Tần phủ chạy ra, nhắm thẳng hướng hoàng cung mà đi.
Hơn trăm cấm vệ áp giải mười mấy công tử ăn chơi trác táng trên đường là cảnh tượng chấn động cỡ nào. Bá tánh sống ở kinh thành cả đời cũng chưa từng thấy qua, chỉ trong nửa canh giờ, các loại lời đồn đãi cơ hồ lan truyền khắp kinh thành.
Cùng lúc đó, không ít nhà giàu hào môn, quan viên phủ đệ, còn phát sinh rối loạn hơn nhiều……
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
59 chương
19 chương
26 chương