Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 530 : Khổng tước đông nam phi!

- Gần đây có đi qua Quần Ngọc Viện không? - Không có, làm sao, chẳng lẽ Quần Ngọc Viện lại có cô nương mới? - Không có cô nương mới, có điều, ngược lại trò mới có không ít, ngươi không có đi thật là có chút đáng tiếc. - Nói một chút đi, nói một chút đi, ngày hôm nay phu nhân nhà ta về nhà ngoại, buổi tối ta sẽ đi xem một chút. - Chậc chậc, bây giờ cô nương ở Quần Ngọc Viện mặc, phải nói là dụ hoặc, ngươi biết không, bây giờ các nàng cũng không mặc yếm, cái kia, cái kia hình như gọi là áo ngực, ai nha, không được, ta cũng phải mua cho nương tử nhà ta mấy cái. Nhìn thấy ở đầu đường hai người trẻ tuổi cố tình nói chuyện to thảo luận một việc nào đó, lúc ấy hấp dẫn không ít người đồng đạo nghiêng tai lắng nghe, Lý Dịch có chút ngạc nhiên, hai kẻ lừa gạt này là ai mời đến, diễn kỹ vụng về, biểu diễn xốc nổi, lời kịch không có một chút chiều sâu, còn có thể lại giả hơn một chút sao? Khi trong lòng nghĩ như vậy, bỗng nhiên thấy một tên nam tử tiếp cận đi tới, ngạc nhiên hỏi: - Huynh đài nói là kiểu nội y mới nhất gần đây kinh đô lưu hành? Thực không dám giấu giếm, tại hạ cũng muốn cho nương tử nhà mình vài bộ, lại không biết có thể mua được ở chỗ nào? - Chắc hẳn huynh đài cũng là người đồng đạo, vậy ta cũng không dối gạt ngươi. Tên nam tử kia vừa mới mở miệng vừa cười vừa nói: - Dọc theo con đường này đi thẳng về phía trước, giao lộ thứ nhất rẽ trái, giao lộ thứ hai rẽ phải, lại đi đến hơn mười trượng, ngươi sẽ có thể thấy cửa hàng kia, có điều, nơi đó chỉ có nữ tử mới có thể đi vào, huynh đài phải nhớ dẫn theo nương tử nhà ngươi. - Ai nha, cảm ơn huynh đài, cảm ơn huynh đài. - Cô gia, bọn họ đang nói cái gì vậy? Tiểu Hoàn nháy mắt hỏi. - Tiểu hài tử đừng hỏi nhiều như vậy, đi, đi nghe kịch. Lý Dịch vỗ vỗ trên đầu nàng nói. - Người ta đã không còn nhỏ- tiểu nha hoàn cúi đầu nhìn chân, lầm bầm nói một câu, vẫn là bước nhanh theo sau. Nhìn lấy chỗ kia người vây quanh càng ngày càng nhiều, trong lòng Lý Dịch kinh ngạc, nội y cải cách thật sự được nàng làm ra, chỉ là thủ đoạn tiếp thị có chút cũ, có thể cho nàng ăn chút ít thiệt thòi mới có thể ý thức được. Người kia vừa rồi đi ngang qua cửa hàng, nhìn thấy ngoài cửa hàng nữ tử xếp hàng tới ba năm trượng bên ngoài, từng người trang điểm lộng lẫy, khiến cho đám nam tử phải liếc nhìn, không ngừng thúc giục người trước mặt nhanh một chút, có một nữ tử đứng tại lối vào cửa hàng khỏe mạnh hơn nhiều so với lão Phương, chính là ngày đó đem hắn ngăn cản ở bên ngoài nhà xưởng không cho vào. Mới vừa rồi còn nói nàng có thể sẽ ăn thiệt thòi, không nghĩ tới việc buôn bán của cửa hàng lại tốt như vậy, mặt mo nóng bỏng rát, lôi kéo Tiểu Hoàn bước nhanh rời đi, ở lại thêm một hồi, lòng nàng tràn đầy hiếu kỳ khả năng sẽ muốn đi vào cửa hàng nhìn. Không bao lâu ý thức được, những người kia, chiếm đa số là gái lầu xanh, nữ tử gia đình bình thường không có to gan như vậy, trắng trợn mua những món nhạy cảm kia, thanh lâu các nơi sợ là cũng vì Quần Ngọc Viện, không thể không đề cao sức cạnh tranh hạch tâm của mình, nếu như bị người khác hạ thấp tại phương diện nào đó, chuyện này dần dần, danh tiếng không đủ, lầu cũng sẽ phá sản. Tuy nhiên những miếng vải đó giá cả hơi đắt một chút, nhưng rất được các khách nhân ưa thích nha! Đi nghe kịch tự nhiên là muốn nghe bộ gần đây đang thịnh hành《 Khổng Tước Đông Nam Phi 》, Câu Lan ở dân gian đến cùng được hoan nghênh như thế nào, đều có nhìn vào số vé bán ra mỗi một lần đều không còn dư lại liền biết được. Vài cái phạm vi khác của Câu Lan, trừ buổi diễn phổ thông bên ngoài, còn có dành riêng cho khách quý, buổi biểu diễn dành cho nữ tử, giá vé dành cho khách quý sẽ đắt hơn một chút, nhưng phục vụ càng thêm chu đáo, ngày hè cung cấp kem tươi cùng đồ uống lạnh miễn phí, về buổi biểu diễn dành cho nữ tử, là mới mở gần đây. Trai gái khác nhau, với nữ tử mà nói càng đặc biệt, bọn họ không có khả năng cùng nhiều nam nhân chen chúc trong một cái bãi hát như vậy, người đầu tiên đưa ra ý nghĩ này là Uyển Nhược Khanh, về phần nữ tử, ưa thích nghe kịch thực cũng không ít, theo các nàng cảm nhận, với những kịch cùng thể loại với 《 Ngưu Lang Chức Nữ 》 《 Khổng Tước Đông Nam Phi 》 nói về tình yêu càng thêm được yêu chuộng không ít. Lúc Lý Dịch cùng Tiểu Hoàn đi vào Câu Lan, liền thấy không ít nữ tử đeo lấy khăn mỏng che khuất gương mặt ra vào, nhìn từ cách ăn mặc, không giống gia đình bình thường. Ngày hôm nay Như Nghi bị thế tử phi rước đi, mấy ngày nay các nàng tụ tập khá nhiều, còn Liễu nhị tiểu thư thường ngày tự nhiên rất bận rộn, ngay cả Vĩnh Ninh đều bị lão hoàng đế tiếp bảo về cung ở hai ngày, nên giờ rất nhàm chán, chỉ có thể dẫn theo Tiểu Hoàn đến xem trò vui. 《 Khổng Tước Đông Nam Phi 》 là bộ kịch mới gần đây nhất, giảng về Đông Hán Kiến An, Lưu Lan Chi cùng Lư Giang tài mạo song toàn là cấp dưới của Tiêu Trọng Khanh chân thành yêu nhau, nhưng Tiêu mẫu bà bà thấy nàng hai ba năm đều chưa có con, gây khó khăn đủ đường với Lưu Lan Chi, Lan Chi dứt khoát muốn về nhà, Trọng Khanh hướng mẫu thân cầu tình vô hiệu, phu thê đành phải nói lời tạm biệt, song song “Thề không gặp nhau”. Sau khi Lưu Lan Chi về nhà, lại bị huynh nàng bức hôn, rơi vào đường cùng đáp ứng gả cho con trai của Thái Thú, Tiêu Trọng Khanh nghe vậy chạy đến, phu thê ước định “Gặp nhau dưới suối vàng”, ngày Lan Chi xuất giá, Lưu Lan Chi “Nhìn suối trong tự kết”, Tiêu Trọng Khanh “Hướng cành đông nam treo”, đồng thời hai vợ chồng tự tử mà chết. Tên vở kịch còn chưa bắt đầu, liền có lão giả kể chuyện trước đem 《 Khổng Tước Đông Nam Phi 》 dùng giọng bi thương âm thanh khàn khàn nỉ non kể một lần. - Hôm ấy trâu ngựa kêu, cô dâu nhập cửa môn. Bầu trời về chiều u ám, đêm về khuya càng thêm tịch mịch. Hôm nay mạng ta dừng tại đây, hồn đi để lại xác này! Vén quần tháo đôi giày, đầm mình vào suối trong tự tử. Sau đó người vợ biết được, thấu hiểu, nhưng mãi xa nhau. Bước tới cái cây bên đình, hướng cành Đông Nam treo cổ tự vẫn. Chính kịch ̣ còn chưa có bắt đầu, Tiểu Hoàn đã ôm cánh tay Lý Dịch nhỏ giọng khóc không thành tiếng. - Cô, cô gia, Lan Chi, Lan Chi nàng quá đáng thương, lão bà bà kia, nàng làm sao, làm sao lại ác như vậy! Câu chuyện về tình yêu vốn đẹp, kết cục không phải là hai người một lần nữa ở cùng một chỗ, tốt tốt đẹp đẹp sống cả đời này sao? Một người đầm mình trong suối tử tự, một người treo cổ tử vẫn hướng cành đông nam -- thật quá bi thảm! Lý Dịch vỗ lấy bả vai tiểu nha hoàn an ủi, thảm là thảm, nhưng chuyện này cũng không có cách nào, không thảm làm sao có thể cảm động nhiều người, không thảm làm sao có thể khiến cho đông đảo nữ tử nghĩ lại địa vị bản thân, cho dù là bùng lên một tia phản kháng phong kiến, trong lòng phản kháng lễ giáo phong kiến, không thảm – làm sao có thể đốt cho đám lửa này bốc cháy lên đc? Đều nói văn nhân nhiều trăn trở, một cây bút cái gì cũng dám viết, riêng viết kịch bản và tiểu thuyết, không bao giờ thiếu nhất là kẻ phản nghịch, tiêu chuẩn to lớn, làm cho người líu lưỡi. Cũng không biết vị “Vô Danh thị” này nghĩ như thế nào, còn ngại thời điểm gần đây không quá mẫn cảm, viết kiểu này, đến cùng có dụng ý gì? Là muốn vạch trần lễ giáo phong kiến bản chất là ăn thịt người, nhiệt tình ca tụng phu phụ Lưu Lan Chi, Tiêu Trọng Khanh sắt son với tình yêu, phản kháng áp bách phản nghịch tinh thần? Vẫn là muốn nhắc nhở quần chúng nhân dân phải tự do nhiệt liệt hướng tới tình yêu hôn nhân? Đặc biệt là việc nàng đắp nặn ra một vị Lưu Lan Chi như vậy, giữ trọn đạo trung với gia đình, về phần đạo hiếu đã làm đến cực hạn của nữ tử, nhưng lại chỉ có thể nhận lấy kết cục điển hình bi thảm của hình tượng phụ nữ cổ đại, ám chỉ vận mệnh nữ tử xã hội phong kiến rất bi thảm, điều này sẽ khiến cho tâm lý nữ tử xem kịch văn nghĩ như thế nào? Lý Dịch thở dài một hơi nói: - Dụng ý khó dò, dụng ý khó dò.