Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
Chương 264 : Lại xoa bóp bả vai
Quan hệ Lý Dịch và Liễu Như Ý rõ ràng được kéo lại rất nhiều, bởi vì trong nhà chỉ có hai người họ đánh mạt chược tới giờ vẫn chưa thắng.
Làm ra mạt chược vốn vì giải buồn, kết quả càng đánh càng phiền, thua tiền ngược lại không có gì, dù sao cũng phải tìm về mặt mũi, tính háo thắng của Liễu nhị tiểu thư còn mạnh hơn hắn, dù phương diện nào cũng không cho phép mình thua người khác, ván bài đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu ngừng.
Sau đó hai người càng đánh càng thua nhiều.
Lý Dịch cuối cùng đã hiểu tâm lý dân cờ bạc, trách không được từ xưa đến nay, nhiều người vì đánh bạc mà táng gia bại sản, đây con mẹ nó...một con đường không có lối về.
Vốn cho rằng mình chiếm ưu thế sân nhà, Như Nghi các nàng vừa mới bắt đầu tiếp xúc mạt chược, muốn quen thuộc còn cần một đoạn thời gian ngắn, không biết sao, nữ thần may mắn chỉ muốn chiếu cố Tiểu Hoàn và Như Nghi, hắn và Liễu nhị tiểu thư thì không có một tia may mắn.
Không hổ là tất sát thần khí cho phụ nữ, hai ngày qua, trong trạch viên xuất hiện bàn mạt chược thứ hai, ăn cơm xong, các vị phu nhân nhàn rỗi không có chuyện làm lại lôi ra cọ xát.
Đám Lão Phương đang bận cải tạo bếp lò cho các nhà, sau khi tẩu tử Phương gia đi dạo nhà bếp một vòng thì không nhắc tới chuyện Lão Phương tự đập bếp lò nữa, choie mạt chược cùng mấy vị phụ nhân, xem chừng nhà mình ngày mai có thể tổ chức bữa ăn tập thể, ăn xong cơm lên giường ngồi ấm áp, tên ngốc này cuối cùng cũng làm một chuyện đáng tin.
Lý Dịch vừa trở về, xa xa đã thấy mấy phụ nhân đang ngồi trước cửa nhà.
-Ăn!
-Ăn!
Âm thanh không dứt bên tai, hai vị lão nhân cao tuổi ở một bên lắc đầu, một bên thầm than thoái hóa đạo đức, các nàng dâu cần cù chịu khó lúc trước làm sao lại đột nhiên biến thành bà nương lười, hài tử đứng ở bên đong đưa cánh tay hô đói, mẫu thân chỉ lo bắt những khối gỗ, nghe con bảo đói, ném cho mấy đồng tiền đi mua đồ ăn.
Bà nương dạng này, nếu trước kia sẽ bị đuổi về nhà ngoại.
Người sống tại thế, không thể chỉ vì ăn mặc, phải có giải trí để ký thác tâm hồn, còn về sau này có bị nghiện hay không thì không cần quá lo.
Cũng chính vì còn mới mẻ, về sau, mạt chược chỉ có thể biến thành sinh hoạt hàng ngày, người đã trải qua khổ cực, nếu qua rảnh rỗi cũng không quen.
Tỉ như Tôn lão đầu, mấy ngày gần đây lu bù.
Lý Dịch mới vừa trở về từ Câu Lan, Tôn lão đầu không có ở đó, nói chuyện Uyển Nhược Khanh về việc tìm kiếm linh nhân và khuếch trương sinh ý rất lâu.
Ngoài thành đã dựng lên một Câu Lan tầm trung, dựa theo ý Lý Dịch, gọi Rạp Hát càng thêm chuẩn xác.
Kiến tạo thứ này không giống với lợp nhà, cần mấy ngày dựng lên một tràng tử, trình độ rắn chắc và kiên cố phải vượt xa Câu Lan lúc trước, tuyệt không thể sinh ra tình huống bị tuyết lớn đè sập.
Về phần linh nhân, bởi vì đang trong giai đoạn thí nghiệm, tạm thời chỉ mời chào hai mươi người, Lý Dịch và Uyển Nhược Khanh thảo luận qua, một Rạp Hát tầm trung, hai mươi người đã có thể thỏa mãn yêu cầu biểu diễn, lại dễ dàng quản lý.
Sinh hoạt ở tầng dưới chót xã hội, bụng ăn không no là một chuyện, tiền công mỗi tháng cố định 500 văn, không ai cự tuyệt, những linh nhân đó mới đầu còn tưởng rằng Tôn lão đầu lừa bọn họ, lấy ra khế ước giấy trắng mực đen, ngắn ngủi kinh ngạc, tựa hồ sợ Tôn lão đầu rút lại, lập tức ấn tay lên giấy.
Nội dung khế ước trừ tiền công, còn muốn họ không được truyền những thứ trong câu lan ra ngoài, tất cả mọi người hiểu điểm này, nếu lộ ra ngoài thì sau này sao có cơm ăn.
Không người nào dám vi phạm khế ước, thứ này được quan phủ bảo đảm, người như bọn họ không dám chọc.
Mọi người còn rất xa lạ Vũ Đài Kịch, bọn người Tôn lão đầu nghe Lý Dịch đề nghị, cũng suy nghĩ thật lâu mới nghiên cứu ra được, những người này không có kinh nghiệm, còn cần một phen huấn luyện mới có thể chính thức vào cương vị.
Họa Bì tuy vẫn còn rất nóng nhưng rõ ràng đã kém hơn trước, kế tiếp mang lên sân khấu lớn, sẽ là Thiện Nữ U Hồn, không giống với cái trước dựa vào yếu tố khủng bố hấp dẫn người khác, chuyện tình yêu của nữ Quỷ Thư Sinh sợ rằng hấp dẫn rất lớn đối với nam nhân thời đại này.
Chỉ cần là người đọc sách, không một ai không có tưởng tượng chuyện tình gió trăng, chung đụng cùng Hồ Tiên, cùng nữ quỷ xinh đẹp, quả thật là thị trường vô cùng béo bở.
Với một đám ưa tự sướng kia, chỉ cần đáp ứng được nhu cầu, không sợ bọn họ không "Khẳng khái mở hầu bao"
Đúng, bớt chút ít thời gian chép nhiều nhiều ký sự một chút, nếu được thì bê cả bộ Liêu Trai ra.
Lý Dịch dễ chịu nằm trong thùng tắm lớn, cổ nhân cũng hưởng thụ. Giữa mùa đông, không có gì có thể so sánh với việc ngâm nước ấm trong phòng.
Còn nếu được một bàn tay nhỏ nhắn sau lưng không ngừng xoa bóp thì bao mệt mỏi sẽ được xua tan ngay.
Tay nghề xoa bóp Tiểu Hoàn càng thành thạo, trong lòng Lý Dịch âm thầm khiển trách loại sinh hoạt xa hoa thối nát này, vô cùng phỉ nhổ việc hưởng thụ của chủ nghĩa phong kiến.
Mở to mắt nhìn qua làn hơi nước, Tiểu Hoàn ra ngoài nấu nước nóng, làm sao vẫn chưa trở lại
Kẹt kẹt
Phòng cửa bị đẩy ra, mơ hồ nhìn thấy một bóng người mang theo thùng nước tiến vào, Lý Dịch lại hài lòng nhắm mắt.
Sau lưng truyền đến tiếng bước chân, nước ấm rót vào trong thùng, tiểu nha hoàn dự định ra ngoài, mắt Lý Dịch không mở gọi lại nàng.
-Chờ một chút, giúp cô gia xoa bóp bả vai.
Tiếng bước chân dừng lại một hồi, sau một lát, một đôi tay mềm lại đặt lên bả vai hắn.
Cảm giác Tiểu Hoàn lần này tiến bộ hơn trước, nhớ tới lần trước dạo phố, tiểu nha hoàn nhìn chằm chằm một vòng tay ở Kim Ngọc Phường, ngày mai sẽ giúp nàng mua về.
Một hồi sau, trong nội tâm Lý Dịch bắt đầu có chút kỳ quái.
Trình độ xoa bóp của Tiểu Hoàn tuy tiến bộ nhanh nhưng cũng không thể nhanh chóng đạt thăng đến đẳng cấp của Như Nghi được.
Mà bên tai cũng không có tiếng líu ríu năn nỉ hắn kể cố sự quen thuộc.
Đang định nhìn một chút, thanh âm quen thuộc truyền tới.
-Tướng công, hình như nước có chút lạnh, muốn thêm chút nước nóng không?
Tiếng của Như Nghi.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
59 chương
19 chương
26 chương