Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
Chương 127 : Phân chia lợi nhuận
Shared by: nguoichiase
=== oOo ===
Lão Phương ngơ ngác nhìn công tử anh tuấn ăn miệng dính đầy mỡ, lộ ra một mặt thỏa mãn, trong lòng tức giận, muốn đứng lên chửi một tiếng.
Nữ bộ đầu kia cướp ượu của hắn uống thì cũng thôi, dù sao thân phận đối phương còn ở đó, mà mình cũng đánh không lại người ta, cô gia nướng ra đến nhóm thịt đầu tiên đưa cho cô gái bên kia, đại tiểu thư và nhị tiểu thư đều ở đó, hắn chờ thêm một lát cũng không có gì.
Nhưng cái tên tiểu bạch kiểm này cũng dám cướp thịt nướng mà mình thèm rất lâu, Lão Phương sao có thể bình tĩnh.
Nếu không phải tên tiểu bạch kiểm này nhận biết cô gia, hắn đã sớm vả vào miệng hắn.
Thấy hắn đứng lên, mấy tên nam tử sau lưng Lý Hiên cũng đứng ra, trên khí thế sánh ngang với Lão Phương, nhưng trừ lần nữa thâm tình nhìn nhau ra, ngược lại cũng không có cử động gì quá kích.
Không phải lần đầu tiên mọi người gặp nhau, mấy tên hộ vệ kia biết hán tử kia sẽ không làm gì Tiểu Vương Gia, Lão Phương cũng biết bọn gia hỏa này mạnh, nguyên nhân hắn không động thủ... Chủ yếu là đối phương nhiều người, sợ rằng mình sẽ phải ăn thiệt thòi.
Một bên khác, nhìn thấy có mấy người lạ đến chỗ cô gia, bộ dáng có vẻ như xung đột với Lão Phương, mấy tên đại hán đang nướng cá cách đó không xa lập tức đứng lên, đi nhanh về phía bên này.
- Mấy người các ngươi qua bên kia đợi, còn đứng đây một hồi nữa lại phá hỏng chuyện của ta.
Lý Hiên khoát khoát tay nói với mấy tên hộ vệ, tìm một khối đá sạch sẽ, ngồi đối diện Lý Dịch, nhìn khung sắt trong tay Lý Dịch chuyển động trên lửa than, nhịn không được nói:
- Phương pháp nướng này thật hiếm lạ, mấy lão đầu bếp trong Vương phủ làm cũng không ăn ngon như thế này.
Thịt nướng không có yêu cầu kỹ thuật gì nhiều, nướng ra có ăn ngon hay không chủ yếu là nhờ gia vị.
Lý Dịch phải tìm hơn mấy chục thực đơn mới tìm được một loại phương pháp điều chế, tuy thiếu mấy loại gia vị, làm cho vị đạo giảm một chút, nhưng trên cái thế giới này cũng là mỹ vị hiếm thấy.
- Muốn ăn thì tự mình nướng đi.
Lý Dịch thấy ánh mắt hắn nhìn chằm chằm thịt nướng trong tay mình, phân ra một chút đưa tới.
Lý Hiên đã sớm nóng lòng muốn thử, sau khi nhận lấy, học bộ dáng vừa rồi của Lý Dịch, rải lên một tầng gia vị, sau đó đặt thịt xiên gác phía trên lửa than, chậm rãi chuyển động.
Sau lưng truyền đến những tiếng bước chân rất nhỏ, Liễu Như Nghi đi tới, nhìn ngồi đối diện Lý Dịch, hỏi.
- Tướng công, vị này là...
- Tướng công?
Lý Hiên ngẩng đầu nhìn cô gái thanh lệ trước mắt, bên cạnh nàng chính là cô gái lần trước đi theo bên người Lý Dịch tại Khánh An Phủ Thành, hình như là em vợ của hắn...
Tỷ muội đều xinh đẹp như vậy, quay đầu nhìn Lý Dịch, vẻ mặt có chút hâm mộ.
Tề nhân chi phúc, chậc chậc...
Lý Dịch đứng lên, đơn giản giới thiệu Liễu Như Ý một chút, chỉ nói Lý Hiên là người ở Phủ Khánh An, là một người bạn hùng vốn làm ăn, đối với thân phận của hắn, ngược lại không tiết lộ ra.
- Tẩu Phu Nhân tốt!
Lý Hiên cũng không có coi mình là Tiểu Vương Gia, đứng lên khom người vái chào, lễ nghĩa mười phần chu toàn.
Trên phương diện làm ăn, cho tới bây giờ Liễu Như Nghi đều chẳng hỏi nhiều, cũng chỉ thi lễ bắt chuyện một cái, sau đó lại đi đến chỗ các cô gái kia.
- Tôn Ngộ Không, ta nói ngươi, ngươi dám không đồng ý?
Trên sườn núi cách đó không xa, đám nhóc con cười nói ồn ào, Liễu Tiểu Hổ không tiếp tục múa gậy, lần này diễn nội dung truyện Tôn Hầu Tử trêu đùa Ngân Giác Đại Vương.
Lý Hiên ở một bên nghe thú vị, thịt đã nướng chín, đứng lên vừa ăn vừa đi về hướng dám nhóc, chuẩn bị rời đi, thuận tay chỉ trung niên mập mạp bên cạnh, nói:
- Đúng rồi, người này là Vương quản gia, sinh ý ở bên ngoài Vương Phủ vẫn luôn do hắn xử lý, sinh ý Như Ý Lộ và liệt tửu vận hành thế nào, ngươi thương lượng với hắn là được.
- Vương quản gia... Ăn một xâu thịt nướng không?
Lý Dịch thả đồ vật trong tay ra, ngẩng đầu nhìn bàn tử trước mắt, giơ tay đưa tới một xiên thịt đã nướng chín.
- Không, chúng ta trước tiên vẫn nên nói một chút chuyện hợp tác...
Vương quản gia nói thế nhưng khi ngửi được mùi thịt, nhịn không được nước miếng chảy ra, vô ý thức đưa tay tiếp nhận, ngay sau đó nếm thử một miếng.
- Bên ngoài xốp giòn, bên trong mềm, hương vị mê người, ăn rất ngon.
Giờ khắc này, Vương quản gia quên mất chính sự, nhịn không được mở miệng khen.
Bản thân hắn cũng là một người tham ăn, ngày thường không thịt không vui, bởi vậy mới có thân thể béo như hiện tại, làm quản gia Vương Phủ, nếm qua không ít mỹ thực, nếu bàn về vị đạo, xiên thịt trong tay đủ để xếp hàng đầu.
Sau một lát, Vương quản gia ném que trúc sang một bên, quệt quệt mồm, lần nữa mở miệng.
- Như Ý Lộ sinh ý...
- Nếu không lại ăn thêm một xiên nữa?
Nhìn Lý Dịch đưa thịt xiên qua, Vương quản gia nuốt nuốt nước bọt, nói được nửa câu dừng lại, lần nữa duỗi bàn tay tròn vo ra.
Lấy sức ăn ngày thường của hắn, ăn ít như vậy thật không đủ.
Mấy xiên thịt nướng vào trong bụng, lại uống hai bát rượu gạo do Lý Dịch nhưỡng, ăn uống no đủ, Vương quản gia ngồi bên cạnh Lý Dịch, vỗ vỗ cái bụng, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Sờ cái bụng, nói:
- Ăn cũng đã ăn, uống cũng uống, cảm ơn Lý huynh đệ khoản đãi, chúng ta vẫn nên nói một chút chuyện hợp tác đi. Vương Phủ xuất người, lại xây nhà xưởng rồi thuê cửa hàng, đến lúc đó còn phải an bài nhân thủ sản xuất, bán đạt được lợi nhuận chia đôi, có phải có chút không thích hợp hay không?
- Vậy ý của Vương quản gia là?
Lý Dịch nhìn hắn hỏi.
- Chia ba bảy.
Vương quản gia suy nghĩ một lát nói.
Tỉ lệ phân phối này hắn đã chiếu cố Lý Dịch rất nhiều.
Trong Phủ Thành, thương nhân hợp tác với Ninh Vương phủ đều coi trọng cái ô dù to lớn này, dù sao nếu có thể dính líu quan hệ với Vương Phủ thì làm ăn trong Phủ Thành Khánh An chỉ cần đúng quy củ, trung thực thì sẽ không gặp phải phiền toái gì.
Đương nhiên, bọn họ cũng phải trả giá rất lớn, Vương Phủ sẽ không quản nhiều ít chuyện, lợi nhuận đạt được phải thu hơn bảy thành.
Lần này, Vương Phủ vừa phải xây nhà xưởng, thuê cửa hàng, an bài nhân thủ, mà hắn chẳng qua chỉ cống hiến ra một bí phương, chỉ lấy bảy thành lợi nhuận đã rất chiếu cố.
Nếu không phải đối phương là bằng hữu của tiểu vương gia, đồng thời mời hắn ăn một bữa thịt nướng mỹ vị, có thể cho hắn ba thành lợi nhuận đã là rất nhiều.
- Chia ba bảy?
Lý Dịch sững sờ một chút, sau đó mặt ngượng ngùng nói:
- Cái này làm sao được chứ, Vương Phủ ra sức lớn như vậy, chỉ cầm ba thành lợi nhuận, trong lòng ta cũng băn khoăn, nếu không, chia 4:6 đi, như thế nào?
Ngẩng đầu nhìn thấy Lý Dịch hiện vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt, biểu lộ ta đã nhượng bộ rất nhiều, Vương quản gia vô cùng ngạc nhiên, trong lòng giống như có vạn mã phi qua.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
59 chương
19 chương
26 chương