Tiêu chuẩn pháo hôi nghịch tập
Chương 87
Thẩm Hàm bình tĩnh làm tập thể thành viên cos xã không bình tĩnh, một đám đều vẻ mặt vô cùng đau đớn, “Tiểu Hàm, cậu đi sau làm gì, đi phía trước này, chúng ta thương lượng, làm thế nào để mắng lại.”
Thẩm Hàm cười, “Tôi muốn hẹn xã trưởng của mấy người.”
Người vừa nói chuyện, vỗ tay, “Đúng đúng, xã trưởng có sức chiến đấu lấy một đấu ngàn, tùy tùy tiện tiện là có thể biến đám rác rưởi kia thành bụi.”
Cao Khánh Ca ở phía trước quay đầu, “Nếu lên mạng báo thù, xin lỗi, tôi không hứng thú.”
“Xã trưởng, đừng cứng nhắc vậy, phải vì chính nghĩa, anh xem Tiểu Hàm rõ ràng không làm gì, là đám rác rưởi Kỳ Tích Mấy Đồng làm, đến cuối cùng đều công kích Tiểu Hàm, anh không thấy khó chịu sao?” Một thành viên cos xã nói.
Cao Khánh Ca ngắn gọn trả lời: “Đâu có chuyện liên quan tới tôi?”
Xã viên nói chuyện nháy mắt ngậm miệng, Thẩm Hàm lại đi hai bước tới bên người Cao Khánh Ca, không chút xấu hổ vì bị cự tuyệt, hắn nói: “Tôi muốn hẹn anh, cùng người khác không liên quan.”
Lần này, toàn đội ngũ đều an tĩnh lại, đm, bọn họ không nghe lầm đi, Tiểu Hàm đây là theo đuổi xã trưởng bọn họ hả, không phải hôm nay mới lần đầu gặp mặt sao, chẳng lẽ nhất kiến chung tình, được rồi, xã trưởng đúng là đẹp như họa, nhưng cậu này dũng cảm quá, xã trưởng miệng tiện vậy, còn muốn thu làm người yêu, quả nhiên ác nhân đều có thiên thu, đúng rồi, Tiểu Hàm có thể bị khi dễ không, đm, không yên lòng, làm sao bây giờ nha……
Thẩm Hàm hoàn toàn không biết nhóm người này nghĩ vậy, hắn đứng bên người Cao Khánh Ca, hơi hơi ngẩng đầu, chờ anh trả lời.
Cao Khánh Ca nghiêng đầu nhìn Thẩm Hàm, Thẩm Hàm rất đẹp, trên các loại ý nghĩa đều rất đẹp, Cao Khánh Ca có ấn tượng không tồi, nhưng Cao Khánh Ca không muốn chơi, quá khứ không, giờ không, phỏng chừng tương lai cũng sẽ không, cho nên nhiều năm như vậy anh cũng chưa từng luyến ái, mặc dù có người thổ lộ anh cũng chưa từng đáp ứng, lúc này, nhìn Thẩm Hàm tự tin, anh ma xui quỷ khiến mà gật đầu.
“Có thể, cậu nói thời gian địa điểm, tôi nhìn xem có thể hay không.”
Cao Khánh Ca nói xong, một đám xã viên liền gào khai, “Gì?”
“Mau véo tôi, tôi thấy mình mộng du.”
“ĐM, nhất định là ảo giác của tui.”
“Chúc phúc xã trưởng, rốt cuộc chuẩn bị thoát FA.”
“Xã trưởng này tuyệt đối là giả.”
……
Cao Khánh Ca vẫn không để ý tới bọn họ, anh hỏi Thẩm Hàm: “Số của cậu là bao nhiêu?”
“137XXXXX004.”
“Được, tối về tôi sẽ gọi điện, đến lúc đó lại nói.”
“Được.”
Thẩm Hàm cười tủm tỉm, hắn biết giờ phút này ái nhân tuy đồng ý hẹn hò, nhưng trên thực tế anh căn bản không có động tâm, từ trong ánh mắt anh Thẩm Hàm nhìn ra được.
Khổng Cố Ly và Lý Cường cũng đi rồi, Lý Cường khó được tới một lần, hai người ra ngoài trường học đặt khách sạn, đều là tuổi nhiệt huyết, Thẩm Hàm thập phần lý giải.
Tối nay, Khổng Cố Ly tự mình ra mặt giải thích, nói tóm lại Tiểu Hàm vẫn luôn ở cùng anh, cho nên topic không phải Tiểu Hàm tự biên tự diễn, còn hành vi của đoàn 《 Cùng người có hẹn 》, Tiếng Vang Lớn bọn họ sẽ thảo luận, đến lúc đó sẽ phát thông cáo ra.
Tuy chỉ nói ngắn gọn mấy câu, lại hoàn toàn bảo vệ Thẩm Hàm, đối này Thẩm Hàm thập phần cảm kích, nhưng nếu nhận ân, Thẩm Hàm nhất định sẽ trở về, hiện tại hắn chỉ có thể ghi tạc hảo ý của Khổng Cố Ly trong lòng.
Tối đó, lúc rạng sáng, có người tra địa chỉ IP, cuối cùng phát hiện Thẩm Hàm bị hắt bát nước bẩn, đều là một địa chỉ, một người tinh phân thành 20 người dẫn đường hướng gió, cuối cùng vẫn không thành công, cũng đáng thương, đương nhiên sau những lời này, nhóm quần chúng ăn dưa đều vây xem.
Về ký túc Thẩm Hàm nhận được cuộc gọi của Cao Khánh Ca, thanh âm bên kia điện thoại có chút lạnh, Thẩm Hàm lại không thèm để ý, hắn quen bộ dáng ban đầu của ái nhân ở mỗi thế giới, cho nên hắn khẽ mỉm cười hỏi: “Anh chừng nào thì rảnh?”
“Tôi không có, nhưng tùy thời cậu có thể đi cos xã tìm tôi.”
“Thứ bảy cũng không rảnh?”
“Thứ bảy xã đoàn sẽ ra cos, tôi muốn xem bọn họ, cả ngày.”
“Nếu vậy, tôi ở cùng anh, thế nào?”
Cao Khánh Ca sảng khoái nói: “Có thể, 7 giờ sáng thứ bảy, tập hợp ở ký túc xá, ký túc xá của tôi là lầu 19 phòng 307, tới lúc đó đừng quên mang đồ ăn, giữa trưa đi ngoại cảnh, khả năng không về.”
“Được.”
Ngày hôm sau, cũng chính là thứ sáu, Thẩm Hàm vẫn đi học, giữa trưa về ký túc xá, hắn lên mạng thì phát hiện Tiếng Vang Lớn đăng bài trên official weibo, tổng kết đơn giản Tiểu Hàm không sai, thành viên đầu sỏ bình luận, thậm chí công kích nhân thân, phẩm tính ác liệt, bị khai trừ khỏi xã đoàn Tiếng Vang Lớn, thành viên đoàn 《 Cùng người có hẹn 》, cũng đều đã xin lỗi, không xin lỗi cũng vì phẩm tính ác liệt, khi dễ thành viên mới, bị mời khỏi Tiếng Vang Lớn.
Sau khi làm rõ, Thẩm Hàm vẫn thực bình tĩnh, một đời trước Trâu Nguyên Kỳ phản công, một đời này hắn sẽ làm gì?
Cả thứ sáu, Trâu Nguyên Kỳ cũng không có động tĩnh gì, Thẩm Hàm cũng mừng rỡ nhẹ nhàng, sáng thứ bảy hắn đi ký túc xá của Cao Khánh Ca.
Cao Khánh Ca mới vừa rời giường không lâu, lúc này trong ký túc xá của anh đã có 6 người, trong đó có hai coser, bốn người khác đều tới hỗ trợ. Dự tính hôm nay có 24 người, có một coser là nữ sinh, trang điểm mặc váy áo sẽ diễn ra ở ký túc nữ.
Tiểu Hàm đi vào, bọn họ nhiệt tình gọi hắn qua.
“Tiểu Hàm đúng không, tôi là Chiết Nhĩ, tên thật Triệu Quân, coser hôm nay.”
“Tôi là Kèn Tây, tên thật là Lý Như Tây, cũng là coser hôm nay.”
“Chào mọi người.” Thẩm Hàm cùng bọn họ bắt tay, chào hỏi.
Dư lại mấy người nhìn Thẩm Hàm cười cười, bọn họ lần trước gặp mặt, đã quen, với lại vì trận náo động trên mạng thân mật hơn nhiều.
“Tiểu Hàm lại đây lại đây, bắt tay, lấy hộ tôi cái kẹp tóc, đúng đúng, chính là màu đen.” Bởi vì thân mật, cho nên cũng không cố kỵ.
Thẩm Hàm đi qua làm trợ thủ, đối với hoá trang hắn vẫn có chút tâm đắc, dù sao cũng qua nhiều thế giới, đặc biệt là cổ trang, hắn càng có tâm đắc, bởi vì chính mắt gặp qua.
Lần này bọn họ vẫn cos cổ trang, nhưng lần này là nhân vật trong tiểu thuyết, bởi vì là tiểu thuyết, cho nên bọn họ liền cần rất nhiều sức tưởng tượng, tuy nguyên tác có miêu tả, nhưng chi tiết vẫn cần chính bọn họ hoàn thành.
Thấy bọn họ hoá trang, Thẩm Hàm ở một bên hỏi: “Mọi người cos nhân vật có tính cách cùng giả thiết là gì?”
Hắn hỏi xong, Cao Khánh Ca lại đây, “Chiết Nhĩ là yêu nghiệt công tử, tương đối phong lưu, nhưng đã từng chịu thương tổn mới như thế, bản chất không xấu, với lại là người đứng cao, dù là vai phụ. Hắn quen mặc quần áo màu tím, tóc dài, không viết có vấn tóc không, nhưng những người khác đều vấn tóc, cho nên chúng ta cũng chuẩn bị vấn tóc. Nguyên hình của Kèn Tây tương đối trung quy trung củ, là nam chủ lạnh nhạt một chút, tương đối bá đạo, thích hắc y, vấn tóc, biết võ công, nhưng có chút đặc thù, trong nguyên văn dáng người hắn tương đối cường tráng cao lớn, Kèn Tây ở phương diện này hơi ốm, cho nên đến lúc đó nhiếp ảnh tổ cùng p đồ sư sẽ sửa.”
Cao Khánh Ca cũng không giữ lại, Thẩm Hàm nhìn anh cười, gật gật đầu nói: “Nếu tin tôi, tôi có thể thử trang điểm cho Chiết Nhĩ, tôi thấy mọi người cũng thiếu nhân thủ.”
Tất cả mọi người nhìn về phía Thẩm Hàm: “Cậu biết hoá trang?”
“Ừ.”
Một thanh viên đang hoá trang cho Chiết Nhĩ lập tức nhét đồ vào trong tay Thẩm Hàm, rồi sau đó còn khoa trương mà thở phào một hơi nói: “Ai da, chơi cos đều phải toàn năng, quả thực phiền, đù má tui chính là nhiếp ảnh gia đó, bảo tui hoá trang, còn không bằng để tui thêu hoa.”
Hoá ra đồng học đang hoá trang cho Chiết Nhĩ chuyên chụp ảnh nhưng xã đoàn cơ hồ mỗi tuần đều phải ra hai lần cos, với lại thành viên xã đoàn có quá nhiều cương thi, người hoạt động sôi nổi có tầm 50, mà trong đó có người khi có tiết khi có việc khác, cho nên mỗi lần có thể gom đủ 30 người đều phải thắp nhang cảm tạ, có đôi khi không đủ người, mọi người chỉ có thể đa cấp, p đồ làm coser là bình thường, coser làm bối cảnh cũng thường xuyên, xã trưởng Cao Khánh Ca ở trong ký túc xá may, bởi vì có đôi khi cần làm trang phục khác cho coser.
Tóm lại, thành viên hoạt động sôi nổi, nói lên nhiệm vụ xã đoàn, mỗi người đều vẻ mặt nước mắt, nếu không phải một từ “Yêu”, xã đoàn sớm đóng cửa tám trăm.
Thẩm Hàm nhận rương trang điểm người nọ đưa qua, nói: “Cảm ơn, hy vọng sẽ không làm cậu thất vọng.”
“Sẽ không, yên tâm, coser là trình tự làm việc đầu, trang phục, tạo hình là thứ hai, cậu là thứ ba, còn có thứ tư, thứ năm, sẽ không thất bại, tin tưởng tôi.” Đồng học là nhiếp ảnh gia vỗ bộ ngực nói, nói xong liền đi đùa nghịch camera, tựa hồ không nghĩ lại đụng vào rương trang điểm.
Thẩm Hàm gật gật đầu, tuy biết cậu đang an ủi mình, Chiết Nhĩ cũng cười nói: “Không có việc gì, da mặt tôi dày, hóa không tốt, cùng lắm tẩy đi hoá lại.”
Cao Khánh Ca đi đến sau lưng Thẩm Hàm, vỗ nhẹ nhẹ bờ vai của hắn, tựa hồ thập phần tín nhiệm hắn, Thẩm Hàm quay đầu lại cười cười, nói: “Nếu tôi hóa thành công, vậy anh dành một ngày, cùng tôi hẹn hò, thế nào?”
Thẩm Hàm nói xong, Chiết Nhĩ huýt sáo, những người khác cũng ồn ào: “Đáp ứng đi, xã trưởng, đáp ứng đi.”
Bọn họ ồn ào dạng này, làm cho hiện trường như cầu hôn, Thẩm Hàm cũng không thèm để ý, liền cười như không cười chờ Cao Khánh Ca trả lời.
Cao Khánh Ca sửng sốt, sau đó cong cong khóe môi, trả lời: “Được.”
Thẩm Hàm quay thân mình, đối mặt Chiết Nhĩ, cười nói: “Vì cùng xã trưởng của mọi người hẹn hò, tôi sẽ cố gắng.”
Chiết Nhĩ nhắm mắt lại, một bộ anh dũng hy sinh: “Đến đây đi.”
Năm mươi phút sau, Chiết Nhĩ cùng Kèn Tây đồng thời hoàn thành hoá trang bước ra, Cao Khánh Ca ra cửa mua bữa sáng, chờ anh mở cửa liền sửng sốt, Chiết Nhĩ trước mặt nào còn là học đệ năm 2 cười rộ lên luôn có vài phần thẹn thùng, rõ ràng là yêu nghiệt.
Nhất tần nhất tiếu đều là phong tình, mặc dù tùy ý nâng tay, đều có một loại mỹ cảm, không nữ khí, lại mỹ đến làm người không thể tin được, đặc biệt một đầu tóc dài, căn bản không vấn, mà tùy ý rơi rụng, ở cuối dùng một dải lụa màu xanh nhạt buộc, nhưng lại tùy ý, càng là vẽ rồng điểm mắt, làm Chiết Nhĩ có vẻ càng thêm yêu nghiệt.
Nhìn Chiết Nhĩ, Cao Khánh Ca đột nhiên nở nụ cười, anh đi đến bên Thẩm Hàm nói: “Ngày mai, để thời gian cho tôi.”
Truyện khác cùng thể loại
196 chương
133 chương
18 chương
34 chương