Tiết tháo ở đâu?

Chương 219 : Tiết tháo ở đâu?

Chương 8: Thú cưng (H) Nhóm dịch: Chiêu Anh Các  Hạ Như Yên ngủ đến mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy thân thể vừa tê vừa nóng, có một cây gậy cứng rắn nóng hổi gì đó đang luồn vào trong hoa huyệt của nàng, nàng rầm rì một tiếng mở mắt ra, đập vào mắt là gương mặt tuấn tú quen thuộc của Kiêu, nàng nghi ngờ nhìn hắn, cảm thấy hôm nay nhìn thấy Kiêu... tại sao lại hơi khang khác? Nhưng nàng vẫn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, nửa thân dưới đã truyền đến khoái cảm khiến cho nàng không tự chủ được rên lên một tiếng, Kiêu thấy nàng tỉnh dậy, vùi đầu hôn lên môi nàng một cái, giọng nói khàn khàn nói: "Miên Miên, nàng đã tỉnh." Khi hắn nói chuyện, động tác thân dưới cũng không hề ngừng lại, dương vật thô dài không do dự chút nào thẳng tiến vào trong cơ thể của Hạ Như Yên, những gai ngược kia chà xát đến mức thịt mềm bên trong vừa tê vừa ngứa, dòng điện mãnh liệt từ chỗ hai người giao hợp chạy dọc lên bụng dưới Hạ Như Yên, nàng thở dốc mấy cái, hai chân không tự chủ được quấn quanh eo Kiêu, huyệt đã vô cùng ẩm ướt từ khi nàng còn chưa tỉnh lại, giờ phút này lại bị kích thích liên tục lại càng không ngừng phun ra từng dòng lại từng dòng mật dịch. "...Kiêu?" Nàng mất chút sức lực mới kêu lên được một chữ, giọng nói mềm mại, nũng nịu, chỉ một chữ này Kiêu đã cảm thấy xương cốt mình đều mềm ra hết rồi, sau lưng hắn tê rần, cúi đầu cắn môi nàng, đồng thời tốc độ di chuyển của phần eo cũng nhanh hơn, đâm đến mức huyệt của con thỏ nhỏ vang lên tiếng bạch bạch ầm ĩ. Hạ Như Yên đáng thương vừa mới tỉnh ngủ, đối với tất cả mọi thứ đều như lọt vào sương mù, môi nàng bị Kiêu vừa liếm vừa cắn, đầu lưỡi cũng bị hắn mút đến mức tê dại, một bàn tay của Kiêu chống lên đệm, một bàn tay xoa nắn vú sữa đầy đặn vểnh cao của nàng, núm vú nhỏ bị kẹp vào giữa ngón tay trở nên cứng rắn như hòn đá nhỏ, đỏ tươi làm người thương yêu. Hai cái miệng nhỏ trên dưới của Hạ Như Yên đều bị chiếm lấy, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở trầm thấp từ trong cổ họng, khoái cảm của cơ thể hoàn toàn lấn át lý trí, nàng không còn có hơi sức để tự hỏi bây giờ rốt cuộc là tình huống gì, mà chỉ mở hai chân rộng hơn nữa để đón tiếp người đàn ông chiếm đoạt sâu hơn nữa. Con báo vừa mới trải qua lần đầu tiên đã ăn được mùi ngon, đè con thỏ xuống bắt nạt hơn một tiếng đồng hồ mới kết thúc, hắn ôm Hạ Như Yên vào lòng, bên dưới vẫn cắm vào trong còn chưa rút ra, hắn nhiệt tình hôn lên mặt nàng, một bàn tay còn vươn lên đỉnh đầu sờ đôi tai thỏ lông xù của nàng. Tai của Hạ Như Yên vẫn luôn rất nhạy cảm, vừa bị hắn chạm vào đã kêu thành tiếng "Chít", nàng nức nở nũng nịu lầm bầm: "Không, không... Không được... Sờ..." Nàng nói chuyện cũng phải cố hết sức, lặp lại mấy lần mới nói hết được ba chữ, đầu lưỡi trong miệng có chút không chuyển động được, nói xong lại cảm thấy ấm ức, chớp mắt một cái, nước mắt ào ào đổ xuống. Kiêu lè lưỡi liếm nước mắt của nàng: "Không sờ, không sờ, Miên Miên có thể nói chuyện được, rất giỏi." Nàng vẫn biết nói chuyện mà! Hạ Như Yên tức giận đến mức cào hắn một cái, sau đó lập tức bị bàn tay trắng nõn xinh xắn của mình hấp dẫn, nàng ngơ ngác nhìn bàn tay, sau đó lại nhìn xuống thân thể của mình, eo bụng và bộ ngực trắng ngần trần trụi, còn có nửa thân dưới của hai người vẫn dính lấy nhau thật chặt, nàng ngốc nghếch ngẩng đầu, vươn tay sờ lên mặt Kiêu, cứ sờ soạng như vậy mấy cái, đột nhiên hai dùng sức kéo hai má hắn sang hai bên, ngu ngơ hỏi: "Có... đau... không?" Kiêu lộ ra một vẻ mặt khó xử: "Ừm... Cũng tạm." Hạ Như Yên buông mặt hắn ra, nhéo một cái lên mặt mình, lập tức đau đến mức kêu lên: "Ối!" Kiêu vội vàng xem mặt nàng, trên gương mặt non mềm đến mức có thể chảy nước đột nhiên xuất hiện một dấu vết màu đỏ, hắn đau lòng liếm lên dấu vết kia, trách móc nói: "Tại sao lại tự nhéo mình thế?" Hạ Như Yên vẫn giữ dáng vẻ ngơ ngác kia: "Ta, ta, ta biến thành... người... rồi sao?" Kiêu hôn lên môi nàng một cái: "Miên Miên biến hình rồi, hóa ra phát tình trước đó là dự báo cho việc sẽ biến hình, cũng tức là nàng đã trưởng thành, ta mới biết được thỏ và báo không giống nhau, tộc báo chúng ta đều là tròn tuổi đã có thể biến hình rồi." Từ lời hắn nói Hạ Như Yên cuối cùng cũng coi như hiểu rõ nguyên nhân, bất kể nói thế nào, có thể biến hình là một chuyện rất tốt cần phải vui mừng, nhưng khi nhìn thấy Kiêu đang trần truồng ôm chặt mình, mặt nàng lại không nhịn được đỏ lên. Nàng vươn tay đẩy nhẹ lên lồng ngực Kiêu: "Ngươi, trước tiên... Thả.. Thả ta ra..." Kiêu coi như không nghe thấy gì, hắn ôm chặt vòng eo Hạ Như Yên, lại đẩy về phía trước, thân mật cọ sát hai gò má của cô gái nhỏ trong tiếng kêu nũng nịu, Hạ Như Yên thẹn thùng lại có chút tức giận, sao hắn có thể thừa dịp nàng đang ngủ mà làm chuyện này với nàng chứ? Vì vậy nàng cố hết sức cắn một cái lên cằm hắn, giận dữ lên án hắn: "Ngươi, sao ngươi lại, lại... Tại sao... Làm chuyện này... với ta..." Kiêu nghe hiểu những gì nàng muốn bày tỏ, vẻ mặt như chuyện đương nhiên nói: "Tối hôm qua nàng biến hình rồi, cứ luôn phát tình quấn quýt lấy ta, chẳng lẽ ta có thể đẩy nàng ra sao?" Hạ Như Yên mở to hai mắt: "Đương, đương nhiên... Phải đẩy..." "Như vậy sao được chứ?" Kiêu lại ôm nàng chặt hơn một chút, dùng ánh mắt vui sướng mà thỏa mãn nhìn nàng: "Ta vẫn luôn đợi nàng biến hình mà, Miên Miên, ta rất vui." Hạ Như Yên bị hắn nhìn như vậy, mặt càng đỏ hơn, tên cầm thú này, thế mà lại có thể xuống tay được với con thỏ mà mình nuôi, quả thật không có giới hạn không có tiết tháo gì! Nàng thở hổn hển nhìn hắn chằm chằm, quai hàm phồng lên, hai mắt như hồng ngọc càng mở to hơn, muốn mắng người nhưng vì nói chuyện còn chưa lưu loát nên đành nhịn lại, tai thỏ dựng thẳng thật cao, dáng vẻ nhỏ nhắn miễn bàn đáng yêu đến mức nào. Kiêu nhìn thấy vô cùng vui vẻ, lại ép chặt nàng hôn một trận, sau đó mới thả cánh môi nàng ra, một tay bế nàng lên, để nàng ngồi lên khuỷu tay mình, bước nhanh ra ngoài hang động. Hạ Như Yên bị cử động của hắn dọa cho hoảng sợ, vội vàng đập lên bả vai hắn lắp bắp nói: "Ngươi, ngươi làm, cái gì vậy?" Hai người đều không mặc quần áo, hắn bế nàng ra đây định làm gì? "Xuống nước tắm rửa." Kiêu nói xong chạy đến bên dòng suối, hắn nhấc chân sải bước vào trong nước, trực tiếp đi đến chỗ sâu nhất, nước suối mát rượu khiến Hạ Như Yên lạnh đến mức giật mình, nàng vội vàng ôm chặt đầu Kiêu, sợ mình rơi xuống nước. Thật ra Hạ Như Yên biết bơi, chẳng qua bản năng của thỏ khiến nàng có chút sợ nước, nàng ôm Kiêu như vậy, hai vú đầy đặn mềm mại dán chặt lên mặt hắn, hầu kết của Kiêu chuyển động mấy cái, thuận thế ngậm chặt một đầu vú trong đó hút mạnh. "A!" Hạ Như Yên sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng ngửa ra đằng sau, không ngờ lần này ngửa quá mạnh, ùm một tiếng ngã hẳn xuống nước. Kiêu thấy con thỏ nhỏ ngã xuống nước rồi, vội vàng vươn tay bế nàng lên, thế nhưng Hạ Như Yên đã uống mấy ngụm nước, nàng dựa vào lồng ngực Kiêu vừa ho vừa khóc, khóc một lúc lại dùng móng vuốt nhỏ cào lên cổ và ngực Kiêu, đều tại hắn, cứ luôn đòi sàm sỡ nàng, hại nàng suýt nữa chết đuối rồi! Chút tấn công này của con thỏ nhỏ hoàn toàn không đau không ngứa gì với Kiêu, hắn ôm Hạ Như Yên mặc nàng trút giận, hai tay lại chà sát tắm rửa qua lại trên người nàng. Bàn tay hắn tắm rửa một lúc lại đụng phải quả bông nhỏ sau mông Hạ Như Yên, hắn còn nhớ rõ phản ứng của con thỏ nhỏ ngày hôm qua khi hắn đụng vào quả bông nhỏ này, vì vậy không nhịn được nắm một cái. "Chít!" Hạ Như Yên bị hắn sờ một cái lập tức hét ầm lên, sau đó thân thể mềm nhũn ngã xuống lồng ngực hắn, Kiêu cũng không ngừng lại như vậy, mà chỉ nắm chặt quả bông nhỏ kia dùng lòng bàn tay lúc nhẹ lúc nặng vuốt ve. Không bao lâu sau, Hạ Như Yên đã bị hắn sờ soạng đến mức chỉ có thể rên rỉ, trong mắt nàng chứa đầy nước mắt, toàn thân thỏ không còn chút sức lực nào, trong miệng phát ra tiếng khóc lóc tinh tế, bộ dạng mặc cho người ta bắt nạt.