Tiết tháo ở đâu?

Chương 210 : Tiết tháo ở đâu?

Sư thúc không biết xấu hổ (H)(51) Nhóm dịch: Chiêu Anh Các   Chỉ chớp mắt, Hạ Như Yên đến Lạc Thành dưỡng thai chuẩn bị sinh đã được bốn tháng, đứa bé trong bụng của nàng cũng đã gần sáu tháng, nôn nghén lúc đầu qua đi, hiện tại khẩu vị của nàng coi như không tệ, mỗi bữa đều có thể ăn một bát cơm, ngẫu nhiên ban đêm còn muốn thêm món ăn. Dáng người vốn mảnh khảnh cũng dần dần nở nang, nhất là bụng đã nhô lên rõ hơn, làm cho hành động của nàng cũng không tiện hơn nhiều.   Tuy nhiều thêm không ít thịt, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến nhan sắc của Hạ Như Yên, ngược lại nhờ vậy lại khiến cho nàng có một loại khí chất hồn nhiên quyến rũ khác, nhất là hai ngọn núi tuyết kia, so với trước khi mang thai đã trở nên đầy đặn hơn không ít, dù cho mặc y phục rộng rãi cũng có thể nhìn ra đường cong kiêu ngạo.   Một ngày Hạ Như Yên đang ngủ trưa, từ sau khi mang thai nàng thường xuyên dễ dàng mệt mỏi, mỗi ngày hơn phân nửa thời gian đều đi ngủ. Ấn theo thói quen ngủ trưa gần đây của nàng, canh giờ này sẽ tỉnh dậy, lúc này cũng không xê dịch gì nhiều, nàng chuẩn bị thức dậy, một lồng ngực nóng như lửa đốt đã dán lên sau lưng nàng. Người nọ nằm nghiêng phía sau Hạ Như Yên, duỗi tay ra đằng trước nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng nhô lên của nàng, sờ soạng mấy lần thì không có ý tốt trượt lên trên, thuận theo vạt áo lỏng lẻo luồn vào trong chuẩn xác nắm lấy thứ đầy đặn bên trong đó.   Hiện giờ đã cuối mùa hè, thời tiết vẫn còn chút nóng, Hạ Như Yên chỉ mặc một cái áo lót mỏng manh, yếm cũng không mặc, từ sau khi nàng mang thai thường xuyên cảm thấy chướng ngực, bởi vậy lúc ngủ chưa bao giờ mặc yếm.   Hình Thiếu Ngôn duỗi tay vào trong lập tức nắm lấy phần thịt trơn nhẵn đầy tay, hắn bóp nhẹ hai cái rồi quen thuộc tìm đúng núm vú nhỏ chơi đùa, Hạ Như Yên ngủ đến mê mẩn, chỉ cảm thấy ngực tê dại, nàng nhắm hai mắt từ trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ mềm mại, Hình Thiếu Ngôn nghe thấy vậy, cây gậy giữa hay chân lập tức đè vào giữa khe mông nàng.   Từ sau khi tiểu cô nương mang thai, ba tháng đầu hắn một chút cũng không dám đụng vào nàng, chỉ ở thời điểm không nhịn được mới dùng tay nàng giúp mình, qua ba tháng hắn vẫn còn thận trọng, Hạ Như Yên thấy hắn kìm nén đến luống cuống, chủ động nói cho hắn biết sau ba tháng đã có thể sinh hoạt vợ chồng, hắn còn không tin, khăng khăng muốn đi hỏi đại phu cho cẩn thận, ầm ĩ đến Hạ Như Yên cũng cảm thấy xấu hổ, cuối cùng vẫn là hắn phải dỗ dành tận hai ngày.   Mặc dù bỏ lệnh cấm, nhưng hắn vẫn không dám chạm vào nàng quá mức, nhưng thật không ngờ sau khi Hạ Như Yên mang thai lại có hứng thú với chuyện kia hơn trước đây rất nhiều, trước kia mỗi lần đều là hắn mặt dày mày dạn chiếm tiện nghi, bây giờ tất cả đều bị đảo ngược, hắn không dám tùy tiện chạm vào nàng, ngược lại nàng thường xuyên thích trêu chọc hắn, hắn vốn là cưỡng ép bản thân đè nén khí nóng, bị nàng trêu chọc như thế làm sao có thể nhịn được, qua mấy lần hoan ái thấy tiểu cô nương không có chuyện gì, cũng không tiếp tục kiêng dè nhiều như vậy nữa, thỉnh thoảng quấn lấy nàng một hồi.   Tính ra bọn họ đã gần ba ngày không thân cận, Hình Thiếu Ngôn đã sớm không nhịn được, sau khi nô tì rời khỏi lập tức lén lút chuồn vào trong phòng ngủ, nương tử nũng nịu, ừm, mặc dù vẫn chưa cử hành hôn lễ, nhưng hắn đã mặt dày mày dạn viết hôn thư, được phụ mẫu Hạ Như Yên làm chứng, hai người cùng ấn dấu vân tay, xem như là phu thê, nương tử yểu điệu nằm nghiêng trên giường, giống như một trái nho mê người đang chờ hắn hái.   Hình Thiếu Ngôn vừa liếm mút khắp cổ tiểu thê tử, vừa nắm chặt bầu vú của nàng xoa mấy cái rồi lại vụng trộm thò vào nơi bí mật giữa chân nàng, sờ một cái, đã trơn nhẵn đầy tay, hắn một bên hôn lỗ tai nàng một bên vén vạt áo trong của nàng, nâng một chân ngọc lên chậm rãi vào trong.   Hạ Như Yên bị hắn làm cho thân thể phát run, cô nhỏ giọng ngâm nga, chủ động xê dịch mông về sau, khi dương vật của nam nhân lấp đầy nàng, nàng gần như đồng thời tiết ra, sau khi mang thai cơ thể nàng càng mẫn cảm hơn ngày thường, bình thường chỉ cần Hình Thiếu Ngôn trêu đều một cái đã ướt đẫm, lúc này nam nhân tiến vào còn chưa bắt đầu cắm rút, nàng đã cao trào một lần, mật huyệt căng đầy ngập nước không ngừng co vào, cắn Hình Thiếu Ngôn đến cả người thoải mái.   Hắn ngậm lấy lỗ tai tiểu cô nương liếm láp, nửa mình dưới rút dương vật ra chỉ còn dư lại mỗi phần chóp rồi lại cắm cả cây vào trong, Hạ Như Yên bị hắn đâm vào run rẩy không ngừng, thanh âm không tự giác mang theo giọng nghẹn ngào: "Ừm ~ a ~ sư thúc... chàng, chàng vào sâu quá..."   Hình Thiếu Ngôn cố gắng chuyển động thân eo, tìm đúng điểm mất cảm nhất bên trong ra sức nghiền ép, hắn ghé vào bên tai tiểu cô nương giọng khàn khàn nói: "Yên nhi dùng sức như vậy, sư thúc cũng không có cách nào."   Nam nhân phun ra khí nóng bên tai Hạ Như Yên, nàng không tự chủ sợ run cả người, Hình Thiếu Ngôn đem chân nàng khoác lên đầu gối mình, lại đưa tay sờ bầu vú của nàng, đầu vú đầy đặn run rẩy bị nam nhân nắm trong tay yêu thích trêu đùa một phen, huyệt thịt phía dưới lại bị dương vật cắm vào, dâm thủy tràn lan, Hạ Như Yên nửa mở mắt lẩm bẩm rên rỉ, giọng điệu như muốn khóc lại không thể khóc, Hình Thiếu Ngôn nghe thấy trong lòng ngứa đến không chịu được.   Hắn rút dương vật ra, để Hạ Như Yên nằm ngửa ở trên giường, hạ thân hướng về phía mép giường, bản thân thì đứng ở bên giường nâng hai chân nàng lần nữa tiến vào, tư thế này kiểm soát tốt hơn, hắn gia tăng tốc độ, chỉ cắm vào hai phần ba rồi lập tức rời khỏi sau đó lại bỗng nhiên cắm vào. Tuy tốc độ nhanh, nhưng cắm vào không quá sâu, sẽ không làm tiểu cô nương bị thương, thắt lưng khoẻ mạnh của hắn chuyển động rất nhanh, chỉ nghe thấy tiếng nước phập phập, không lâu sau đã nghe Hạ Như Yên thét lên một tiếng chói tai, rồi bắn ra.   Huyệt thịt ướt đẫm càng làm càng nhiều nước, tí tách rơi xuống mặt đất trước giường, rất nhanh đã tích thành một vũng nước nhỏ, Hình Thiếu Ngôn vừa làm vừa thò tay nắn bóp nhụy hoa nho nhỏ xinh đẹp của nàng, vân vê hơn mấy lần tiểu cô nương đã vừa kêu khóc vừa bắn ra, dâm thủy tưới lên hạ thể hai người đều ướt dầm dề, một mùi hương ngọt ngào tràn ngập cả phòng. Trận hoan ái này kéo dài gần nửa canh giờ, nam nhân sợ tiểu thê tử mệt mỏi mới mau mau bắn ra, nhìn dòng bạch trọc chảy ra từ bên trong miệng huyệt bị làm có hơi sưng đỏ, Hình Thiếu Ngôn nhịn không được thắt chặt bụng, dương vật vừa mềm xuống lại có xu thế ngẩng đầu lên.   Hiện tại không thể giống như trước đó muốn làm gì thì làm, phải kiêng dè thân thể nàng, Hình Thiếu Ngôn vội vàng dùng khăn thay nàng lau sạch hạ thân, sau đó giúp nàng mặc y phục, ôm hai gò má đỏ bừng của tiểu thê tử thân mật cùng nhau, thân thể của hắn tốt, trần truồng cũng không thấy lạnh, ngược lại quấy rầy nàng hai lần đã vui vẻ trở lại. Hình Thiếu Ngôn ôm nàng đến trên giường,   Hạ Như Yên liếc mắt giận hắn, đẩy mặt hắn ra, nhẹ giọng nũng nịu nói: "Ta đói, muốn ăn bánh ô mai chàng làm."   "Được, được, ta lập tức đi làm, ta sẽ kêu nha hoàn tiến vào hầu hạ nàng, nàng uống chút nước, chờ ta một chút sẽ có." Hình Thiếu Ngôn ôm nàng đến trên giường, đặt một chiếc gối mềm sau thắt lưng nàng, rồi mới kêu nha hoàn tiến vào, bản thân thì bước nhanh đến phòng bếp làm điểm tâm cho thê tử.   Lúc đầu Hạ Như Yên tới Lạc Thành, Lạc thành chủ cùng Lạc phu nhân muốn chăm sóc tốt cho chế độ ăn uống thường ngày của nàng, nhưng không ngờ cô chỉ ăn quen đồ ăn Hình Thiếu Ngôn làm, thế là bọn họ ngược lại không chú ý đến đồ ăn nữa, từ ba bữa cơm đến đồ ăn nhẹ của Hạ Như Yên được do một tay Hình Thiếu Ngôn gánh vác, cô muốn ăn cái gì, nếu không biết hắn sẽ lập tức đi học, thử một hai lần cũng sẽ biết, cho nên lúc đầu nhạc phụ nhạc mẫu không quá hài lòng về hắn cũng thay đổi cái nhìn, dần dần tiếp nhận một người con rể chỉ nhỏ hơn nhạc phụ mấy tuổi.   —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— ——   Ngày mai là chương cuối của thế giới này.   Thế giới kế tiếp không dài như vậy, sẽ ngắn một chút, sau đó tôi sẽ cố gắng cho nhiều thịt hơn một chút ? ? w? ?