Tiết tháo ở đâu?
Chương 131 : Tiết tháo ở đâu?
Chương 24: Chiếm làm của riêng (cao H )
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Lúc trở lại nơi ở, người ở cách vách bên cạnh cũng đã vừa vặn trở về, là một người phụ nữ diêm dúa, phía sau có một người đàn ông nhã nhặn thanh tú đi theo, cô ấy khoảng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, vừa nhìn thấy Nghê Ám đôi mắt liền sáng rực lên, sau lại nhìn thấy tay của anh đang nắm tay Hạ Như Yên, trong miệng ‘A’ một tiếng, cười híp mắt nói với Hạ Như Yên: "Chào hai người, là hàng xóm mới tới sao?"
Hạ Như Yên khách khí trả lời: "Xin chào, chúng tôi mới tiến vào trong đội, tôi tên Hạ Như Yên, anh ấy là Nghê Ám."
"Chào các vị chào các vị, tôi tên Tống Diêu, hai người đều là dị năng giả sao?” Tống Diêu vẫy tay với đám người ở phía sau.
“Đây là bạn của chúng tôi, chúng tôi cùng nhau đi tới từ căn cứ."
"Ồ ~" Tống Diêu cười cười, đẩy cửa ra nói : "Vậy tôi không quấy rầy các vị nữa, tôi vào trước nha."
Sau khi tiến vào phòng, đám người Trương Lộ nhìn quanh bốn phía một cái, Lưu Uy hâm mộ nói: "Đây mới là chỗ cho người ở chứ, ai, sao chúng ta lại xui xẻo thế cơ chứ, sao lại không có dị năng, haizz.”
“Nghe cậu nói, xem ra cậu tình nguyện cho zombie cho bắt một chút nha?” Hoàng Đông Nam lườm một cái.
"Không cần không cần, ha ha ha." Lưu Uy gãi gãi đầu.
Lúc này Trần Tiểu Thiên đã bày bình khí gas ra, kết nối với bếp lò bắt đầu nấu nước, những thứ này đều là bọn họ ven đường thu thập, có dị năng không gian, sinh hoạt của bọn họ được cải thiện rất lớn.
Mấy người nấu mấy bát mì, cho thêm xúc xích hun khói, ăn như hùm như sói, từ buổi trưa đến tối hôm nay bọn họ đều chưa được ăn gì, quả thực đói bụng đến mức ngực dán vào da lưng.
Chờ bọn họ ăn xong, Hạ Như Yên suy nghĩ một chút, nói: "Nếu không thì mọi người đều ở lại đây đi, tôi thấy khu Tây bên kia quá ác liệt, không bằng buổi tối mọi người qua đây nghỉ ngơi."
"Vẫn là em gái tiểu Hạ tri kỷ, vậy thì bọn anh cung kính không bằng tuân mệnh ha ha ha." Lưu Uy vui cười hớn hở duỗi người một cái đi về phía salông, vừa đi vừa thỏa mãn vuốt bụng nói.
Nghe thấy Hạ Như Yên nói như vậy, Nghê Ám cũng không nói gì, mọi người lại trao đổi một vài tình báo hôm nay ở trong căn cứ nhận được, hiện tại nhiệm vụ căn cứ giao cho người bình thường chủ yếu là chuyện quét tước tạp vụ và đi ra ngoài giết zombie cấp thấp, nếu làm quét tước tạp vụ thì tiền lương rất thấp, miễn cưỡng cũng chỉ có thể lấp bụng. Nếu đi giết zombie thì tiền lương sẽ cao hơn một chút, có thể ăn no, nhưng cùng với đó nguy hiểm cũng nhiều hơn hẳn.
Đương nhiên, mấy chuyện này đối với bọn người Trương Lộ đều không có vấn đề gì, hôm nay lúc bọn họ đi vào đều đã lựa chọn nhiệm vụ giết zombie, đại hán cùng phòng kia rất nhiệt tình, còn nói cho bọn họ biết không ít chuyện trong căn cứ.
"Vậy ngày mai các cậu đưa cho anh ta bao thuốc lá đi, đầu năm nay người nhiệt tình như thế không còn nhiều đâu." Trần Tiểu Thiên đưa cho Lưu Uy bao thuốc lá, thực ra đám người bọn họ không có ai thích hút thuốc, toàn chỉ là tiện tay nhặt về mà thôi, đều nghĩ sau này nhất định thuốc lá sẽ có giá.
Trao đổi tình báo xong xuôi, Hạ Như Yên xả nước ra cho mấy người luân phiên tắm một lần, Trần Tiểu Thiên lấy đệm chăn ra trải ở trên sàn nhà, Lưu Uy và Trương Lộ ngủ ở phòng khách, Hoàng Đông Nam và Trần Tiểu Thiên chen chúc cùng một chỗ, Hạ Như Yên tất nhiên là cùng một phòng với Nghê Ám.
Hạ Như Yên nằm dài trên giường ngáp một cái, hôm nay ban ngày đã làm chuyện không ít, nhìn thấy kẻ thù còn trừng trị bọn họ một trận, cô cảm thấy khá là hài lòng, sau này còn cần không ngừng cố gắng, tranh thủ sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến.
Cô nhắm hai mắt lại, đầu óc còn chìm đắm trong suy nghĩ, Nghê Ám đi tới xoay người nằm lên giường, từ phía sau lưng ôm cô vào trong ngực. Hạ Như Yên rất tự nhiên gối lên cánh tay anh, thân mật vân vê, hai người dính vào cùng một chỗ, thân thể mềm mại của cô dán sát thân thể anh, Nghê Ám cảm nhận được hương thơm êm ái trong ngực, hầu kết không khỏi lăn mấy cái, vì thế lúc Hạ Như Yên đang muốn đi vào mộng đẹp liền cảm thấy một vật gì đó cứng rắn chạm vào mông của mình.
Trong bóng tối, bàn tay lớn của người đàn ông theo vòng eo của cô một đường đi xuống, vén váy ngủ lên, cách một lớp quần lót bắt đầu nhẹ nhàng vuốt nhẹ cửa hoa huyệt, nhiệt độ của đầu ngón tay xuyên thấu qua vải vóc truyền vào làn da, khiến cho cả người Hạ Như Yên đều khô nóng lên.
"Nghê Ám..."
Hạ Như Yên đỏ mặt nhỏ giọng gọi tên anh, người đàn ông ghé vào bên tai cô thấp giọng nói: "Suỵt. . . Chớ để bọn họ nghe thấy..."
Sợ bị nghe thấy anh còn. . . Hạ Như Yên cắn môi không dám nói gì nữa, ngón tay của Nghê Ám linh hoạt du tẩu ở cửa hoa huyệt của cô, cô rất nhanh cảm nhận được cảm giác khô nóng tràn ra từ trong cơ thể, khiến cho quần lót ướt nhẹp một mảng nhỏ.
Hơi thở nóng rực của người đàn ông phun ở sau tai, anh tiến tới ngậm tai cô, nhẹ nhàng liếm mút, Hạ Như Yên suýt chút nữa đã kêu ra thành tiếng, cô nhanh chóng che miệng mình lại, kịp thời nuốt tiếng rên rỉ trở lại trong bụng.
"Tiểu Yên ướt rồi..."
Giọng nói của anh khàn khàn mềm nhẹ, chui vào trong tai Hạ Như Yên lại khiến cho nửa người của cô đều mềm nhũn, ngón tay thon dài ấn ấn lên hai cánh hoa căng đầy, sau đó từ từ theo mép quần tiến vào bên trong, bắt đầu ma sát ở khe thịt. Lòng bàn tay thô ráp đẩy cánh hoa ra, nhẹ nhàng tìm thấy viên châu ngọc nho nhỏ ở trong, không ngừng xoay vòng rồi lại gảy gảy. Viên ngọc châu thanh nhỏ bé lại trơn trượt, mấy lần trốn khỏi lòng bàn tay của anh, người đàn ông dứt khoát dùng hai ngón tay kẹp nó, kéo nó ra, điện lưu theo ngón tay của anh một đường lan tràn lên phía trên, cơn tê dại từ chỗ bụng khuếch tán ra cả người, người con gái bị dây dưa đến gần như muốn khóc lên.
Môi lưỡi người đàn ông lại lần nữa khiêu khích lỗ tai cô, Hạ Như Yên chặt chẽ che miệng lại, từ trong cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ đứt quãng âm đế bị đùa bỡn như vậy, dâm thủy rất nhanh trào ra làm quần lót ướt nhẹp một mảnh, cô hơi cong người giãy dụa, người đàn ông lại nhân cơ hội đưa ngón tay dọc theo kẽ hoa cắm vào trong cửa động nho nhỏ.
Hạ Như Yên giật mình một cái, suýt chút nữa kêu lên, Nghê Ám vừa hôn cổ của cô vừa chậm rãi điều khiển ngón tay thọc vào rút ra, cái miệng nhỏ mềm mại lại béo ú kia ngậm chặt ngón tay của anh, hoa huyệt hé miệng co rụt lại, tham lam mút hấp, vách thịt bốn phía không ngừng nhúc nhích, giống như muốn đem ngón tay của anh kéo vào bên trong.
Nghê Ám theo đó ấn sâu ngón tay vào bên trong, ở bên trong huyệt thịt khuấy lên mấy lần liền thành công tìm thấy nơi êm dịu mẫn cảm nhất của cô gái. Trong lúc anh mải mê đâm chọc, Hạ Như Yên không khỏi trợn to mắt, người đàn ông hình như đã tìm đúng nơi rồi, không chậm trễ chút nào nhấn lòng bàn tay lên, tê dại từ bụng dưới một đường kéo lên, Hạ Như Yên gần như sắp không áp chế nổi kích động rên rỉ. Cô cắn chặt mu bàn tay của mình, muốn dùng chuyện này để phân tán sự chú ý của mình, Nghê Ám phát hiện ra động tác của cô, hơi nhíu mày, lấy tay từ bên mép cô ra, ngược lại nhét ngón tay của mình vào trong miệng cô.
"Đừng tự cắn mình..."
Ngón tay Nghê Ám bí mật thăm dò trong khoang miệng Hạ Như Yên, nhẹ nhàng khuấy đảo lưỡi của cô, một cái tay khác vẫn như cũ rút ra chen vào trong hoa huyệt của cô, cô gái bị kích thích đến độ nước mắt lăn xuống theo gò má, nhỏ giọng nghẹn ngào không ngừng. Đầu lưỡi của cô dây dưa với ngón tay của anh, cái loại xúc cảm trơn trượt này trắng yết hầu người đàn ông trở nên khô khốc.
Nghê Ám đột nhiên đẩy nửa người trên lên, lấy môi thay thế tay của mình, hung hăng ngăn cái miệng nhỏ của cô lại, đồng thời ngón tay cắm ở bên trong mật huyệt cũng đột nhiên tăng nhanh tốc độ, Hạ Như Yên há mồm muốn kêu lên, lại bị người đàn ông nuốt hết giọng nói vào trong bụng, anh hôn cô vừa nhanh vừa vội, nhanh chóng cướp đoạt hết ngọt ngào trong miệng cô, người đàn ông dùng sức gặm nuốt môi của cô, bỗng nhiên lại ngậm lấy đầu lưỡi cô, dùng sức đẩy đưa, Hạ Như Yên cảm thấy mình như sắp nghẹt thở, chỉ có thể cố gắng hấp thu chút dưỡng khí khan hiếm ở trong miệng anh.
"Ô..."
Cơn khoái cảm trong cơ thể đạt đến đỉnh điểm, hoa huyệt đột nhiên căng chặt, một dòng mật dịch phun ra từ nơi sâu xa trong hoa huyệt, nhấn chìm toàn bộ ngón tay của người đàn ông.
Nghê Ám lúc này mới buông môi cô gái ra, chặn lại vầng trán của cô một chút rồi lại hôn nhẹ lên chóp mũi và gò má của nàng, đôi mắt đẹp của Hạ Như Yên lúc này đã rưng rưng, ngay khi cô cho rằng chuyện này đã kết thúc, người đàn ông lại giơ một chân của cô lên, đem, dương cụ nóng bỏng ngăn chặn ở nơi miệng huyệt.
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
365 chương
37 chương
40 chương
147 chương
53 chương