Tiết tháo ở đâu?
Chương 124 : Chiếm làm của riêng ( 17 )
Chương 17: Chiếm làm của riêng
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
“Nghê Ám…”
Cô gái nhỏ cứ nằm gào khóc ở trong ngực của người đàn ông, nước mắt của cô thấm ướt một mảng vải dệt lớn ở trước ngực anh, sự ấm áp ướt át truyền lên trên làn da, phảng phất như đang truyền đạt tâm trạng của cô qua đó.
Nghê Ám lẳng lặng mà nghe Hạ Như Yên phát tiết ra cảm xúc của mình, anh có thể cảm nhận được sự bất lực, sợ hãi, còn giống như nhẹ nhõm của cô, anh vỗ lên lưng cô, khẽ hôn sợi tóc của cô, cùng cô cảm nhận tâm trạng mất đi mà tìm lại được.
Lúc ấy anh cho rằng anh sẽ không còn được gặp lại Tiểu Yên nữa, nhưng mà chỉ cần cô có thể sống sót là được, Tiểu Yên của anh lợi hại như vậy, có mấy người đám Lưu Uy đồng hành cùng, chắc chắn cô có thể vượt qua được. Không nghĩ tới vừa mở mắt ra, anh đã về đến biệt thự, Tiểu Yên thì ghé người vào bên cạnh anh, anh thì vẫn bình thường không có chuyện gì cả, thật sự là không thể tưởng tượng được…… Nhưng mà điều càng thần kỳ hơn chính là, vậy mà anh có được dị năng.
Sau khi biết Trần Tiểu Thiên có được dị năng không gian, Nghê Ám cũng phát hiện mình có được dị năng hệ lôi điện, anh có thể phát ra dòng điện nhỏ bé từ trong bàn tay, không biết nó còn có thể tiến thêm một bước nữa hay không, nhưng tạm thời anh vẫn không rảnh, anh phải ở bên cạnh Tiểu Yên của anh, chờ cảm xúc của cô bình tĩnh lại.
Qua một lúc lâu, cuối cùng Hạ Như Yên cũng khóc đủ rồi, nhưng cô vẫn chôn khuôn mặt của mình vào trong lồng ngực người đàn ông, không muốn nâng lên như cũ, Nghê Ám sờ sờ lên đầu cô, mở miệng hỏi: “Tiểu Yên, đói bụng chưa?”
Hạ Như Yên: “…………”
Thấy cô gái nhỏ không nói lời nào, Nghê Ám lặp lại một lần nữa, Hạ Như Yên lau toàn bộ nước mắt nước mũi lên trên quần áo của anh, cô ngẩng đầu lên, hai mắt hồng hồng mà trừng mắt nhìn anh nói: “Không đói bụng!”
Cô mới vừa nói xong, bụng cô lập tức vang lên một tiếng, sau đó dường như là nó đặc biệt muốn vả thẳng mặt cô, âm thanh ọt ọt du dương liên tục phát ra từ trong bụng.
Hạ Như Yên: “…………”
Nghê Ám nghe thấy vậy, anh vội vàng đưa bánh mì và nước mà chính mình đã mang lên cho Hạ Như Yên: “Anh cầm đồ ăn lên đây rồi, em ăn đi.”
Hạ Như Yên cảm thấy vô cùng mất mặt, nhưng mà đúng thực là cô rất đói bụng, cho nên cô chỉ ngượng ngùng trong chốc lát, cuối cùng vẫn nhận lấy đồ ăn, cái miệng nhỏ bắt đầu ăn.
Chờ cô ăn xong rồi, Nghê Ám lấy nước tới để cô rửa sạch cơ thể, sau đó kể lại ngắn gọn tình huống của mình và Trần Tiểu Thiên cho cô nghe. Hạ Như Yên nghe xong thì ngẩn người, trong cốt truyện ban đầu đúng là có nhắc tới, giả thiết là thế giới này vì bị nhiễm virus zombie mà con người có được dị năng, miệng vết thương trên người dị năng giả sẽ khỏi hẳn hoàn toàn, nhưng cô vẫn biết rõ, Nghê Ám khỏi hẳn tuyệt đối không phải bởi vì dị năng, lúc ấy anh bị thương thật sự đã quá nặng rồi, nếu như mà thuốc không có tác dụng, chỉ sợ rất nhanh anh sẽ bị mất máu quá nhiều mà tử vong, nhưng mà để cho bọn họ hiểu lầm cũng tốt, bằng không cô sẽ không có cách nào giải thích được chuyện lọ thuốc kia.
“Vậy anh mau mang dị năng ra để em xem xem đi!” Hạ Như Yên đẩy đẩy cánh tay của Nghê Ám, cô còn chưa được tận mắt nhìn thấy dị năng là như thế nào, cho nên trong lòng cô vô cùng tò mò.
Nghê Ám vươn tay ra, tìm kiếm loại cảm giác lúc trước một lần nữa, anh ngưng tụ lực chú ý vào trong lòng bàn tay, ‘ đùng ’, một dòng điện thô to hơn không ít so với dòng lưu điện lúc trước đột nhiên phát ra từ trên ngón tay của anh, hơn nữa nó còn giằng co vài giây, sau đó mới dần dần tan biến thành vô hình.
“Oa! Thật sự có điện!” Hạ Như Yên cực kỳ hưng phấn, cô cầm lấy bàn tay Nghê Ám lăn qua lộn lại mà xem, sau đó lại thúc giục anh, “Anh thử lại, thử lại đi, xem nó có thể duy trì lâu hơn một chút không?”
Lần này Nghê Ám đã quen thuộc hơn một chút, anh lại thúc giục dị năng một lần nữa, một điện lưu bắn ra, có vẻ như anh đã tìm được cảm giác rồi, mà thẳng tay bắn dòng lưu điện bổ xuống chiếc tủ ở trên đầu giường, một tiếng loảng xoảng sắc bén vang lên, vậy mà chiếc tủ gỗ ở trên đầu giường lại nứt ra một cái miệng lỗ thật dài.
“…Được rồi, thật là lợi hại!” Hạ Như Yên nuốt nước bọt, cuối cùng cô cũng nhìn thấy tận mắt dị năng là thế nào, trách không được địa vị của dị năng giả ở mạt thế lại cao như vậy, lực công kích mới chỉ là ở mức sơ cấp mà đã mạnh như vậy, càng miễn bàn sau này cấp bậc của nó còn tăng lên.
Nghê Ám kinh ngạc nhìn vào bàn tay của mình, không nghĩ tới vậy mà dị năng của anh lại có thể làm được đến tình trạng này, như vậy xem ra nếu như anh vận dụng lực công kích này lên trên đám zombie, thì sẽ vô cùng hữu dụng.
Sau khoảng thời gian kinh ngạc ngắn ngủi, Hạ Như Yên vui vẻ ôm lấy vòng eo của Nghê Ám, vui vẻ ra mặt mà nói: “Tốt quá, năng lực này của anh thật lợi hại, sau này đội ngũ của chúng ta sẽ có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi đâu!”
Cơ thể mềm mại của cô gái nhỏ dán sát vào Nghê Ám, cô cười vui vẻ mà nhìn anh, những giọt nước từ trên mái tóc ướt đang nhỏ giọt chảy xuống ngực, chậm rãi chảy xuống khe rãnh giữa hai bên đồi cao, trong nháy mắt dường như là người đàn ông lập tức có phản ứng, anh ôm lấy vòng eo của cô, bế cô gái nhỏ lên trên giường rồi đè lên người cô.
“Nghê, Nghê Ám…… Ư……”
Người đàn ông hôn lên đôi môi cô bằng một nụ hôn nóng bỏng, hai tay anh lột quần áo của cô ra, khi anh sờ lên mảng da thịt non nớt tinh tế mềm mại kia, thì giữa môi răng đang triền miên lại than thở thành tiếng: “Tiểu Yên… Thật muốn em……”
Thật ra hai người bọn họ vẫn luôn chưa từng tách ra khỏi nhau, nhưng mà ngày hôm qua khi anh bị con quái vật kia lôi vào trong kho hàng, anh cảm thấy bọn họ sẽ không bao giờ gặp lại nữa, từ khi đó cho tới lúc anh tỉnh lại vào hôm nay, dường như thời gian đã trôi qua lâu như một thế kỷ rồi, cảm giác khi được ôm cô vào trong ngực một lần nữa thật tốt, sự khát vọng từ tận dưới đáy lòng của anh dành cho cô dường như chỉ có thông qua phương thức này mới có thể thỏa mãn được, anh muốn cô, một phút cũng không chờ được.
Hạ Như Yên bị người đàn ông hôn đến mức ngay cả hít thở cũng không thông, cô vươn người lên bả vai của Nghê Ám, vội vàng hấp thu dưỡng khí ở trong miệng anh, hai chân của cô quấn lên vòng eo của anh, kéo toàn bộ cơ thể của anh về phía chính mình.
Cô gái nhỏ chủ động không giống như bình thường khiến Nghê Ám cuối cùng cũng không kiềm chế được nữa, anh cởi quần áo của chính mình ra, nâng bờ mông của cô lên, vòng eo thấp xuống, cây chày sắt cứng rắn kia lập tức tiến vào trong cơ thể của cô.
Hạ Như Yên đã sớm động tình, hoa huyệt của cô vừa ướt vừa nóng, hai miếng thịt đầy đặn căng mướt tham lam mút đến giữa cây côn thịt, rõ ràng ngày hôm trước mới vừa được ăn, nhưng lại giống như là xa cách đã lâu, chất lỏng trơn trượt chậm rãi chảy ra từ bên trong mật huyệt, làm cho dương vật của người đàn ông trở nên vô cùng ướt át.
“Ư… Căng quá……”
Cô gái nhỏ yêu kiều mà rên rỉ, cây côn thịt to lớn kia cứ liên tục lấp đầy vào bên trong mà không hề dừng lại một lúc nào, mị thịt căng ra ở trên đỉnh quy đầu cực to, gân xanh nổi lên trên thân cây gậy nghiền nát trong vách động khiến nó hơi hơi phát run, hoa huyệt ướt át mềm mại đến cực hạn rồi, xuân dịch cứ tí tách tí tách mà chảy xuôi ra bên ngoài, khiến cho con đường tiến lên ở giữa càng dễ dàng hơn.
Nghê Ám như được cổ vũ làm cho tinh thần anh trở nên hăng hái hơn, anh liên tục chạm đến chỗ sâu nhất, khi quy đầu của anh đụng thẳng vào ngọc môn căng bóng, thì cơ thể của cô gái nhỏ đột nhiên run lên, mị thịt quanh mình vì chịu sự kích thích, bắt đầu càng dùng sức mà đè ép lên côn thịt của anh.
Người đàn ông nâng cái mông nhỏ của Hạ Như Yên lên rồi lại hạ xuống, hơi hơi rút ra rồi lại mạnh mẽ mà đâm vào, cô gái nhỏ bị anh đâm cho phát ra tiếng hừ hừ yêu kiều, hai má đỏ ửng trở nên càng xinh đẹp hơn. Dường như tên nhóc to lớn kia đã tìm được đúng tâm hoa của cô, mỗi một làn đâm vào đều cắm thẳng ở phía trên, Hạ Như Yên bị làm đến mức cả người phát run, theo bản năng cô nhẹ nhàng nói với anh: “Nghê Ám ~ ư ~ sâu quá……”
Người đàn ông không trả lời lại cô, cả tâm trí của anh đều đang đặt ở trên tiểu hoa huyệt của cô, anh cong eo mà đâm vào bên trong, côn thịt bắt đầu nhanh chóng ra vào ở bên trong mật huyệt, dương vật của anh vừa cứng vừa nóng, ra vào ở trong đó làm cho mị thịt nóng đến nỗi cũng phát run, huyệt miệng nhỏ tròn mọng run run phun ra từng đợt xuân dịch, toàn bộ lại bị anh đẩy vào trong một lần nữa.
Anh càng làm càng hăng say, đơn giản là ôm cô gái nhỏ lên, nâng cái mông nhỏ của cô vừa đi vừa ra vào ở trong phòng, tư thế này khiến côn thịt của anh đâm vào hoa huyệt cực kỳ sâu, Hạ Như Yên ôm lấy cổ của anh, cô không thể rên rỉ được, bởi vì người đàn ông đang cắn lên cái miệng nhỏ của cô, kéo lấy cái lưỡi thơm ngát của cô ra tùy ý đùa bỡn, tên nhóc to lớn ở dưới háng cũng đang không kiêng nể gì mà thọc vào rút ra, khiến xuân thủy tràn lan ở dưới tiểu huyệt.
Nghê Ám vừa đi vừa dùng sức cắm vào cơ thể của Hạ Như Yên, giữa cái mông nhỏ trắng nõn là một cây cự vật dữ tợn, mỗi một lần cắm vào đều đâm vào nơi sâu nhất trong hoa tâm của cô, tử cung nhỏ sớm bị mở ra, dương vật còn đang đâm thẳng vào bên trong, quy đầu không ngừng hung hăng cọ qua cửa tử cung mẫn cảm, kích thích đến nơi sâu nhất trong cơ thể của cô gái nhỏ khiến cô phải rùng mình.
Bộ phận sinh dục của hai người nhanh chóng va chạm vào nhau, dâm thủy bị cắm cho phun ra ngoài, một phần dâm thuỷ làm ướt đẫm bờ mông của cô gái nhỏ, một phần nương theo tinh hoàn của người đàn ông chảy xuống dưới, nhỏ giọt xuống dưới mặt đất tạo thành một chuỗi vệt nước.
Đầu óc của Hạ Như Yên đã sớm bị làm cho choáng váng, cái miệng nhỏ lúc đóng lúc mở yêu kiều không thôi, đôi mắt xinh đẹp của cô khép hờ lại, hai đầu vú không ngừng cọ xát ở lên ngực của người đàn ông, hai núm vú căng cứng bị ma sát vừa đỏ vừa sưng, thỉnh thoảng còn cọ sát với đầu vú của Nghê Ám, sự mới lạ khiến hai người không khỏi run lên.
Cảm giác khoái cảm to lớn thổi quét qua toàn thân, Hạ Như Yên nức nở cầu xin người đàn ông đổi một tư thế khác, tư thế như vậy thật sự đâm vào quá sâu quá kích thích, cô có cảm giác bàng quang của chính mình cũng bị đè ép đến, thậm chí nước tiểu đã bắt đầu quay cuồng ở trong bụng cô.
“Hu… Nghê Ám, Nghê Ám, thả em xuống dưới… Em, em muốn đi toilet……”
Tiếng khóc của cô gái nhỏ mang theo cả tiếng nức nở, nhưng nó không khiến cho người đàn ông cảm thấy thương xót một chút nào, ngược lại dưới háng của anh bởi vì vậy mà to thêm một vòng, anh ấn cái mông của Hạ Như Yên, đồng thời đỉnh qua đầu còn hung hăng đâm lên trên, lập tức thành công nghe thấy tiếng thét chói tai không có cách nào kìm được của cô.
“Chỉ một lát nữa thôi, tiểu Yên, để anh làm thêm một lát……”
Nghê Ám vừa thở hổn hển vừa hôn lên đôi môi gò má của cô, nước mắt cả Hai Như Yên đã không nén lại được mà tràn ra khỏi hốc mắt, đôi chân nhỏ của cô không có sức lực mà đá đạp lung tung, khóc lóc muốn anh buông tha cho chính mình: “Không được không được… Sắp hỏng rồi mà… Hu… Nước tiểu sắp……”
Những lời nói như ‘không được’ và ‘sắp hỏng rồi’ như thế này Nghê Ám đã nghe được rất nhiều lần khi hai người tiếp xúc thân mật, mỗi lần cô nói như vậy, chính là lúc cô sắp lên đến cao trào, bởi vậy chẳng những anh không thả chậm, mà ngược lại anh càng dùng sức mà cắm vào trong hoa huyệt nhỏ của cô, Hạ Như Yên bị đâm cho suýt chút nữa đã thở không nổi, cô thút tha thút thít nức nở mà khóc lóc, một lúc sau cô phát ra một tiếng thè cao vút chói tai: “A ————”
Cơ thể của cô gái nhỏ run rẩy thật mạnh vài cái, một loại chất lỏng trong suốt phun ra từ phía trên chỗ giao hợp của hai người, cùng lúc đó vòng eo của Nghê Ám cũng trở nên tê rần, một lượng chất lỏng màu trắng đục rất nhiều thẳng tắp bắn vào trong tử cung căng mọng.
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
365 chương
37 chương
40 chương
147 chương
53 chương