Tiên Thiên Hữu Luân
Chương 4 : Động Tàn Hoa
Tử Lăng thấy long nhân cố tình không muốn chả lời, liền siết chặt cổ long nhân đến mức các mạch máu ở cổ tan nát hết. Tử Lăng thực sự muốn giết long nhân ngay lập tức nhưng cố kìm lại muốn nghe câu trả lời của long nhân trước khi bóp chết hắn, Tử Lăng nói với long nhân: - Ta hỏi thêm một lần nữa ngươi lấy đâu ra thần hỏa,tại sao đến đây quậy phá. nếu không chả lời hẳn hoi, ta sẽ giết ngươi ngay lập tức. Long nhân thừa biết mình sẽ chết, nên không muốn chả lời, thách thức Tử Lăng: giết ngay đi chần chừ gì nữa, khà khạ khạ...Ngươi cũng thấy rồi đấy, ngươi với bây giờ như trứng chọi đá, may mà ta đã giết được tên hắc long kia. Không thì bây giờ cũng không dễ dàng rồi, hơn nữa cánh tay và chân mà ngươi vừa đánh ta giờ cũng nát hết rồi đúng không, giết ngươi đối với ta khác gì ta dí chết một con kiến, nhưng nếu trả lời cho ta biết ta sẽ cho người một cơ hội.Một cơ hội, ha, ta không cần, ngươi nghĩ ngươi giết chết em trai ta mà ta để yên sao, cho ta cơ hội, chả khác gì ngươi tự hại mình.Ngươi nghĩ ngươi có thể trả thù được hay sao, có tu thêm vài thập kỷ nữa ngươi chưa chắc đã đánh được ta. nghĩ xem, vừa rồi ngươi dùng thần hỏa mà ta chỉ triệu hồi lấy một chút nước mà đã chặn được, ta với ngươi ở một đẳng cấp khác, ngươi trả lời câu hỏi của ta, ta sẽ thả ngươi ra.thật vậy thì nới lỏng tay ra một chút đau vậy ta không nói được.
Tử Lăng nghĩ rằng có nới tay ra một chút thì long nhân chưa chắc đã thoát được.Còn long nhân bấy giờ đã nghĩ ra kế sách để thoát thân, trong người long nhân đã tích đủ Linh lực vào một bên cánh tay, chỉ cần Tử Lăng nới tay ra một chút.Tử Lăng không nghĩ rằng long nhân đang có kế sách rất lợi hại, liền nới tay ra một chút theo lời hắn. Ngay khi Tử Lăng nới ra một ngón tay út. Lập tức. long nhân dùng cánh tay phải đã nát khi trước đánh vào một bên mặt của Tử Lăng. Cú đánh rất nhanh, Tử Lăng thả cổ long nhân ra, nhanh chóng bắt lấy cánh tay kia, Giữ chặt. long nhân cười nhẹ nhìn Tử Lăng.Xoẹt...?
Long nhân tự dùng tay kia để chặt đi cánh tay phải của mình, Tử Lăng thật sự bất ngờ khi long nhân dám hi sinh cánh tay của hắn. Long nhân ngửa người dùng chân trái đạp vào người của Tử Lăng lấy đà đẩy mà bay đi mất. Tử Lăng thấy vậy, nhanh chóng phi theo long nhân mà bắt. Long nhân dùng ngón tay vẽ những đường chỉ kỳ lạ từ đó xuất hiện hàng trăm vòng tròn ma thuật, vóng tròn ma thuật đấy còn cứng hơn cả sắt đá để mong ngăn chặn Tử Lăng trong vài giây. Tử Lăng phóng đến chỗ vòng tròn ma thuật thì xòe bàn tay đẩy một cái hàng chục vòng tròn mà pháp bị phá tan,tiếng phá nghe chói tai như tiếng kính vỡ vậy. Cứ thế chỉ vài giây đã phá đến chiếc vong tròn cuối cùng, rồi bay đến chỗ của long nhân. Ngay khi Tử Lăng chỉ còn cách vài mét, thì trên bàn tay của long nhân xuất hiện một ngọn lửa nhỏ. Ném Thẳng vào người của Tử Lăng, Tử Lăng đang di chuyển với tốc độ rất nhanh nên không thể né kịp. Ngay khi vừa chạm vào thì ngọn lửa tỏa ra thành hình cầu rất lớn bao bọc lấy tử Lăng chiêu thức này được phát triển mạnh lên rất nhiều lần do đó gần như là toàn bộ linh lực của long nhân, chỉ để giam lại Tử Lăng một lúc, chiêu này vốn mang tên " HỎA NGỤC ", mà còn là hỏa thần bạch kim tinh. Long nhân, nhân cơ hội vẽ ra một vòng tròn ma pháp dịch chuyển tức thời phía trước rồi bay qua đó, vòng tròn lập tức biến mất. Tử Lăng đã mất một lúc mới có thể phá được hỏa ngục, Nhưng lúc đó đã quá muộn.Tên Long nhân này thật sự rất liều lĩnh. Có thể thoát khỏi đây, thật sự không dễ gì vậy mà hắn làm được, có lẽ trong lúc nói chuyện hắn đã lên kế hoạch sẵn. ngay khi ta vừa nhấc ra một ngón tay ra thì không khác gì ta loại bỏ sức nặng của một ngọn núi lên long nhân, và vừa đủ sức của long nhân để phá bốn ngọn núi còn lại. Ta thật sự sai lầm khi làm đúng theo kế hoạch của hắn.
Tử Lăng dần trở lại trạng thái cũ, liếc nhìn những tổn thất sau cuộc chiến rồi thở dài, mặt khuôn mặt lười biếng.
- hừ. dọn hết đống này chắc, mệt lắm đây.
Ở một vùng đất thanh tịnh, vòng tròn dịch chuyển xuất hiện, long nhân từ đó bước xa. Lập tức ngã ra thảm xanh mướt, máu từ cánh tay phải vẫn chảy dòng dòng. Long nhân xé hoàng bào cuốn vào vết thương ngăn máu chảy, nhìn về phía trước, một chiếc hồ trong vắt không thấy đáy.Nơi này thật đẹp quá, còn nghe thấy tiếng chim hót nữa này, thanh tịnh quá, trong lành quá.
Long Nhân một chân đã gãy, chân còn lại lết đến bên bờ hồ, múc lấy uống một ngụm nước. Sau đó từ dạng con người chuyển về dạng thú thành hình con giao long. Mà nằm thiếp đi, thế nào lại trườn ngã xuống hồ. Ngay khi chạm đáy hồ long nhân mới tỉnh dậy.Bất cẩn quá sao lại ngã từ lúc nào không hay. cái gì kia, một cái hang.
Long nhân thấy một cái hang khổng lồ, trên có cái bia gi ba chữ " Động Tàn Hoa".
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
4 chương
71 chương
60 chương
19 chương
71 chương